Trần Thương phải bảo đảm cấp cứu lần này tuyệt đối không thể có chút sai sót nào
Không có người dẫn đầu
Để tôi làm người dẫn đầu
Dựa theo Trần Thương quy hoạch, phẫu thuật chia thành ba giai đoạn, giai đoạn đầu tiên: Mở ngực dò xét, buộc ga-rô mạch máu, lấy cây thép ra; giai đoạn thứ hai: Khâu cơ quan nội tạng bị hao tổn; giai đoạn thứ ba: Chuyển đổi tư thế, chữa trị các thương tích gãy xương.
Trần Thương cầm lấy dao phẫu thuật, bắt đầu thao tác
Giờ khắc này, thời gian dừng lại lúc 11 giờ 10 phút sáng.
Kiểm tra triệu chứng bệnh tật bình ổn, tính mạng người bệnh được đảm bảo, hô hấp ổn định, huyết áp tăng trở lại, độ bão hòa oxi trong máu khôi phục lại bình thường, giờ khắc này, phẫu thuật chính thức kéo ra màn che.
Dao nhỏ xẹt qua làn da, tranh thủ thời gian lấy tới bông cầm máu, làm tốt tất cả chuẩn bị.
Tỉnh Nhiên nhìn Trần Thương lựa chọn, nhíu mày tự hỏi
Vị trí này... Anh không nghĩ tới
Hai mắt Tỉnh Nhiên tỏa sáng, nếu làm thế vừa vặn có thể tránh không chạm vào động mạch chủ, lại có thể tiến hành buộc ga-rô mạch máu trong lồng ngực
Nhưng... Vị trí này thật rất mệt mỏi
Trần Thương có thể kiên trì bao lâu?
Lần này phẫu thuật tuyệt đối là một trận chiến công thành, thời gian thực hiện khẳng định rất dài.
Trần Thương lựa chọn vị trí để Tỉnh Nhiên cảm giác đứng ở vị trí nào cũng cảm thấy khó chịu, đều cảm thấy không thoải mái, nhất định phải nghiêng người, xảo diệu khai dao.
Mà như vậy thì sẽ tốn nhiều thể lực hơn.
Rất nhanh, nương theo lồng ngực bị mở ra, tất cả mọi người đều thấy được một màn vô cùng máu tanh
Trong mắt Mà Trần Thương cũng xuất hiện tia màu đỏ.
Thời gian: 11 giờ 30 phút
Chữ đỏ 【gãy xương ngực phải】, 【gãy xương quai xanh】, 【gãy xương sườn số hai】... Trong lồng ngực còn mấy chỗ gãy xương
Sau đó là mạch máu bị tổn thương
Lúc này vẫn như cũ không ngừng rướm máu.
【Tĩnh mạch dưới xương quai xanh bị tổn thương】, 【Tĩnh mạch bên phải bị tổn thương】, 【Động mạch chủ bị rách】
Ba khu mạch máu đều bị tổn thương nghiêm trọng
Nguy cấp nhất chính là động mạch chủ bị rách, cây thép xuyên qua lồng ngực đang kề sát động mạch chủ, lúc này vết thương bị thép chà xát lên, tuy máu trào ra không nhiều nhưng nhất định phải được xử lý kịp thời
Mà nơi tĩnh mạch bên phải, gần sát tim và phần động mạch chủ, có 3 nơi bị rách to, nơi lớn nhất là chỗ thủng gần 2 centimet
Tất cả tin tức đều khiến Trần Thương rõ ràng, tất cả những thứ này đều khá là phiền toái.
Nhưng mà, đó cũng không phải toàn bộ
Từ nơi sâu nhất mà cây thép đi qua, phổi không ngừng xuất hiện dấu hiệu bị tổn thương
【Phổi bên phải bị rách】, 【Tĩnh mạch azygos rạn nứt】, 【Phổi bên phải bị tổn hại】, 【Phế quản bên phải bị rạn nứt】
Nhìn thấy phổi bị tổn hại cực kì nghiêm trọng, Tỉnh Nhiên nhịn không được hô hấp hơi gấp.
Ngay cả các bác sĩ ở phía sau cũng phải nuốt từng ngụm nước bọt, cảm giác được hô hấp đều ngưng trệ.
Tiếp sau đó, Trần Thương thận trọng đẩy phổi ra.
4 xương sườn sau ngực phải đều bị gãy, tương ứng cùng lúc động mạch bị tổn hại cũng có dấu hiệu đứt gãy.
Kết thúc kiểm tra ngực, Trần Thương rất tỉ mỉ, mượn tính đặc thù của con mắt, tất cả các tổ chức cơ quan nội tạng xung quanh đều bày ra, làm cho tất cả mọi người đều hiểu rõ.
Nhưng tổn thương nghiêm trọng như vậy làm cho tất cả mọi người đều không nắm chắc.
Độ khó của phẫu thuật, không nói cũng biết.
Dò xét hoàn tất, thời gian: 11 giờ 42 phút.
Trần Thương nhìn Tỉnh Nhiên cùng Vương Khiêm, nói:
- Chuẩn bị buộc ga-rô mạch máu, lấy cây thép ra, nghe theo sắp xếp của tôi
Hai người trầm giọng gật đầu.
Quá trình này nhất định phải chú ý cẩn thận tiến hành, thép vằn không phải inox, phía trên có những khe rãnh khác biệt với kết cấu của thép thông thường, đối với những cơ quan nội tạng vô cùng mảnh mai mà nói, chính là một sức ép lớn
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, nhất định phải lấy cây thép dài hơn nửa thước này ra, nếu không vết thương sẽ nặng thêm
Cái này cần một đôi tay vô cùng trầm ổn
Một đôi tay kiên cường và hữu lực
Trần Thương cắn răng, nhìn Tỉnh Nhiên:
- Cẩn thận một chút, không cần phải gấp
Quay người nói với Vương Khiêm, Trương Tuyết:
- Cầm máu
Bông cầm máu trong tay Vương Khiêm đã không biết dùng hết bao nhiêu khối
Một khối... Một khối... Bông cầm máu giống như không cần tiền bị chất đống ở trên khay phẫu thuật.
Lúc này, Trần Thương nhất định phải để ý đến tính mạng bệnh nhân, kiểm tra triệu chứng bệnh tật, một khi phát hiện vấn đề gì mới có thể kịp thời điều chỉnh
Trần Thương quay người nhìn y tá:
- Tiếp tục truyền huyết tương
Y tá gật đầu, đối chiếu chính xác huyết tương nhiều lần mới bắt đầu đưa vào.
Tất cả mọi người đều tại lúc Trần Thương sắp xếp đều đâu vào đấy bận rộn công việc của mình.
Ngay lúc này, cửa phòng phẫu thuật bị mở ra, Lý Bảo Sơn rửa xong tay đi vào, tiếp theo sau lưng đi vào là Đào Mật, Lý Kiến Vĩ! Ba trụ cột vững chắc của ngoại khoa Tỉnh nhị viện toàn bộ đều đến
Mọi người nhao nhao ghé mắt nhìn
Trông thấy ba vị chủ nhiệm, sắc mặt tất cả lập tức trở nên vui mừng
Mà Trần Thương vội vàng quát lạnh một tiếng:
- Đừng lộn xộn
Thân thể Tỉnh Nhiên chấn động, Vương Khiêm cùng Trương Tuyết cũng không dám ngẩng đầu lên, nghiêm túc cầm máu
Giờ khắc này, Trần Thương không dám khinh suất chút nào.
Không nên cảm thấy Trần Thương quá phận, so với sinh mệnh trước mặt, không có cái gì quan trọng hơn
Nghe thấy Trần Thương quát lớn, Lý Bảo Sơn sửng sốt một chút, nhìn thoáng qua Đào Mật, lại liếc mắt nhìn Lý Kiến Vĩ.
Chỉ thấy hai người mặt không đổi sắc, không có chút nào gợn sóng, cũng nhẹ nhàng thở ra
Tướng ở bên ngoài quân lệnh có thể không nhận
Bác sĩ bên bàn phẫu thuật, không thể phân tâm, phải chắc chắn dồn hết toàn lực ứng phó
Giờ khắc này, Trần Thương chính là tướng lĩnh đang giao phong với quân địch.
Ba người Lý Bảo Sơn được y tá trợ giúp mặc đồ phẫu thuật, thận trọng đi đến phía trước xem xét, lúc nhìn thấy phẫu thuật trong tầm mắt chính là khi Trần Thương đang một tay giữ cây thép, một tay cẩn thận gỡ ra.
Tay trái cầm cây thép vững như Thái Sơn, không một chút động đậy
Lý Kiến Vĩ cũng có chút kinh ngạc
Tay Tiểu Trần này thật ổn
Thật là cánh tay cường tráng.
Chỉ là...
Một phút... Mười phút... Ba mươi phút... Sáu mươi phút...
Lý Kiến Vĩ trợn tròn mắt
Trần Thương không mệt mỏi sao?
Đây là cây thép, không phải trang giấy, cho dù là trang giấy anh giữ im một chỗ hơn ba mươi phút không mệt mỏi sao?
Mấu chốt là trên bàn phẫu thuật nhất định phải cam đoan rằng cây thép vằn trong tay không bị nghiêng lệch.
Chung quanh mười mấy ánh mắt đều nhìn chằm chằm Trần Thương, sinh lòng cảm động
Ba chủ nhiệm tiến vào đã một giờ, mà Trần Thương, không nhúc nhích tí nào, vững như núi Thái Sơn
Trong lòng ba người nổi lên ngàn vạn con sóng
Mà cảm xúc sâu nhất chính là Tỉnh Nhiên, anh ta đã bị loại tinh thần đó của Trần Thương làm cho hoàn toàn tin phục.
Đây là một loại nghị lực thế nào?
Đây là một loại thực lực như thế nào
Đây là một loại quyết đoán như thế nào
Tỉnh Nhiên phục
Phục từ trong đáy lòng