Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 462 - Chương 463: Anh Còn Không Biết Xấu Hổ Nói Tôi?

Khi bac si mo hack full
Chương 463: Anh Còn Không Biết Xấu Hổ Nói Tôi?
 

Chuẩn bị mọi thứ đâu vào đấy, Lưu Kiện gây tê thành công.

Phẫu thuật bắt đầu, Trần Thương dẫn đầu cầm dao phẫu thuật, nói với Trần Bỉnh Sinh:

- Lão đại, thật ra hạch tâm của nội soi vết thương nhỏ là ở chỗ xử lý vết cắt, quan trọng nhất là lựa chọn rạch ra, đầu tiên phải lựa chọn phương pháp rạch ra thích hợp, tiếp đó chính là lựa chọn độ sâu của vết cắt, cần cân nhắc cả phương pháp khâu lại...

Trần Bỉnh Sinh nghe rất chân thành, cũng không có ngượng ngùng gì, dù sao là học tập phải khiêm tốn thỉnh giáo.

Bởi vì phẫu thuật nội soi là gây mê toàn thân, vì lẽ đó hai người trò chuyện cũng rất thẳng thắn, vạn nhất người bệnh tỉnh lại thì trong lòng khẳng định sẽ sợ một chút.

Kỹ năngrạch racủa Lão Trần là cấp đại sư, lĩnh ngộ tương đối sâu, khi nghe Trần Thương nói, nhưng vẫn chỉ là vấn đề lý thuyết, còn cần một đoạn thời gian để thích ứng.

Hơn nữa nội soi vết thương nhỏ còn cần cân nhắc đến khâu lại hậu kỳ, thậm chí sớm chuẩn bị tiến hành vết cắt để khâu lại.

Ca phẫu thuật thứ nhất là Trần Thương mở miệng và khâu lại, ca thứ hai lão Trần có chút kích động, mặc dù kết quả kém hơn Trần Thương rất nhiều, nhưng mà nếu so với lúc trước mình khâu lại đích thật là có cải thiện một chút.

Hai ca phẫu thuật kết thúc, lão Trần còn có phẫu thuật khác, mà Trần Thương thì có chuyện, cho nên về khoa cấp cứu.

Khi ước chừng hơn mười một giờ, bỗng nhiên người nhà người bệnh giường 11 rùm beng với bác sĩ chủ quản Vương Dũng.

Trần Thương thấy thế, vội vàng đi tới.

Nghe thấy một người đàn ông cao lớn hùng hổ đứng tại ở trong phòng bệnh, chỉ vào mặt Vương Dũng chửi ầm lên.

Trong khi đó khuôn mặt Vương Dũng đỏ lên, muốn giải thích, nhưng rõ ràng người bệnh không cho anh cơ hội nói

Người đàn ông cao gần một mét chín, rất cường tráng, nếu mà so sánh, Vương Dũng cao không đến 1m75, thân hình gầy yếu hơn rất nhiều.

Nhưng

Cũng không phải bởi vì thua kém hình thể mà Vương Dũng không có mắng lại hoặc là phản bác, vì đang trong bệnh viện, phát sinh ầm ĩ đánh nhau với người bệnh thì đều là xử lý bác sĩ.

- Ba tôi không phải bị viêm túi mật à? Vào nhập viện còn không cho phẫu thuật? Anh có phải bác sĩ hay không?

- Trên mạng người ta nói, bị viêm túi mật phẫu thuật càng sớm càng tốt, thời gian để càng lâu càng dễ làm bệnh tình nặng thêm

- Hôm qua anh nói cần kiểm tra hoàn thiện, hiện tại đã có kết quả kiểm tra, còn không cho chuẩn bị phẫu thuật, anh có phải chờ tôi nhét phong bì tiền cho anh hay không?

- Khốn nạn

- Bác sĩ như anh tôi thấy nhiều rồi, đừng để tôi gặp anh ở ngoài

Người đàn ông thấy Vương Dũng không lên tiếng, cho là anh có chút đuối lý, thế là càng thêm đúng lý không tha người

Lời mắng người cũng càng khó nghe

Hơn nữa mắng chửi người giống như video trên mạng chửi bới bác sĩ.

Nói cái gì không thu được phong bì không cho an bài phẫu thuật, cứ thế làm bệnh tình người bệnh tăng lên.

Vương Dũng vừa nói đã bị người đàn ông lớn giọng che lại thanh âm.

Vương Dũng thấy giải thích vô hiệu, dứt khoát quay người chuẩn bị rời đi để liên hệ chủ nhiệm.

Nhưng lúc này, người đàn ông một phát bắt được Vương Dũng:

- Thế nào? Chạy đâu? Tôi nói cho anh biết, hôm nay không nói rõ ràng, anh cũng đừng nghĩ đi chỗ nào

- Còn có, cha tôi có chuyện gì bất trắc, anh chờ ra toà án đi

- Lang băm, sâu mọt

Trần Thương biến sắc, đi vào phòng.

Vương Dũng là đồng nghiệp của mình, cũng là bạn bè, hơn nữa theo một ý nghĩa nào đó cũng là đồ đệ của mình, gặp phải chuyện này, Trần Thương nghĩ cũng không kịp nghĩ, khẳng định phải giữ gìn Vương Dũng.

Nhưng...

Trần Thương nghĩ tới nghĩ lui, cần mang một cái găng tay trước, sau đó đi ra.

Dù sao không mang găng tay, lực lượng mình không có tăng thêm... Vạn nhất đánh nhau, chẳng phải mình bị thua thiệt à?

Tăng thêm lực lượng + 5, tương đương với 50%, Trần Thương vốn cao lớn cường tráng, hơn nữa cấp cứu ngày thường cũng đều là việc tốn thể lực, càng thêm rèn luyện người.

Dù cho người đàn ông cáo lớn này, cũng nhất định có thể so sánh được.

Trần Thương đi tới, nhàn nhạt nói ra:

- Anh trước buông tay ra, có chuyện gì, anh nói với tôi, nếu như anh nghi ngờ trị liệu của chúng tôi, anh có thể khiếu nại, thậm chí là báo cảnh sát, đều có thể

Người đàn ông to con trông thấy Trần Thương, mặt không đổi sắc mảy may:

- Đây là cứu binh?

Trần Thương lắc đầu, con mắt nhìn chằm chằm người nam tử:

- Đây không phải binh cũng không phải đánh nhau, ở đây là bệnh viện, anh buông tay ra.

Người đàn ông sững sờ, nhìn sang Trần Thương:

- Đi gọi chủ nhiệm các anh tới, tôi không nói chuyện với anh! Hôm nay không nói rõ ràng cho chúng tôi, tôi khẳng định không buông ra anh ta.

Trần Thương tùy ý đặt tay lên trên tay người đàn ông, dùng sức bắt một cái, lập tức một lực lượng mạnh mẽ truyền đến, người đàn ông vội vàng buông Vương Dũng ra.

Lập tức người đàn ông có chút giật mình

Lực lượng vừa rồi của Trần Thương làm anh ta chấn kinh.

Căn bản anh ta không ngờ... Vị bác sĩ nhỏ này lại có sực lực lớn như vậy.

Hành động này của Trần Thương lập tức làm quần chúng chung quanh vây xem cũng kinh ngạc.

Dù sao buổi sáng thứ hai, người bệnh cấp cứu vẫn rất nhiều, những xung đột này không có không vây xem đạo lý.

Kỳ thật, người bệnh càng thêm dễ dàng bị người bệnh đưa vào trong đó, dù sao trong ngành nghề chữa bệnh, rất nhiều người cảm thấy người bệnh là quần thể yếu thế, vì cùng là người bệnh, bản năng đối với người đàn ông tin mấy phần.

Dù sao Trần Thương tùy ý một cái, lại đẩy tay người đàn ông cao lớn ra như vậy, loại cảm giác rung động này, hình ảnh cực kỳ đặc sắc

Bác sĩ này nhìn nhỏ con lại sức lực lớn như vậy

Có thể nhẹ nhàng gạt tay của người đàn ông to lớn ra, cái này.. Dùng sức lực lớn bao nhiêu?.

Người dần ông thấy Trần Thương cường thế như vậy, cũng không nhịn được sửng sốt một chút.

Trần Thương đứng không, nói với Vương Dũng:

- Cầm bệnh lịch giường 11 tới đây cho tôi.

Vương Dũng hít một hơi thật sâu, liếc mắt cảm kích nhìn Trần Thương, nhẹ gật đầu, đi qua một bên.

Mà người đàn ông đang muốn nói chuyện, Trần Thương trừng mắt nhìn anh ta, nói ra:

- Tôi xem một chút bệnh lịch trước, anh đợi chút lại nói.

Trần Thương nói có lý có cứ, mấu chốt còn có lực lượng, điều này làm cho người đàn ông không lời nào để nói.

Sau một lát, Vương Dũng cầm cái kẹp bệnh lịch đi tới, sau đó cầm kết quá kiểm tra của người bệnh, phía trên có ghi chép kỹ càng bệnh án.

Sau khi Trần Thương xem xong, lập tức chau mày.

Vương Dũng cười lạnh liếc mắt nhìn người đàn ông, lớn tiếng nói ra:

- Viêm túi mật phát tác ba ngày, đã hơn 72 giờ mới đưa vào bệnh viện, khi nhập viện, người bệnh toàn thân triệu chứng rất kém, tôi cho kiểm tra sơ đồ cấu tạo máu gấp, huyết thanh Bilirubin cực kỳ cao! Xét nghiệm AST, Phosphatase kiềm... Những kết quả này chỉ tiêu cực kỳ dị thường.

- Mặc dù tim, phổi, lá gan, thận khí công năng ước định đều bình thường, nhưng ông lão năm nay đã 80 tuổi, viêm túi mật phát tác hơn 72 giờ, khả năng sẽ lây nhiễm nghiêm trọng đến ổ bụng, hiện tại nhiệt độ cơ thể tương đối cao, có triệu chứng trúng độc toàn thân rõ ràng, tôi khuyên anh ta chuyển tới ICU giám sát, chờ triệu chứng toàn thân bình ổn sau đó mới làm phẫu thuật, anh ta nói tôi không cho phẫu thuật.

Nói đến đây, Vương Dũng cười lạnh, hỏi người đàn ông:

- Anh nói tôi là nhận phong bì? Được, tôi hỏi anh, khi ba anh nằm viện, tiền nằm bệnh viện anh không đủ, ai cấp cho anh thiếu phí? Anh nếu là người có chút lương tâm ba anh cũng sẽ không thành thế này

- Anh nói tôi không có y đức, vậy tôi hỏi anh, ba anh bị viêm túi mật phát tác ba ngày, loại bệnh trạng này hết sức rõ ràng, vì sao hôm nay anh mới đưa đến bệnh viện? Tôi nói cho anh biết, sau khi phát tác dù là ngày thứ hai anh đưa tới, ba anh đã sớm được đưa lên bàn phẫu thuật, hiện tại đã an ổn chờ khôi phục

- Anh còn không biết xấu hổ nói tôi?

Bình Luận (0)
Comment