Trương Chí Tân nói một câu “Đánh rắm” khiến cả phòng phẫu thuật lâm vào một bầu không khí xấu hổ cùng cục diện bất đắc dĩ.
Nhưng mà còn tốt, so với căng thẳng lo nghĩ khủng hoảng vừa nãy đã tốt hơn nhiều.
Ít nhất, người bệnh trên bàn phẫu thuật không có xảy ra vấn đề gì
Mọi người nhịn không được chậm rãi thở dài, tiếp đó lại hít một hơi dài...
Nhưng mà nghĩ đến Trương Chí Tân, một hơi này quả thực là hít tới một nửa đã bị đánh gãy
Thực sự là hít vào không nổi
Ngay cả chủ nhiệm khoa gây tê cũng không nhịn được khụ khụ một tiếng, lén lút ra cửa sau hít thở thông khí
Mẹ nhà nó quá thối
Mùi thối giống bệnh tắc ruột.
Sáng nay ông ăn cái gì vậy? Có thể ăn ra cái mùi này.
Nghĩ tới đây, ngay lập tức một trận tâm tắc.
Mấy tiểu y tá muốn cười mà không dám cười chỉ có thể kìm nén.
Mấy người Trương Hữu Phúc ngược lại là tốt hơn nhiều, đối với mùi thối, bọn họ ngửi nhiều, cũng không thèm để ý chút mùi vị đấy.
Mấu chốt là, cái đánh rắm này... ảnh hưởng quá lớn.
Phải biết, trên bàn phẫu thuật, bất kỳ đồ vật gì đều là thông tin phản hồi.
Thông qua mùi đã có thể biết rõ rất nhiều thứ.
Trương Hữu Phúc hung tợn trừng mắt Trương Chí Tân, Trương Chí Tân ngượng ngùng cười một tiếng.
Nếu ông có hệ thống, lúc này tuyệt đối là có một mảng lớn tin tức 【độ thiện cảm - n】.
Trần Thương rốt cục nhẹ nhàng thở ra, không khí khẩn trương được hóa giải triệt để.
Thì ra không phải mắt anh xảy ra vấn đề
----
Phẫu thuật tiến hành như thường lệ, công việc của Trần Thương là thắt nút bắt ngoéo, dù sao hai bác sĩ chủ trị lớn tuổi còn đứng bên cạnh, căn bản không tới phiên anh làm.
Ba người đều có kinh nghiệm phong phú, kỹ thuật thành thạo.
Ca phẫu thuật, có kinh ngạc nhưng không nguy hiểm, kết thúc mỹ mãn.
Sóng gió nhỏ duy nhất cũng là do Trương Chí Tân gây nên.
Trần Thương cực kỳ lo lắng... Cái đánh rắm này có thể ảnh hưởng đến việc khép lại vết thương cùng với sự hồi phục của người bệnh hay không?
Sẽ không khiến cho ổ bụng nhiễm khuẩn chứ?
Nghĩ tới đây, nhịn không được lắc đầu...
Sau khi phẫu thuật, ba người Trần Thương vô cùng tự giác kéo dãn khoảng cách với Trương Chí Tân, sợ ông lại đánh rắm một cái nữa.
Dù sao tất cả mọi người đều là bác sĩ, biết rõ một vấn đề, đó chính là có thể thả ra một cái đánh rắm thối như thế, tuyệt đối là sẽ thả ra cái thứ hai, cần phải kịp thời kéo dãn khoảng cách.
Trương Hữu Phúc nhìn Trần Thương, chợt nhớ tới một vấn đề, nhịn không được hỏi:
- Đúng rồi, tiểu Trần, cuối tuần sau là niên hội, chuẩn bị thế nào rồi?
Trần Thương bất đắc dĩ lắc đầu thở dài, luận văn đã gửi ra ngoài, nhưng bây giờ còn chưa có thông báo thu nhận, tin tức xác nhận cũng chưa lấy được, thật sự làm anh cực kì nhức đầu.
Sớm biết thế đã không viết văn chương cao cấp như vậy
- Video phẫu thuật đã làm xong, đến lúc đó giảng giải không có vấn đề gì, nhưng mà... Bản phát biểu luận văn thứ nhất đã chuẩn bị xong, nhưng bản thứ hai vẫn còn chưa được xác nhận..., cũng không biết có thể được tuyển hay không?
Sau khi nghe xong, Trương Hữu Phúc lập tức sững sờ:
- Cậu gửi đến chỗ nào? Nếu không tôi giúp cậu thúc giục? Thực sự nếu không được lại để chủ nhiệm Tiền giúp cậu hỏi một chút, xem xem có thể xét duyệt sớm một chút hay không?
- Tôi và chủ biên của ngoại khoa Gan mật Trung Hoa rất quen thuộc, đoạn thời gian trước còn tìm tôi hẹn bản thảo. Mặt khác, ở không ít hợp tác xã trong nước tôi đều có một ít người bạn, tôi giúp cậu hỏi một câu.
Sau khi nói xong, Trương Hữu Phúc cảm giác rất có mặt mũi, dù sao « ngoại khoa Gan mật Trung Hoa » cũng là một tạp chí hết sức lợi hại trong lĩnh vực gan mật.
Nghĩ đến tiểu tử Trần Thương này lòng dạ rất cao, phát biểu của cậu ta chính là trọng tâm tập san. Trong các tạp chí về lĩnh vực ngoại khoa Gan mật trong nước, Trương Hữu Phúc đều có một ít bằng hữu, dù sao bình thường bên niên hội thường chạm mặt, mọi người một tới hai đi cũng tương đối quen.
Nếu như Trần Thương có hai bản luận văn không tệ, đối với bình chọn này có ý nghĩa to lớn, vì lẽ đó Trương Hữu Phúc mới có thể quan tâm như thế.
Bản thân lý lịch của Trần Thương còn chưa đủ, nếu như nghiên cứu khoa học cũng không được, rất khó được mọi người tiếp nhận và tán thành.
Trần Thương nghe Trương Hữu Phúc nói, tức có chút xấu hổ, nhưng nghĩ đến « cấy ghép lá gan» là do Tần Duyệt tìm thầy của cô Hứa Mặc nhờ quan hệ mới có thể nhanh chóng được xét duyệt, vì lẽ đó, Trần Thương cảm thấy lời Trương Hữu Phúc nói có khả năng thực hiện được
Do đó, ánh mắt sáng lên, cười một tiếng, có chút xấu hổ nói:
- Chủ nhiệm Trương, tôi là gửi cho một tạp chí nước ngoài... Một tạp chí của nước Anh.
Trương Hữu Phúc lập tức sửng sốt, cười cười trêu chọc nói:
- Tiểu tử cậu ánh mắt rất cao, thế nào, chướng mắt tạp chí trong nước của chúng ta à? Kỳ thật hiện tại trong nước chúng ta, rất nhiều ngoại lực không ngừng đề cao ảnh hưởng, rất nhiều cơ cấu thu nhận của nước ngoài càng ngày càng được coi trọng.
- Hơn nữa không ít tạp chí nước ngoài chính là phô trương thanh thế, lực ảnh hưởng chân chính cũng không phải rất lớn, đặc biệt là độ tán thành của các vấn đề ngành nghề, còn cần phải nghiên cứu.
- Tiểu tử cậu vô thanh vô tức, lần sau khi cậu phát biểu luận văn cùng tôi thương lượng một chút, tôi cho cậu một vài đề nghị.
Trương Hữu Phúc nói rất hợp lý.
Hiện tại không ít tập san trong nước phát triển rất không tệ, lực ảnh hưởng đến thế giới cũng càng ngày càng cao, ảnh hưởng cấp lũy thừa mà kéo lên.
Hơn nữa, cũng không phải cứ nghe nước ngoài là đã rất trâu bò, kỳ thật cũng không phải như thế, hơn nữa còn dính đến một cái vấn đề gọi là trình độ tán thành ngành nghề.
Có lẽ có một vài tập san là trọng tâm, hơn nữa ảnh hưởng cũng không thấp, nhưng khả năng về sau phát biểu của cậu đối với trình độ tán thành ngành nghề cũng không phải cực kì cao.
Đây đều là chuyện thường gặp.
Vì lẽ đó, Trương Hữu Phúc mới nói như vậy, hơn nữa, ông cảm thấy tiểu Trần dù sao cũng không có học qua nghiên cứu sinh, trình độ đối với nghiên cứu khoa học không phải cực kỳ cao, khả năng khi phát biểu, văn chương tồn tại một chút cảm tính, đây đều là điều có thể lý giải.
Trương Hữu Phúc cũng là có hảo tâm muốn trợ giúp Trần Thương
Sau khi nghe xong, Trần Thương nhẹ gật đầu:
- Vâng, về sau thực sự phải cùng chủ nhiệm Trương liên lạc giao lưu trao đổi.
- Chỗ tôi gửi bản thảo chính là « tạp chí ngoại khoa nước Anh », trước mắt còn không có bất luận tin tức xác nhận gì, khả năng... Phải đợi không biết bao lâu, nghe nói bên đó sơ thẩm phải mất một tháng.
Trần Thương vừa dứt lời, phát hiện bên trong phòng làm việc khi nãy còn vừa nói vừa cười, hiện giờ đã lâm vào một trận yên lặng.
Trương Hữu Phúc bỗng nhiên cảm giác trái tim lập tức giật mạnh, cảm giác giống như nhồi máu cơ tim.
Ngay đến Trương Chí Tân và Trần Bỉnh Sinh cũng liếc nhau, trong ánh mắt tràn đầy ý cười, nhưng chỉ có thể nhịn xuống không cười.
Dù sao... « tạp chí ngoại khoa nước Anh » là tạp chí thuộc top 10 thế giới về lĩnh vực ngoại khoa
Thậm chí so với rất nhiều tạp chí có ảnh hưởng cao còn ra đời sớm hơn, nắm giữ hơn một trăm năm lịch sử, bắt đầu ra đời từ năm 1913, ảnh hưởng cũng tương đối lớn, hiện tại ảnh hưởng đến thế giới trong khoảng bốn phần.
Sau khi Trương Hữu Phúc nghe thấy Trần Thương nói, nhịn không được vỗ trán một cái:
- Tiểu tử cậu làm quá ẩu rồi
- « Tạp chí ngoại khoa nước Anh » đó là tạp chí gì, mặc dù ảnh hưởng không phải cực kỳ cao, nhưng mà.. Có tiếng là khó phát, hơn nữa càng thêm coi trọng thuật thức cải tiến và cách tân, lá gan cậu thật là lớn
Trần Thương lúng túng thở dài:
- Tôi cũng không biết sẽ thành như vậy, sớm biết đã gửi đến «cấy ghép lá gan ».
Câu nói này lại lần nữa làm ba người dở khóc dở cười.