Chuyện như vậy, sau khi xảy ra thêm nhiều lần, Trần Thương rốt cuộc nghênh đón một người bệnh.
Một thanh niên mười bảy mười tám tuổi, vội vã chạy đến, nói với Trần Thương:
- Bác sĩ! Tôi không thoải mái
Trong lòng Trần Thương vui mừng, rốt cuộc cũng có người bệnh đến
- Ngồi xuống trước, cậu không thoải mái chỗ nào?
Thằng bé có lẽ còn là học sinh cấp ba, ăn mặc một thân đồng phục:
- Tôi... Trong lòng tôi không thoải mái
Trần Thương lập tức sững sờ, trẻ tuổi như thế trái tim liền có bệnh à?
- Ồ? Chuyện gì xảy ra? Ngực khó chịu à? Hay là tim đập mạnh và loạn nhịp?
Thằng bé hít sâu một hơi, hơi thất lạc nói đến:
- Tôi... Tâm lý khó chịu
Trần Thương nhíu mày:
- Được, như vậy đi, tôi đo cái huyết áp cho cậu trước.
Thằng bé muốn từ chối, nhưng nhìn Trần Thương nghiêm túc như vậy, cũng nghe theo anh.
Huyết áp đo đạc xong xuôi, Trần Thương lập tức sửng sốt một chút:
- Rất bình thường, 110/70 mmHg! Rất tốt, sao tâm lý không thoải mái? Tôi xem một chút có cần làm điện tâm đồ hay không.
Cậu bé lắc đầu:
- Điện tâm đồ, không cần, chỉ là mỗi lần thi xong thì tâm lý cảm giác đè nén không thoải mái, tôi cảm giác trong lòng đặc biệt nén giận, đặc biệt khó chịu... Hôm nay tôi cũng vừa thi xong, thi không được tốt, không có người phát tiết, tôi đi ngang qua Tỉnh Nhị Viện, nhìn thấy anh đang rảnh nên tôi chạy đến tâm sự với anh...
Nửa giờ sau
Thằng bé đứng dậy:
- Cảm ơn bác sĩ, tôi đi
Trần Thương hiện tại cảm giác triệu chứng của mình và tên nhóc này rất giống, vô cùng khó chịu
Tâm lý cực kỳ nén giận
Cậu coi chỗ xem bệnh của chúng tôi, trở thành phòng cố vấn tâm lý à?
Năm khối tiền đưa lại anh vì công hàn huyên cả buổi chiều
Nghĩ tới đây, Trần Thương cảm giác trong lòng mình cũng không thoải mái, cầm lấy huyết áp kế đo cho mình:
- 115/80 mmHg
Trần Thương rảnh đến nhàm chán lại đo cho tay phải mình.
Y?
Vạch Thủy ngân kém 5 milimet
Tiếp tục nhìn lại độ bão hòa oxi trong máu mình chút đi...
Trần Thương buồn bực ngán ngẩm bắt đầu bắt đầu nghiên cứu chính mình...
…
…
Buổi chiều liên tục tới mấy người.
Một tiểu tử học sinh cấp ba đến phát tiết cảm xúc.
Một lão đại gia không có chỗ làm tiến đến ngồi một chút.
Một dì chưa xếp hàng qua để Trần Thương mở kiểm tra đơn.
Còn có một cô gái nhìn Trần Thương dáng dấp đẹp trai muốn chọc ghẹo anh.
...
Trần Thương lần đầu phát hiện, hóa ra khám bệnh một chút cũng không có chơi vui hơn cấp cứu.
Mắt thấy hàng khám bệnh rất dài đã đến lúc kết thúc.
Rốt cuộc đã đến một người bệnh ra dáng
Ít nhất là thật sự không thoải mái đi tới.
Một người phụ nữ, gần sáu mươi tuổi.
Trần Thương qua một buổi chiều lịch luyện đã sớm mây trôi nước chảy, mặc dù đã sớm nghe nói người khám bệnh không bình thường nhiều, nhưng hôm nay cuối cùng đã tăng thêm kiến thức, không trách được mọi người đều nói, bác sĩ không ra khám bệnh là bác sĩ không hoàn chỉnh.
Kiểm tra thẻ chữa bệnh xong, trên màn ảnh máy vi tính xuất hiện thông tin của người phụ nữ.
Người phụ nữ cầm trong tay một cái túi trong suốt không nhỏ, bên trong tất cả đều là đủ kiểu kiểm tra và bản chữa bệnh.
Sau khi dì ngồi xuống, còn bất đắc dĩ ho khan.
Sau một lúc lâu, mới hoà hoãn lại
Sau khi ho khan xong, còn rất ngượng ngùng
- Bác sĩ, thật là ngại quá, tôi không khống chế nổi cơn ho của mình
Trần Thương cười nói:
- Không sao, nếu dì thấy chỗ nào cũng thoải mái, đã không đến bệnh viện, dì à, sao dì lại không thoải mái?
Dì gầy gò, rất có lễ phép, nghe thấy Trần Thương nói chuyện cũng là bất đắc dĩ cười nói:
- Gần đây tôi vẫn luôn ho khan, đã hơn một tháng rồi.
Trần Thương nhẹ gật đầu, nhìn một chút thông tin của dì này, là cô giáo ở huyện Vạn An tỉnh Đông Dương.
Huyện Vạn An không gần nơi này, lái xe cũng phải chừng ba giờ, là huyện nghèo của quốc gia.
Mùa đông tỉnh Đông Dương phổ biến tương đối khô lạnh, cảm cúm ho khan ngược lại cũng bình thường, Trần Thương cũng không để ý.
Trong lúc nói chuyện, dì lấy từ trong túi ra một đống lớn bản bệnh lịch và kiểm tra đưa cho Trần Thương.
- Bác sĩ, cậu xem, đây đều là giấy khám bệnh làm kiểm tra gần nhất của tôi, cái này là X-quang ngực, cái này là CT phổi, còn có những này đơn xét nghiệm.
Trần Thương nhìn một đống lớn phim X-quang như thế cũng sững sờ.
- Làm nhiều kiểm tra như thế? Sao dì không nằm viện kỹ càng kiểm tra một chút?
Tỉnh Đông Dương phát triển kinh tế, bảo hiểm y tế mà nói sẽ chỉ thanh toán tiền dùng nằm bệnh viện, phí tổn khám bệnh cũng đều là tự trả tiền.
Vì lẽ đó Trần Thương nhìn nhiều kiểm nghiệm kiểm tra như thế, khẳng định tốn không ít tiền, vì lẽ đó cũng thiện ý nhắc nhở.
Dì cười nói:
- Tôi dạy lớp chọn, bọn nhỏ đều sắp chuẩn bị thi đại học rồi, tôi căn bản không dám nghỉ ngơi, chỉ có thứ bảy, chủ nhật tôi mới tranh thủ thời gian đi khám bệnh.
- Thế nhưng ở huyện Vạn An khám rất lâu cũng không thấy chuyển biến tốt đẹp, hiện tại nguyên nhân cũng không tìm ra được, tôi chỉ có thể đến trong tỉnh khám một chút.
- Vừa vặn xế chiều hôm nay thứ sáu, không có lớp, tôi bảo con trai tôi dẫn tôi tới tỉnh xem, thế nhưng số chuyên gia của viện trưởng Tần tôi gọi không được.
- Tôi nghĩ đợi buổi sáng ngày mai khi thả số, sớm một chút đăng ký, con trai tôi hiếu thuận, tối nay nó xếp hàng suốt đêm ở nơi đó chờ lấy số thả
Trần Thương nhẹ gật đầu.
Tần Hiếu Uyên là đại lão nội khoa, chuyên gia bộ ngoại giao trợ cấp, danh y toàn quốc
Nội khoa Tỉnh Nhị Viện ở trong tỉnh phát triển rất lợi hại, đặc biệt là mấy nội khoa khoa u bướu, khoa tiêu hóa này.
Số Tần Hiếu Uyên cũng không tốt, một số mặc dù chỉ có năm mươi khối tiền, nhưng hạn số 100 cái, người bình thường rất khó có thể treo được.
Hơn nữa nói thật.
Đăng ký bệnh viện này vốn là phức tạp, ví dụ như 100 cái số của Tần Hiếu Uyên, trên mạng khả năng chỉ cấp cho trên dưới 30 cái, tiếp đó xếp hàng cấp cho trên dưới 50 cái, còn có 20 cái bị chỗ của mình đăng ký cho xử lý.
Những chuyện này căn bản không quản được, Tần Hiếu Uyên cũng không có cách nào, bên trên có chính sách dưới có đối sách.
Nhưng cũng mở một con mắt nhắm một con mắt.
Tối thiểu có thể đảm bảo người dân có thể được đến số hơn 80 là được.
Đến mức cái hơn hai mươi cái số kia cũng không phải toàn bộ cho bọn đầu cơ xử lý, còn bao gồm cho nhân viên nội bộ bệnh viện chạy người nhà.
Mấy thứ này căn bản không quản được.
Đến Tần Hiếu Uyên cũng không thể làm thế nào, ông chỉ có thể mỗi ngày khám bệnh nhiều hơn chút, cũng đều đến trên dưới 120 người.
Vì lẽ đó, rất nhiều người bệnh nơi khác tới, trên cơ bản phải xếp hàng suốt đêm ở đại sảnh phòng đăng ký cấp cứu kia.
Cái này ở bất luận một nhà bệnh viện nào có chuyên khoa đặc sắc đều tương đối phổ biến.
Đây là Tần Hiếu Uyên lợi hại, một ngày khám cho 100 người bệnh, rất nhiều danh y lợi hại, chuyên gia người ta một ngày hạn số 20 người, căn bản treo không đến.
Không bằng khổ cực một chút?
Nghe thấy lời nói của dì, Trần Thương cũng không nói nhiều, chủ động nói cho muốn số gì đó.
Dù sao bệnh viện cũng có quy củ của bệnh viện.
Trần Thương cũng không quản được tất cả mọi người.
Trần Thương cầm lấy X-quang ngực và CT ngực nhìn lại.