Quốc Khánh kết thúc, tất cả nghiên cứu sinh bắt đầu quay lại, đương nhiên, Trần Thương tiếp tục ngoại lệ.
Trần Thương quay lại là tỉnh Nhị viện, đại bản doanh của anh, chỉ cần gọi một cú điện thoại đến trung tâm là có thể tiếp tục ở tại trong khoa.
Khác biệt duy nhất với trước kia, chính là yêu cầu của đạo sư.
Phải đi theo đạo sư của mình để học tập, mỗi tuần yêu cầu một hai ngày, vì lẽ đó nhất định Trần Thương phải hết sức điều chỉnh tốt thời gian của mình.
Cùng chủ nhiệm Mạnh Hi là đại sư, chức nghiệp ẩn tàng cũng không phải tùy tiện có thể phát động, một đống lớn kỹ năng màu tím, mới nhìn thôi đã để người ta ao ước.
Nghĩ tới đây, Trần Thương không khỏi có chút hiếu kỳ, làm thế nào mới có thể đề cao độ thiện cảm của chủ nhiệm Mạnh đây?
Lấy ra điện thoại tra Baidu, hai mắt Trần Thương tỏa sáng, một đống lớn cách xuất hiện, để Trần Thương không khỏi cảm khái, thực lực của dân mạng thật quá cường đại:
« như thế nào lấy lòng phú bà », « phú bà công lược chỉ nam »...
Lúc giao ban sáng hôm sau, Lý Bảo Sơn mang đến một tin tức.
- Nói cho mọi người một tin tức tốt, khoa cấp cứu chúng ta kế hoạch đưa vào nhân tài vào đã hoàn thành, lần này chúng ta đưa vào tới một phó chủ nhiệm ngoại khoa lồng ngực, còn có một tiến sĩ ngoại khoa tay, trong vòng một tháng có thể sẽ mau chóng an bài vào cương vị, đến lúc đó gánh nặng trên vai mọi người có thể nhẹ nhõm một chút.
Nói đến đây, Lý Bảo Sơn nhìn Trần Thương:
- Đặc biệt là tiểu Trần, khoảng thời gian này thật sự là khổ cực, chờ thành viên mới của chúng ta tới là có thể điều lại phối thời gian của mình một phen.
- Cậu cũng hơi điều chỉnh thời gian của mình một chút, dù sao nghiên cứu sinh yêu cầu học tập một chút chân chính đồ vật, không thể cầu một cái trình độ, về sau cấp cứu ngoại khoa tim còn phải dựa vào câu đến chống đỡ, cậu gánh cũng không nhẹ đâu
Lý Bảo Sơn khó được vui vẻ, mọi người cũng là nhao nhao cười cười.
Nhìn khoa cấp cứu của tỉnh Nhị viện phát triển càng ngày càng tốt, tâm tình của mọi người cũng càng ngày càng tăng vọt.
Mà chủ nhiệm An gần đây trầm mê phương pháp Chen không kiềm chế được, lần này Quốc Khánh chỗ nào cũng không có đi, mỗi ngày ở nhà mua móng heo cho lão bà, mua cánh gà, sau đó thì dốc lòng nghiên cứu, suy nghĩ về phương pháp Chen.
Buổi sáng có mấy người bệnh tới, Trần Thương cùng An Ngạn Quân di đến phòng phẫu thuật, bắt đầu công việc khâu cơ mỗi ngày.
Hôm nay An Ngạn Quân quyết định chính mình nếm thử một phen, dù sao bế quan bảy ngày, khẳng định phải có đột phá
Lần này, mình nhất định phải để cho Trần Thương lau mắt mà nhìn
Thế là, sau khi đi vào, An Ngạn Quân xung phong nhận việc nói:
- Tiểu Trần, để tôi tới đi? Cậu giúp tôi chỉ điểm một chút.
Trần Thương gật đầu:
- Được rồi.
Trần Thương mở ra bảng nhiệm vụ của mình, nhìn thấy gân bắp thịt khâu lại phẫu thuật đã tiến hành 499 ca, chỉ kém một ca nữa là có thể hoàn thành nhiệm vụ 500 ca phẫu thuật, đồng thời cũng có thể đạt được một mục tiêu nhỏ, Trần Thương muốn nhìn xem đến cùng sau khi đạt được mục tiêu nhỏ này có thể nhận được thứ gì.
Nghĩ tới đây, Trần Thương cũng không nóng nảy, hôm nay nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Sau khi gây tê có phát huy tác dụng, An Ngạn Quân bắt đầu công tác khâu lại.
Nhìn tình huống tổn thương của cơ, An Ngạn Quân cố gắng quên đi kỹ xảo khâu cơ mà lúc trước mình học được, hồi tưởng lại phương pháp khâu của Trần Thương, căn cứ tình huống người bệnh, suy nghĩ nên xuống tay như thế nào.
Mà Trần Thương thì đứng ở một bên, khoảng thời gian này, chủ nhiệm An một mực học tập, thế nhưng trình độ khâu cơ vẫn không có đột phá, Trần Thương cũng đang tìm nguyên nhân.
Thế nhưng nửa ngày lại nói không lên đây, cảm giác kỹ xảo khâu của chủ nhiệm An cũng rất tốt, lựa chọn khâu lại phương thức cũng không tệ, thế nhưng vì sao không có cách nào đột phá đại sư chứ?
Trần Thương cũng rất tò mò
Mặc dù nói là chính mình chỉ điểm, nhưng mà, những thứ thuộc về y học khả năng vẫn phải dựa vào chính mình.
Lúc này, phẫu thuật bắt đầu, An Ngạn Quân bắt đầu khâu lại.
Thủ pháp lão luyện không thể nào bắt bẻ được, thuận lý thành chương, Trần Thương nhìn kỹ.
Rốt cục, vẫn mơ hồ phát hiện một chút đồ vật
Trong lòng Trần Thương lập tức vui mừng, tìm ra rồi
Rốt cuộc anh cũng minh bạch là cái gì.
Cách khâu của chủ nhiệm An quá... Quy củ
Không sai
Chính là quá tận lực tuân thủ một loại quy củ nào đó, khuyết thiếu tính linh hoạt.
Khả năng này liên quan đến tính cách của chủ nhiệm v.
Chủ nhiệm An là người làm việc cực kỳ nguyên tắc, bao quát hành nghề y xem bệnh cũng là như thế, nghiêm ngặt dựa theo điều lệ quá trình của bệnh viện, rất ít phạm sai lầm.
Đồng thời, khi khâu chủ nhiệm An cũng là như thế
Ông lý giải về phương pháp rất sâu sắc, đối với phương pháp Chen cũng tiến bộ rất nhanh, thậm chí đã có chút hiệu quả.
Nhưng, hạch tâm của phương pháp Chen là cái gì?
Là tùy cơ ứng biến
Mà chủ nhiệm An gò bó theo khuôn phép, học chính là phương pháp khâu của Trần Thương, mà không phải phương pháp tư duy.
Nghĩ tới đây, Trần Thương nhìn An Ngạn Quân khâu, bỗng nhiên nói ra:
- Chủ nhiệm An, lát nữa khi ông khâu một mũi cuối cùng, thử dùng phương pháp khâu Bunnell bỏ đi thao tác tơ thép chỉ kết.
An Ngạn Quân ồ một tiếng, gật đầu đồng ý.
Hơi suy nghĩ một phen, sau đó lại tiếp tục khâu
Thế nhưng, ngay khi kim khâu vừa tiến vào, An Ngạn Quân bỗng nhiên ngây ngẩn cả người.
Trong đầu một tia điện lóe lên, hiện lên vô số manh mối, cũng lóe ra vô số linh cảm
Tùy cơ
Lông mày của An Ngạn Quân dãn ra vui mừng, một loại vui sướng từ đáy lòng tràn ngập ra
Ông tựa hồ lập tức tìm được nguyên nhân.
Nhiều năm trước tới nay, mấu chốt lập của một đao kia lập tức bị giải khai.
Giờ khắc này, ông cảm giác trình độ khâu cơ của mình có một cái bay vọt về chất
Hình dung không ra, nhưng đúng là có loại cảm giác này.
Hơn nữa, ông còn phát hiện mình nắm giữ phương pháp khâu Chen cũng càng ngày càng khắc sâu.
Dù vậy, An Ngạn Quân vẫn không buông lỏng cảnh giác, vào giờ phút này, ông rốt cuộc minh bạch vì sao bỗng nhiên Trần Thương nói với mình dùng phương pháp khác ngay khi đang phẫu thuật, bởi vì linh hồn của phương pháp khâu Bunnell chính là ở đây
An Ngạn Quân lập tức phát hiện thiếu sót của mình, bỗng nhiên, ông kịp phản ứng được, khi mình học tập khâu cơ, tiến vào một cái chủ nghĩa quá nề nếp khuôn khổ, khuyết thiếu một loại năng lực thuần thục ứng dụng các loại phương pháp.
Loại năng lực này hạn chế lại hắn
Mà nếu như không phải Trần Thương, khả năng An Ngạn Quân không biết bao lâu mới có thể đột phá
Kỳ thật, may mà có Trần Thương ở đây, muốn tìm kiếm một người như vậy thật rất khó
Nhưng mà, An Ngạn Quân bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện rất kinh khủng.
Trần Thương có thể nhìn ra thiếu sót của mình, đồng thời trợ giúp mình đột phá... Vậy có phải mang ý nghĩa cậu ta đã hoàn toàn có thể thuần thục nắm giữ bất kỳ một loại phương pháp khâu cơ nào hay không?
Nghĩ tới đây, An Ngạn Quân nuốt ngụm nước miếng
Khi Trần Thương vừa đến khoa cấp cứu, đối với khâu cơ còn chưa biết gì hết.
Nhớ ngày đó... Lần đầu câu ta khâu cơ vẫn là chính mình dạy...