Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 503 - Chương 504: Thật... Tốt?

Khi bac si mo hack full
Chương 504: Thật... Tốt?
 

Trần Thương nhìn Tần Duyệt, cảm giác có điểm kỳ lạ.

Nha đầu này, hành động hôm nay không đúng lắm, quá nhiệt tình?

Nghĩ tới đây, Trần Thương nhịn không được nuốt ngụm nước miếng...

Chẳng lẽ, hôm nay là lúc anh từ một tấc lại có thể tiến thêm một thước sao?

Nghĩ tới đây, Trần Thương hơi rất... vui...

Tần Duyệt cảm giác không đúng, vội vàng kéo ra hai bước, mặt đỏ lên liếc Trần Thương.

Trần Thương xấu hổ cười một tiếng, nói sang chuyện khác:

- Đúng rồi, sao tự nhiên anh bỗng nhiên thành quản sự rồi?

Tần Duyệt nghe xong, cười nói ra:

- Em kể cho anh nghe, hôm nay anh rất uy phong, đầu buổi hôm nay các vị chủ tịch đều rất không vui vẻ, khi chuẩn bị bỏ phiếu chọn quản sự, bỗng nhiên điện thoại nhảy lên một tin tức, mọi người tò mò ấn mở xem, vậy mà là tin tức của anh

Nói tới chỗ này, Tần Duyệt móc ra điện thoại, cho Trần Thương nhìn:

- Anh xem, đây chính là tin tức về anh

Trần Thương tò mò, nhanh như vậy đã được đưa lên báo?

Chính mình còn chưa có nhìn thấy

Trần Thương vội vàng ấn mở, nhìn kỹ, khoan hãy nói, hình chụp thực không tồi.

Góc độ đều rất đúng chỗ, hành động cử chỉ, ừ, có thể

Có thể là người chuyên nghiệp nhỉ.

Tần Duyệt nói:

- Hôm nay được chủ nhiệm Tiền dẫn dắt, mọi người tăng thêm một vị trí quản sự.

Trần Thương nghe đến đó, lập tức hơi cảm động.

Lúc này, bỗng nhiên Tần Duyệt nói:

- Anh có phải còn chưa gọi điện thoại cho chủ nhiệm Tiền họ hay không?

Trần Thương vỗ trán một cái, suýt nữa quên mất.

Vội vàng lấy điện thoại ra gọi qua.

Sau khi Trần Thương nói một phen, Tiền Lượng chỉ cười cười, ngược lại nói câu:

- Tiểu Trần, cậu làm tốt lắm

Chỉ là, Tiền Lượng bổ sung thêm một câu:

- Ngày mai nhớ kỹ đến đó, tôi đã sắp xếp thời gian cho cậu, mở màn đầu tiên, cậu tới chia sẻ về phẫu thuật, thời gian cũng nhiều, cậu nên giới thiệu sơ cho mọi người quen một chút.

- Dù sao, cháu cũng là do mọi người tự mình chọn lựa ra, đừng khiến cho mọi người cảm thấy cháu không có trình độ

Trần Thương nghe đến đó, lập tức gật đầu:

- Được ạ, cảm ơn ông, chủ nhiệm Tiền

Cúp điện thoại, Tần Duyệt cười hì hì nói:

- Hôm nay đã cực khổ, em mời anh ăn món ngon

Trần Thương cầm áo khoác trắng lên, nhìn thấy trên người Tần Duyệt trống không

Trần Thương thở dài:

- Quần áo tất cả đều dính máu rất bẩn, không thể mặc.

Tần Duyệt nghe xong, bỗng nhiên đôi mắt khẽ động, cười nói:

- Anh đợi em, em đi lấy cho anh một bộ quần áo

Nói xong Tần Duyệt chạy vào nhà mình.

Cô nhớ kỹ cuối tuần rồi, vừa vặn có đi mua một cái áo nhung bằng da dê với lão Tần, không mỏng không dày, rất vừa người.

Trùng hợp cơ thể Trần Thương và cha mình không khác nhau lắm.

Vì lẽ đó Tần Duyệt quyết định trước tiên “mượn” quần áo của ba mình mặc một chút, dù sao cũng không bị gì.

Hơn nữa, đều là người một nhà, cũng không quan tâm bộ quần áo này đâu?

Ừm

Nghĩ tới đây, Tần Duyệt lon ton chạy vào nhà, phát hiện mẹ cô đang đắp mặt nạ, lập tức đôi mắt to của Tần Duyệt nhíu lại: Vận khí không tệ

- Mẹ, mẹ không ăn cơm à?

Ký Như Vân nghe thấy con gái trở về, đem hai miếng dưa chuột mỏng đặt lên con mắt:

- Ừm, giảm béo.

Tần Duyệt sững sờ:

- Cha con đâu?

Ký Như Vân thở dài:

- Cha con hình như ra ngoài ăn cơm với phóng viên, đến cùng có chuyện gì xảy ra mẹ cũng không rõ lắm, một mình mẹ cũng lười làm, coi như giảm cân.

Tần Duyệt nghe xong, lập tức vui mừng.

Trời cũng giúp mình.

Rón rén âm thầm đi vào phòng cha mẹ, mở tủ quần áo ra, cẩn thận tìm kiếm một chút, cuối cùng trong một góc, tìm được bộ đồ vừa mua cho cha, nhãn hiệu của cái áo nhung bằng da dê cũng chưa kịp cắt bỏ.

Nhét vào trong túi xách, tiếp đó rón rén đi ra, cười nói:

- Con quên cầm ví tiền, mẹ, con đi đây, đi ăn cơm với Trần Thương.

Ký Như Vân nằm trên ghế sa lon, khinh miệt một câu:

- Con gái lớn rồi, có bạn trai, đều quên cả mẹ mình

Tần Duyệt hì hì cười một tiếng, mẹ có thể quá coi thường con gái nhà mình, đâu chỉ là quên mẹ, ngay cả quần áo của cha đều bị con lấy đi.

Nghĩ tới đây, Tần Duyệt vội vàng hướng bệnh viện chạy đi.

Sau khi đến nơi, nói với Trần Thương:

- Em vừa đến, vừa lúc có mua quà cho anh nè

Trần Thương hơi tò mò, nhìn chiếc xe vừa chạy đến, Tần Duyệt thở hồng hộc, hỏi:

- Quà gì! ?

Tần Duyệt lôi kéo Trần Thương vào hướng phòng trực ban, nói:

- Vô phòng anh sẽ biết

Trần Thương bị Tần Duyệt thần bí kéo vào phòng trực ban, sau đó Tần Duyệt răng rắc một tiếng, khóa trái cửa, nhìn Trần Thương, cười nói:

- Cởi quần áo ra

Trong lòng Trần Thương lộp bộp một cái, tại phòng trực ban... hình như không thích hợp?

Chỉ là tay đã cởi ra hai nút áo.

...

Chỉ thấy Tần Duyệt từ trong túi xách lấy ra một bộ áo nhung màu be bằng vải ka-ki:

- Ừm, anh mặc vào thử một chút! Xem có vừa người không?

Trần Thương lập tức kinh ngạc nhìn quần áo:

- Mua cho anh?

Tần Duyệt gật đầu, khuôn mặt nhỏ đỏ lên

Cô nhớ hình như bản thân còn chưa từng tặng quà gì cho Trần Thương, bộ quần áo này không sai, mặc vào vừa người coi như quà vậy, không thích hợp liền trả lại cho ba cô

Nghĩ tới đây, Tần Duyệt nói:

- Anh mặc vào thử trước một chút

Trần Thương gật đầu, mặc lên đi.

Khoan hãy nói, thật thoải mái

Tần Duyệt nhìn Trần Thương, càng ngắm càng hài lòng, không sai, rất đẹp mắt

Ít ra đẹp mắt hơn so với cho ba cô mặc.

Hơn nữa không thấy già.

Nghĩ tới đây, khuôn mặt Tần Duyệt không biến sắc tim không đập mạnh nói:

- Thế nào, ánh mắt của em không tệ phải không?

Trần Thương nhìn vào gương, cũng rất hài lòng, so với quần áo trước kia, càng thêm thành thục ổn trọng, phối hợp với quần tây và giày da, cả người toát lên kiểu dáng phong cách Châu Âu, soái khí ấm áp còn có mấy phần nho nhã.

Rất không tệ

- Cám ơn em

Trần Thương nhìn Tần Duyệt, trong lòng rất cảm động, dù sao có thể nhớ được số đo chính mình, còn mua cho mình mua một áo nhung dê vừa người, trong lòng vẫn cực kỳ cảm kích.

Chính mình... Có phải còn chưa từng tặng quà cho Tần Duyệt hay không?

Nghĩ tới đây, trong đầu Trần Thương bắt đầu nghĩ, chắc chắn phải chọn lựa thật tốt, cho Tần Duyệt một niềm bất ngờ

Trần Thương ôm lấy Tần Duyệt, nhẹ nhàng nói:

- Cám ơn em! Cục cưng

Tần Duyệt nghe xong, trong lòng lập tức đều tan rã.

Bị Trần Thương ôm vào trong ngực, ấm áp, không biết là do nhung dê tốt, hay là Trần Thương ấm áp.

Nhưng, cô biết rõ, “Bán cha cầu vinh” đã nhận được kết quả tốt đẹp

Nhưng mà nàng vẫn cảm thấy, chờ hôm nào lén lút lại đi cho phụ thân mua một kiện.

Được rồi, cái này cũng không tính - Bán cha cầu vinh- đã nhận lại được kết quả tốt

Mặc kệ

Nghĩ tới đây, Tần Duyệt lôi kéo Trần Thương, nói:

- Đi thôi, đi ăn món ngon! Em mời

Trần Thương gật đầu, cười cười, đi theo Tần Duyệt rời phòng trực ban.

----

Hôm nay, tâm trạng lão Tần không tệ.

Dù sao hôm nay sự việc của Trần Thương đối với anh và bệnh viện mà nói, lại là một chuyện tốt, ngày mai khẳng định sẽ được tuyên truyền trực tiếp.

Tại hoàn cảnh xã hội đang phát triển không ngừng trước mắt, sự việc khủng bố như này tuyệt đối sẽ được tuyên truyền.

Nghĩ tới đây, lão Tần càng ngày càng hài lòng đối với Trần Thương.

Bình Luận (0)
Comment