Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 273 - Chương 274: Hội Tuyển Dụng

Khi bac si mo hack full
Chương 274: Hội Tuyển Dụng
 

Trần Thương đoán cử hành hội tuyển dụng vào tháng chín, khẳng định là trường học có ý khác

Dù sao lúc này tân sinh chỉ vừa khai giảng

Anh rất muốn nói cho đám tân sinh non nớt kia, thấy không? Nhiều bệnh viện, công ty dược phẩm như vậy đều đến trường học chúng ta nhận người, các cậu còn lo lắng không tìm được việc sao?

Ừ...

Khi Trần Thương vừa mới bước vào cổng trường cũng từng nghĩ như vậy, thẳng đến sau khi tốt nghiệp đại học, sơ yếu lý lịch của mình nộp vào rất nhiều nơi nhưng đều như đá chìm đáy biển thì mới biết được.

Thông báo tuyển dụng là thông báo tuyển dụng, đi làm... là đi làm.

Đây là hai chuyện khác nhau

Bác sĩ hoàn toàn không khó tìm việc làm, nhưng nếu như ngươi lòng cao hơn trời, ông trời sẽ cho ngươi biết cái gì là mệnh còn mỏng hơn giấy.

Chủ yếu là muốn tiềm một công việc hài lòng tương đối khó.

Bình thường, Trần Thương cho rằng tiến sĩ có thể làm ở bệnh viện tỉnh, thạc sĩ thì tìm bệnh viện cấp thị xã, khoa chính quy thì bệnh viện huyện vẫn tương đối hoan nghênh.

Nhưng nếu như muốn nhảy cấp bậc, vậy thì hơi khó khăn một chút.

Lần đầu Trần Thương lấy thân phận là người tuyển dụng đến trường, anh cảm thấy có chút quái dị.

Người rất là nhiều nhưng đa số đều là người lớn đến thay con mình báo danh hoặc hỏi thăm tình huống, cũng có nhiều người đến nhận lời mời tốt nghiệp.

Tỉnh Nhị Viện có hai người phụ nữ tuổi không lớn tới tham gia công tác tuyển dụng, buổi sáng chủ nhiệm khoa quản lý nhân sự tới không bao lâu đã rời đi, dù sao mục đích tuyển dụng chủ yếu chỉ là nhận sơ yếu lý lịch.

Lãnh đạo chỉ đề xuất cho có, còn nhân tài cũng khó có thể tìm ra ở hội tuyển dụng cỡ nhỏ này. Chủ yếu là thu sơ yếu lý lịch.

Viện Tỉnh Nhị dù sao cũng là bệnh viện tỉnh tam giáp, rất nổi danh chữa u bướu, thần nội, thận nội, tâm nội, lá gan, bệnh truyền nhiễm, đây đều là phòng ban trọng điểm cấp quốc gia.

Hai người khoa nhân sự đều tuổi không lớn lắm, hơn ba mươi tuổi, trông thấy Trần Thương tuổi trẻ đầy tinh thần cùng nhiệt huyết đi tới, dù sao nam nữ phối hợp, lao động mới có kích tình.

Mất một chút thời gian, Trần Thương mở miệng nói một tiếng "Chị Triệu" "Chị Thôi " thân thiết.

Kỳ thật hai người cũng nghe thấy tên tuổi Trần Thương, dù sao sự tình khoa trưởng y vụ Tống Cường này mới có mấy ngày? Mọi người đều biết là bởi vì Trần Thương mới cách chức.

Phòng ban hành chính bệnh viện một năm chỉ bận bịu có mấy lần, những lúc khác thật sự rất nhàn, bình thường rất ưa thích bát quái. Cho nên mới hiểu rõ và đối với Trần Thương, mà cũng có chút nhìn không thấu.

Ngắn ngủi hơn một tháng thời gian, Trần Thương làm ra không ít chuyện đâu, đầu tiên là chuyển biên chế, sau đó tại chức đọc nghiên, cách chức Tống Cường, chiến tích quang huy như vậy, muốn không nổi danh cũng khó.

Thỉnh thoảng có một ít người tới đăng ký, nhưng bên trên thông báo tuyển dụng viết rất rõ ràng, phù hợp thì lưu lại phương thức liên lạc.

Trần Thương nguyên bản cho rằng làm công việc này rất bận rộn, không nghĩ là tới chỉ bồi hai chị đại ở đây nói chuyện phiếm tán gẫu.

Như vậy cũng tốt, có thể tạo mối quan hệ cùng người khoa nhân sự, rất nhiều chuyện vẫn là rất thuận tiện.

Coi như tăng độ yêu thích

Trần Thương quả thực là dựa vào một bộ mặt tiểu bạch kiểm, hai bờ môi mảnh mai gợi cảm, miệng lưỡi ba tấc không nát đã lấy được đến bảy tám điểm độ thiện cảm từ hai người.

Lại vuốt mông ngựa cũng không có gì hiệu quả.

----

Đổng Giai lôi kéo La Châu đi ra sân vận động bên ngoài: "Đi thôi, lại xem một chút đi, vạn nhất có bệnh viện mới thì sao?"

La Châu tâm tình không tốt lắm, có thể đưa sơ yếu lý lịch đều đã đưa, người ta thái độ ôn hoà uyển chuyển từ chối, hơn nữa còn nói năm nay nhận người cũng không nhiều lắm, có thể báo cũng chỉ có ngần đó bệnh viện.

La Châu thở dài: "Anh thật sự đã đi nhiều nơi, có thể nộp đều đã nộp! Ở cấp thành phố cũng được rồi mà, mặc dù là hợp đồng, nhưng đãi ngộ không tệ, cũng rất tốt."

Đổng Giai nhìn La Châu: "Em vẫn muốn anh lưu tại An Dương."

Nghe vậy, trong lòng La Châu có chút chua xót.

Ở lại Tỉnh lị, nào có đơn giản như vậy?

Nhưng nhìn ánh mắt chờ đợi của Đổng Giai, La Châu cười cười, nhéo nhéo khuôn mặt của cô: "Đi thôi, đi xem một chút."

Làm nam nhân, ai cũng muốn thỏa mãn yêu cầu của bạn gái mình

Có khó nữa, anh cũng sẽ cố gắng hết sức.

Buổi chiều cũng không có người, trong lúc Trần Thương và hai vị tỷ tỷ đang lưu lại cách thức liên lạc thì bỗng nhiên Đổng Giai trông thấy Trần Thương

"La Châu, anh mau nhìn, đây không phải là Trần Thương sao?"

Đổng Giai tràn đầy hiếu kỳ lôi kéo tay áo La Châu, chỉ vào phương hướng tỉnh Nhị Viện nói.

La Châu quay người nhìn lại, quả nhiên trông thấy Trần Thương ngồi ở nơi đó.

Anh cũng tò mò: "Năm nay Trần Thương không phải là nghiên cứu sinh sao? Cậu ta làm gì ở nơi này?"

Đổng Giai cũng lắc đầu: "Chúng ta qua chào hỏi một chút sẽ biết”

Nói xong, hai người đi đến Tỉnh Nhị Viện.

"Trần Thương! Quả nhiên là cậu, cậu tới nơi này làm gì?" La Châu vừa cười vừa nói.

Trần Thương trông thấy La Châu, cũng rất là vui mừng, cầm bản giới thiệu vắn tắt của Tỉnh Nhị Viện trong tay đưa tới: "Thông báo tuyển dụng, đồng học mời ngồi, tìm hiểu một chút Tỉnh Nhị Viện."

La Châu cắt một tiếng: "Dừng ! Cái cậu này, đàng hoàng kêu anh là được, đúng rồi... Cậu cũng tới tìm việc làm hả?"

Trần Thương lắc đầu, hắn chợt nhớ tới La Châu học ngoại khoa, thế là nói ra: "Đúng rồi, La Châu, anh học ngoại khoa phải không? Khoa cấp cứu Tỉnh Nhị Viện đang có ý định nhận một sinh viên vừa tốt nghiệp ngoại khoa cho sở nghiên cứu, sao anh không báo tên?"

La Châu cười nói: "Tôi đã sớm ghi danh, nhưng... Tôi thấy rất nhiều người ghi danh mà khoa chỉ nhận một!"

Trần Thương ừ một tiếng: "Khoa cấp cứu tỉnh Nhị Viện thật không tệ, là nơi công tác tốt, tôi cảm thấy đây là cơ hội hiếm có của anh."

La Châu bị Trần Thương ngữ khí chững trạc làm trợn tròn mắt: "Cái gì... Tiểu Thương! Cậu sẽ không thật sự làm ở tỉnh Nhị Viện chứ?"

Chị Triệu ở khoa nhân sự nãy giờ vẫn đứng bên cạnh, cười nói: "Cái này còn có thể là giả sao? Tiểu Trần đang làm ở khoa cấp cứu, nếu như cậu thi được vào, các cậu sẽ là đồng nghiệp."

Một câu nói làm cho La Châu cùng Đổng Giai nói trợn tròn mắt.

"Tôi Không biết cậu lại làm ở tỉnh Nhị Viện, nhưng mà... Cậu không phải thi đậu nghiên sao? Tôi cho là cậu từ chức..." La Châu nói.

Chị Triệu lại cười nói: "Tiểu Trần là biên chế, làm sao có thể vì một cái nghiên cứu sinh mà từ chức, lại nói, lần này đi học nghiên cứu sinh là trong bệnh viện đưa tiểu Trần đi bồi dưỡng đào tạo thêm, thuộc về phạm trù tại chức."

Chuyện Trần Thương đi học nghiên cứu sinh, bệnh viện đối ngoại tuyên truyền là tại chức đọc nghiên.

(DG: Tại chức đọc nghiên: Nghiên cứu sinh tại chức)

Vừa tránh gây thêm phiền toái, mà khoa nhân sự cũng không phải giải thích.

"Biên chế?" La Châu cùng Đổng Giai liếc nhau không dám tin tưởng, Trần Thương lúc nào thành biên chế ở tỉnh Nhị Viện, hắn không phải sinh viên chưa tốt nghiệp sao?

Thế nhưng đây là người ở khoa nhân sự nói.

Hiện tại, La Châu chợt phát hiện, bây giờ mình có chút không nhận ra Trần Thương.

Tốt nghiệp ba năm, La Châu vốn cho rằng Trần Thương đi công tác một đoạn thời gian, sau đó quay lại học nghiên cứu sinh, nhưng không nghĩ tới người ta đã sớm giải quyết vấn đề biên chế, hiện tại bệnh viện đưa ra để đào tạo sâu, nói trắng ra để thuận tiện sau này đề bạt lên chức

La Châu nhịn không được sinh lòng cảm khái cùng ao ước

Bình Luận (0)
Comment