Nương theo khí chuyển tới từ máy điện tâm đồ, Trần Thương vội vàng bắt đầu tiếp nhận từng đạo trình
Trên người không còn chút sức lực nào
Đường tiêu hóa phản ứng dị thường
Hô hấp khó khăn, hơn nữa nghi ngờ là cơ hô hấp có vấn đề
Tim đập mạnh và loạn nhịp
Bệnh tiểu đường
Đủ loại nhân tố kết hợp với nhau, khiến Trần Thương nghĩ đến một loại bệnh đáng sợ, thậm chí còn là bệnh có khả năng sẽ nguy hiểm đến tính mạng
Mà lại là lúc nào cũng có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng
Thế nhưng còn chưa kịp làm điện tâm đồ.
Tiểu Lâm liền hô:
- Bác sĩ Trần, nhịp tim chỉ có 20 lần/phút
Mặt Trần Thương lập tức căng thẳng:
- Atropin
Y tá Nhạc Nhạc vội vàng bắt đầu tiêm vào
Thế nhưng sau khi tiêm dopamine vào, vẫn không thấy chuyển biến gì
Tình hình của người bệnh cũng không có bất luận chuyển biến tốt đẹp nào.
Mà lúc này đây, máy điện tâm đồ khí chậm chạp cho kết quả điện tâm đồ.
Trần Thương nhanh chóng kéo điện tâm đồ xuống, cầm lên nhìn kỹ, lập tức biến sắc.
Quả nhiên là thế
Điện tâm đồ hình sóng, kết hợp với tất cả biểu hiện của người bệnh, mọi thứ có thể giải thích rõ
Trần Thương không khỏi cảm thấy hơi may mắn, vẫn may là chưa gấp gáp truyền dịch.
Nếu không bà cụ thật sự sẽ không xong rồi.
Đến lúc đó sẽ hết cách xoay chuyển.
Nhìn điện tâm đồ, Trần Thương cảm giác tay của mình đều đang run.
Tiểu Lâm tiếp tục nói:
- Bác sĩ Trần, nhịp tim còn đang giảm xuống
Lúc này sắc mặt bà lão khó chịu, vốn là có bệnh tiểu đường thâm niên và hơi gầy, lại thêm là một người già tám mươi tuổi, vì lẽ đó bản thân gương mặt chính là da bọc xương
Mà lúc này, khuôn mặt biểu lộ rất dữ tợn, há mồm gấp rút hô hấp, còn có trong miệng a a a nói linh tinh, lập tức khiến những người đang học quy bồi sang đây xem “Náo nhiệt” cũng nhịn không được lui về sau một bước
Quá kinh khủng
Lúc này
Từa hồ Atropin căn bản cũng không có ích lợi gì, nhịp tim vẫn như cũ chỉ có 20 lần.
Trần Thương nghĩ tới nghĩ lui, lập tức thay đổi phương pháp:
- Adrenalin
Trong hộp cấp cứu, có đầy đủ vật tư cấp cứu, một hàng thuốc cấp cứu thuốc vô cùng đầy đủ, Nhạc Nhạc vội vàng bắt đầu tìm kiếm... Chuẩn bị.
Lúc này, Trần Thương nói với Tiểu Lâm đang đứng ở bên cạnh:
- Chuẩn bị 10ml Canxi clorua! Tiêm tĩnh mạch
- Còn có, 10 ml Insulin, cũng tiêm tĩnh mạch
Lời này vừa nói ra, một đám quy bồi sinh ở sau lưng lập tức trợn tròn mắt
Lúc này, lại muốn dùng thuốc canxi
Họ một mặt mờ mịt, căn bản không biết vì sao sau khi Trần Thương làm xong điện tâm đồ lại bỗng nhiên liền bắt đầu tiêm canxi vào tĩnh mạch.
Người bệnh... Thiếu canxi hả?
Một đám người hơi ngây ngốc
Mà nói thật, Từ Đông Đông cũng hơi mê mẩn, nhưng vẫn như cũ đứng ở phía sau, cầm bản bút ký ghi chép từng câu mà Trần Thương nói xuống.
Bởi vì Canxi Clorua cùng Insulin không có trong hộp thuốc cấp cứu, vì lẽ đó hiện tại cần tới trạm y tá lấy.
Sau khi tới, Trần Thương vội vàng nhìn Tiểu Lâm, dặn dò từng câu từng chữ một:
- Ghi nhớ! Lát nữa tiêm 10 ml Canxi Clorua, trong vòng năm phút phải tiêm cho xong
- Insulin cũng tiêm tĩnh mạch
Sau khi giao phó xong, Trần Thương nhìn về phía máy theo dõi, lúc này nhịp tim đã đến 45 lần mỗi phút
Xem ra hẳn là do tác động của Adrenalin! Nhưng lúc này còn không phải lúc để vui vẻ.
Nguyên nhân quan trọng nhất khiến người bệnh mắc bệnh còn chưa có khẳng định rõ.
Đây có thể nguy cấp đến tính mạng, trong nháy mắt sẽ có thể khiến tim ngừng đập
Lúc này, Lý Bảo Sơn vừa vặn đi ngang qua phòng cấp cứu, sau khi biết được có người bệnh đang được cấp cứu, vội vàng đi đến
Lý Bảo Sơn nhìn thấy Tiểu Lâm đang tiêm thuốc.
Hỏi Trần Thương:
- Tình hình người bệnh như thế nào rồi?
Lúc này, tất cả quy bồi sinh phía sao đều là một mặt ngu ngốc
Họ cũng căn bản không biết chuyện gì đang xảy ra.
Mặc dù nghe rõ tên bệnh, thế nhưng mà... Tuyệt không hiểu
Đến cùng xảy ra chuyện gì?
Tại sao chúng tôi lại cùng biểu hiện như gà què?
Mà vì sao Trần Thương sau khi mới chỉ nhìn một cái điện tâm đồ lại bắt đầu thực hiện những thao tác rườm rà như thế.
Ngay cả Từ Đông Đông đối với cái này cũng là hoàn toàn không biết gì cả.
Người đàn ông ở phía sau vừa rồi nói chuyện với Từ Đông Đông cũng hơi bất lực, chẳng lẽ không phải hỗn loạn chất điện giải à?
Trần Thương thấy nhịp tim cùng huyết áp dần dần có khôi phục, rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra.
Nghe thấy Lý Bảo Sơn tra hỏi, lập tức xoay người lại:
- Chủ nhiệm
- Người bệnh hẳn là bị chứng tăng Kali (Ka) máu, cùng với có tiền sử mắc bệnh tiểu đường, hơn nữa, tăng Kali (Ka) máu có khả năng kéo dài hơn tám giờ
Sau khi Lý Bảo Sơn nghe thấy tăng Kali (Ka) máu, lập tức khuôn mặt trầm xuống.
Tăng Kali (Ka) máu hơn tám giờ, đây là muốn mạng người nha
Bình thường lượng Kali (Ka) trong máu khoảng từ 3.5 đến 5.5 mmol/L.
Mà khi vượt qua 5.5, chính là chứng tăng Kali (Ka) máu.
Lý Bảo Sơn nghe thấy Kali (Ka) cao như vậy, lập tức hỏi:
- Chất điện giải trong huyết thanh đã được thoát chưa?
Trần Thương lắc đầu:
- Mới vừa rút đưa đi chưa tới mười phút, không có nhanh như vậy
Trần Thương vừa nói xong, người xung quanh lập tức yên tĩnh lại
Không có chỉ tiêu chất điện giải trong huyết thanh, sao Trần Thương lại nói ra lượng Kali trong máu tăng cao hơn tám giờ?
Làm thế nào đoán được người bệnh là mắc bệnh tăng Kali (Ka) máu
Trần Thương từ đầu tới đuôi cũng chỉ mới làm kiểm tra điện tâm đồ.
Giờ khắc này, quy bồi sinh ở xung quanh lập tức tò mò
Cũng không thể nói là do Trần Thương tự mình đoán được
Mà Lý Bảo Sơn nghe thấy Trần Thương nói như vậy, vội vàng cầm lấy điện tâm đồ ở bên cạnh, nhìn kỹ, lập tức nhíu mày
- Cậu đã dùng cái gì rồi?
Trần Thương:
- Thuốc Canxi, Canxi Clorua, đường trong máu của bệnh nhân hơi nhiều, tôi tăng thêm 10 ml Insulin.
Lúc này, Lý Bảo Sơn đi đến vừa, quan sát người bệnh.
Lúc này, chỉ có thể yên lặng theo dõi kỳ biến.
Việc mà Trần Thương nên làm đều đã làm.
Hiện tại, Lý Bảo Sơn đối với Trần Thương thật sự là càng ngày càng hài lòng.
Có thể nhạy cảm chỉ dựa vào chi tiết để chẩn đoán chính xác cho người bệnh, thật không phải là người bình thường có thể làm được.
Khỏi cần phải nói, chính là Trần Thương chỉ cần vẻn vẹn có thể thông qua điện tâm đồ mà xác định trị số Kali (Ka) trong máu, đây chính là một chuyện đáng lưu ý.
Chưa có mấy năm đạo hạnh thì có thể sẽ làm không được
Cấp cứu chính là giành giật từng giây, nếu thật là đợi đến khi chất điện giải trong huyết thanh đi ra, người thật là sẽ lạnh cóng
Mà Trần Thương cho xử lý rất đúng chỗ.
Điều này làm cho Lý Bảo Sơn hơi xúc động, thật sự là một người trẻ tuổi không tệ.
Trần Thương cũng đã làm mấy việc cần thiết, thật sự nếu không đi, phải thẩm tách dịch.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Trên máy giám sát điện tim, các con số không ngừng nhảy vọt, giống như tiết tấu của tính mạng.
Nhịp tim dần ổn định khoảng chừng năm mươi, hô hấp của người bệnh cũng vững vàng, huyết áp ổn định.
Lúc này, Trần Thương và Lý Bảo Sơn đều nhẹ nhàng thở ra.
Tình hình của người bệnh hẳn là có thể ổn định lại.
Bà lão cũng mở mắt ra, tự mình nhẹ nhàng thở ra, bà cảm giác, chính mình vừa đi dạo một vòng qua Quỷ Môn quan.