Lenacus nghe thấy Trịnh Quốc Đàm nói có bạn như vậy, vội vàng cười nói:
- Hi vọng sau này có cơ hội quen biết một chút
Trịnh Quốc Đàm thì sắc mặt vui mừng, đồng ý.
Lenacus là chủ tịch một công ty đầu tư nước ngoài, Trịnh Quốc Đàm đã quen biết khá lâu rồi, không ngờ lại có thể dựa vào cơ hội này để bền chắc quan hệ với đối phương.
Trịnh Quốc Đàm tất nhiên sẽ nắm lấy cơ hội.
Thậm chí Trịnh Quốc Đàm cười nói:
- Vết thương trên đùi Tiểu Từ, tôi chỉ tốn một vạn USD.
Lenacus nghe xong, lập tức cười nói:
- Thật sự là bạn tốt, bằng không, một vạn này của anh ngay cả bóng dáng người ta cũng không gặp được.
- Vì vậy, Trịnh tiên sinh, có cơ hội nhất định phải giới thiệu người bạn tốt này của anh cho tôi biết, tôi thích kết giao bạn bè, đặc biệt là bạn bè có năng lực.
Lenacus nói chuyện cực kỳ trực tiếp, người đàn ông đầu trọc hơn năm mươi tuổi, dáng người cực kỳ cường tráng.
Trong lòng Trịnh Quốc Đàm đã sớm xấu hổ không thôi, khi đó ông còn tưởng rằng bảy, tám vạn đã là không ít đâu, hiện tại xem ra, thật là có chút không lấy ra được.
Nghĩ đến bản thân còn đưa Trần Thương đến nhà mình, hơn nữa còn mời người ta khâu vết sẹo trên mặt cho vợ mình, Trịnh Quốc Đàm có chút ngượng ngùng.
Khi đó chính mình còn rất đắc ý.
Hiện tại xem ra, thật sự nói ra đều cảm thấy mất mặt.
Vì lẽ đó, nhìn thấy điện thoại của Trần Thương, Trịnh Quốc Đàm lập tức đứng dậy nhận.
Trần Thương mỉm cười:
- Chào Trịnh tổng, thật ra đúng là tôi có một việc phải phiền phức Trịnh tổng.
Trịnh Quốc Đàm nghe vậy, lập tức bắt đầu vui vẻ.
Đến tình trạng như của ông bây giờ, chỉ sợ nợ nhân tình người khác.
Trần Thương chủ động tìm tới cửa, Trịnh Quốc Đàm rất vui vẻ.
- Ồ? Tiểu Trần, cậu khách khí làm gì, nói đi, có thể giúp đỡ Trịnh Quốc Đàm tôi khẳng định sẽ giúp.
Trần Thương cười nói:
- Là như vậy, Trịnh tổng, tôi đi xem một căn hộ bên trong một cái tòa nhà ở tân khu Hải An của ông, có một căn nhà rất vừa ý nên muốn mua, tiền tôi đã chuẩn bị xong, chẳng qua là có người nhìn trúng trước, vì vậy cần phải làm phiền anh một chút.
Trịnh Quốc Đàm nghe vậy lập tức cười một tiếng, còn tưởng rằng chuyện lớn gì?
Căn hộ của công ty bất động sản nhà mình.
Nghĩ tới đây, Trịnh Quốc Đàm bỗng nhiên linh cơ khẽ động, đúng rồi
Vợ mình còn phải nhờ Trần Thương hỗ trợ nữa, dứt khoát tặng cho cậu ta là được rồi.
Vừa có thể đổi ân tình, mà nói tới không chừng có thể kết giao với Trần Thương một phen, về sau có gì cần trợ giúp, cũng có thể lui tới lẫn nhau.
Nói tới đây, Trịnh Quốc Đàm nói ra:
- Ồ? Tiểu Trần, cậu nói số phòng cho tôi, chuyện này giao cho tôi là được rồi.
Trần Thương gật đầu, đọc số phòng ra.
Trịnh Quốc Đàm ghi nhớ xong, nói với Trần Thương:
- Được rồi, tiểu Trần, chuyện này cậu cứ giao cho tôi, cậu trở về nghỉ ngơi thật tốt đi, hôm nào tôi sẽ bảo quản lý đưa cậu qua nhận phòng.
- Chuyện cụ thể, đến lúc đó tôi để quản lý chuyên môn liên lạc với cậu, số điện thoại này đúng không, tôi sẽ bảo người liên hệ cậu ngay.
Trần Thương nghe xong, lập tức ngây ngẩn cả người:
- Vậy thì phiền phức Trịnh tổng.
Trịnh Quốc Đàm khoát tay:
- Được rồi, chúng ta là bạn bè, cũng đừng nói lời khách khí, bây giờ bên tôi đang mở hội nghị, hôm nào có thời gian đến nhà tôi làm khách.
Cúp điện thoại xong, Trịnh Quốc Đàm trở về phòng làm việc.
Nhìn mọi người, hỏi:
- Ai là người phụ trách tòa nhà ở tân khu Hải An?
Lúc này, một quản lý hơn bốn mươi tuổi đứng lên:
- Trịnh tổng, là tôi.
Trịnh Quốc Đàm nhẹ gật đầu:
- Tôi có người bạn nhìn trúng một căn hộ nơi đó, phòng 808, tầng 2, tòa nhà số 9, cậu an bài một chút đi, tôi sẽ gửi số điện thoại và danh tính tới cho cậu, cậu trước không cần họp, đi xử lý chuyện này trước đi.
Quản lý nghe xong, sao còn không rõ là chuyện gì?
Chuyện tốt
Trợ giúp lãnh đạo xử lý việc tư, còn có việc gì vinh hạnh hơn nữa không?
Nghĩ tới đây, người đàn ông đứng dậy lập tức ra ngoài sắp xếp.
----
Bộ phận tiếp thị bán căn hộ Tân khu Hải An, Trương Phàm nghĩ đến dáng vẻ của hai người Tần Duyệt và Trần Thương thì trong lòng lại cảm giác chua chua thoải mái.
Có đôi khi, có tiền thật có thể muốn làm gì thì làm.
Cô không phải ưa thích cùng ngành à?
Nhà tôi mở công ty chữa bệnh, hẳn cũng tính là cũng ngành chứ?
Nghĩ tới đây, Trương Phàm không nhịn được muốn cười.
- Được rồi, đặt trước căn hộ này đi.
Cô tiếp thị bán căn hộ nghe vậy, lập tức ánh mắt sáng lên:
- Quý ngài thật hào khí, bạn gái ngài nhất định rất hạnh phúc
Trương Phàm cười cười, lắc đầu.
Ba người cùng nhau đi xuống dưới lầu, vừa vặn nhìn thấy Trần Thương đang đợi Tần Duyệt.
Trương Phàm không nhịn được cười:
- Bác sĩ Trần có ánh mắt thật tốt, căn hộ kia tôi mua, nhưng mà... Tôi có thể cho anh thuê, dù sao chúng ta cũng là bạn bè.
Trần Thương sững sờ, không nhịn được cười:
- Ừm, chúc mừng anh.
Trước mặt mọi người, phân cao thấp với loại người này không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Anh không tin Trịnh Quốc Đàm ngay cả phòng ốc của mình cũng không giải quyết được.
Lúc này, điện thoại của cô tiếp thị bán căn hộ bỗng nhiên vang lên.
- Tiểu Hạ, gian phòng 808, lầu 2, tòa nhà số 9 không được bán, sau này cô không được dẫn khách đi xem căn phòng kia nữa.
Nữ nhân viên tiếp thị bán căn hộ lập tức trợn tròn mắt.
- Vì sao vậy? Quản lý! ? Tôi vừa mới đàm phán xong với khách hàng! Giá tiền cũng đã quyết định, chờ ký hợp đồng nữa thôi
Cô gái có chút không vui.
Quản lý lắc đầu:
- Tôi cũng không rõ, vừa rồi tôi nhận điện thoại của Vương tổng, nói căn hộ ở tân khu Hải An đó tạm dừng bán ra, được rồi, cô đừng hỏi nữa, tôi còn có chuyện.
Cúp điện thoại xong, cô tiếp thị bán căn hộ lập tức có chút xấu hổ.
- Cái này... Trương tiên sinh, thật xin lỗi, căn hộ vừa rồi ngài xem kia của chúng tôi bởi vì một vài vấn đề, tạm thời không tiêu thụ ra bên ngoài... Ngài xem... Nếu không đổi lại một căn hộ khác?
Trương Phàm lập tức trợn tròn mắt
Anh nhìn thấy nụ cười trêu tức trên mặt Trần Thương, lập tức trong lòng sững sờ.
Cái con mẹ nó, đùa tôi à?
Tôi đều đã chuẩn bị ký hợp đồng, các người lại không bán nữa?
Nghĩ tới đây, Trương Phàm có chút tức giận.
Mà lúc này, Tần Duyệt vừa vặn từ nhà vệ sinh đi ra, vui vẻ đi tới chỗ Trần Thương.
Cô phát hiện, hiện tại mỗi lần nhìn thấy Trần Thương thì trong lòng mình đều rất vui vẻ.
Đi ra xong, vừa lúc nghe thấy căn hộ không tiêu thụ ra bên ngoài, Tần Duyệt lập tức bắt đầu vui vẻ.
Trong lòng mừng như điên
Muốn cười nhưng cảm thấy làm vậy không tốt lắm.
Nhìn Trương Phàm, này thì ra vẻ
Nhìn khuôn mặt ngơ ngác của Trương Phàm như thể anh đang muốn phun cái gì đó nhưng không thể ra vì sợ lãng phí.
Tần Duyệt xém chút nữa cười lớn
Thế nhưng đang ở trước mặt của Trương Phàm, nếu cười như vậy thì không hay cho lắm
Cho nên cô dứt khoát, kéo Trần Thương đi ra ngoài, sau khi chạy ra ngoài, Trần Duyệt bắt đầu cười như điên
- Ha ha ha …. Buồn cười chết đi thôi, quả nhiên người giả vờ đều không có kết cục tốt
Tần Duyệt nở cười tươi khiến các loài ghen tỵ.
Lúc này đã sáu - bảy giờ tối, hai người bắt xe đi mua quà vặt ở trên phố.
Sau khi ăn không ít đồ ăn nhẹ, Trần Thương đề nghị hai người cùng nhau đi coi phim.
Trần Thương nhớ đến kỹ năng khi xem phim với bạn gái, xem phim rạp với bạn gái chỉ nên lựa chọn hai loại phim, loại một là phim tình yêu, thể loại còn lại là phim kinh dị.
Phim tình yêu nhất định sẽ có vài phân đoạn tình cảm mặn nồng mãnh liệt.
Phim kinh dị thì sẽ có vài chỗ giật gân, đáng sợ.
Trần Thương cảm thấy EQ của mình quá cao, hạ quyết tâm chọn phim tình cảm mãnh liệt.
Anh không chọn phim kinh dị vì anh lo lắng nó sẽ lưu lại bóng ma trong anh, trường hợp lỡ như trực ca ban đêm, bị ám ảnh thì không tốt cho lắm.