Hôm nay, mọi người đều mệt lả lơi.
Ngay cả lão Mã thiết thô lỗ như thế mà cũng co rúc ở trong chăn, ngủ say sưa giống như một... Đứa trẻ ngốc nghếch.
Nghĩ đi nghĩ lại, ánh mắt của Trần Thương dời về phía Phòng Y tế cấp cứu đnag xây dựng ở cách đó không xa.
Nơi này là chỗ cả đại đội tiên phong.
Mà đại đội tiên phong lúc này vẫn còn đang chấp hành nhiệm vụ.
Trần Thương lên tiếng chào hỏi Hắc Tổng:
- Đại đội trưởng, bên này không có việc gì, tôi qua bên đại đội tiên phong để xem thử có gì cần giúp đỡ hay không?
Hắc Tổng lập tức sững sờ:
- Bác sĩ Trần, cậu cũng không nhàn rỗi như chúng tôi, không cần nghỉ ngơi một chút sao?
Trần Thương nhìn qua Cảnh Hồng Minh và mấy nhân viên y tế khác đang đưa một bệnh nhân vào lều trại, cắn răng nói một câu:
- Aiz, nhìn thấy nhiều người bị thương như thế, tôi không ngủ được
- Tôi đi đây
Hắc Tổng nhìn vào bóng dáng Trần Thương đang đi về phía xa, không chịu đựng được mà nghiêm túc lên.
Mẹ nó, đây mới chính là bác sĩ
...........
Mà lúc này, đám người Cảnh Hồng Minh đang chuyển đến một bệnh nhân bị gãy ngón tay, hơn nữa trên mu bàn tay còn có miệng vết thương.
Đây là một ca phẫu thuật có độ khó cao và lâu
Độ khó rất cao
Dù sao cũng có nhiều vết thương ở gân bắp thịt, cần phải khâu lại, hơn nữa nếu như muốn khôi phục nhanh chóng, thì hệ số độ khó không chỉ có nửa điểm.
Cảnh Hồng Minh đã cầm dao phẫu thuật lên, đang chuẩn bị tiến hành phẫu thuật
Chỉ nhìn thấy một người đàn ông từ trong gió tuyết xông vào
Nhìn thấy Trần Thương, Cảnh Hồng Minh lập tức sửng sốt
- Cậu đến làm gì?
Cảnh Hồng Minh không nhịn được mà nhíu mày.
Hiện tại trong trung đoàn đều đang đồn Cương đại đội 1 có số tốt, gặp được nhóm người Trần Thương, chuyện này khiến cho người phụ trách Đội chữa bệnh lần này, đội trưởng của Đội chữa bệnh, đại tá Cảnh Hồng Minh rất không thoải mái.
Phẫu thuật lần này chính là lúc để chứng minh bản thân.
Vừa khéo là khâu lại găn bắp thịt của Cảnh Hồng Minh rất tốt
Chỉ là, anh ta vừa mới hỏi ra vấn đề, thì mấy vấn đề tiếp theo của Trần Thương khiến cho anh ta có chút nghi ngờ cuộc sống, càng khiến cho bệnh nhân có chút hoài nghi Cảnh Hồng Minh
- Để tôi làm ca phẫu thuật này đi, mức độ tổn thương của gân bắp thịt tương đối cao
Cảnh Hồng Minh nghe thấy những lời này lập tức trợn tròn mắt, trong đầu đều là: ??? đáng yêu.
Trong lúc nói chuyện, rửa tay xong liền đeo găng tay vào, chuẩn bị tiến đến.
Quan trọng là Cảnh Hồng Minh còn bị áp chế trước khí thế của Trần Thương.
Không chịu được mà tránh ra
Còn những trợ thủ của phẫu thuật khác càng là mịt mờ.
Cho đến khi Trần Thương bắt đầu làm sạch vết thương, thì Cảnh Hồng Minh mới không nhịn được mà đen mặt hỏi:
- Cậu muốn làm cái gì?
Trần Thương nhìn vào bệnh nhân, không nhịn được nói:
- Anh biết tổn thương gân bắp thịt của bệnh nhân là mức độ nào không?
- Anh biết tiêu chuẩn khâu trong giai đoạn cấp tính của chấn thương gân gấp và gân duỗi không?
- Anh biết độ căng tối ưu cho chỉ khâu trong hướng dẫn phục hồi gân mới nhất không?
..............
- Một vấn đề cuối cùng, anh biết tôi là ai không?
Mấy câu hỏi, trong lòng Trần Thương cũng không chắc chắn
Cảnh Hồng Minh nhất thời nghẹn lời
Một bác sĩ ở bên cạnh không nhịn được mà nói:
- Giáo sư Trần... Là chủ nhiệm của trung tâm hồi phục gân bắp thịt quốc tế, cũng là người sáng lập của Phương pháp khâu lại gân bắp thịt Trần Thị
Trần Thương nhẹ nhàng thở ra
Cũng may là có vai phụ
Xem ra ca phẫu thuật này, ổn rồi
…………
- Kéo
- Nào, rửa một chút
- Pen kẹp kim
....
Bên trong phòng phẫu thuật, phẫu thuật căng thẳng còn đang tiến hành.
Cảnh Hồng Minh đứng tại chỗ, không biết làm sao.
Nếu như để anh ta làm trợ thủ cho Trần Thương, thì chắc chắn anh ta sẽ từ chối, người đàn ông này hoàn toàn không nể mặt mình.
Còn nếu như để anh ta ra ngoài, thì anh ta cũng không nỡ, dù sao thì kỹ thuật khâu lại gân bắp thịt của Trần Thương đúng là xuất sắc hơn anh ta quá nhiều.
Nhưng, cho dù là vậy, thì cậu cũng không thể cướp dao phẫu thuật của tôi chứ
Chúng ta có thể thương lượng lại mà, nói không chừng cậu hỏi một tiếng, tôi sẽ đồng ý
Nói tóm lại, hiện tại thượng tá Cảnh rất oan ức.
Nói thế nào thì tôi cũng là người phụ trách chủ yếu của lần này, cậu làm như vậy.... Quá sỉ nhục người khác rồi, không nể mặt.
Bên trong phòng phẫu thuật được xây dựng đơn giản, bầu không khí lúc này vô cùng không tự nhiên.
Thực ra Trần Thương cũng có chút xấu hổ.
Vừa phẫu thuật, anh cũng đang suy nghĩ hạ một bậc thang cho thượng tá Cảnh.
- Đại đội trưởng Cảnh, thực ra... Không phải là tôi muốn cướp phẫu thuật của anh, mà là độ khó của khâu lại gân bắp thịt này quá cao, chuyện này...
Khuôn mặt của Cảnh Hồng Minh càng đen hơn
Cậu lại nói là tôi không có năng lực sao?
Trần Thương thấy thế, cũng biết bản thân đã sai, suy nghĩ một lát liền giải thích:
- Thực ra... Ca phẫu thuật này cũng không khó, anh nhìn, lúc khâu lại gân bắp thịt, đặc biệt là gân bắp thịt gập, nếu như sử dụng đường khâu K với đường khâu B, và phương pháp đâm kim của Tang...
Cảnh Hồng Minh thấy thế, cũng không khỏi tiến lại gần, anh ta cũng biết kỹ xảo khâu lại của Trần Thương lợi hại, cái tên 'Phương pháp khâu lại gân bắp thịt Trần Thị’ anh ta cũng đã nghe đến.
Trong lúc nhất thời, đám người cũng bị phẫu thuật của Trần Thương thu hút.
Trần Thương làm rất nghiêm túc, thậm chí còn có một vài phát huy siêu trình độ.
Phẫu thuật có mị lực
Đặc biệt là đối với những nhân viên chuyên nghiệp mà nói.
Ví dụ như phẫu thuật lúc này đây của Trần Thương, trong nháy mắt đã kéo khoảng cách của anh và thượng tá Cảnh Hồng Minh sát gần lại.
Không sai
Dường như Cảnh Hồng Minh đang tiến gần đến người của Trần Thương... Khoảng cách thật sự rất gần.
Làm xong phẫu thuật, mấy vị trợ thủ đều nhìn vào Trần Thương một cách tràn đầy kính ngưỡng.
Đây quả thật là một đỉnh cao của kỹ thuật khâu lại gân bắp thịt.
Đương nhiên, Trần Thương đã vì điểm cống hiến mà liều mạng rồi.
- Giáo sư Trần vất vả rồi
Trợ thủ không nhịn được nói:
- Ca phẫu thuật này thật sự rất kinh điển
Trần Thương quay người, không nghĩ đến lại vừa khéo đụng phải Cảnh Hồng Minh.
Mắt lớn trừng mắt nhỏ.
Bầu không khí lúng túng.
Trần Thương vội vàng cười xấu hổ:
- Đại đội trưởng Cảnh, chuyện này... Rất cảm ơn anh vì đã cho tôi cơ hội làm phẫu thuật lần này.
Nghe thấy Trần Thương nói như thế, cuối cùng Cảnh Hồng Minh cũng tìm một bậc thang, mặc dù cười không nổi, nhưng vẫn gật đầu tỏ ý là đã hiểu, dù sao người ta cũng mới chỉ ba mươi tuổi, người trẻ tuổi, có thể hiểu
Liều lĩnh, lỗ mãng
Nhưng, ngay sau đó, Trần Thương lại hỏi:
- Đại đội trưởng Cảnh, về sau có phẫu thuật khó thực hiện nào, có thể gọi tôi, tôi ở ngay bên cạnh mọi người.
Gần đây, Cương đại đội 1 và đại đội tiên phong đã thống nhất và phối hợp hoạt động, vậy nên hai phòng y tế cũng ở cùng một chỗ.
Nhưng khi nghe thấy lời nói của Trần Thương, khuôn mặt của Cảnh Hồng Minh không nhịn được mà càng đen hơn
Đây là ý gì?
Tôi đường đường là thượng tá của bệnh viện chiến trưởng, chủ nhiệm của Cấp cứu chấn thương, mà còn cần cậu giúp đỡ sao?
- Làm tốt chuyện của cậu đi, về sau không cho phép chạy lung tung, nghe theo sắp xếp của tổ chức
- Bài tập quân sự tuyệt không phải là chuyện nhỏ, cậu phải nghe theo mệnh lệnh của tổ chức.
Cảnh Hồng Minh cũng không nói gì quá đáng với Trần Thương, dù sao thì... Sức ảnh hưởng và địa vị của cái tên này còn đang bày ra đó.