Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 227 - Chương 228: Trần Thương Biết Làm Phẫu Thuật Thực Quản?

Khi bac si mo hack full
Chương 228: Trần Thương Biết Làm Phẫu Thuật Thực Quản?
 

Hai phút sau, bọn người Lý Bảo Sơn, Đào Mật, Dương Hiểu Minh nối đuôi nhau đi vào, đi đến.

Lúc này, đứa trẻ đã sắp chui ra, Trương Tấn Phân tiếp lấy cổ vũ: "Cố gắng, cố lên! Cô gái, cháu rất tuyệt!"

Trình độ của Trương Tấn Phân rất lợi hại, những năm này làm việc ở Tỉnh Nhị Viện, đã đỡ đẻ cho không chỉ ngàn người.

Thời gian như dừng lại.

Mỗi một giây đối với Lưu Văn Quân mà nói đều là dày vò.

Bỗng nhiên, cảm giác thất bại truyền đến

Chỉ nghe thấy âm thanh "Oa oa oa... Oa" truyền đến, Trương Tấn Phân cười: "Tốt, cô gái, ngươi rất tuyệt! Con của ngươi ra rồi."

Lưu Văn Quân nghe thấy vậy chỉ cảm thấy nhẹ nhõm, mệt lả không còn chút sức lực nào.

----

Trương Tấn Phân nhìn mọi người, sau khi giải thích một chút bệnh tình, Dương Hiểu Minh bỗng nhiên nói: "Không liên quan gì đến đường hô hấp, hô hấp của bệnh nhân đều ổn định, nguyên nhân hô hấp dồn dập có thể là do trong thời gian ngắn dùng sức quá nhiều nên dẫn tới cơ hô hấp co giật, hiện tại hô hấp rất bình ổn."

Đào Mật cũng lắc đầu: "Không phải bệnh tim. Biểu đồ nhịp tim không biểu hiện gì khác thường, ngoại trừ nhịp tim hơi nhanh một chút, cơ bản có thể bài trừ trường hợp tim có bệnh!"

Trương Tấn Phân nhìn Lý Bảo Sơn, nhịn không được hỏi: "Chủ nhiệm Lý, ngài cân nhắc xem tình huống này như thế nào?"

Lý Bảo Sơn hít sâu một hơi: "Các ngươi có nghĩ tới việc thực quản bị rách hay không?"

Một câu nói kia, khiến tất cả mọi người muốn hôn mê rồi...

Lý Bảo Sơn tiếp tục giải thích: "Cũng chính là tính chất tự phát nên thực quản bị đục thủng?"

"Đây là suy đoán của ta, dù sao tình huống của bệnh nhân là xương ngực sau đau đớn, giống như bị xé rách, hơn nữa cộng với việc người bệnh xưa nay khỏe mạnh, không bất kỳ tiền sử bệnh án nào."

"Vì vậy ta đang nghĩ, có phải là bởi vì trong quá trình sinh nở, áp lực trong bụng đột nhiên tăng cao, đè ép dạ dày, khiến cho áp lực khoang trong thực quản bỗng nhiên tăng cao, đồng thời, cơ hầu họng phản ứng dẫn đến tình trạng co giật, rơi vào trạng thái co rút, làm cho áp lực trong khí quản và trong lồng ngực trong nháy mắt chênh lệch rất lớn, gây nên vỡ thực quản!"

Lý Bảo Sơn giải thích xong lập tức khiến hai mắt Trương Tấn Phong phát sáng

"Rất có thể! Loại tình huống này không phải là chưa từng xảy ra!"

"Hiện tại tôi sẽ liên hệ cho phòng nội soi, để Tiêu Hà xuống xem thử có phải là thực quản xảy ra vấn đề hay không."

----

Không bao lâu, Tiêu Hà tới, đẩy theo thiết bị kiểm tra nội soi.

Trương Tấn Phong trình bày hết những ý kiến của tất cả mọi người cho Tiêu Hà nghe, rồi nói: "Chủ nhiệm Tiêu, hiện tại chúng ta đang lo lắng có lẽ là bệnh nhân bị rách thực quản!"

Thực quản bị rách là bệnh nghiêm trọng, không thể trì hoãn lâu, nếu không rất có thể sẽ mất mạng.

Lúc này, không có ai dám buông lỏng một giây nào.

Nếu như một khi xác nhận là loại phẫu thuật này, thì nhất định phải tích cực trù bị mời chuyên gia hoặc kịp thời chuyển viện, nhất định trong khoảng thời gian ngắn phải hoàn thành ca phẫu thuật.

Nếu như không phải bệnh này, còn phải thực hiện một bước dò xét tìm kiếm nguyên nhân bệnh.

Mặc dù đứa bé đã được sinh ra, nhưng... Người bệnh vẫn chưa có thoát khỏi tình trạng nguy hiểm.

Lúc này, bệnh nhân đang phải vật lộn giữa ranh giới giữa sự sống và cái chết.

Không có ai dám buông lỏng cảnh giác...

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Tất cả mọi người đang chờ đợi kết quả kiểm tra của Tiêu Hà, sau khi đưa máy vào thăm dò, nhìn hình ảnh được chiếu trên màn hình, lập tức khiến mọi người hai mắt phát sáng

Quả nhiên là...

Thông qua ống nghiệm nội soi mọi người nhìn thấy có một vết rách lớn.

Giờ khắc này, chân tướng đã rõ ràng

Tiêu Hà biến sắc: "Vết rách quá lớn, người bệnh vừa trải qua quá trình sinh con nên tôi lo lắng sẽ có quá nhiều vật nhiễm bẩn và khí thể tiến vào lồng ngực, nhất định phải nhanh chóng thực hiện phẫu thuật, một khi kéo dài thời gian, người bệnh sẽ có nguy hiểm đến tính mạng!"

Vốn vừa mới thở nhẹ một hơi, lúc này mọi người lại lần nữa lâm vào trạng thái lo lắng

Phẫu thuật

Tranh thủ thời gian tìm người?

Trương Tấn Phân nhíu mày: "Chuyển viện được hay không?"

Tiêu Hà lắc đầu: "Không kịp, phẫu thuật phải nhanh a..."

Trương Tấn Phân nhìn sang Lý Bảo Sơn, trong đôi mắt dẫn theo thỉnh cầu: "Chủ nhiệm Lý, ngươi quen biết nhiều người, chuyên gia trong lĩnh vực Ngoại khoa lồng ngực, ngài biết ai không?"

Lý Bảo Sơn gật đầu: "Ta biết chủ nhiệm Vệ Chí của bệnh viện Nhân Dân Tỉnh làm ở ngoại khoa lồng ngực, tôi sẽ gọi điện thoại cho hắn, xem thử qua được hay không."

Lý Bảo Sơn không phải người làm việc chần chừ, quả quyết lưu loát điện thoại gọi tới: "Xin chào, chủ nhiệm Vệ, tôi là Lý Bảo Sơn, là như vậy..."

"Ta đang phẫu thuật, lập tức, một giờ nữa ta sẽ đến ngay!"

Vệ Chí đã rất cho mặt mũi, tất cả mọi người nghe thấy được, một giờ.

Một giờ hẳn không vấn đề... A?

Lúc này, Tiêu Hà bỗng nhiên sửng sốt: "Chủ nhiệm Lý, bác sĩ Trần khoa các anh có lẽ có thể làm phẫu thuật này! Tại sao phải tìm người khác?"

Lời này nói ra, khiến cho Lý Bảo Sơn và mọi người ở đây đều ngây ngẩn cả người: "Bác sĩ Trần? Trần Bỉnh Sinh? Cậu ta chuyên về ngoại khoa, đối với Ngoại lồng ngực... Giống như rất bình thường mà!"

Tiêu Hà lắc đầu: "Không phải Trần Bỉnh Sinh, là Trần Thương, bác sĩ Trần, hắn đảm nhiệm phẫu thuật thực quản rất không tệ, ta đề nghị mau mời tiểu Trần tới, chúng ta trước chuẩn bị phẫu thuật."

Lý Bảo Sơn trừng to mắt: "Tiểu Trần biết làm phẫu thuật thực quản?"

Lý Bảo Sơn cảm giác mình giống như có quá nhiều điều chưa hiểu rõ đối với Trần Thương

Hơn nữa hắn phát hiện những chủ nhiệm này đối Trần Thương có phải cũng có một chút hiểu lầm

Chúng ta nói Trần Thương là một người sao?

Nghe thấy Lý Bảo Sơn vấn đề, Tiêu Hà gật đầu, không kịp giải thích, trực tiếp cầm lấy điện thoại gọi cho Trần Thương.

Nguyên bản trải qua một đêm làm phiền, Trần Thương có chút mệt mỏi, cho dù là có thể lực tăng thêm, nhưng cái kia một hai giờ thể lực chỉ có tăng thêm 120%, nói cách khác so với mình trước kia, tăng lên một chút, nhưng không hề nhiều như mình tưởng tượng.

Hiện tại, Trần Thương bỗng nhiên hoài niệm áo phẫu thuật của mình, sau khi mặc vào có thể tăng thêm 3 điểm thể lực, còn có một kỹ năng đặc biệt, mỗi tháng một lần khôi phục.

Nghĩ tới đây, Trần Thương đột nhiên cảm giác mình hình như nên tìm một cơ hội thử một chút.

Nhìn xem thử kỹ năng khôi phục kia đến cùng có nhiều ngưu

Lúc này, bỗng nhiên chuông điện thoại vang lên, là Tiêu Hà.

"Tiểu Trần, ngươi có ở bệnh viện không! ?" Giọng của Tiêu Hà rõ ràng nhiều hơn mấy phần vội vàng.

Trần Thương cũng không khỏi phải nghiêm túc: "Vâng, ở đây, Chủ nhiệm Tiêu ngài có chuyện gì sao?"

Tiêu Hà gật đầu: "Ngươi tới phòng phẫu thuật ngay đi, phòng phẫu thuật phụ khoa, tới đây rồi ta nói rõ hơn."

Nói xong, điện thoại cúp máy, Trần Thương tranh thủ thời gian đứng dậy đi về phía phòng phẫu thuật.

Chẳng lẽ lại có chuyện gì sao?

Bình Luận (0)
Comment