Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 464 - Chương 465: Mau Quyết Định Đi

Khi bac si mo hack full
Chương 465: Mau Quyết Định Đi
 

Nghĩ tới đây, Trần Thương không có xúc động, nhìn Đổng Cường Sinh, nói:

- Như vậy đi, mọi người nghỉ ngơi trước, tôi sẽ mau chóng nói một câu với chủ nhiệm chúng tôi, nhanh chóng tổ chức thảo luận ca bệnh, để mỗi chuyên gia phòng ban chúng ta cùng nhau thảo luận tình huống người bệnh, mau chóng đưa ra quyết định, thế nào?

Đổng Cường Sinh trầm ngâm một lát, nhẹ gật đầu:

- Được! Vậy bác sĩ khổ cực rồi

Trần Thương gật đầu, cùng Vương Dũng rời khỏi phòng làm việc.

Sau khi đi ra, Trần Thương gọi điện thoại cho Lý Bảo Sơn, nói lại một lần tình huống của người bệnh.

Lý Bảo Sơn vừa vặn kết thúc phẫu thuật, biết được tin tức lập tức trở lại khoa cấp cứu, liên hệ Trương Hữu Phúc, và chủ nhiệm khoa truyền máu.

Lúc này đã gần mười hai giờ, Lý Bảo Sơn hùng hổ trở về khoa cấp cứu, căn bản không kịp thay quần áo, đã đi đến phòng bệnh.

Xem người bệnh xong, sắc mặt tối sầm lại.

Tình huống có chút đặc biệt

Thế là lại lần nữa gọi điện thoại thúc giục mỗi vị chủ nhiệm, mau chóng thảo luận đưa ra một cái quyết định.

Mười hai giờ rưỡi trưa, bọn người khoa ngoại Trương Hữu Phúc, Lý Bảo Sơn tụ tập trong phòng làm việc, bắt đầu thảo luận.

Bây giờ suy nghĩ tiếp tục nội khoa trị liệu như trước?

Hay là mau chóng an bài phẫu thuật?

Làm phẫu thuật thì ai làm

Làm phẫu thuật loại gì

Đây đều là vấn đề.

Tình huống người bệnh tương đối đặc biệt, độ khó làm phẫu thuật rất lớn, bởi vì ổ bụng bản thân đã bị dính liền cực kỳ nghiêm trọng, cắt bỏ túi mật căn bản không có khả năng, nói câu không dễ nghe, hiện tại xung quanh tam giác Calot khả năng đã nát hết, chỉ cần tách rời, khẳng định sẽ tổn thương đến gan, thậm chí động mạch, bên trong ổ bụng bị nhiễm trùng một khu vực rất lớn, tình huống cực kỳ kém, một chút xử lý không tốt thậm chí có thể xảy ra mạng người.

Mọi người không để ý tới ăn cơm, Trương Hữu Phúc gọi điện thoại lại kêu Tiền Lượng tới.

Đông Đại Nhất viện và tỉnh Nhị gần nhau ngay lập tức phát huy ra ưu thế, Tiền Lượng vừa ăn cơm, tranh thủ thời gian gọi xe chạy tới.

Cho đến khi biết được tình huống người bệnh, trầm tư một lát, cũng có kết luận không tốt chút nòa

- Người bệnh quá béo, tầng mỡ dày như vậy, bên dưới dính liền nghiêm trọng như vậy, phẫu thuật khẳng định sẽ xảy ra vấn đề.

Tiền Lượng không có khoe khoang, chỉ là ăn ngay nói thật,

- Hiện tại nói như vậy, có thể nếm thử tạo miệng phẫu thuật túi mật, nhưng... Có một vấn đề, đó chính là khả năng tìm không thấy túi mật

Nói đến đây, Tiền Lượng nhìn người nhà, cũng chính là con trai lớn của ông lão - Đổng Cường Sinh nói:

- Hiện tại cần mọi người đưa ra quyết định, có làm phẫu thuật hay không, nếu làm phẫu thuật, khả năng nguy hiểm rất lớn, nhưng có thể làm dịu bệnh tình. Nếu không làm phẫu thuật, tình huống ông lão sẽ chỉ càng già càng xấu đi, tình huống cũng chỉ sẽ càng ngày càng kém

- Nói câu không dễ nghe, mọi người đã đến trễ thời gian trị liệu tốt nhất, thậm chí còn tăng thêm tình huống của người bệnh không tốt, vì vậy... Mau chóng đưa ra quyết định đi

Đổng Cường Sinh là anh cả trong nhà, sau khi biết được bố sinh bệnh, bảo tài xế lái xe từ tỉnh Bắc Hà đưa mình về.

Đổng Cường Sinh có chút năng lực, là người đứng thứ hai ở thành phố tỉnh Bắc Hà, cũng coi như lãnh đạo có thực quyền, lần này trở về vội vàng, không suy nghĩ nhiều.

Nghe mấy chuyên gia nói khó quá rồi, trong lòng cũng biết rõ, nhưng nhìn dáng vẻ bố nằm hôn mê trên giường, làm anh cả nên trong lòng vô cùng lo lắng.

Cũng không thể bỏ mặc như vậy

Nghĩ tới nghĩ lui, anh quyết định tự mình nghĩ cách, tìm chuyên gia đến xem thử.

- Cái này, chủ nhiệm, tình hình của bố tôi, có thể kéo dài thêm một ngày không?

Đổng Cường Sinh hỏi Tiền Lượng.

Tiền Lượng nói:

- Một ngày thì có thể, nhưng không thể kéo thêm nữa, tuy bây giờ tình hình người bệnh đã ổn định, nhưng chúng tôi lắng sẽ chuyển biến xấu, nếu bây giờ tiến hành chữa trị nội khoa duy trì thì không thành vấn đề, chủ yếu là lo lắng nếu không phẫu thuật, bệnh tình sẽ nặng hơn, bởi vì tình trạng này chúng tôi đã từng gặp, chữa trị nội khoa vô hiệu lại không phẫu thuật, sẽ phát triển rất nhanh.

Đổng Cường Sinh gật đầu, quyết định, nhân lúc này ra ngoài gọi điện thoại.

Không lâu sau, Đổng Cường Sinh liên lạc với chủ nhiệm ngoại khoa gan mật bệnh viện 301, chủ nhiệm Chu Hoành Quang.

Chủ nhiệm Chu là nhân vật đứng đầu lĩnh vực ngoại khoa gan mật toàn quốc, bây giờ trong nội bộ ngành đều biết, chủ nhiệm Chu sắp được bình chọn là viện sĩ của viện khoa học.

Chu Hoành Quang rất nể mặt Đổng Cường Sinh, quyết định sẽ đến tỉnh Đông Dương trong đêm nay.

Đổng Cường Sinh đương nhiên là vô cùng hưng phấn.

Vội vàng vào phòng bệnh nói:

- Chủ nhiệm Tiền, chủ nhiệm Lý, tôi đã liên lạc với chủ nhiệm Chu của bệnh viện 301, anh ta nói đêm nay sẽ đến, chúng ta có thể quyết định vào ngày mai không? Hôm nay tạm thời giữ cho ổn định thôi.

Vừa nghe như vậy, mọi người lập tức ngây ngốc.

Tiền Lượng tò mò hỏi:

- Chủ nhiệm Chu, người anh nói là Chu Hoành Quang à?

Đổng Cường Sinh gật đầu:

- Đúng, chính là chủ nhiệm Chu.

Nếu đã như vậy rồi, mọi người tự nhiên không nói gì nữa.

Dù sao…chủ nhiệm Chu là nhân vật đứng đầu trẻ tuổi ngoại khoa gan mật Trung Quốc, sắp được chọn làm viện sĩ, phó chủ tịch ngoại khoa gan mật Trung Quốc, chức vụ này, quá lớn rồi

Lúc này mọi người mới nhìn về phía Đổng Cường Sinh, có năng lực lớn như vậy, giỏi lắm

Nhưng chuyện này với họ mà nói không phải chuyện xấu, thậm chí là chuyện tốt.

Chủ nhiệm Chu đến, bất kể chữa được hay không, đều không liên quan nhiều đến họ, trách nhiệm và can đảm cũng giảm nhẹ hơn chút, hơn nữa nói không chừng có thể tạo mối quan hệ với chủ nhiệm Chu, sau này mời đến tỉnh Đông Dương họp hoặc phẫu thuật cũng tiện lợi.

Chín giờ sáng hôm sau, Đổng Cường Sinh đích thân đưa Chu Hoành Quang đến bệnh viện Tỉnh Nhị Viện.

Mà hôm nay Tiền Lượng chẳng làm gì cả, giao ca từ sớm đã đến khoa cấp cứu Tỉnh Nhị Viện, khoa ngoại gan mật tỉnh Đông Dương, Tiền Lượng và Chu Hoành Quang có quen biết, cũng coi như bạn bè cũ, quan hệ giữa hai người rất tốt, thường cùng đi họp.

Nhìn Chu Hoành Quang bước vào, Tiền Lượng vội vàng lên đón:

- Chủ nhiệm Chu, đã lâu không gặp

Chu Hoành Quang nhìn thấy Tiền Lượng, mỉm cười:

- Đã lâu không gặp, chủ nhiệm Tiền.

Bởi vì đến để hội chẩn, cho nên không có nhiều thời gian trò chuyện, sau khi chuẩn bị xong, mọi người đến trước giường bệnh của ông lão họ Đổng.

Sau khi Chu Hoành Quang kiểm tra xong, cùng thảo luận với mấy người Tiền Lượng, Trương Hữu Phúc.

Nói xong nhìn về phía Đổng Cường Sinh, sắc mặt nghiêm trọng nói:

- Khu trưởng Đổng, tình hình hiện tại của bố anh tôi đã nắm rõ, đề nghị của tôi thật ra cũng giống như mấy người chủ nhiệm Tiền, trị liệu nội khoa đã không còn hiệu quả, tiếp tục kéo dài, nhất định không ngừng nặng thêm.

- Nhưng nếu phẫu thuật, tôi cũng phải nói rõ với anh, độ khó rất cao, bởi vì có mấy chỗ, thứ nhất, bố của anh khá mập, tầng mỡ bụng rất dày, sau khi bắt đầu phẫu thuật, rất khó tìm kiếm túi mật, kế tiếp, viêm túi mật phát tác bốn ngày, diện tích lây nhiễm lớn trong ổ bụng và kết dính là điều không tránh khỏi, độ khó lại càng tăng cao, cuối cùng, cũng là quan trọng nhất, ông lão tuổi tác quá lớn, bệnh nền khá nhiều, điều này không nghi ngờ gì sẽ tăng thêm độ nguy hiểm cho ca phẫu thuật.

- Cắt bỏ túi mật khẳng định không thể chịu nổi nữa, cho dù có chịu được, tôi cũng không dám làm, bởi vì nói thật, khi đó một khi cắt túi mật, nhất định sẽ tổn thương gan, đây là điều khó tránh khỏi, do đó đề nghị của tôi là, tiến hành phẫu thuật tạo lỗ túi mật.

Chu Hoành Quang là hi vọng cuối cùng của Đổng Cường Sinh, nghe Chu Hoành Quang nói vậy, còn có thể nói được gì, chỉ đành tích cực phối hợp.

Bình Luận (0)
Comment