Nhưng, sau khi biết là Trần Thương, lão Trần lại trở nên vô dụng
Đúng lúc kiểm tra phòng cho Thạch Na xong, lão Trần cầm mấy cái lịch kẹp bệnh đưa tới, mỉm cười nói:
- Viện Trần, cầm cho tốt, nếu rơi trên mặt đất cậu phải đóng dấu đơn xét nghiệm một lần nữa.
Trần Thương nghiến răng nghiến lợi, giận mà không dám nói gì?
Nhưng La Châu tự nhiên nhìn ra được quan hệ Trần Thương với lão Trần, có chút ao ước.
Cười nói:
- Đây, cho em đi.
Trần Thương cười nói:
- Không có chuyện gì, cầm quen rồi, em nhìn hai bắp chuột của tôi nè, nhờ ôm ca bệnh mà có được
Chọc cho phòng làm việc một trận cười vang.
Chỉ cần có đại Trần tiểu Trần ở đây, phòng làm việc này như xưa nay sẽ không thiếu hụt tiếng cười nói.
Người bệnh của lão Trần tương đối nhiều, trong đó còn bao gồm Vương Dũng, vì lẽ đó kiểm tra phòng cũng không phải một khoảng thời gian ngắn.
Đúng lúc buổi sáng vừa vặn có một người bệnh bị ngoại thương tay, An Ngạn Quân dẫn Giang Đào mới tới quyết định trước khi phẫu thuật, trở lại kiểm tra phòng.
Thế là, hai người kết bạn rồi đi phòng phẫu thuật.
Giang Đào trên đường đi không ngừng nghe ngóng về Trần Thương, An Ngạn Quân không thích nói chuyện, nhưng ngẫu nhiên vẫn trả lời đôi lời. Người trẻ tuổi không giữ được bình tĩnh, trông thấy người khác lợi hại, luôn nhịn không được sinh lòng ghen tị, trong lòng nhiều hơn mấy phần So sánh, chuyện này cũng bình thường, ai không có cái lòng tranh cường háo thắng nha?
Huống chi còn là tiến sĩ vừa mới tốt nghiệp, Giang Đạo tràn ngập nhiệt huyết muốn khoe khoang kỹ năng để tiến lên vị trí bên trên! Đồng thời An Ngạn Quân không cảm thấy đây là chuyện xấu, người trẻ tuổi phải có tinh thần phấn chấn của người tuổi trẻ.
Lại nói, có đôi khi, so sánh hợp lý và cạnh tranh là trợ giúp phát triển.
Nhưng...
An Ngạn Quân liếc tiến sĩ trẻ tuổi Giang Đào, không nhịn được muốn thuyết phục một câu, cậu có thể so với người khác, thậm chí có thể cùng SO, nhưng.. tuyệt đối không nên so với Trần Thương, nên lựa chọn mục tiêu thích hợp.
Dù sao... cậu ta mà so với Trần Thương sẽ không được gọi là so sánh, mà gọi là bị ngược đãi! Tìm đối thủ cạnh tranh không phải chuyện xấu.
Nhưng cậu ta tìm người làm đối thủ mãi mãi không thể thắng được, đây xem như không phải chuyện gì tốt.
Nhưng, nhìn thấy Giang Đào bừng bừng ý chí, An Ngạn Quân nhịn không được thở dài, không nói thêm điều gì.
Dù sao cũng là người trẻ tuổi, mình nói cũng không nhất định tin. Nghĩ tới đây, An Ngạn Quân muốn nói lại thôi, người trẻ tuổi, không gặp gian khó, sao có thể biết rõ khiêm tốn?
Có lẽ đây không phải chuyện gì xấu?
Cậu nhìn tuổi tôi đã lớn như vậy, dù chăm chỉ, còn phải gọi viện Trần một tiếng lão sư đây
Nếu như cậu cảm thấy không tin... Cậu đi Nhân Dân Tỉnh nhìn xem, đàn em tôi còn lớn hơn tôi mười mấy tuổi đấy, đó là phó chủ tịch ngoại khoa tay tỉnh Đông Dương chúng ta đấy
Vì lẽ đó
Khiêm tốn là chuyện tốt.
Khiêm tốn có thịt ăn
Vốn dĩ trong lòng chủ nhiệm An thật ra cũng là lạ, nhưng vừa nghĩ tới đàn em Đàm Trung tâm của mình là chủ nhiệm khoa ngoại tay tại Nhân Dân tỉnh, lập tức đã cảm thấy dễ chịu hơn nhiều
Rồi khóe miệng nở nụ cười quái dị.
Mà lúc này Đàm Trung Lâm tại khoa ngoại tay ở tỉnh Nhân Dân xa xôi chuẩn bị làm phẫu thuật bỗng cảm giác sống lưng lạnh lẽo, luôn cảm thấy có người nhớ thương chính mình...
Sẽ là ai chứ?
Giang Đào nhìn thấy chủ nhiệm An như có điều muốn nói lại thôi, lập tức có chút kinh ngạc, chẳng lẽ... Có việc gì khó nói?
Hoặc muốn nói... Trần Thương này có hậu trường hùng hậu phía à?
Nghĩ tới đây, Giang Đào quyết định, mượn cơ hội này hôm nay, bản thân phải biểu hiện tốt một chút.
Hai người đi chung với nhau, đến vào trong phòng phẫu thuật.
Thời gian này chính là giờ cao điểm phẫu thuật, bác sĩ gây tê là đàn em của Lưu Kiện, sau khi tới đây đã đi theo Lưu Kiện học tập, bây giờ cũng bắt đầu xử lí công tác gây tê độc lập.
Không phải chỉ đơn giản là một chút gây tê, ví dụ như trước mắt cuộc phẫu thuật khoa ngoại tay có đám rối cánh tay gây khó khăn cho việc gây tê.
Sau khi thấy An Ngạn Quân, bác sĩ gây tê Ngô Ba cười nói:
- Chủ nhiệm An, bác sĩ Trần không đến à?
An Ngạn Quân cười nói:
- Đúng, tiểu Trần gần đây tương đối bận rộn.
Sau khi xử lý một phen, chuẩn bị bắt đầu làm phẫu thuật, An Ngạn Quân kiểm tra xong, người bệnh không nghiêm trọng lắm, anh ta nhìn thoáng qua Giang Đào:
- Cậu đã từng làm qua phẫu thuật chưa?
Giang Đào nghe xong An chủ nhiệm hỏi như vậy, Con người lập tức sáng lên:
- Thường xuyên làm, khâu lại gân bắp thịt có thể được xem là sở trường.
Sau khi An Ngạn Quân nghe được, nhẹ gật đầu:
- Cậu tới trước, tôi nhìn cậu làm.
Bây giờ thực lực của An Ngạn Quân đã tốt, cho dù Giang Đào gặp vấn đề, kỹ thuật bây giờ của mình cũng có thể xử lý được rồi.
Giang Đào thấy mình có cơ hội bộc lộ tài năng, có hơi hưng phấn, tay bắt đầu thao tác.
An Ngạn Quân ở một bên quan sát, cũng không lên tiếng.
Giang Đào vẫn cực kỳ vững chắc cơ bản, trong lúc đó toàn bộ đều là bác sĩ Tay ngoại chuyên nghiệp, sáu năm Tay ngoại kinh nghiệm lâm sàng vẫn tương đối vững vàng, toàn bộ cuộc phẫu thuật làm rất không tệ.
Căng chặt vừa phải, không mất nhiều sức
An Ngạn Quân cho 80 điểm
Ánh mắt nhìn Giang Đào cũng như hòa lại hơn nhiều.
Là một người trẻ tuổi rất không tệ.
Phẫu thuật không tốn bao nhiêu thời gian, rất nhanh đã kết thúc.
Giang Đào xem như hài lòng với biểu hiện của mình.
Mà bác sĩ gây tê Ngô Ba bên cạnh cũng cười cười, khen ngợi:
- Làm coi như không tệ.
Giang Đào cười một tiếng, có thể được bác sĩ gây tê sư khen ngợi, là một chuyện rất đáng để kiêu ngạo.
Mà người bệnh nghe thấy làm không tệ, cũng cực kỳ hưng phấn, người bệnh nào không hi vọng bác sĩ mổ cho mình lợi hại chứ?
Bỗng nhiên Giang Đào nhịn không được cười nói:
- Khách khí, còn có rất nhiều thứ để học tập.
Ngô Ba nghe xong, nhẹ gật đầu:
- Đúng đi theo chủ nhiệm An học thật tốt, nếu có cơ hội có thể được bác sĩ Trần chỉ đạo, sẽ tiến bộ rất lớn! Cậu còn trẻ.
Giang Đào lập tức ngây ngẩn cả người...
Lời này, làm sao nghe rất lạ?
Rốt cuộc... Quái lạ chỗ nào?
Luôn cảm thấy có chút không đúng
Hoang mang
Anh ta lại hoang mang...
Từ trên đường rời khỏi phòng phẫu thuật Giang Đào càng ngày càng cảm thấy không thích hợp
Anh ta cẩn thận suy nghĩ gây tê câu nói kia của bác sĩ Ngô Ba.
Câu nói "Theo chủ nhiệm An học tập thật tốt” không sai, dù sao chủ nhiệm An cũng là cấp trên của mình, hơn nữa còn là chủ nhiệm, kinh nghiệm lâm sàng phong phú, khẳng định đáng giá học tập
Nhưng... Cái gì gọi là “Lúc nào có thể được bác sĩ Trần hướng dẫn vậy sẽ rất khảo
Đây rõ ràng là đang nói có thể được Trần Thương hướng dẫn có ý nghĩa rất lớn lao, so với chủ nhiệm An còn muốn lợi hại hơn
Đây là đạo lý gì! ?
Nhưng vì sao chủ nhiệm An một chút cũng không có tức giận chứ?
Nghĩ tới đây, Giang Đào càng ngày càng cảm thấy trên người Trần Thương ẩn giấu một bí mật to lớn
Càng nghĩ, anh ta càng hưng phấn
Nhưng, Giang thần thám quyết định, nhất định phải làm rõ ràng chuyện này lại nói tiếp.