Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 2176 - Chương 2174: Kết Thúc - Tiền Mừng Tuổi (2)

Khi bac si mo hack full
Chương 2174: Kết Thúc - Tiền Mừng Tuổi (2)
 

Từ khi quyền lực tài chính bị kế toán Tần Duyệt tịch thu.

Thì hiện tại Trần Thương muốn đi ăn chơi thì đều phải điền tài khoản của ông chủ Trịnh, nhưng, anh cũng không cần mang theo tiền.

Dù sao thì ăn cơm ở An Dương, hễ là tiệm cơm được đánh giá cao, thì Trần Thương chỉ cần ký sổ cũng không thành vấn đề.

Nhưng chuyện này cũng không cản trở Trần Thương dẫn theo cây rụng tiền Tiểu Trần Dương đi khắp bốn phía gọi chú dì.

Rất hiển nhiên!

Tần Duyệt gà mờ này vẫn chưa ý thức được Trần Dương chính là một cái tụ bảo bồn.

Đến mức Trần Thương thu được một số tiền lớn làm quỹ đen!

Đến mùng chín, trong tay Trần Thương đã có khoản tiền lớn tầm mấy vạn!

Không còn cách nào, ai bảo cha mẹ nuôi của Trần Dương có quá nhiều.

Tên tiểu tử này gặp mặt liền gọi người ta là ba mẹ, thỉnh thoảng còn có ông bà.

Thằng nhóc này, khiến cho người khác vui vẻ.

Một khi đã vui vẻ, thì dễ run tay!

Không thể không nói, trí lực của tên tiểu tử Trần Dương này vẫn cần phải đào móc một chút.

Thế nhưng ngẫm lại cũng đã có thể rồi, vẫn chưa đến một năm nữa, mà đã có thể gọi nhiều tên như thế rồi.

Mặc dù thường xuyên mơ hồ...

Thế nhưng, tục ngữ có câu nói rất hay, nhiều hơn một người mẹ nuôi thì nhiều thêm một con đường!

........

Bên này năm qua rồi, tết cũng qua.

Mọi người cũng dần dần trở về với cuộc sống bình thường.

Nhưng con người và động vật cũng giống như nhau, cần thả lỏng bản thân đúng cách.

Nếu như không có đón tết, thì liệu có phải sẽ không có rất nhiều cảm giác mong đợi hay không?

Hiện tại Trần Lạc cũng là một người bận rộn!

Trong thời gian đón tết, hai chương trình đều lên sóng một lượt!

Có thể nói cậu ấy là tiểu thịt tươi, đang rất nổi tiếng.

Cộng thêm dáng dấp đẹp trai, trở thành lưu lượng nổi tiếng hiện tại.

Hơn nữa cũng không có ai dám làm loại quy tắc ngầm kia.

Có Trần Thương đứng ở phía sau lưng Trần Lạc, có thể nói con đường của Trần Lạc trong một thời gian dài đều sẽ an ổn.

Mà Trần Thương bên này cũng không nhàn rỗi!

Bởi vì Giải thi đấu kỹ năng cấp cứu toàn cầu đã sắp bắt đầu ghi danh.

Người ghi danh lần này còn khá nhiều.

Mà ghi danh của nhóm người Trần Thương, đã truyền bá rất nhanh.

Sự gia nhập của rất nhiều đoàn đội đứng đầu trên thế giới, đã khiến cho Giải thi đấu năng lực cấp cứu toàn cầu có nhiều sự chú ý.

Mà tổ chức Y tế thế giới cũng dùng sự tham gia của bọn họ để nâng cao sức ảnh hưởng, đến mức người chú ý đến càng ngày càng nhiều!

Hơn nữa, cấp cứu lần này là thuộc về thực chiến, chứ không phải là mô phỏng!

Cứu người chính là cứu người!

Đao thật súng thật mà làm, lấy mạng người để kiểm tra.

Cân nhắc đến những chuyện này, vậy nên địa điểm lựa chọn tổ chức của Giải thi đấu cấp cứu toàn cầu lần này được là ở thủ đô hành chính Nam Phi: Pretoria.

Là một trong ba thủ đô lớn của Nam Phi, thủ đô hành chính thuộc về một nơi có chính trị yên ổn nhất, lựa chọn vấn đề an toàn ở nơi này chắc không cần phải lo lắng.

Giải thi đấu lần này, nhiều quốc gia trên toàn quốc đều đồng bộ livestream.

Thời gian của Giải thi đấu dài đến một tuần, sát hạch tổng hợp và phán đoán thực lực tổng hợp của một đoàn đội!

Mỗi một đoàn đội đều có một đoàn đội chuyên nghiệp theo sát toàn bộ quá trình.

Lần này, tổ chức Y tế thế giới cũng bắt đầu lần lượt tuyên truyền hoạt động này.

Giải thi đấu có một sát hạch sơ tuyển, chỉ có sau khi thông qua, thì mới có thể chính thức tiến vào đấu trường Nam Phi.

Mà thời gian sát hạch dự kiến vào giữa tháng ba.

Khoảng thời gian này, huấn luyện của mọi người càng thêm gian khổ.

Mà tiến bộ của Đặng Minh là rõ ràng nhất.

Ngay cả bản thân Đặng Minh cũng vô cùng kinh ngạc, anh ấy thậm chí còn có thể cảm nhận rõ ràng sự tiến bộ của bản thân, đây là một chuyện rất khủng bố.

Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua!

Vừa mới qua ngày mười năm tháng giêng, Trần Thương bên này lại nhận được lời mời của Tiêu Nhuận Phương, bảo anh đi tham gia một hội nghị.

Trải qua khoảng thời gian sớm chiều ở chung đón tết này, Trần Dương càng ngày càng dính lấy Trần Thương.

Lần này đến thủ đô, Trần Thương cũng dẫn theo Tần Duyệt và Trần Dương đi cùng.

Đây xem như là lần đầu tiên Trần Dương đi xa nhà.

Chiếc xe này của Trần Thương cũng không phải là chiếc xe bình thường, đây là chiếc xe loại hình chữ L cũng không phải là người nào cũng có thể mua, thậm chí còn phải kiểm tra chính trị, trên toàn cầu cũng không có mấy trăm chiếc.

Mà cái này của Trần Thương quan trọng nhất cũng không phải là giá cả.

Mà là cải tiến!

Trên cơ bản so với máy riêng của tổng thống cũng không suy nghĩ chút nào.

Cấp bậc an toàn hiện tại của Trần Thương rất cao.

Mặc dù nhà ở ở thủ đô không to, nhưng người một nhà ở cùng rất ấm áp.

Ngày hôm sau, cha nuôi của Trần Dương là lão Mã với tư cách chủ nhà dẫn theo Trần Dương đi dạo bốn phía.

Trần Thương thì tìm được Tiêu Nhuận Phương, đi tham gia hội nghị lần này.

Qua năm là năm cuối cùng cùa Tiêu Nhuận Phương, lập tức phải về hưu, bà ấy cũng đã ở cương vị này khá lâu!

Trần Thương nhìn qua Tiêu Nhuận Phương, nói thật thì đã già đi không ít.

Bởi vì đứng ở vị trí này chắc chắn không chỉ có quyền lợi, mà càng nhiều hơn là trách nhiệm!

Bạn phải suy nghĩ rất nhiều thứ.

Lúc Trần Thương đến, có mang theo đặc sản, dù sao cũng là đón tết, đi tay không đến cũng không tốt.

Đồ vật không đắt, nhưng lại làm cho lão Tiêu vui vẻ rất lâu, nói:

- Tên nhóc nhà cậu, đây là lần đầu tiên nhận được quà từ cậu đó!

- Cậu biết không? Trước đây bọn họ nói tôi thiên vị cậu như thế vì tôi nhận quà của cậu!

- Chuyện này đã khiến cho tôi oan uổng rất lâu!

Tiêu Nhuận Phương vừa nói vừa cười, bà ở trong nhà, chất phác giản dị, ngốc nghếch dày đặc, không khác gì so với những bà lão bình thường khác, tóc thưa thớt, ở giữa mơ hồ còn có thể nhìn thấy đỉnh đầu, hai bên tóc mai cũng đã bạc trắng!

Trần Thương thăm dò Tiêu Nhuận Phương, đối phương cũng đang đánh giá anh!

- Thành thục rồi, trưởng thành rồi, không phải là tên tiểu tử mao đầu trước đây nữa!

Trần Thương cười cười:

- Chủ nhiệm Tiêu, để cho dì bận lòng rồi!

Tiêu Nhuận Phương lấy ra một bao lì xì từ trong túi áo:

- Đây, tiền mừng tuổi của đứa bé, cậu cũng không đưa đứa bé đến đây cho tôi gặp một chút.

Trần Thương không nhịn được mà xúc động.

- Cảm ơn chủ nhiệm!

..........

Trần Thương cũng không có ở trong nhà Tiêu Nhuận Phương quá lâu.

Vào buổi trưa, Tiêu Nhuận Phương dẫn theo cả gia đình Trần Thương ra ngoài ăn một bữa cơm đạm bạc!

Trong lúc ăn cơm, Tiêu Nhuận Phương cười nói:

- Duyệt Duyệt có muốn đến Vệ Kiện ủy làm hay không?

- Hiện tại, có thêm đứa con, tới nơi đó cũng sẽ không quá mệt mỏi, nhưng tạm thời cũng sẽ rất vất vả, cháu nhìn Trần Thương, đều rất bận rộn.

Tần Duyệt lập tức nở nụ cười:

- Cám ơn chủ nhiệm, nhưng... Hiện tại, đứa bé còn nhỏ, cháu cũng có chút không yên lòng.

Tiêu Nhuận Phương gật đầu:

- Ừ, cũng thế, chờ đứa bé đi học, hai người cũng nên đến thủ đô, dù sao các phương diện tài nguyên nơi này đều tốt hơn một chút.

- Cha mẹ cháu cũng sắp về hưu, đến lúc đó cho các cháu tới đưa đón đứa bé cũng dễ.

Hoàn toàn chính xác, mặc dù Tần Hiếu Uyên đang xuân phong đắc ý, nhưng rất nhanh cũng sẽ phải về hưu.

Tiêu Nhuận Phương tiếp tục nói:

- Còn có, Trần Thương, dì đoán chừng trễ nhất sang năm, có thể là năm nay, dì sẽ về hưu, Đặng Cao Viễn sẽ lên thế.

- Cậu có thời gian đi gặp người này một chút, dù sao hai người cũng có chút giao tình, về sau vẫn phải liên hệ.

Trần Thương gật đầu.

P/s: Năm mới phát tài, vạn sự như ý. Như vậy là các bạn đã đồng hành cùng team mình được hơn 2 năm rồi, đến bây giờ, team mình quyết định bộ truyện này dừng lại ở chương này, xem như kết thúc mở, vì tầm 50 chương về sau liên quan đến vấn đề covid cũng như có hơi dính đến chính trị, nên team mình sẽ không dịch tiếp, nếu các bạn muốn đọc, có thể tìm convert nha. Còn ai muốn team mình dịch tiếp nếu không đặt nặng vấn đề văn hoá, thì có thể bình luận, chúng mình sẽ xem xét. Cảm ơn mọi người đã đọc đến đây.

Bình Luận (0)
Comment