Thành lập quỹ từ thiện ngàn vạn, đây là chiêu bài hoàng kim của Tỉnh Nhị Viện
Càng đừng đề cập việc mấy ngày trước Trần Thương đi Hàn Quốc giành được giải thưởng kia, nhanh chóng được 《 nhật báo Nhân Dân》 điểm danh nói là thể hiện rõ ràng phong thái, uy nghiêm lễ nghi của đất nước chúng ta.
Mấy ngày nay, không ít người tìm ông Tần bàn luận lý tưởng nhân sinh.
Dù sao cũng là ông một tay đề bạt Trần Thương, trong mắt mọi người, ông Tần thuộc về dạng có con mắt tinh tường, sáng anh minh kia.
Cái thằng nhóc Trần Thương này thật là không tệ
Bà xã muốn khoe khoang thì khoe khoang đi, không phản đối.
Nghĩ tới đây, ông Tần ngâm nga bài hát “Trí lấy núi Uy Hổ” quen thuộc…
Ký Như Vân thấy thế, cũng bất đắc dĩ bật cười.
Bà cũng không phải vui vẻ bởi vì Trần Thương có bao nhiêu ưu tú, chủ yếu là nhìn thấy con gái của mình hiện tại rất hạnh phúc, chồng bà cũng vui vẻ, bà cũng rất vui vẻ.
- Ông xã, anh nói có phải chúng mình nên mau chóng gặp mặt với người nhà của tiểu Trần hay không?
- Anh cũng thường xuyên gặp mặt tiểu Trần, hay là... Anh thúc giục thằng bé đi? Dù sao hai người sang năm đều đi thủ đô, chuyện này đừng tiếp tục chậm trễ.
Ông Tần nhíu mày:
- Thằng nhóc này... Chẳng lẽ cần phải chờ tôi nói miệng à? Cũng quá không có điểm con mắt nhiệt tình, con gái Tần Hiếu Uyên tôi còn sợ không gả ra được à? Không được không được! Tôi phải làm cho bọn nó mở miệng trước
Ký Như Vân bất đắc dĩ bật cười:
- Được, con gái nhà ông chính là bảo vật, nhưng tiểu Trần người ta cũng không phải à! Ông nói một chút ông đi, tiểu Trần người ta hiện tại ưu tú như thế, ông không sợ bị người khác nhìn trúng?
- Hiện tại thế gian phồn hoa xinh đẹp như vậy, vạn nhất có cô gái nào xinh đẹp, làm bà chủ có tiền, hoặc là con gái nhà lãnh đạo coi trọng tiểu Trần thì sao?
Ông Tần không phục cắt một tiếng:
- Con gái nhà tôi cũng không kém chứ.
Ký Như Vân cười nhạo nói:
- Là không sai, ông xem một chút rượu của ông thiếu đi bao nhiêu...
Lão Tần nghe xong, lập tức biến sắc, vội vã chạy vào thư phòng.
Mấy phút sau, lập tức thẹn quá hoá giận:
- Tiểu tặc này! Tranh thủ nhanh xuất giá đi, lại ở mấy ngày, nội tình của anh sẽ không có...
...
...
Mà bên này, sau khi Đào Mật vui vẻ bừng bừng về nhà, hưng phấn tắm rửa một cái.
Nhớ tới lời Trần Thương nói, Đào Mật còn rất kích động, xem ra tiểu Tiền của mình cũng không tệ lắm, ít nhất biết mình cố gắng.
Nghĩ tới đây, Đào Mật cũng tò mò rốt cuộc là ai có thể dạy kỹ thuật tay trái chứ?
Thế là, Đào Mật trực tiếp bấm điện thoại cho Tiền Lâm.
Lúc này, trời tối người yên, Tiền Lâm một người trong phòng ngủ xem video, bỗng nhiên điện thoại gọi tới, lập tức giật nảy mình.
Thì ra là giáo sư
Muộn như vậy gọi điện thoại cho mình làm gì?
Sau khi do dự một phen, Tiền Lâm quyết định nhận.
- Giáo sư, muộn như vậy ông còn chưa nghỉ ngơi à? Đừng quá khổ cực.
Tiền Lâm theo thói quen bày ra dáng vẻ vỗ mông ngựa.
Đào Mật cười ha ha, thằng bé này, nói thật ngọt:
- Ừm, chuẩn bị ngủ, hôm nay mới từ bệnh viện trở về, cùng tiểu Trần làm một ca phẫu thuật.
Tiền Lâm sững sờ
Khi nghe thấy cái tên Trần Thương này, đã chuẩn bị làm tốt tắt đi điện thoại, anh cảm giác tiếp theo giáo sư lại muốn răn dạy một phen gì đó.
Thế nhưng mà, ngay lúc này, Đào Mật ngược lại thân thiết cười nói:
- Tiểu Tiền à, thật ra ngày thường tôi hay đốc xúc cậu, cũng là muốn để cậu cố gắng học tập.
Tiền Lâm lập tức thụ sủng nhược kinh, giáo sư gọi điện thoại qua là đang muốn khen anh?
Hiếm thấy nha
Sau một lúc lâu, bỗng nhiên Đào Mật nói:
- Tiểu Tiền à, tôi hỏi cậu một vấn đề đi.
- Tiểu Trần nói cậu có biện pháp để rèn luyện độ thuần thục, độ khéo léo và tốc độ của tay trái, giáo sư cũng muốn thử một chút
Sau khi Tiền Lâm ghe thấy, lập tức sửng sốt một chút:
- Giáo sư có ý tứ gì?
Đào Mật trầm giọng nói:
- Tiểu Tiền à, giữ của riêng cũng không phải chuyện tốt nha, tiểu Trần đã nói, chính là video những cái nữ giáo sư kia, có thể đề cao độ thuần thục cho tay trái, còn nói cậu cho cậu ấy video
Sau khi Tiền Lâm nghe thấy lập tức sững sờ
Con mẹ nó
Anh nhìn giáo sư trên màn ảnh máy vi tính một chút, lại nhìn tay trái của mình một chút, do dự nửa ngày
Cái này... Rốt cuộc là thật hay giả?
Đây chính là cái lần trước mình gọi Trần Thương à?
Chẳng lẽ... Cái này có thể liên quan đến độ thuần thục và tốc độ tay?
Mà giáo sư ông... Cái này thích hợp à?
Nghĩ tới đây, Tiền Lâm hơi thấp thỏm.
Dù sao chuyện như vậy, cho dù ở nước ngoài cũng hiếm thấy nha
Anh mở trình duyệt ra, bấm tìm kiếm:
- Giáo sư muốn hỏi muốn hạt giống của mình, thì nên làm cái gì?
Thế nhưng mà...
Baidu cũng không biết.
Lần này, Tiền Lâm gặp khó khăn.
Lúc này, Đào Mật nhìn thấy Tiền Lâm im lặng, cho rằng không vui lòng, hơi tức giận:
- Cái này... Tiểu Tiền à, không tiện thì thôi vạy! Không có chuyện gì đâu
Tiền Lâm vội vàng nói:
- Không không không... Giáo sư, tôi chẳng qua là không biết ông ưa thích thể loại gì, ví dụ như... u Mỹ? Hay là quốc sản? Hay là Nhật Hàn?
Đào Mật sửng sốt
Quả nhiên lợi hại, còn có thể phân mỗi quốc gia, không ngờ mình chưa nghe nói qua.
Nghĩ tới đây, Đào Mật trực tiếp nói:
- Tôi đã du học ở Nhật Bản, chọn Nhật Hàn đi, hôm nay khi tôi nhìn tiểu Trần phẫu thuật, tay trái linh hoạt vô cùng, cậu ấy nói chính là xem những phim ảnh này, tôi nói tôi cũng muốn thử một chút
- Đúng rồi, tiểu Tiền, cậu cũng thường xuyên nhìn học chút, đi học tập tiểu Trần người ta chút đi, đề cao độ linh hoạt hai tay lên nha
Tiền Lâm sững sờ
Có lẽ đây chính là sự khác nhau giữa mình và cao thủ à?
Xem phim cũng có thể chuyên nghiệp như vậy...
- Giáo sư, ông muốn bao nhiêu?
Đào Mật sững sờ:
- Cậu có rất nhiều à? Cho tôi một cái thử một chút đi
Tiền Lâm nghĩ tới nghĩ lui, vắt hết óc, trực tiếp gửi một đống hạt giống đi qua.
Thế nhưng mà, sau khi gửi tới, vẫn còn hơi lo lắng bất an và do dự.
Từ đầu đến cuối đều cảm thấy không đúng lắm.
Thế nhưng, anh có cảm giác nói không nên lời.
Bỗng nhiên Đào Mật nói:
- Được rồi, có thời gian thì cậu xem nhiều những video kia một chút, luyện độ linh hoạt hai tay thêm tí, chuyện này đối với khoa ngoại chúng ta mà nói rất quan trọng
Tiền Lâm gật đầu:
- Cảm ơn giáo sư, bây giờ tôi đang xem
Đào Mật hài lòng gật đầu:
- Ừm! Tốt, không tệ
Nói xong, cúp điện thoại.
Tiền Lâm cảm giác tối nay hơi kinh tâm động phách...
Thực tế không biết nên miêu tả thế nào
Nghĩ tới đây, anh còn là quyết định gọi điện thoại cho Trần Thương hỏi một chút.
- Thương nhi, giáo sư tìm tôi muốn có hạt giống, chuyện gì xảy ra vậy?
Trần Thương trực tiếp sửng sốt:
- Anh cho à?
Tiền Lâm gật đầu:
- Đúng rồi, tôi cho mỗi bộ một cái.
Trần Thương lập tức mồ hôi đầm đìa:
- Anh Tiền, có thể gỡ bỏ thì nhanh gỡ bỏ đi, còn nên không thể gỡ bỏ thì anh tranh thủ thời gian tìm chú lớn đi, xem thử còn cứu được hay không