Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 631 - Chương 632: Chờ Mong Không?

Khi bac si mo hack full
Chương 632: Chờ Mong Không?
 

Không lâu sau, Trịnh Quốc Đàm đi ra khỏi phòng bệnh, có thể thấy được tâm trạng của ông rất tốt

Petra cũng không dừng lại lâu lắm, anh ta và đoàn đội của mình đứng dậy muốn tạm biệt.

Dù sao thì thời gian của họ cũng rất quý giá, còn có rất nhiều công việc cần họ trở về để hoàn thành.

Lenacus và Trịnh Quốc Đàm có một số việc cần bàn nên cũng rời đi.

Trần Thương tò mò quay sang hỏi Trương Chí Tân:

- Ông biết Petra không? Petra Toby

Trương Chí Tân lập tức gật đầu, hơi đỏ mặt:

- Đương nhiên là biết chứ

Trần Thương tò mò hỏi thêm:

- Người này rất nổi tiếng à?

Trương Chí Tân lấy một tờ tạp chí về bác sĩ thẩm mỹ ở sau lưng mình, lật ra một tờ giới thiệu tóm tắt cho Trần Thương xem, nói:

- Cậu nhìn đi, đây chính là Petra Toby, người đàn ông được các nữ diễn viên Hollywood yêu thích nhất! Anh ta còn là người đàn ông mà các nữ tinh muốn được quy tắc ngầm nhất...

Trần Thương cầm lên đọc:

- Petra Toby, người sáng lập Viện Phẫu thuật Thẩm mỹ Thế giới CIS, đã từng đến AIS, Hàn Quốc... để đào tạo sâu. Anh còn giành được nhiều giải thưởng lớn, giành được danh hiệu bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ giỏi nhất của Hiệp hội Phẫu thuật thẩm mỹ thế giới năm 2002 và 2003...

Trần Thương đọc một chút, bỗng nhiên sững sờ:

- Tại sao tôi lại thấy có gì đó rất quen?

Trương Chí Tân nghe Trần Thương hỏi, tức khắc mắt trợn trắng. Ông móc một cuốn sổ tuyên truyền của Bệnh viện chỉnh hình Chí Tân từ phía sau ra, lật tới trang của Trần Thương.

- Trần Thương, bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ một trăm vạn: Người khởi xướng tư duy chỉnh hình tinh vi ở Nước Mỹ... Từng đi đến nước Mỹ CIS, Hàn Quốc...

Trương Chí Tân nói:

- Bản giới thiệu tóm tắt của cậu là do tôi bắt chước Petra Toby viết đấy, có điều cậu là phiên bản kém hơn một chút, khụ khụ

Trần Thương lập tức chợt hiểu ra, thảo nào anh lại thấy nó quen tai đến như thế

Thì ra là sao chép của Petra Toby người ta

Nghĩ tới đây, Trần Thương cũng hơi đỏ mặt.

Trương Chí Tân nghiêm mặt nói:

- Tiểu Trần, lần này cậu phải chuẩn bị cho tốt để tham gia Hiệp hội Phẫu thuật thẩm mỹ thế giới tổ chức tại Hàn Quốc. Nếu như lấy được phần thưởng, không đề cập đến giải thưởng dành cho bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ giỏi nhất, cho dù là nhận được khen thưởng ưu tú thì điều đó cũng có thể giúp cậu tăng giá trị của bản thân lên, đây là một sự biến đổi về chất lượng

- Cậu có biết có bao nhiêu người trên khắp thế giới đang nhìn chằm chằm vào cuộc thi đấu này không? Đây chính là sự tán thành được công nhận

- Đến lúc đó, đừng nói là bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ một trăm vạn nhân dân tệ, dù cậu muốn một trăm vạn đô la thì chắc chắn cũng sẽ xuất hiện trước mặt cậu. Cả nước, thậm chí là toàn thế giới không biết có bao nhiêu người đang xếp hàng tìm cậu đấy! Thậm chí cậu có thể sẽ trở thành nam bác sĩ được ngành giải trí muốn quy tắc ngầm nhất

- Thế nào? Có phải rất chờ mong không?

Trương Chí Tân vẻ mặt hừng hực nhìn chằm chằm Trần Thương:

- Cẩu Phú Quý chớ quên! Tiểu Trần, vừa rồi tôi mới còn dạy cậu từ “Tháng tám” nói như thế nào đấy, ai... Cậu phải cố gắng đề cao trình độ Anh ngữ của mình lên đi, cứ vậy thì sẽ rất mất mặt...

Trần Thương: …

Mắt thấy ngày mai sẽ là ngày mùng 5 tháng 12.

Mấy ngày nay, Trần Phương càng ngày càng hơi kích động.

Lenacus nói cho Trần Thương biết, chiếc nhẫn sẽ được đưa đến vào ngày mùng 5 tháng 12.

Vì để phòng ngừa chiếc nhẫn không thể đến được, Trần Thương đã sớm kêu bên trên dùng một trăm hai mươi nhân dân tệ để mua một chiếc nhẫn kim cương giả, và vâng, nó cũng quá lớn đi, tuy nhiên nó cũng rất xinh đẹp.

Điều này làm cho Trần Thương có cảm giác chiếc nhẫn kim cương kia có phải làm cho anh có chút thua thiệt hay không?

Nhưng mà, nghĩ đến nó có thể do tự tay nhà thiết kế đỉnh cao Tiffany thiết kế, thì đây cũng là một sự kiện cực kỳ tốt.

Trần Thương đã tìm một nhà hàng Tây tốt nhất, còn cố ý tìm một vị trí gần cửa sổ, thậm chí còn mời cả dàn nhạc đàn violon chuyên nghiệp tới biểu diễn âm nhạc

Mọi thứ đều đã được thiết kế rất tỉ mỉ

Cõi lòng Trần Thương vô cùng mong chờ đến ngày mai.

Khoảng thời gian vừa qua Trần Thương vô cùng dốc lòng học tập, anh phát hiện phụ nữ lại là một sinh vật rất nông cạn, cho dù biết rất rõ ràng là nhẫn kim cương tuy trông thì rất ngon nhưng đâu thể dùng được, thế nhưng họ lại ưa thích đến vô cùng.

Hai ngày nay, Trần Thương không ngừng để cho Tần Duyệt bàn về chuyện phác thảo chiếc nhẫn kim cương vô dụng kia

Ví dụ như, để xem nhẫn kim cương loại gì kỳ thật rất dễ lẫn lộn, là có hoa không quả, cái gì mà kim cương thiên nhiên đều là giả, kim cương nhân tạo kỳ thật cũng rất tốt...

Thế nhưng vì để cho Tần Duyệt nhìn thấy được một tổng giám đốc bá đạo đầy soái khí quỳ một chân trên mặt đất như trong phim truyền hình, khi móc ra trứng bồ câu, lực sát thương rất cao

Vì lẽ đó mà lúc này, trong lòng Trần Thương có đưa ra một loại quan hệ logic như thế này:

Phụ nữ là nông cạn

Đẹp mắt bằng nông cạn

Dùng được tốt hơn đẹp mắt

Vì vậy phụ nữ ưa thích đẹp mắt.

Lại thêm, rất không nói đạo lý logic

Nhưng phải nói... phụ nữ sẽ có thể nói logic à?

Kết luận, bất kể nói như thế nào, thì phụ nữ cũng sẽ thích những thứ đẹp mắt

Logic?

Thối

Tỉnh dậy đi cẩu độc thân à.

...

...

Bên trong văn phòng, khó khi nào xuất hiện được một khoảng thời gian hoàn toàn yên tĩnh như giờ, có thể hôm nay tất cả mọi người đều đi làm, không có thời gian bị bệnh, cũng có thể là do cuối năm, để đuổi theo công trạng, họ lại không dám bị bệnh.

Dù sao hôm nay văn phòng cũng đặc biệt có rất nhiều người.

Một lát sau, Trương Xu đứng dậy tiếp một cú điện thoại, lập tức cười cả nửa ngày làm sao cũng không dừng lại được

Toàn bộ văn phòng ai nấy cũng nhìn chằm chằm Trương Xu, chả hiểu chuyện gì

Vương Khiêm thấy vậy hỏi:

- Cô Trương, có chuyện gì vui vẻ đến như vậy, nói cho mọi người cùng nhau nghe với! Để mọi người cùng nhau vui vẻ

Trương Xu cười nửa ngày, khó khăn lắm mới ngừng lại được, vuốt cái bụng nói:

- Ha ha... Từ từ, chờ tôi một chút

Trương Xu lại cười thêm mấy phút nữa mới thôi

Mãi cho đến khi cười đau mặt, lúc này mới vuốt mặt, thở dài ngồi trên ghế, cười cười nói:

- Ai nha, không được, tôi buồn cười chết mất

Vương Khiêm vò đầu bứt tai đã sớm nóng nảy chịu không được, lập tức nói:

- Cô Trương, cô mà còn tiếp tục không nói tôi sẽ khóc đấy

Lúc này, Trương Xu mới vừa cười, vừa kể lại:

- Mấy ngày trước, bên khoa cấp cứu có nhận một người bệnh, bị viêm phổi rất hiếm gặp, kiểm tra nửa ngày không phát hiện ra nguyên nhân gì, vì thế tôi dứt khoát đưa đến khoa bệnh phổi, hôm nay Dương Hiểu Minh nói với tôi người bệnh này, ha ha... Mọi người không biết nguyên nhân gây ra đâu

Mọi người nhịn không được liếc mắt nhìn nhau:

- Chỉ có cái này? Cô Trương, cô làm cho chúng tôi quá thất vọng

Trương Xu cười ra nước mắt, nhịn không được mở miệng nói:

- Phổi của người bệnh bị mọc nấm, mà nguồn gốc của nấm là cái gì thì các người biết không?

- Chủ nhiệm Dương nói với tôi, người bệnh có một thói quen là mỗi ngày đều thích ngửi tất thối của chính mình, thường xuyên ngửi, đã thành một loại đam mê rồi, khi rửa chân hay trước khi đi ngủ, mỗi ngày anh ta đều cầm tất chân lên ngửi một chút, rõ ràng rất là hôi thối, lại còn ưa thích ngửi, có đôi khi còn ngửi cả giày của mình

- Khoảng thời gian này, cuối năm mỗi công ty đều đuổi theo công trạng, anh ta mỗi ngày đều tăng ca quá bận rộn, thường xuyên thức đêm tăng ca, cho nên cơ thể hơi không chịu nổi, thế là bị bệnh phù chân, dẫn tới viêm phổi

- Đây là lần đầu tiên tôi nghe nói tới loại tình huống này

- Có phải bên trên chẩn đoán bệnh viết một câu: Bệnh viêm phổi do phù chân hay không?

Bình Luận (0)
Comment