Phẫu thuật kết thúc, Mạnh Hi nhìn hai tay Trần Thương, sao còn không rõ vì sao lại cảm thấy quen thuộc như vậy.
Bởi vì đây chính là đôi tay trong video phẫu thuật kia
Hai người căn bản chính là một người
Nghĩ tới đây, Mạnh Hi bỗng nhiên muốn cười.
Vừa rồi bọn họ hỏi Trần Thương, bọn họ còn không tin.
Hiện tại tin chưa?
Rung động...
Nghĩ tới đây, bỗng nhiên trong lòng Mạnh Hi sinh ra một loại cảm giác kiêu ngạo không hiểu
Mạnh Hi nhìn Trần Thương, cười nói:
- Phẫu thuật thoát vị hoành màng ngoài tim cậu làm rất không tệ! Chi tiết xử lý cũng rất tốt.
Cát Hoài vừa vặn nghe thấy:
- Cái gì phẫu thuật? Thoát vị hoành màng ngoài tim? Đây không phải một ca phẫu thuật sinh mủ viêm màng tim cấp tính à?
Hạ Cao Phong chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, hận không thể đem Cát Hoài nấu rồi tái tạo một cái, trực tiếp nói ra:
- Hôm nay anh xem video, anh quên rồi à? Một ca phẫu thuật phòng cấp cứu thoát vị hoành màng ngoài tim cộng thêm chèn ép tim chính là tiểu Trần làm
Sau khi nói xong, còn cảm thấy chưa hết giận, nhỏ giọng thầm thì một câu:
- Đầu óc heo...
Cát Hoài nghe được về sau, lập tức mắt trợn tròn, trừng to mắt nhìn chằm chằm Trần Thương:
- Cậu!... Cậu... Cậu
Một tuần sau công tác tiếp tục cường độ cao, Trần Thương khó được nghênh đón hai ngày nghỉ.
Trần Thương nghỉ ngơi một ngày thứ bảy, cũng không đi đâu cả.
Chỉ muốn ngủ đến tự nhiên tỉnh, tỉnh lại nằm ở trên giường nhìn điện thoại, xem video, xem phim, đọc tiểu thuyết, giữa trưa gọi thức ăn ngoài, buổi chiều tiếp tục ngủ, buổi tối thức đêm xem kịch.
Một ngày như vậy nhất định rất phong phú
Có đôi khi Trần Thương đặc biệt chờ mong có một ngày chính mình sinh hoạt như vậy.
Cái gì cũng không cần nghĩ, trong lòng không suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác liền nghỉ ngơi, liền đi ngủ.
Buổi tối cho cha mẹ gọi điện thoại, thao thao bất tuyệt nửa giờ, căn dặn Trần Thương có thời gian được tìm người yêu.
Thuận tiện cũng gọi điện thoại cho Trần Lạc, nhưng gần đây cậu ta còn bận hơn cả mình.
Trần Thương không biết, học viện Truyền Thông bận rộn như vậy à?
----
Gần đây, sự nghiệp Phó Ngọc Lan phát triển rất thuận lợi, trở lại đội vũ đạo tất cả mọi người đều thấy được biến hóa của cô.
Chỉnh hình trong lĩnh vực này không tính là chuyện ghê gớm gì.
Chỉnh ngực càng là không quan trọng.
Dù sao phụ nữ dễ dàng nhất tiếp nhận chỉnh hình.
Không tính bởi vì cái khác, mà là bởi vì các cô luôn luôn giỏi tìm đủ kiểu lý do thuyết phục chính mình.
Phụ nữ chính là một loại sinh vật kỳ quái như vậy.
Người khác nói phục cô rất khó.
Nhưng nếu bản thân tự thuyết phục chính mình lại rất dễ dàng.
Tựa như một thỏi son môi, các cô luôn có thể tìm được đủ kiểu lý do mua sắm, lên cao đến nhân sinh triết lý, xuống đến dân sinh muôn màu.
Phó Ngọc Lan về đơn vị nháy mắt hấp dẫn mọi người ánh mắt.
- Ta đi
- Lan Lan, cô đây là... Hai lần phát dục?
- Cô gặp qua hai lần phát dục như thế chưa? Đây tuyệt đối là làm ra! Đến, Lan Lan nói cho chúng tôi, làm sao làm được?
- Đúng vậy, Lan Lan, cô cho chúng tôi nhìn xem thôi, chúng ta nhìn xem hiệu quả thế nào
...
Toàn bộ phòng luyện múa bên trong phi thường náo nhiệt, bảy tám thiếu nữ vây quanh Phó Ngọc Lan thành một vòng.
Một đám người hiếu kỳ nhìn chằm chằm biến hóa mới của cô, nếu không phải Phó Ngọc Lan che tay ở trước ngực, nguyên một đám đã sớm ra tay bóp thử
Có thể nói, mọi người đối với biến hóa của Phó Ngọc Lan tràn ngập tò mò, ăn mặc quần áo huấn luyện bó sát người, dáng người phác hoạ có lồi có lõm, cực kỳ mê người
Có thể nói đường cong cùng cảm giác đẹp đẽ của người phụ nữ đều rất tốt quy hoạch ra.
Lúc này, Phó Ngọc Lan đứng ở trong đám người, cực kỳ loá mắt
Dù sao sân khấu biểu hiện ra không chỉ là biểu diễn vũ đạo, còn bao gồm thân thể mỹ cảm, đường cong..., thiếu một thứ cũng không được.
Trong lòng Phó Ngọc Lan tự nhiên vô cùng vui vẻ, trong lòng đắc ý cũng là phát huy vô cùng tinh tế.
Dù sao chính cô nhìn mình trong gương không chỉ một lần.
Mỗi ngày tỉnh lại, chuyện đầu tiên cô làm là nhìn chằm chính mình trong gương, trong lòng vẫn có chút khó có thể tin.
Hiện tại rốt cục hoàn toàn khôi phục, có thể về đơn vị khiêu vũ, thấy bộ dạng của mọi người, Phó Ngọc Lan đột nhiên cảm thấy một trăm vạn này không có chút nào thua thiệt
Phó Ngọc Lan nhìn bên cạnh bọn nữ lưu manh này, lập tức bất đắc dĩ ngồi xổm người xuống, sợ đám người này xé quần áo mình
Dù sao...
Đội vũ đạo kể cả huấn luyện viên cũng đều là nữ.
Các cô thật có thể làm được.
Ngay khi mọi người chuẩn bị xuống tay thì huấn luyện viên đi đến.
Mọi người vội vàng xếp thành hàng, chuẩn bị sẵn sàng.
Đội vũ đạo bọn họ thuộc về công ty giải trí truyền thông thuộc đội ngũ vũ đạo, cùng tất cả công ty giải trí lớn đều có hợp tác, bình thường ra ngoài thường nhảy vũ đạo.
Mà một chi đội ngũ này nhưng là đội ngũ minh tinh, thu hoạch được không ít giải thưởng.
Huấn luyện viên sau khi đi vào nói:
- Mọi người im lặng, tôi có một chuyện muốn nói.
Mọi người vội vàng đứng im trong đội ngũ, vểnh tai, nghiêm túc nghe.
Huấn luyện viên cười nói:
- Là một chuyện tốt, công ty quyết định hợp tác với đoàn nghệ thuật dân gian Tây Hà, cùng nhau tập luyện một bài vũ đạo, tranh thủ năm nay có thể lên tiết mục cuối năm.
Lời này vừa nói ra, mọi người yên tĩnh.
Dù sao hàng năm công ty đều sẽ chuẩn bị lên tiết mục cuối năm.
Thế nhưng tiết mục cuối năm xưa nay không đến lượt bọn họ.
Năm nay phải cùng thường ngày.
Đến mức hợp tác cùng cái gì đoàn nghệ thuật dân gian, năm nào không hợp tác?
Thật sự cho rằng lên tiết mục cuối năm đơn giản như vậy à.
Huấn luyện viên phủi tay:
- Được rồi, trước huấn luyện hình thể, tiếp đó làm nóng người, chuẩn bị bắt đầu huấn luyện.
Hoạt động luyện tập bắt đầu, huấn luyện viên con mắt tùy ý nhìn lại.
Bỗng nhiên trông thấy biến hóa của Phó Ngọc Lan, lập tức ngây ngẩn cả người.
Sắc mặt cô biến đổi, vội vàng đi tới, nhìn Phó Ngọc Lan, giọng nói có chút nghiêm khắc:
- Ai bảo cô chỉnh?
Cô đánh giá Phó Ngọc Lan vẫn còn rất cao, dù sao cũng là một thiếu nữ rất có thiên phú, cũng rất cố gắng.
Thế nhưng lúc này, cô nhìn thấy Phó Ngọc Lan làm phẫu thuật bơm ngực, lập tức có chút không vui.
Dù sao cô ta là khiêu vũ, mỗi ngày vận động cường độ lớn như vậy, chỉnh ngực khẳng định sẽ có ảnh hưởng rất, bất lợi.
Trường hợp như vậy không phải số ít.
Phó Ngọc Lan thấy huấn luyện viên phê bình mình, lập tức mặt đỏ lên, nói thật, huấn luyện viên đối với cô rất tốt, trong lòng cô cũng biết, hiểu rõ huấn luyện viên là vì tốt cho cô, vì vậy nên cô cũng giảo biện.
- Tôi vừa chỉnh... Nhưng thưa huấn luyện viên, không ảnh hưởng. Sẽ không ảnh hưởng chút nào
Phó Ngọc Lan đã sớm xác định, cái đồ chơi này rất giống thật, không chỉ có đẹp mắt dùng tốt, hơn nữa trọng yếu nhất chính là mười điểm ổn định, cũng không biết Trần Thương đến cùng là thế nào cấy ghép vào, thật rất có trình độ.
Huấn luyện viên nghe xong, mặt đen lại:
- Cô cả ngày đừng nghe những người kia nói hươu nói vượn, cô cũng không nghĩ một chút, cô là khiêu vũ, tính cân đối hình thể, tính phối hợp chỉnh thể rất trọng yếu, hơn nữa mỗi ngày đều nhảy tới nhảy lui, tính an toàn cũng phải cân nhắc
Nói tới đây, giọng nói của huấn luyện viên chậm lại mấy phần.
Phó Ngọc Lan vội vàng nói:
- Huấn luyện viên, không ảnh hưởng, tuyệt không ảnh hưởng, thật! Không tin tôi nhảy một đoạn cho cô nhìn xem.