Chuẩn bị thật cực kỳ đầy đủ, lời nói dõng dạc làm cho tất cả mọi người chấn động
Nếu như không phải mình khổ luyện chỉnh hình thật nhiều năm, câu nói này không có sửa chữa, chính Tần Tường cũng phải tin
Đến cuối cùng, Trần Thương nhìn mọi người, cười nói:
- Thật ra, hội nghị như vậy rất tốt, chúng ta có thể tăng cường cơ hội học tập và giao lưu lẫn nhau, cũng như hội nghị ngày hôm qua, tôi đã thu hoạch tương đối khá
- Hiện tại, tôi lại nói cho mọi người một chút chi tiết về phẫu thuật
Lee Joon Gi: MMP
Takuto Miyake: MMP
Mà hiện trường mọi người lại là sắc mặt vui mừng
Trần Thương tiên sinh là người tốt nha
...
Sau một phen giải thích, Trần Thương phân tích kỹ thuật của Lee Joon Gi và Takuto Miyake không còn chút khó hiểu nào.
Nếu như không phải nhìn thấy hai chuyên gia sắp khóc, Trần Thương cũng không có ý định dừng lại
Phía dưới, khuôn mặt từng người rỡ, bùi ngùi mãi thôi, bác sĩ Trần thật tốt
Mà ngay lúc này, bỗng nhiên Trần Thương nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống:
【 Đinh! Anh chia sẻ y thuật, xem như hoàn thành nhiệm vụ tấm lòng của thầy thuốc, nhận được + 2 điểm kỹ năng! 】
Trần Thương buông micro ra, chuẩn bị đi xuống thì nghe thấy hệ thống nhắc nhở cho nên mạnh mẽ vòng trở lại, hít sâu một hơi, một lần nữa cầm lấy micro
- Mọi người cảm thấy vừa rồi tôi chia sẻ đủ chưa?
Mọi người hô to:
- Đủ rồi! Trần bác sĩ thật tốt
Trần Thương im lặng lắc đầu:
- Không! Tôi cảm thấy còn chưa đủ
- Tôi cảm thấy, ta còn nên phân tích rõ những thủ pháp của mấy chuyên gia chia sẽ ngày hôm qua và tàng tư của mình cho mọi người cùng biết! Chậm trễ mọi người một chút thời gian, không sao chứ?
Mọi người nghe xong, còn có chia sẻ?
Có sao không?
Đương nhiên không sao
Từng người nhất thời kích động lên
Không hổ là người đến từ đại quốc khí phách to lớn, lễ nghi bang, phong cách nói chuyện và làm việc này phúc hậu cỡ nào
Trung Quốc có câu ngạn ngữ rất hay
Quân tử lấy hậu đức tái vật
Mọi người cũng cảm khái vạn phần.
Trần Thương tiếp tục nói:
- Thật ra, hôm qua mấy chuyên gia nói thật ra rất không sai, có lẽ trong phẫu thuật tôi vận dụng không nhiều, chỉ dùng kỹ xảo của hai ba chuyên gia.
- Mượn thời gian này, tôi lại chia sẻ hạch tâm kỹ thuật của mấy chuyên gia khác cho mọi cùng học hỏi, đây là cảm thụ của tôi, tôi tin tưởng sau khi mọi người ở đây nghe xong, chắc chắn có thể có thu hoạch
Mà những chuyên gia kia thì nhất thời sắc mặt đen lại, từ đầu cho rằng mình thoát được rồi, nhưng mà... Cuối cùng vẫn không trốn qua một kiếp này.
Trần Thương nói rất tỉ mỉ, mỗi một chi tiết nhỏ đều cố gắng nói cho mọi người nói rõ.
Mà trong lòng những chuyên gia kia thì tức giận vô cùng, MMP, lý giải so với chính mình còn sâu sắc hơn! Thế nhưng lại chắc chắn phải bảo trì mỉm cười trước camera.
Thời gian sau đó, từ buổi trao giải trở thành buổi giảng bài, mọi người viết rất nhiều ghi chép
Cảm giác chuyến đi hội nghị hằng năm lần này không tệ
Nhưng càng nhiều hơn chính là cảm kích đối với Trần Thương
Trần Thương vừa dứt lời, toàn trường vang lên tiếng vỗ tay
Trần Thương tiên sinh là người tốt
Người tốt cả đời MVP
- Trung Quốc không hổ là lễ nghi bang
- Bác sĩ Trần là quân tử chân chính
- Quân tử lấy hậu đức tái vật
Trần Thương nghe thấy phía dưới cảm khái, không khỏi sửng sốt một chút, không sai, xem ra Hàn Quốc và Nhật Bản nghiên cứu về quốc học nước mình không tệ.
【 Đinh! Anh chia sẻ y thuật, xem như hoàn thành nhiệm vụ tấm lòng của thầy thuốc, nhận được + 5 điểm kỹ năng! 】
Trần Thương nói miệng đắng lưỡi khô, lần này hội nghị tiến hành đến khoảng mười một giờ
Thế nhưng mà mọi người thích như mật ngọt, cảm thấy đây là một lần hội nghị có giá trị nhất từ trước đến nay.
Không có người nào cảm thấy thời gian quá lâu, ngược lại cảm thấy sao thời gian trôi nhanh như vậy?
Thế nhưng, những chuyên gia kia lại từng người nản lòng thoái chí, sang năm... Năm sau... Chỉ cần Trần Thương đến phát biểu, họ sẽ không nói một lời
Làm gì có ngươi như thế
Tất cả bí mật nhỏ của chúng tôi đều bị anh nói ra hết.
Hội nghị giải tán.
Gần như tất cả mọi người nhìn thấy Trần Thương, đều gật đầu cảm kích, biểu thị tôn kính
Một người đàn ông như vậy, đáng giá được mỗi người tôn kính.
Bởi vì người ta đại công vô tư, chia sẻ đồ tốt cho người khác, không tàng tư
Vì anh như vậy, nên mới ưu tú.
…
…
Hành trình một ngày ở Seoul kết thúc thuận lợi, Trần Thương làm linh vật một ngày, không ngừng chụp ảnh chung với vô số người.
Hôm sau, trời vừa sáng, Trần Thương và Tần Tường đã đi tới sân bay.
Mà một đám giáo sư chuyên gia Hàn Quốc tự thân đưa đến sân bay.
Khi đến cửa xét vé, một bọn người hô to:
- Hẹn gặp lại giáo sư Trần
Trần Thương vui vẻ tiến vào.
Chuyện này làm Tào Tuyên cảm giác thật rất kiêu ngạo, trước nay chưa từng có
Trước đây mỗi lần tham gia hội nghị đều là tự mình đến tự mình đi, Tào Tuyên muốn quen biết một vị Petra đều khó khăn như vậy, hiện tại thế nào?
Ai...
Khi đợi máy bay, bỗng nhiên Trần Thương nghe thấy chuông điện thoại di động vang lên
Trần Thương xem thử, là Trương Chí Tân?
- Giáo sư Trương, anh gọi tôi có chuyện gì?
Trương Chí Tân vội vàng lắc đầu:
- Không không không! Từ nay cậu sẽ là giáo sư Trần
- Giáo sư Trần, tôi nói cho cậu biết, cậu bị điểm tên nha
Trương Chí Tân hơi nói năng lộn xộn, Trần Thương chợt hơi lo lắng, anh đây là dấu hiệu trúng gió hay sao thế?
- Giáo sư Trần, tin tức cậu nhận được giải thưởng bác sĩ chỉnh hình tốt nhất hàng năm đã truyền đến trong nước, hiện tại rất nhiều phương tiện truyền thông, đều đang bắt đầu công khai khen ngợi về cậu
- Nói sau khi cậu chiến thắng, vẫn không quên tuyên truyền và phổ cập kỹ thuật cho những người thí sinh tham dự ở đó, cậu có thể không giữ lại chút nào dốc túi nỗ lực dạy dỗ, tinh thần rất đáng học tập.
- Phương tiện truyền thông chủ yếu tán dương, nói cậu thể hiện tốt rõ ràng tinh thần phong cách và diện mạo bác sĩ Trung Quốc hiện đại
- Ngay cả truyền thông Hàn Quốc cũng đang nói cậu có đủ đạo đức nghề nghiệp nhất, có đủ tố chất làm gương nhất, có đủ phẩm đức bác sĩ nhất
Trần Thương nghe lời Trương Chí Tân nói, lập tức sững sờ.
Mình...
Thì ra mình ưu tú như thế à?
Trần Thương cúp điện thoại, Tần Tường bất đắc dĩ tò mò hỏi:
- Tiểu Trần, có chuyện gì vậy?
Trần Thương cười xấu hổ:
- Không có chuyện gì, đăng lên báo.
Tần Tường cười ha ha:
- Nha! Báo chí à, tôi nhớ được tôi cũng được lên rồi, nhật báo An Dương kia, còn có báo Sức khỏe và Đời sống, được lên hai lần, còn cả một lần ở Sức khỏe 24h chúng ta, giảng về bệnh ngoài da.
Tần Tường nói tới đây, cực kỳ kiêu ngạo.
- Đúng rồi, cậu lên báo gì?
Trần Thương lắc đầu:
- Tôi không biết, tôi chỉ mới nghe giáo sư Trương Chí Tân nói thôi, để tôi nhờ anh ấy gửi qua.
Lúc này, điện thoại sáng lên.
Trần Thương nhìn gửi tới tin tức, nói với Tần Tường:
- Nha! Lên « nhật báo nhân dân », « báo thanh niên Trung Quốc », « báo giáo dục Trung Quốc »... Nha! Còn có một cái « nhật báo vòng quanh trái đất ».
- Có điều, phần lớn đều chỉ viết một câu về tôi thôi! Khẳng định so ra kém giáo sư Tần nha
Trần Thương trực tiếp kém chút dọa cho Tần Tường té lăn trên đất
- Cái gì?