Trần Thương mở thanh nhiệm vụ ra, lập tức nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.
Đắc ý
Thuật và Giảm nguy cơ động mạch chủ bị vỡ, kỹ năng và mạch máu này thuộc về ngoại khoa tim, cũng hẳn là kỹ năng dùng để thi đấu phẫu thuật của ngoại khoa tim trên cả nước.
Dù sao Trần Thương cũng nhàn rỗi, trực tiếp mở không gian huấn luyện ra rồi xuyên vào
Giảm động mạch chủ chia thành động mạch chủ ngực và động mạch chủ bụng.
Thuật chữa trị giảm động mạch chủ trong lồng ngực kỳ thật cũng chính là thuật chữa trị động mạch chủ ngực.
Lần này, khi Trần Thương học tập phẫu thuật, anh cũng không có đơn thuần chỉ học tập phương pháp phẫu thuật, mà là càng thêm lưu tâm việc làm sao để nâng cao kỹ năng khâu lại mạch máu.
Kỳ thật, nói về phẫu thuật, biến hóa bao nhiêu cũng không thay đổi bản chất
Sau khi hiểu L trình tự phẫu thuật thường quy, sau đó đơn giản chính là theo mấy phương diện.
Cái thứ nhất chính là bắt đầu dựa theo cái nhìn đại cục, tổng hợp phân tích và cân nhắc, đưa ra phương án và lựa chọn phẫu thuật tốt nhất.
Cái thứ hai là theo chi tiết xuất phát, chi tiết quyết định thành bại, cũng quyết định độ khó, chỉ cần xử lý tốt mỗi một chi tiết nhỏ, ngăn chặn tình huống xấu có thể xuất hiện, cái này mới có thể chân chính nâng cao tỉ lệ phẫu thuật thành công và giảm bớt nguy cơ biến chứng bệnh
Mà cái thứ ba, có thể nâng cao toàn bộ hiệu quả phẫu thuật chính là kiến thức cơ bản của phẫu thuật
Thân thể đơn giản chính là gồm những thứ như làn da, cơ bắp, gân mô, cơ quan nội tạng, mạch máu, thần kinh... anh xử lý tốt mỗi một chi tiết nhỏ thì năng lực làm phẫu thuật cũng sẽ tăng lên một cách tự nhiên.
Hiện tại kiến thức cơ bản duy nhất mà Trần Thương nắm chắc là: thuật khâu Cơ bắp.
Đây là tâm hạch nhất của ngoại khoa tay, cũng là cơ sở làm việc cơ bản nhất, sau khi coi điểm này của anh làm xong, mọi việc sẽ thuận lợi biến chuyển.
Mà Trần Thương sau đó, nhắm chuẩn chính là khâu mạch máu
Thân thể có quá nhiều ca phẫu thuật liên quan đến xử lý mạch máu, cái này cũng vẫn luôn là biện pháp tốt mà Trần Thương đem ra được.
Những ngày này, Trần Thương cũng vẫn luôn đang nghiên cứu cách để khâu mạch máu, càng thêm thành công
Thời gian trong không gian đặc huấn hình như thật khiến người ta cảm thấy không đến nỗi quá mệt mỏi cùng buồn tẻ.
Khi lại lần nữa mở mắt ra, Trần Thương khẽ lắc đầu.
Vẫn là không phải cương lĩnh
Thẻ Đặc Huấn) đi học huấn
Trần Thương đứng dậy, hoạt động gân cốt một chút, có chút do dự, liệu có nên trực tiếp lựa chọn dùng luyện khâu mạch máu hay không?
Trần Thương nghĩ nghĩ, sau khi do dự một phen, vẫn lắc đầu một cái.
Mình đã có kha khá kiến thức nền về khâu mạch máu, không cần thiết phải lãng phí một tấm Thẻ Đặc Huấn.
Còn có một việc đó là, Trần Thương hi vọng bản thân có thể tìm tòi ra biện pháp nâng cao tài nghệ của mình.
Chưa tan tầm những không biết Tần Duyệt đã chạy đi đâu.
Lý Bảo Sơn nhìn thấy cũng chỉ biết mắt nhắm mắt mở cho qua.
Coi như không nhìn thấy gì cả.
Dù sao hiện tại Tần Duyệt khá là tự do, cho dù có muốn tới khoa phổ ngoại, Lý Bảo Sơn cũng không quản quá nhiều.
Mà sáng hôm nay, Tần Hiếu Uyên có chút không quan tâm, mười hai giờ trưa vẫn không thấy mặt, ngay khi chuẩn bị rời đi, thế nhưng là hết lần này tới lần khác sáng hôm nay người đến ký tên đặc biệt nhiều.
Tần Hiểu Uyên không thể không ngồi đến mười hai giờ
Vừa vặn đến thời gian, Tần Hiếu Uyên đứng dậy chuẩn bị về nhà, không nghĩ tới Đàm Lập Quốc lại đẩy cửa đi vào.
Đàm Lập Quốc nhìn Tần Hiếu Uyên, nhịn không được cười cười, hỏi:
- Viện trưởng Tần, chuẩn bị tan tầm à?
Tần Hiếu Uyên thấy Đàm Lập Quốc, lập tức sửng sốt một chút, dù sao... Ngày bình thường gia hỏa này xưa nay không hay tìm mình, lần này là... Thế nào?
- Thư ký Đàm? Có chuyện gì không?
Đàm Lập Quốc mỉm cười, cố gắng để cho mình biểu hiện khá là hiền lành, ừm
- Là như vậy, rất lâu không cùng Tần viện trưởng trò chuyện một chút, tôi thấy hay là buổi trưa cùng nhau ăn một bữa cơm, ngồi xuống tâm sự?
Đàm Lập Quốc quyết định sẽ cùng Tần Hiếu Uyên hòa hoãn quan hệ thật tốt.
Dù sao chuyện ngày hôm nay, Tần Hiếu Uyên cũng coi là cho mình mặt mũi, để cho mình tiếp nhận nhiều cuộc phỏng vấn hơn.
Nguyên bản anh ta còn cho rằng đây là âm mưu gì của ông ấy, nhưng suy nghĩ cho tới trưa cũng không nghĩ ra được, về sau vỗ đầu một cái! Có thể là chính mình quá lo lắng
Đây cũng là tín hiệu mà Tần Hiếu Uyên truyền lại cho mình
Có lẽ đây coi là không có chuyện lớn gì.
Nhưng... Đây là một loại thái độ:
Đàm Lập Quốc cảm thấy, Tần Hiếu Uyên đây là đang bật tín hiệu muốn giao hảo với mình...
Nghĩ tới đây, Đàm Lập Quốc mới quyết định cho đối phương một cơ hội, giữa trưa mời lão Tần ăn một bữa cơm, sau khi quay về, kết thúc thời kỳ chiến tranh lạnh.
Thế nhưng Tần Hiếu Uyên lại lập tức trợn tròn mắt.
Ông một mặt hồ nghi nhìn Đàm Lập Quốc, luôn cảm thấy... Có gì đó không đúng
Vô sự hiến ân cần không phải lừa đảo thì cũng là đạo chích...
Đàm Lập Quốc tìm mình rốt cuộc lại đang toan tính chuyện gì
Tuyệt đối có gian trá, ít nhất là 2 lừa dối, thậm chí là vương nổ.
Nghĩ tới đây, Tần Hiếu Uyên quyết định trì hoãn một chút, vội vàng cười tủm tỉm nói:
- U! Thư ký Đàm, hôm nay vừa đúng dịp, vừa vặn vợ tôi ở nhà nấu cơm, nếu không thì tới nhà cùng dùng cơm?
Đàm Lập Quốc nghe xong, lập tức cười nói:
- Không có việc gì không có chuyện gì! Vậy để hôm khác chúng ta lại tụ họp
Tần Hiếu Uyên cũng cười ha hả gật đầu:
- Được được, hôm nào đó chúng ta lại tìm thời gian ngồi tán gẫu một chút.
Nói xong, đứng dậy gấp gáp về nhà.
Trên đường, tâm lý lão Tần rối bời, một chuyện là chuyện hắc tâm bông vải Duyệt Duyệt, một chuyện là âm hiểm vương nổ thư ký Đàm.
Aizz, trước khi đến nơi này, Tần Hiếu Uyên nhịn không được thở dài
Loạn trong giặc ngoài
Làm sao mà mình lại mệt mỏi như vậy chứ?
Nhưng thứ ông quan tâm nhất vẫn là vấn đề hắc tâm bông vải, càng gần đến cửa nhà, thì ông càng có một loại linh cảm không lành.
Sau khi đẩy cửa đi vào, bỗng nhiên sửng sốt một chút:
- Thơm quá
Bỗng nhiên Tần Duyệt cười hì hì từ trong phòng chạy đến:
- Ba ba trở về rồi? Nhanh ngồi xuống nghỉ ngơi một chút, con đã pha xong trà, còn có một lát thôi đồ ăn sẽ làm xong, ba cứ nghỉ một lát, mẹ lập tức sẽ trở lại.
Tần Hiếu Uyên lập tức sửng sốt một chút, nhìn mấy món ăn được bày biện trên bàn, trên bàn trà còn có một bình trà còn đang bốc hơi nóng.
Đây rõ ràng chính là hình ảnh một nhà ba người ấm áp hạnh phúc
Này làm gì giống hắc tâm bông vải?
Cái này rõ ràng là áo vest lông bông vải nhỏ.
Nhưng mà... Lão Tần vẫn là có chút không yên lòng, ông thận trọng đem túi xách buông xuống, cười nói:
- Duyệt Duyệt, hôm nay tan tầm sớm như vậy? Đồ ăn này nhìn cũng không tệ, cô nương của ba có thiên phú thật không tệ nha! Vừa nói, vừa bất động thanh sắc đi vào phòng ngủ:
- Ba thay quần áo, rồi tới hỗ trợ con
Tần Duyệt vội vàng nói:
- Ba ba, người không cần vội, nghỉ ngơi một chút, hôm nay con hiếu kính hai người
Tần Hiếu Uyên nghe xong, lập tức cảm giác có gì đó không đúng, càng phát ra sự kiên định, nhất quyết phải tìm cho ra hư thực