- Có nội gián, huỷ bỏ giao dịch.
Lúc Trần Thương nhìn thấy tin nhắn đó, anh có đôi chút ngạc nhiên nhưng vẫn không hiểu ngụ ý của nó. Mãi cho đến buổi tối, sau khi bước vào trong phòng hội nghị của Ngoại khoa tim Đông Đại Nhất Viện, anh mới thật sự sững sờ
Một căn phòng hội nghị bé xíu bình thường chỉ chứa bảy đến tám người, vậy mà hôm nay lại chật kín.
Nhìn sơ qua cũng không quá đông, tầm mười một, mười hai người
Để cho thuận tiện, mọi người đã chuyển toàn bộ ghế ra ngoài, ai ai cũng đều đứng ở đó, cảm giác dường như … cũng khá là trống trải.
- Bác sĩ Trần đến rồi
- Xin chào bác sĩ Trần
- Chào buổi sáng bác sĩ Trần…
…
…
Trần Thương đứng ngây ra một lúc
Có chuyện gì xảy ra vậy?
Còn video phẫu thuật đã nói trước là sẽ thảo luận riêng đâu?
Trần Thương nhìn đám người này, không nhịn được mà sởn hết cả đầu óc
Hạ Cao Phong nhìn Trần Thương rồi kéo anh ra ngoài, nở một nụ cười ngại ngùng:
- Tiểu Trần à, tôi cũng là bất đắc dĩ đó thôi
Trần Thương ngây người:
- Rốt cuộc… chuyện này là như thế nào?
Hạ Cao Phong than thở, lúc nãy khi vừa ăn cơm xong, ông ta lỡ miệng nói video phẫu thuật mà Trần Thương sẽ thảo luận với Tiểu Mạnh, cho nên mọi người đều đến đây hết cả rồi…
Trần Thương nghe xong, nhất thời im lặng.
Hạ Cao Phong hơi ngại ngùng:
- y…. Tôi cũng là bất đắc dĩ mà, những chủ nhiệm của khoa khác cũng đến nhờ tôi, nói rằng khi nào chủ nhiệm Mạnh chỉ dạy cho Trần Thương thì hãy để những người tham gia cuộc thi ngày mai cùng đến để giao lưu một chút….
- Cho nên, tất cả đều đến hết rồi
Trần Thương gật đầu cười khẽ, thảo luận với một mình Mạnh Hi cũng là thảo luận, thảo luận với mọi người cũng vậy.
Hơn nữa, kiểu hội nghị qua video này chắc chắn sẽ không chỉ có một người phát biểu, cùng nhau góp củi ngọn lửa thêm cao, mọi người cùng nhau bàn luận, vấn đề được đưa ra cũng sẽ nhiều hơn.
Đây cũng không hẳn là một chuyện xấu.
Trần Thương đưa mắt nhìn vào trong phòng làm việc, trông thấy một đám người nịnh bợ đang niềm nở vây quanh lấy cô Mạnh mà cảm thấy xót xa.
y….
Đám người các người muốn được đứng cùng chủ nhiệm Mạnh, trừ phi giả làm phụ nữ thì mới có cơ hội đó.
Chỉ có điều, nhìn dáng điệu vui vẻ ấy của Mạnh Hi, Trần Thương đột nhiên nghi ngờ rằng liệu có phải do cô cố tình tiết lộ ra hay không?
Trần Thương thở dài một tiếng.
Thời gian sau đây là của mọi người.
Ai ai cũng bắt đầu thảo luận sôi nổi về video phẫu thuật.
Mọi người chủ yếu thảo luận về bảy, tám video tiêu biểu nhất.
Mỗi cuộc phẫu thuật đều bắt đầu thảo luận từ điểm cao nhất, từ chi tiết đến tổng thể, từ bố cục cho đến các thao tác phẫu thuật, không có gì là không nói.
Chủ nhiệm Mạnh với tâm thái không hề dấu diếm, để cho mọi người tự do bày tỏ quan điểm.
Cô còn chia sẻ những điều tâm đắc về ca phẫu thuật của mình cho mọi người.
Mọi người ai cũng đều là những bác sĩ có kinh nghiệm phong phú trong ngành, ai mà chẳng có những điểm lưu ý cho mình.
Tiếp sau đó phải xem thử thiên phú của ai cao hơn thì người đó học được nhiều hơn.
Cuộc thảo luận bắt đầu từ 7 rưỡi và kéo dài đến 12 giờ hơn.
……….
……….
Tần tiểu liếm thu mình trong chăn, tâm trạng không yên, hôm nay cuối cùng cô cũng được biết chủ nhiệm Mạnh là ai rồi
Nhưng cũng chính bởi lẽ ấy mà Tần tiểu liếm lại càng trở nên lo lắng hơn.
Một nam một nữ trong cùng một phòng
Rồi cùng xem video….
Hơn nữa chủ nhiệm Mạnh lại xinh đẹp đến vậy, mấu chốt là quá hung dữ. Nghĩ đến đây, Tần Duyệt hé chăn rồi tự nhìn chính mình.
Mặc dù không đến mức hung dữ như vậy, nhưng cũng rất đáng yêu đó chứ
Nghĩ vậy, con tim của Tần Duyệt lại thao thức không thể nào ngủ được.
Đột nhiên, Tần Duyệt bật mở chức năng video call của Wechat
Cô muốn xem thử Trần Thương có biểu hiện gì khác thường hay không.
Trần Thương nhìn thấy lời mời tham gia cuộc gọi của Tần Duyệt, anh ngạc nhiên trong phút chốc
Tần tiêu liếm cũng biết cách gọi điện kiểm tra người khác rồi đó ư?
Tiến bộ cũng nhanh đó nha?
Trần Thương không nhịn được mà bật cười thành tiếng.
Thế nhưng anh lại chẳng hơi lo lắng nào mà trực tiếp bắt máy.
Phải biết rằng, trong 13,14 người trong phòng hội nghị, ngoại trừ một mình chủ nhiệm Mạnh là nữ thì toàn bộ đều là nam. Trần Thương có gì phải chột dạ đâu chứ?
Sau khi được kết nối video, Tần Duyệt ngạc nhiên:
- Chủ nhiệm Mạnh ở đâu vậy? Tại sao lại toàn là nam thế này?
Trần Thương bước ra ngoài, tự tin nói:
- Tất nhiên rồi, sẽ có một đám người cùng nhau bàn luận về video, em tưởng nó là gì vậy hả?
- Được lắm Tần Duyệt à, em lại nghi ngờ anh….
Tần Duyệt đỏ mặt nói:
- Nói bậy, em đang lo lắng cho anh đó, em thấy muộn như vậy rồi anh vẫn còn chưa về, em lo cho anh, thôi anh đi làm việc tiếp đi, bái bai
Nói xong, Tần Duyệt tắt máy, chui vào trong chăn.
Trần Thương nở một nụ cười mãn nguyện.
Cuộc thảo luận tối nay, mọi người đều có cho mình những thu hoạch lớn, về mặt căn bản ai ai cũng có tiến bộ.
Đúng lúc mọi người rời đi, Trần Thương đột nhiên nhận được thông báo của hệ thống
- Đinh! Chúc mừng anh, phẫu thuật phục hồi động mạch vô danh của anh đã đạt đến cấp hoàn mỹ.
Trần Thương ngây ra một chút
Thì ra, đây là cái được gọi là cơ duyên sao?
Không ngờ rằng, một cuộc thảo luận như vậy lại khiến cho chiếc máy phục hồi động mạch vô danh của Trần Thương đạt mức hoàn mĩ
Thật là tuyệt vời quá đi
Trần Thương tỉ mỉ xem xét, anh phát hiện ra kinh nghiệm phẫu thuật của anh cũng có bước nhảy vọt nhanh chóng, mặc dù vẫn so với mức hoàn mĩ vẫn còn khoảng cách khá xa, nhưng suy cho cùng nó vẫn có tác dụng tốt.
Trần Thương nhìn dòng người lần lượt khuất bóng, chỉ có mình Mạnh Hi vẫn chưa rời khỏi phòng hội nghị, anh sững lại một chút
Bước vào phía bên trong, anh nhìn thấy Mạnh Hi đang nhắm thật chặt đôi mắt, hai tay bịt lấy tai.
Trần Thương thở dài nói:
- Chủ nhiệm Mạnh, có phải là ồn quá không nhỉ?
- Tôi cũng cảm thấy tai mình cứ ong ong.
Đúng vậy, vừa nãy mọi người đều khá là hào hứng, bỗng dưng lại trở nên yên tĩnh, nên cứ có cảm giác ong ong ở bên tai.
Chỉ nhìn thấy chủ nhiệm Mạnh lắc lắc đầu, có vẻ không để ý đến Trần Thương.
Phải 30 giây sau đó cô mới chậm rãi nói:
- Không phải vậy, là do tôi cảm thấy trong đầu tôi có quá nhiều thứ, tôi phải bịt tai lại để nó không bị trôi tuột ra ngoài.
câu nói ấy khiến cho Trần Thương sững sờ.
Trần Thương hoài nghi:
- Vậy vừa nãy cô lắc lắc đầu là để cho kiến thức hỗn tạp lại với nhau, gấp đôi sức hấp thụ?
Mạnh Hi nghe vậy cười nói:
- Cậu thông mình đó
Trần Thương lườm Mạnh Hi một cái, mặc dù chỉ là hệ đại học nhưng cô cũng không thể bắt nạt tôi như vậy…. vẫn chưa học qua kiến thức nội khoa thần kinh à?
- Cô Mạnh, cô quá bí lời rồi hả? May cho cô là tiến sĩ của học viện Karolinska Thuỵ Sĩ đó
Mạnh Hi cười nhạt một tiếng:
- Tôi hiểu biết nhiều, cậu có hiểu biết nhiều không?
Trần Thương nhất thời im lặng, không biết nói gì …
Học lực của cô cao, cô xuất sắc
Lúc này, Mạnh Hi đứng dậy, bước ra ngoài với dáng vẻ run run.
Trần Thương nhìn dáng đi đó của Mạnh Hi, không nhịn được hỏi:
- Cô giáo Mạnh, đây là…. sự hấp thu kiến thức đến tận từng tế bào hả?
Mạnh Hi lắc đầu.
Trần Thương tiếp tục đoán:
- Vậy là do…. Kiến thức quá nhiều nên say? Hay là… say phẫu thuật? đúng không?
Mạnh Hi quay người lại nhìn Trần Thương, thở dài một tiếng:
- Tiểu Trần à, cậu là sinh viên ngành y đó, có thể đừng hỏi những câu hỏi ấu trĩ như vậy được không?
- Đó là do tôi đứng quá lâu, chân bị tê….. emmmmmm, còn hơi đau lưng nữa
Sau khi nói xong, Mạnh Hi thất vọng nhìn Trần Thương một cái rồi rời đi
Lúc đó, Trần Thương muốn khóc mà không khóc được, tại sao đạo lý lại bị cô nói hết rồi?
Cô lớn hơn thì có lí ư?
Ngay lúc đó, Hạ Cao Phong bước đến từ đằng sau, nói:
- Haizz.. Tiểu Trần, cậu nói đạo lý với phụ nữ làm gì vậy?
Trần Thương nhìn khuôn mặt đầy tang thương của chủ nhiệm Hạ rồi chợt nghĩ rằng, ông ta chắc chắn có chuyện gì đó….