Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 692 - Chương 693: Kịch Hay Còn Ở Phía Sau

Khi bac si mo hack full
Chương 693: Kịch Hay Còn Ở Phía Sau
 

Mạnh Hi khẽ gật đầu:

- Dù sao cũng là ý kiến, mọi người thử nghe trước đã.

- Mặc dù mạch máu người bệnh bất thường kèm thêm số lượng lớn tuần hoàn bàng hệ có dùng cũng vô dụng, nhưng hiện giờ... đây cũng không hẳn là chuyện gì xấu

Mọi người nhất thời sững sờ

Cái này mà còn không phải là chuyện xấu?

Không lẽ còn có chuyện gì còn xấu hơn chuyện này sao?

Mạnh Hi không cho mọi người có cơ hội lên tiếng, cô nói tiếp:

- Thật ra, những mạch máu phụ này, chúng ta có thể hoàn toàn lợi dụng nó để cắt bỏ

Sau khi nói xong, Mạnh Hi chỉ vào mạch máu trong lồng ngực bắt đầu khua tay múa chân

- Lựa chọn đầu tiên, chúng ta cần phải biết rõ ràng tình trạng những mạch máu phức tạp này, mặc dù là mạch máu bất thường, nhưng nếu chúng ta căn cứ vào chức năng thì lại là điều tốt...

- Như vậy chúng ta có thể hoàn toàn lựa chọn cắt bỏ mạch máu thừa bất thường này, tiếp đến lúc cấy ghép mạch máu, có thể đem tại đây... Tự mình tiến hành phẫu thuật cấy ghép mạch máu, đồng thời, những tổn hại nghiêm trọng đối với tuần hoàn bàng hệ cũng hoàn toàn cắt bỏ, cũng giống như là tự mình cấy ghép thay cho mạch máu...

- Tiếp theo chính là công cuộc tách rời và khâu lại.

Mạnh Hi nói rất nhanh

Nhưng ở đây có ai không phải là chủ nhiệm, mắt nhìn sáu hướng tai nghe tám phương, đã hiểu vô cùng.

Sau khi nghe Mạnh Hi nói xong, ngay lập tức ánh mắt sáng lên

- Phương pháp tốt

- Ý kiến hay

- Chủ nhiệm Mạnh thật lợi hại

Nhiều người bất đắc dĩ cùng nhau trầm trồ khen ngợi.

Tuy nhiên, nếu như vậy, lại có một vấn đề xuất hiện.

Ngụy Tường nói:

- Chủ nhiệm Mạnh, có thể cô không biết, hiện giờ tính dính liền của người bệnh vô cùng nghiêm trọng, nếu muốn tách rời, cần phải có thao tác rất tinh vi, các chủ nhiệm ở đây, ai muốn làm?

Vấn đề này vừa mới đưa ra, Hùng Khang Dụ và Dương Kiến Thụ nhìn nhau.

Ngụy Tường thấy mọi người chẳng nói năng gì, cũng cười khổ một tiếng:

- Vừa rồi động tác tay của tôi có hơi mạnh, nên đã gây tổn thương bên dưới tĩnh mạch chủ... Vì thế, tôi khẳng định là không được.

Hiện giờ đã không chỉ là vấn đề phẫu thuật.

Tìm ra được một thủ pháp có tính khéo kéo để tách rời mạch máu lớn bị dính liền trong lồng ngực là vô cùng quan trọng, đồng thời muốn quả quyết đối với tổn hại mà tổ chức tiến hành lấy hay bỏ

Nên giữ lại thì giữ lại, nên cắt bỏ thì cắt bỏ

Nhưng đồng thời chắc chắn phải làm theo kế hoạch và lợi dụng tốt những thứ khi thay mạch máu.

Như thế nên để ai làm?

Hai chủ nhiệm liếc nhau, thở dài, lúc này, dù sao cũng phải có một người đứng ra.

Thế nhưng, Ngụy Tường đã tạo ra Iatrogenic tổn thương, họ đứng lên, thì họ sẽ không sao?

Chung quy phẫu thuật là thiên hạ của người trẻ tuổi, người đã già, tay ổn định, cũng đã không đúng dịp.

Ngay lúc này, Mạnh Hi nói:

- Tôi có chọn ra một người

Ngay lập tức

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Mạnh Hi:

- Ai?

Triệu Tu Bình càng trợn to hai mắt, vội vàng nói:

- Chủ nhiệm Mạnh, người cô nói là ai?

Lúc này, Triệu Tu Bình thật giống như là đang nắm lấy cọng rơm cuối cùng.

Mạnh Hi quay người, nói:

- Tiểu Trần, cậu qua đây

Trần Thương gật đầu đi đến, lên tiếng chào mọi người:

- Chào các chủ nhiệm.

Sau khi Dương Kiến Thụ nhìn thấy Trần Thương, nhất thời trừng to mắt:

- Tiểu Trần! ?

Trần Thương gật đầu tỏ ý.

Mà Hùng Khang Dụ và Triệu Tu Bình rõ ràng không thân thiết với Trần Thương, tự nhiên... Cũng có cảm giác không đáng tin cậy.

Mặc dù Triệu Tu Bình không nói, nhưng thực chất trong lòng ông ta cũng không niềm tin vào Trần Thương lắm.

Dù sao, người không biết, cũng chưa nghe qua tên tuổi, ai có thể tín nhiệm được?

Dù sao đó cũng là lão cha của mình

Đâu có thể tùy tiện để cho người ta vào tay?

Trước tiên có nên cần làm quen trước không?

Mạnh Hi thấy thế, nói:

- Viện trưởng Triệu, thật ra, ý nghĩ vừa rồi tôi nói, là của Trần Thương tự nghĩ ra được.

Câu nói này làm mọi người ngay lập tức trợn tròn mắt.

Hùng Khang Dụ trừng to mắt, hơi khó thể tin, cái sáng ý ưu tú này vậy mà lại do một bác sĩ trẻ tuổi nghĩ ra?

Triệu Tu Bình mặc dù thấp thỏm, nhưng vẫn căng thẳng bất an nhìn Trần Thương:

- Bác sĩ Trần, anh... có thể chứ?

Trần Thương gật đầu, thản nhiên trả lời:

- Vấn đề này có lẽ cũng không lớn.

Mọi người nghẹn họng

Nhìn Trần Thương với vẻ mặt và giọng nói hời hợt, tất cả mọi người không biết nên nói gì cho tốt...

Đây là cũng quá tự tin đi?

Triệu Tu Bình thấp thỏm nhưng cũng bất an, hi vọng Trần Thương thật sự có thực lực như vậy...

- Vậy xin nhờ cậu

Sau khi mặc áo phẫu thuật xong, Trần Thương tiến lên, nhận lấy dao phẫu thuật.

Dương Kiến Thụ gật đầu:

- Tôi tới hỗ trợ.

Hùng Khang Dụ cũng đã chuẩn bị sẵn sàng.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Trần Thương.

Lúc này, Trần Thương nhìn thấy mạch máu lớn trong lồng ngực, so với vừa rồi càng thêm hiểu rõ.

Phẫu thuật bắt đầu...

Trần Thương như cũ cắt bỏ khối u, nhân tiện trực tiếp cắt đứt một bộ phận động mạch dính liền không tên, toàn bộ quá trình vô cùng gọn gàng và linh hoạt.

Bởi vì mạch máu lớn đã có vòng máu bên ngoài cơ thể, nhưng tuần hoàn bàng hệ lại không giống, cùng là mạch máu, hơn nữa vì tuỷ sống chờ cung cấp máu, cho nên chắc chắn phải chú ý cẩn thận.

Lúc này, ngón tay Trần Thương giống như máy móc tinh xảo, cẩn thận tỉ mỉ, từng chút từng chút tách rời, giống như cái máy tính tinh vi không sai sót.

Toàn bộ quá trình, không thể có một chút chủ quan nào, nếu không cẩn thận, sẽ tạo thành tổn thương lớn

Thế nên chắc chắn phải cẩn thận một chút lại cẩn thận

Cẩn thận cẩn thận lại cẩn thận

Thế nhưng, thao tác tay Trần Thương có thể xưng với máy tính tinh vi, một chút sai sót cũng không.

Một màn thao tác tinh vi này, mấy chủ nhiệm xem đến nghẹn họng nhìn trời trân trối

Á khẩu không nói được

Cái này cũng quá lợi hại đi?

Không một chút sai sót, quá giỏi

Mấy chủ nhiệm liếc nhìn nhau, thấy được trong ánh mắt của nhau đều là kinh ngạc.

Mà Mạnh Hi nhìn mọi người một cái, mỉm cười, mỗi thế này mà kinh ngạc?

Vở kịch hay vẫn còn ở phía sau

Quả nhiên, thao tác kế tiếp của Trần Thương, dường như đã trở thành nghệ thuật tinh vi

Cắt bỏ vô cùng chuẩn xác, cắt sửa, khâu lại... Giống như là kịch bản đã được sắp xếp tốt, lúc khâu lại mạch máu, gần như là không chút kẽ hở nào

Toàn bộ quá trình có thể xưng là hoàn mỹ

Trước Trần Thương trực tiếp cắt bỏ động mạch không tên gây tổn hại nghiêm trọng, tiếp đến là lấy mạch máu bất thường dùng để thay thế, hình thái kết cấu cơ bản là giống nhau, cũng không bất kì ảnh hưởng gì, khác biệt duy nhất đó là chiều dài không đủ

Nhưng Trần Thương phẫu thuật khâu lại động mạch không tên là cấp bậc hoàn mỹ, độ khó này, mảy may không đáng kể.

Thế là, trở thành một người xuất sắc trong công tác

Không sai.

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Trần Thương, hô hấp dồn dập, khí nóng bay lên trực tiếp làm mờ mắt kính.

Dù không nhìn thấy phẫu thuật, nhưng cũng vô cùng gấp gáp

Vậy mà lại không mang khẩu trang đi, rõ ràng là không thích hợp...

Không còn cách nào cả

Chỉ có thể tỉnh táo mấy phần, chờ mắt kính mơ hồ biến mất.

Mỗi một bước phẫu thuật của Trần Thương, đều an bài tỉ mỉ, tổn hại ở vị trí mạch máu đã khâu lại, cũng tận lực tự mình tổ chức.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Người xung quanh đứng nhìn đều xem đến mệt mỏi

Trần Thương lại không dao động chút nào, động tác trong tay cũng không ý mệt mỏi.

Mấy lão chủ nhiệm không khỏi không cảm khái, trẻ tuổi khỏe mạnh thật cường tráng

Không thể không phục.

Đợi Trần Thương phẫu thuật liên tục bốn giờ, cuối cùng kết thúc hoàn mỹ.

Mà lúc này, khi mọi người nhìn về phía lồng ngực.

Dính liền đã bị xử lý toàn bộ, mà mạch máu lớn bất thường phức tạp trong lồng ngực cũng ngay ngắn trật tự rất nhiều.

Giờ phút này, tất cả mọi người sững sờ

Khi những ánh mắt nhìn Trần Thương, đều tràn đầy điều không thể tưởng tượng nổi.

Đây cũng quá lợi hại

Khỏi cần phải nói, chỉ với trình độ phẫu thuật một phần mạch máu lớn, Trần Thương đã không kém hơn tất cả mọi người ở đây

Không

Thậm chí còn giỏi hơn tất cả mọi người.

Bậc thầy lột xác đến hoàn mỹ, là cả một đời không chắc chắn có thể hoàn thành quá trình này.

Thế mà Trần Thương lại làm được.

Hùng Khang Dụ nhìn một màn này mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tưởng nổi, trong lòng nghi ngờ, tỉnh Đông Dương từ lúc nào lại có một thiên tài

Người này còn lợi hại hơn Quách Vân Phi?

Bình Luận (0)
Comment