- Trong lòng Vương Hướng Quân không giấu được, từ sau khi trông thấy Trần Thương, cả ngày trà không muốn uống cơm không thèm ăn, tóc trên đầu rụng nhiều hơn
Điều này làm cho chủ nhiệm Vương tiếc tóc như tiếc mạng lập tức có chút kinh sợ
Càng nghĩ, Vương Hướng Quân quyết định phải trò chuyện thật tốt một chút với Lý than đen, không phải ông ta muốn bướng bỉnh sao? Hôm nay ông đây sẽ dùng đến khổ nhục kết
Dùng lý lẽ giải quyết, dù sao muốn bắt đi Trần Thương thì toàn bộ biện pháp đều phải thử một chút
Đúng lúc giao ban buổi sáng xong, thấy không có phẫu thuật gì, Vương Hướng Quân liền gọi xe đến tỉnh Nhị viện.
Quan sát khoa cấp cứu "đơn sơ", Vương Hướng Quân nhịn không được hơi ghét bỏ, cái ao nước nhỏ này sao có thể giữ lại Trần Thương?
Rốt cuộc thì Lý than đen có làm cái gì lừa gạt không đây?
Qua đây mấy lần Vương Hướng Quân ngược lại cũng xem như là quen đường, lúc này chín giờ, ngược lại cũng không bề bộn nhiều việc.
Chẳng qua...
Khi đi ngang qua phòng làm việc bác sĩ, bỗng nhiên ông ta trông thấy Trần Thương đứng bên cạnh một người con gái, cúi đầu, người con gái kia như hung thần ác sát đang phê bình cậu ấy
Lần này Vương Hướng Quân sững sờ.
Cuối cùng đã có chuyện gì xảy ra?
Tiểu Trần ưu tú như thế ai dám phê bình?
Thế nhưng hết lần này tới lần khác khuôn mặt tiểu Trần tràn đầy nịnh nọt...
Thật xấu hổ
Vô liêm sỉ
Vương Hướng Quân nhịn không được khinh thường một cái, đàn ông đầu đội trời chân đạp đất, tại sao có thể như vậy chứ?
Nhưng, ngay lúc này, bỗng nhiên Vương Hướng Quân nhận ra, chẳng lẽ...
Ông ta liên tưởng tới sự đắc ý của Hạ Cao Phong, liên tưởng tới dục vọng của Mạnh Hi... Liên tưởng tới Tiền Lượng đáng thương, nghĩ đến Đào Mật ủy khuất, ông ta lập tức nhận ra mọi chuyện
Bỗng nhiên ông ta hiểu rõ ra
Đúng rồi
Thì ra là thế, nghĩ tới đây Vương Hướng Quân cầm lấy điện thoại hướng về hai người Trần Thương Tần Duyệt chụp tấm ảnh, tiếp đó Xoay người rời đi
Cũng may khoảng cách từ tỉnh Nhị viện đến Đông Đại Nhất viện không xa, Vương Hướng Quân chỉ cần mất mười phút qua lại là tới.
Trở lại bệnh viện Đông Đại Nhất viện, ông ta nhìn cao ốc khoa cấp cứu cao bốn tầng của mình, nhịn không được thở dài.
Chưa được hoàn mỹ
Tốt như vậy, thấy thế nào cũng thiếu một người như Trần Thương.
Nghĩ tới đây, ông ta lặt đặt chạy đến phòng làm việc của Tiền Lượng tại lầu hành chính.
Tiền Lượng đang xem video phẫu thuật bỗng nhiên cảm giác cửa bị đẩy ra rất mạnh, lập tức bị dọa đến khẽ run rẩy, vội vàng cất điện thoại đi
Ngẩng đầu nhìn lên, chính là Vương Hướng Quân
Tiền Lượng thở dài:
- Lão Vương, sau này ông đi vào có thể gõ cửa hay không?
Vương Hướng Quân trừng mắt liếc:
- Thế nào, làm viện trưởng là giỏi lắm à? Vẫn là dưới quyền của tôi
Tiền Lượng không biết nói gì đành thở dài:
- Xem như tôi chưa nói gì, có chuyện à?
Vương Hướng Quân vừa nhìn dáng vẻ Tiền Lượng chột dạ, nhịn không được tò mò, hỏi:
- Ông đang xem cái gì?
Tiền Lượng lắc đầu:
- Không có gì
Khuôn mặt Vương Hướng Quân hơi nghi ngờ:
- Tôi không tin, tranh thủ thời gian khai mau, cẩn thận tôi đi Tỉnh ủy tố cáo ông, ngày mai tôi còn phải đi kiểm tra sức khoẻ cho lãnh đạo.
Nghe thấy Vương Hướng Quân, Tiền Lượng lập tức không biết nên làm gì, thằng nhóc này, thật không nói lý lẽ.
Quản lý phân phối thiết bị với dược phẩm và viện trưởng không biết bị ông ta cảnh cáo qua bao nhiêu lần báo cáo nhỏ, bây giờ sợ hãi mất hết tinh thần, cái gì cũng không dám làm, đã không chỉ một lần tìm đến cậu ta khóc than, la hét muốn từ chức.
Ông ấy biết rõ Vương Hướng Quân đang nói đùa, nhưng... Quỷ biết rõ trong đầu của ông ta rốt cuộc chứa cái gì, lỡ như thật sự nói cho lãnh đạo, giờ làm việc Tiền Lượng ở văn phòng cầm điện thoại xem video không rõ ràng, ông ta còn biết xấu hổ hay không hả?
Tiền Lượng liếc mắt, mở video trên điện thoại ra, đưa tới:
- Video ngày hôm qua tiểu Trần phẫu thuật, tôi chưa xem xong, trở về xem một chút
Vương Hướng Quân híp mắt, nở nụ cười quỷ quyệt:
- Ông đang lén học trộm?
Mặt mo của Tiền Lượng lập tức đỏ ửng, tức giận đến nỗi phải cái mũi:
- Ông chớ có nói hươu nói vượn, tôi cần gì học trộm? Tôi... tôi muốn học chỉ cần gọi cho Trần Thương đến ông có tin hay không! Lúc đầu cậu ấy làm kiểm tra đều là tôi tự mình canh
Vương Hướng Quân chặc lưỡi một cái, trực tiếp đem điện thoại đưa tới, nhìn chằm chằm Tiền Lượng nói:
- Tới đây, điện thoại cho ông, gọi kêu tiểu Trần đến.
Tiền Lượng hoang mang
Thằng nhóc này, có thể dựa theo lẽ thường ra bài hay không?
Chơi đánh úp như thế vui không?
Tiền Lượng tức giận hận không thể cầm lấy điện thoại đem Vương Hướng Quân đuổi ra ngoài.
Không phải ông ấy gọi không đến, mà là ngượng ngùng, hôm qua sau khi xem xong video của Thương, Tiền Lượng nghĩ lại thật lâu, phát hiện lúc Trần Thương phẫu thuật thật sự có rất nhiều rất nhiều chỗ hợp lý.
Không nói trước cái khác, chỉ mỗi chuyện tay không cầm máu, Tiền Lượng đã xem vài chục lần, mỗi một lần nhìn, đều là một lần cảm thản. Quá lợi hại
Lý than đen có tài đức gì?
Có thể có cấp dưới kiểu này.
Vương Hướng Quân cũng không quản Tiền Lượng nghĩ như thế nào, trực tiếp nói:
- Lão Tiền, ông có muốn biết vì sao hay không?
Tiền Lượng ra vẻ bình tĩnh:
- Vì sao cái gì?
Vương Hướng Quân nghe xong, không vui: - Ông đừng có suốt ngày ăn hiếp tôi! Có thể nói chuyện vui vẻ hay không?
Tiền Lượng khụ khụ một tiếng, mà thôi, mà thôi, cùng người tính toán, không đáng.- Ông nói tiểu Trần?
Vương Hướng Quân nhẹ gật đầu, nửa người nằm trên mặt bàn, Con mắt nhìn chằm chằm Tiền Lượng:
- Nếu ông không muốn biết vì sao tiểu Trần lại chọn khoa cấp cứu? Vì sao lại chọn Tỉnh Nhị Viện? Vì sao không chọn theo thầy, mà chọn theo Mạnh Hi?
Liên tiếp mấy vấn đề, để Tiền Lượng lập tức nhíu mày:
- Đây có thể vì sao? Trùng hợp thôi? Tiểu Trần người ta muốn học ngoại khoa tim.
Vương Hướng Quân cười thần bí:
- Sai
Tiền Lượng tò mò nhìn về phía Vương Hướng Quân:
- Chớ là cái gì?
Vương Hướng Quân trầm ngâm gật đầu, híp mắt nở nụ cười:
- Ba mươi sáu kế... chính là mỹ nhân kết
Tiền Lượng lập tức sững sờ, liếc tên miệng lưỡi Vương Hướng Quân này hóa thân thành thám tử, có chút không thích ứng kịp
- Lão Vương, nói tỉ mỉ
Vương Hướng Quân gật đầu:
- Lão Tiền, tôi cho ông xem tấm ảnh này
Nói xong, Vương Hướng Quân lấy ra Huawei mate 20 mới vừa tịch thu của con trai mình, chọn trong bộ sưu tập ảnh, cho Tiền Lượng xem.
Sau khi Tiền Lượng nhìn thấy trong tấm ảnh một nam một nữ, lập tức sửng sốt một chút
Hình như... trong đầu dựng thẳng như một cây cung
Lão Tiền cũng hiểu ra
Khuôn mặt Vương Hướng Quân thần bí nói:
- Theo như tôi suy đoán, tên Lý than đen này, nhất định là dùng mỹ nhân kế! Còn có...
- Lão Tiền, vì sao tiểu Trần không chọn ông? Không phải là muốn học ngoại Tim à? Khẳng định không phải
Chú suy nghĩ đi, ngoại khoa tim, có Hạ Cao Phong, Tỉnh Nhị Viện còn có Đào Mật, vì sao cậu ấy không nói, nhất định phải nói chọn một người ít kinh nghiệm như Mạnh Hi
Vương Hướng Quân liên tiếp đưa ra mấy vấn đề, nói đến nỗi Tiền Lượng câm miệng không trả lời được
Vương Hướng Quân hừ lạnh một tiếng:
- Tôi nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cũng đã hiểu, tên Lý than đen này lại gian xảo như vậy, dao thật kiếm thật chơi không lại, cũng bắt đầu dùng mỹ nhân kế.
Vương Hướng Quân tức thì tức, nhưng không có cách nào, khoa cấp cứu bọn họ tất cả đều là một mét mấy, hơn một trăm mười đàn ông mạnh khỏe nặng trăm cân, đi chỗ nào tìm một cô gái nhỏ như hoa như ngọc kia
Thật phiền muộn
Nghĩ tới đây, bỗng nhiên Vương Hướng Quân ý thức được:
- Lão Tiền, sang năm lúc nhận người, chúng ta nên xem xét một chút nhận vài y tá dễ nhìn... Đây cũng xem như là hấp dẫn nhân tài với giữ lại nhân tài, khẳng định có thể dùng
Dường như Tiền Lượng đang điều suy nghĩ, như... Đây có thể xem là một biện pháp tốt