Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 409 - Chương 410: Nghe Tim Chuẩn Đoán Bệnh

Khi bac si mo hack full
Chương 410: Nghe Tim Chuẩn Đoán Bệnh
 

Có thể nguyên nhân là do gần nhất áp lực quá lớn, hút thuốc rút quá nhiều?

Bà Ngô cũng phát hiện Ngô Ngọc Thụ có chút không bình thường, vội vàng hỏi:

- Sao vậy? Ngọc Thụ, ông cảm thấy không thoải mái ở đâu?

Ngô Ngọc Thụ sờ lên ngực, có chút do dự:

- Cảm giác ngực khó chịu và không thoải mái, không biết đã xảy ra chuyện gì. Tôi chỉ cảm thấy mình khó thở, ngồi xuống cảm thấy đã tốt hơn, nhưng khi nằm xuống không thể thở bình thường được

Bà Ngô có chút đau lòng, nhưng do thói quen hàng ngày không nhịn được trách cứ:

- Ai bảo ông hút thuốc, ngày nào cũng hút nhiều thuốc như vậy, không khó chịu mới là lạ

Ngô Ngọc Thụ nghe xong lời này, không dám phản bác lại, rất có thể do gần đây hút thuốc rất nhiều?

Về sau ít hút một chút đi.

Đối với việc bị vợ trách móc, Ngô Ngọc Thụ cũng có thể hiểu được.

Đối với tình trạng cơ thể của mình, Ngô Ngọc Thụ cũng hiểu khá rõ, tình trạng thế này xảy ra không phải là ngày một ngày hai, mỗi qua một khoảng thời gian sẽ phát tác một lần, nhưng mà qua mấy tháng sẽ chậm rãi tốt lên thôi.

Vì lẽ đó, Ngô Ngọc Thụ cũng không coi chuyện đó quan trọng.

Lúc ăn sáng, Ngô Ngọc Thụ không thấy thèm ăn chút nào, chỉ cảm giác dạo gần đây ngày càng mệt mỏi, dạ dày của ông đang trướng lên, không thể tiêu hóa.

Ngô Ngọc Thụ không nhịn được thở dài, con người đến năm mươi, thật sự càng ngày càng xuống dốc.

Càng ngày càng tệ.

Muốn nghỉ ngơi nhưng không thể nghỉ ngơi, gánh nặng đè trên vai không giảm bớt được chút nào.

Đúng lúc đi ngang qua Tỉnh Nhị Viện, ghé vào kiểm tra một chút xem có bị gì không, nếu bị bệnh thì mua chút thuốc?

Nghĩ tới đây, Ngô Ngọc Thụ cũng không thèm ăn cơm, nhanh chóng mặc quần áo chỉnh tề, vội vàng cầm theo chiếc túi đi ra ngoài, khi đi ngang qua bệnh viện tỉnh thứ hai, cầm số cấp cứu khẩn cấp, kiểm tra xem có phải là dạ dày co bóp không tốt, hay vốn đồ mình đã già.

Khi Ngô Ngọc Thụ đang xếp hàng, ngày phía sau là một ông già chừng bảy tám chục tuổi, tóc bạc nhưng sắc mặt hồng hào, tinh thần phấn khởi, trên người mặc một bộ quần áo thể thao, hai mắt trang nghiêm, bước đi vững vàng.

Nhìn ông cụ này làm mắt Ngô Ngọc Thụ sáng lên, cực kì hâm mộ.

Sờ cái bụng to đùng của mình, Ngô Ngọc Thụ nhịn không được thở dài.

Ai...

Nếu như ông bảy chục tuổi vẫn có cái tinh thần này thì tốt biết bao nhiêu?

Cố gắng cực nhọc thêm hai năm nữa, ròi nhanh chóng về hưu

Suy nghĩ này vừa nảy ra trong đầu, Ngô Ngọc Thụ vội vàng lắc đầu, không thể về hưu, trên người ông còn mang theo mấy trăm vạn tiền vay mua nhà đây

Nghĩ tới đây, Ngô Ngọc Thụ thở gấp một cái.

Nhịn không được ho ra hai tiếng.

Ngay lúc này, ông lão đến bên cạnh Ngô Ngọc Thụ ngồi xuống, nhìn chằm chằm Ngô Ngọc Thụ, ông nhịn không được khẽ nhíu mày, nhưng cũng không nói gì cả.

Ngô Ngọc Thụ tò mò, nhưng mà cũng không hỏi nhiều, mà là cười mệt mỏi, nói:

- Lão nhân gia, cơ thể thật tốt.

Ông già gật nhẹ đầu, do dự một chút:

- Đã lớn tuổi rồi, thì phải chú ý chăm sóc cơ thể, ông cũng vậy.

Ngô Ngọc Thụ nhẹ gật đầu:

- Ừm, hôm nay cảm giác cơ thể không thoải mái, tranh thủ tới khám một chút, tôi tới tuổi này, bên trên có mẹ già, dưới có con trai, cũng không dám sinh bệnh.

Nói đến đây, Ngô Ngọc Thụ nhịn không được nở nụ cười tự giễu chính mình.

Ông phát hiện, khi ở cùng người quen tại một chỗ, ông cười cũng không nổi, mà khi ở cùng người xa lạ, ông có thể tùy tiện cười nói.

Ông già nhẹ gật đầu:

- Đi kiểm tra xem một chút, xem thử có bị bệnh hay không, kiểm tra kĩ càng vào, bệnh tật này đôi khi cực kỳ phiền phức.

Ngô Ngọc Thụ lắc đầu:

- Chắc cũng không có chuyện gì đâu, tôi hiểu rõ cơ thể của tôi, chắc tại vì khoảng thời gian gần đây hút thuốc nhiều, lại còn thiếu rèn luyện rèn luyện cơ thể, tiêu hóa không tốt, dạ dày của tôi mới bị vậy.

Lão nhân nghe thấy nói như vậy, thở dài, nhịn không được vẫn cất giọng khuyên bảo:

- Đến cũng đã đến ròi, thử nghe lời bác sĩ nói xem, đúng hay không?

Ngô Ngọc Thụ cười cười, không nói cái gì, ông vẫn đang chờ lượt mình mua thuốc rồi đi làm.

Lão nhân cùng Ngô Ngọc Thụ cùng nhau đi vào phòng.

Ngô Ngọc Thụ ngồi xuống đối diện với Trần Thương:

- Bác sĩ, chào anh.

Trần Thương gật đầu, đi thẳng vào vấn đề hỏi:

- Ừm, chào anh, không thoải mái ở đâu sao?

Ngô Ngọc Thụ ăn ngay nói thật:

- Sáng sớm hôm nay cảm giác ngực bị đè nén cực kỳ, hô hấp cũng có chút khó khăn, ngồi xuống mới đỡ hơn nhiều, tình huống này trước kia cũng từng gặp, hàng năm đều sẽ bị, nhưng qua một đoạn thời gian thì sẽ không sao nữa.

Nói đến đây, Ngô Ngọc Thụ tiếp tục nói:

- Ngày thường tôi hút thuốc rất nhiều, ít nhất một gói thuốc lá, lâu lâu thì hai gói, cũng đã mười mấy năm.

Trần Thương đang muốn hỏi thăm, Ngô Ngọc Thụ bỗng nhiên lại nói:

- Đúng rồi, tôi cảm giác gần đây bụng hơi căng, cũng không thèm ăn, có phải là sức ép dạ dày cũng không tốt không?

- Lâu lâu cảm thấy hơi tức ngực, còn có chỗ này cũng không thoải mái

Ngô Ngọc Thụ sờ vào sườn non bên phải, tới gần vị trí gan.

Tình huống của bệnh nhân tương đối nhiều, triệu chứng cũng đủ kiểu.

Nhưng chủ yếu triệu chứng vẫn là hô hấp khó khăn là chính.

Sau khi Trần Thương nghe được, cảm giác người này cùng già chậm chi và rất tương tự với bệnh tắc nghẽn phổi mãn tính.

Thế nhưng...

Hô hấp khó khăn và ngồi thẳng hô hấp không chỉ vẻn vẹn là bệnh về hệ hô hấp.

Cũng có thể sẽ có liên quan lớn đối với tim.

Suy tim cũng là có thể gây nên những triệu chứng đã kể trên.

Trần Thương ngừng suy nghĩ một lát, cầm lấy ống nghe bệnh, quyết định vẫn trước bỏ qua hệ thống bệnh về tim, thế là nói với Ngô Ngọc Thụ:

- Ông nằm trên giường, tôi khám cho ông.

Ngô Ngọc Thụ gật đầu.

Trần Thương cầm lấy ống nghe bệnh, đặt ống nghe ở khu vực tim rồi chẩn đoán bệnh.

Cảm giác thứ nhất là tiếng tim đập có chút yếu dần, còn có khu động mạch chủ cánh thứ hai nghe chẩn đoán bệnh có chút tạp âm... Xương ngực trái duyên thứ ba thứ tư cùng lúc co giãn khe hở ban đầu ngoài mức định âm.

Điều này đại biểu cho cái gì?

Trần Thương cũng có chút không hiểu.

Nghe chẩn đoán bệnh về tim thật sự là cần một trình độ học vấn cao.

Trần Thương chỉ có thể hiểu một chút mấy cái da lông.

Khẳng định là có một vài vấn đề, nghĩ tới đây, Trần Thương có sờ sờ chóp, đỉnh quả tim nơi nhịp đập mạnh hơn chút nhất, cảm giác... Có chút không dễ dàng chạm đến.

Đây là tình huống gì?

Sau đó Trần Thương bắt đầu bắt mạch tim, âm thanh nhịp đập của tim có chênh lệch khá lớn.

Làm sao bây giờ?

Lúc này, bỗng nhiên linh cơ của Trần Thương khẽ động.

Tất nhiên người bệnh là bị bệnh về tim, thế thì dễ nói chuyện rồi.

Chính mình giấu trong người ba cây kỹ năng lớn: chức nghiệp ẩn tàngnội khoa tim, ngoại khoa tim, nghiên cứu khoa học. Ấn mở sách kỹ năng về nội khoa tim, Trần Thương lập tức phát hiện, ở một cấp thao tác, cũng chính là cơ sở bên trong thanh kỹ năng như: nghe tim chẩn đoán bệnh, bắt mạch tim rất nhiều kỹ năng đều được đánh dấu.

Trần Thương lập tức vui mừng.

Lập tức lựa chọn đổi điểm lấynghe tim chẩn đoán bệnh

Bình Luận (0)
Comment