Đây không phải một viên kim cương không màu, mà là viên kim cương tỏa ra một ánh sáng hồng
Kim cương hồng
Mặc dù Trần Thương không có hiểu mấy về giá trị của kim cương, cho đến giờ thì anh cũng không có dành nhiều sự chú ý tới những đồ vật không có quá nhiều giá trị sử dụng
Thậm chí trong cảm giác của anh, kim cương còn không bằng vàng, ít nhất thì vàng có thể bảo đảm giá trị khi giao dịch….
Nhưng mà khi Trần Thương nhìn thấy viên kim cương trong suốt, óng ánh tỏa ra ánh sáng mê người này, anh đã kinh ngạc trước vẻ đẹp của nó
Mọi người ở đây đều si mê, chớ nói chi là cánh phụ nữ
Đến giờ thì Trần Thương thật sự hơi động tâm.
Nếu như anh có thể dùng viên kim cương này làm thành nhẫn, đeo lên tay của Tần tiểu liếm... Chắc chắn sẽ rất xinh đẹp
Lenacus nhìn viên kim cương rồi lại liếc nhìn Trần Thương, cười hỏi:
- Cậu định cầu hôn à?
Trần Thương gật đầu cười một tiếng:
- Vâng, tôi chuẩn bị cầu hôn bạn gái.
Lenacus nghe vậy thì đi tới, cười nói:
- Xem ra viên kim cương này đã tìm được chủ của mình, lúc tôi mua thì Trịnh tiên sinh còn nói tôi không cần thiết, hiện tại xem ra, nó chính là vật bảo vô giá.
Nói đến đây, Lenacus đặt hộp kim cương trong tay Trần Thương, cười nói:
- Hiện tại thì nó thuộc về cậu
Đôi mắt Trần Thương trừng to, anh không tin được mà nói:
- Cái này... Cái này quá quý giá
Đúng vậy, lúc này thì giá trị của kim cương hồng cũng không nhỏ, ít nhất cũng là vài triệu nhân dân tệ….
Lenacus nhìn thoáng qua Trịnh Quốc Đàm, nói:
- Viên kim cương này có lẽ nên tặng cho người Trung Quốc các anh.
Trịnh Quốc Đàm gật đầu:
- Kim cương hồng 5.20 ca-ra, bởi vì nó được bán đấu giá ở nước Pháp nên giá cả không có bay cao, nếu như là đặt ở Trung Quốc thì có lẽ sẽ bán được một con số kinh người.
“520”
Đây chính là con số tình yêu của người Trung Quốc….
Nhưng mà nước ngoài lại không có ý nghĩa đặc biệt gì về con số này.
Lenacus nhìn Trần Thương:
- Phải rồi! Trần tiên sinh, khi nào thì cậu cần nhẫn kim cương? Tôi biết một nhà thiết kế của Tiffany. Có lẽ người đó có thể thiết kế viên kim cương này thành một cái nhẫn xinh đẹp.
Trần Thương nghe thấy câu này, lập tức hơi kinh ngạc và vui mừng, đúng vậy, anh cũng không thể cứ thế mà tặng một viên kim cương cho cô ấy?
Mặc dù là công nghệ khảm nạm ở đâu cũng có, nhưng mà…. Tiffany chính là chuyên gia đỉnh cấp thế giới về nhẫn kim cương.
Trần Thương vui vẻ nói:
- Ngày năm tháng mười hai, ba ngày sau.
Lenacus cười nói:
- Được rồi, có lẽ là sẽ kịp, chuyện này cứ giao cho tôi.
Trần Thương hơi ngượng ngùng, dù sao thì đây chính là một ân tình rất lớn, anh vẫn hơi thấp thỏm mà nói:
- Cái này... Ngài Lenacus, nó quá quý giá.
Trịnh Quốc Đàm cười nói:
- Tiểu Trần, cậu yên tâm đi, cái này tính cho tôi
- Nếu cậu có thể chưa lành mặt cho vợ tôi thì phần ân tình này không phải chỉ có một viên kim cương là xong.
Lenacus nghe vậy, chỉ cười rồi lắc đầu:
- Không không không... Anh hiểu lầm rồi Trịnh, tôi không bán cho anh! Bởi vì đây là lễ vật tôi tặng cho Trần, không liên quan gì đến anh.
Trần Thương hơi kinh ngạc, Lenacus nhìn Trần Thương nói:
- Tôi hi vọng có thể kết bạn với cậu, chỉ cần một ngày nào đó tôi cần thì cậu có thể trợ giúp tôi là được.
- Đây không phải là trao đổi vì lợi ích, đây là... Đúng rồi! Đây là bạn bè giúp đỡ lẫn nhau, đương nhiên tiền đề là sẽ không vi phạm nguyên tắc của cậu! Cậu nên biết rằng, xưa nay Lenacus tôi sẽ không bạc đãi bạn bè của mình
Trần Thương nhìn Lenacus, cuối cùng vẫn không từ chối.
Nói thật, ấn tượng đầu tiên của Trần Thương đối với Lenacus cũng không tệ.
Trần Thương cười nói:
- Tôi rất vinh hạnh được làm bạn với ngài Seaton.
Lenacus nghe xong, anh ta lập tức nhướng mày lên, nở nụ cười:
- Một sự lựa chọn sáng suốt đấy Trần
Sau đó Lenacus đưa kim cương cho người trợ lý bên cạnh, phân phó cho trợ lý lập tức đi tới New York, sau đó đích thân gọi điện thoại cho bên kia.
Bữa trưa rất phong phú, ai nấy đều ăn uống rất vui vẻ.
Nhưng mà nếu so sánh thì mọi người càng mong chờ ca phẫu thuật buổi chiều hơn.
Phẫu thuật cấy ghép mô da cộng với cấy ghép da, còn có phẫu thuật xóa nếp nhăn SMAS và cắt bỏ sẹo, nói chung, đây là một ca phẫu thuật khảo nghiệm kỹ thuật, vô cùng khó khăn.
Các điều kiện tại hiện trường đã không đồng ý được yêu cầu cho cuộc phẫu thuật.
Trần Thương đề nghị đến bệnh viện chỉnh hình Chí Tân.
Về vấn đề này thì mọi người đều không từ chối.
Trần Thương đứng dậy liên lạc với Trương Chí Tân, sau khi nói rõ mọi chuyện, Trương Chí Tân lập tức trợn tròn mắt.
Trịnh Quốc Đàm
Đây chính là người nổi tiếng ở An Dương, nhân vật ở trong bảng danh sách phú hào, vợ của người này đến “Phòng khám nhỏ” của mình để làm phẫu thuật, tự nhiên là ông vui vẻ cực kỳ.
Trương Chí Tân hưng phấn gọi điện thoại cho Hồ Truyền Kim.
Hồ Truyền Kim cũng là nhà giàu, nhưng nếu so sánh với Trịnh Quốc Đàm thì chỉ là tép riu. Sau khi Hồ Truyền Kim biết rõ đầu đuôi mọi việc, anh ta đầu tiên là vui mừng trăm ngàn lần, dù sao thì với anh, có thể dính quan hệ với Trịnh Quốc Đàm thì đó chính là cơ hội ngàn năm một thuở.
Đồng thời... Cũng hơi nghĩ mà sợ
Rốt cuộc nhờ vậy thì anh mới có thể thấy được, Trần Thương có quan hệ cực kỳ mật thiết với Trịnh Quốc Đàm, cũng may lúc đầu anh không có làm gì hay là cắt xén gì Trần Thương, bằng không...
...
...
Vào buổi chiều, một vài chiếc ô tô đậu ở cổng bệnh viện chỉnh hình Chí Tân, chỗ đậu xe trước giờ chật kín hiện tại trống rỗng, vừa nhìn đã biết là chuẩn bị cho nhóm người của Trịnh Quốc Đàm.
Hồ Truyền Kim suy xét vẫn rất đúng chỗ, khi Trịnh Quốc Đàm và Lenacus đồng thời bước xuống xe, Hồ Truyền Kim vội vàng đi tới hoan nghênh.
Trịnh Quốc Đàm chỉ gật đầu cười cười, nói vài câu khách sáo, sau đó bảo thư ký đưa một tấm danh thiếp cho anh ta.
Đối với Hồ Truyền Kim thì như vậy đã quá đủ rồi.
Giá trị bản thân của anh cũng chỉ có mấy trăm triệu, vẫn là dựa vào tài nguyên để làm giàu, nếu so sánh với sếp lớn giá trị con người tới mấy chục tỷ như Trịnh Quốc Đàm thì chỉ đáng xách dép
Hồ Truyền Kim nhìn Trịnh Quốc Đàm, Lenacus và Trần Thương trò chuyện với nhau như là bạn bè, anh nhịn không được hít một hơi, không ngờ mình đã đánh giá thấp người trẻ tuổi này.
Mặc dù Hồ Truyền Kim không biết Lenacus là ai, nhưng người có thể cười đùa với Trịnh Quốc Đàm thì anh tự nhiên không thể xem thường. Khi mà Hồ Truyền Kim nhìn thấy đồng hồ của Lenacus, anh ta sửng sốt một chút, Patek Philippe Henry Graves, một cái đồng hồ đã bằng một nửa giá trị bản thân của mình rồi….
Nghĩ tới đây, Hồ Truyền Kim lắc đầu, thật là đáng sợ
Sau khi làm tốt công tác chuẩn bị, ca phẫu thuật sắp bắt đầu.
Trần Thương nhìn thoáng qua Petra và đồng đội của anh ta, lần này anh không có khách sáo, mà là trực tiếp nói:
- Lần này hãy để tôi làm phẫu thuật, được chứ?
Mấy người nhìn Trần Thương, hơi chần chờ...
Petra nhìn thoáng qua Trần Thương, hơi do dự, nhưng vẫn gật đầu nhẹ một cái.
Anh cho rằng, một người có thể thực hiện thiết kế đó trên cơ sở người bệnh, tự nhiên là người có đủ hiểu biết về phẫu thuật
Mặc dù chưa nhìn thấy Trần Thương phẫu thuật lần nào, nhưng mà... Ít nhất thì Trịnh Quốc Đàm rất tín nhiệm cậu ta, có lẽ người này cũng rất giỏi?
Nhưng mà... Petra vẫn hơi không yên lòng.
- Để tôi giúp cậu.
Trần Thương gật đầu cười nói:
- Hợp tác vui vẻ.