Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 81 - Chương 81: Mấy Cái Tên Này... Rất Quen Thuộc?

Khi bac si mo hack full
Chương 81: Mấy Cái Tên Này... Rất Quen Thuộc?
 

Tiêu Điền Hoa rời đi, để lại ba chồng tiền.

Gọn gàng dứt khoát

Trong tay Trần Thương có thêm hai thứ, một là 30 ngàn khối tiền, hai là phương thức liên lạc cộng thêm Wechat của Tiêu Điền Hoa.

Trương Chí Tân hít sâu một hơi

Lúc này đã hơn sáu giờ, mùa hè ngày dài, mặc dù trời chưa tối, nhưng cũng đã hoàng hôn.

Chuyện ngày hôm nay thật sự có hơi nhức đầu.

Nhìn 30 ngàn khối tiền trong tay Trần Thương.

Trương Chí Tân cười nói: "Phát tài rồi nha? !"

Trần Thương cười, không nói chuyện, hắn nhìn ra được, thật ra... Trương Chí Tân lo lắng, trong nụ cười có hơi miễng cưỡng.

Trần Thương nhịn không được hỏi: "Trương lão sư, có chuyện gì vậy?"

Trương Chí Tân hít sâu một hơi, nói: "Đi thôi, đi ăn cơm, vừa ăn vừa nói."

Hai người thu thập một phen, sau đó đi ra chợ đêm.

Thời tiết tháng tám thích hợp nhất là ăn đồ nướng uống bia ngoài trời.

Thế nhưng bởi vì không khí Thị trấn An Dương bị nhiễm bẩn nghiêm trọng, nên đồ nướng ngoài trời đều đã bị cấm hết, đều là nướng trong nhà xong đưa ra.

Không thể không nói, biện pháp này đúng là không tồi

Giống như là đánh rắm trong quần sẽ không phát ra không khí! ?

Chẳng lẽ nướng trong phòng, khói có thể biết mất tại chỗ sao?

Đương nhiên, Trần Thương không hiểumấy vấn đề này, cũng chỉ là hắn rảnh rỗi mà thôi.

Bảy giờ, chợ đêm đã không còn náo nhiệt, đã đến giai đoạn vắng khách, người thưa thớt.

Ông chủ Trương có tiền, dẫn theo Trần Thương đi về khu vực bán đồ hải sản.

Nhìn ra được Ông chủ Trương là khách quen, đổ ập xuống một đống hàu sống, bắt đầu chọn rau hẹ thận tôm.

Trần Thương cũng nhìn ra một ít môn đạo

Ông chủ Trương gọi món ăn không thèm nhìn giá cả, cũng không để ý chủng loại, chỉ nhìn xem có ngon hay không, có bổ hay không

Sau khi hai chai bia, bảy tám con hàu sống vào trong bụng, hai người bắt đầu nói chuyện.

Trương Chí Tân cười nói: "Tiểu Trần, ta thật không ngờ, ngươi còn có tài năng này!"

Trần Thương gật đầu: "Ta cũng không ngờ."

Trương Chí Tân lập tức căng thẳng ngưng cười mặt: "Ý ngươi là gì?"

Trần Thương: "Đây thật ra là thiên phú, không học được, ta cảm giác trời sinh mình đã như vậy."

Trương Chí Tân tức giận, phạt Trần Thương một chai.

Bình thường Trần Thương rất ít hút thuốc, lâu lâu uống chút rượu, có thể uống năm sáu chai bia, bảy tám ly rượu đế.

Lúc đi học còn tốt, sau khi tốt nghiệp đi làm, không ít lần bị lão Trần lôi kéo đi tham gia hội nghị uống rượu.

Ngoại khoa cơ bản đều uống rượu, ngoại khoa nhiều nam, không uống chút rượu không thể tận hứng.

Vài chén rượu vào trong bụng, Trương Chí Tân bắt đầu nói nhiều.

Đặc biệt là chuyện phiền toái trong phòng ban, nhắc tới Trương Hữu Phúc càng hùng hổ hơn.

Trần Thương hiếu kỳ, theo lý thuyết Trương Chí Tân cũng không thiếu tiền, vì sao không từ chức?

"Trương lão sư, sao ngươi không từ chức? Bên ngoài kiếm tiền nhiều như thế, mỗi ngày tốn thời gian ở bệnh viện làm gì? Vừa mệt lại không có tiền!" Trần Thương tò mò hỏi.

Trương Chí Tân nhìn Trần Thương cười: "Tiểu Trần, ngươi vẫn còn quá trẻ tuổi."

"Ta nói cho ngươi một chút vì sao ta không từ chức!"

"Lúc ấy, ta là tiến sĩ lĩnh vực bác sĩ thẩm mỹ, không phải làm việc cả ngày, nói cách khác, trong đơn vị thì ta còn tính là tiến sĩ, nhưng nếu như mang học vị này đi các bệnh viện khác, người ta có khả năng sẽ không nhận ngươi."

"Mà tầm quan trọng của bác sĩ tại vị ngươi cũng biết, ta đã có danh hiệu phó chức, còn lão Trần là trung cấp, đây chính là chênh lệch, không phải ta nói mình ngưu bao nhiêu, mà là muốn nói cho ngươi, sống trong thể chế thì phải phục tùng quy củ của thể chế."

"Cái thế giới này, có mấy loại người! Loại người thứ nhất là những người có thể phá vỡ quy tắc mà người xưa đã thiết lập, chỉ chiếm một số rất ít

Mà loại người thứ hai, chính là người chưởng khống quy tắc, bọn hắn có thể lợi dụng quy tắc để làm việc, thậm chí có thể sửa chữa một bộ phận nhỏ trong quy tắc."

"Còn loại người thứ ba thì sao? Chính là loại người có thể sinh tồn trong quy tắc, có thể thích ứng rất tốt với quy tắc, người tiến bộ đặc biệt nhanh trong quy tắc, đời ta không phải kỳ tài ngút trời, càng không có quyền đảo lộn triều chính, nên ta cố gắng làm tốt nhất có thể để là loại người thứ ba."

Sau khi nói xong, Trương Chí Tân không tiếp tục nói nữa, mà nói: "Nói tóm lại, không có Tỉnh Nhị Viện, thì sẽ không có Bệnh viện chỉnh hình Chí Tân, Tỉnh Nhị Viện với tư cách là bệnh viện top 10 của Tỉnh Đông Dương, chính là chỗ dựa của ta, nói ra sẽ làm cho người ta tin phục."

"Những ông chủ kia, nếu như không phải coi trọng ta là tiến sĩ của Tỉnh Nhị Viện, kỹ thuật cũng tạm được, sẽ đầu tư cho ta không? Đơn giản chính là coi trọng bối cảnh của ta. Đây là thứ nhất, vậy còn nguyên nhân thứ hai thì sao?"

"Nguyên nhân thứ hai chính là ta lợi dụng Tỉnh Nhị Viện làm chỗ dựa, phát triển các mối quan hệ của mình, con đường, tài chính, thoát ly chỗ dựa này, quan hệ xã hội của ngươi sẽ rất đơn giản."

"Vì vậy, bất luận ngươi làm cái gì, cái chỗ dựa bác sĩ này thật sự là rất không tệ, đối với tích lũy của ngươi, con đường rộng mở, tuyệt đối sẽ đạt tới chuyên nghiệp, mà Tỉnh Nhị Viện với tư cách là bệnh viện trực thuộc tỉnh, trước khi ngươi đủ 40 tuổi, thì phải tích lũy!"

"Nhưng, dù ngươi có năng lực không tệ, nhưng cũng không thể mơ tưởng xa vời, dù sao... Tài nguyên ngươi có thể sử dụng mới là tài nguyên của ngươi, cho dù ngươi đi Bắc Thượng Quảng, thì những tài nguyên kia cũng không nhất định có thể thuộc về ngươi!"

Trần Thương bước vào xã hội không lâu, cũng không hiểu rõ quá nhiều ân tình biến cố, mà những lời này của Trương Chí Tân lại làm cho Trần Thương mở rộng tầm mắt rất nhiều.

Sau đó, hai người uống tiếp bốn năm chai bia, rồi không uống nữa mà nói chuyện phiếm về đầu tôm này.

Nửa ngày, Trương Chí Tân mới nói: "Tiểu Trần, thật ra lần này nhờ có ngươi, ca ca kính ngươi một!"

Trương Chí Tân nói tiếp: "Nhưng... phẫu thuật lần này không đơn giản như vậy, đây cũng là nguyên nhân ta không thẻ lập tức đáp ứng Tiêu Điền Hoa."

"Phương án của ngươi có không vấn đề, là phương án tuyệt diệu nhất, giống như, thiết kế cũng tuyệt đối là nhân tuyển tốt nhất, có thể xưng hoàn mỹ."

"Nhưng... Vấn đề nằm ở chỗ này, quá mức hoàn mỹ, trình độ của ta... Không làm được! Không chỉ có ta không đạt được, mà ngay cả bác sĩ ở bệnh viện chúng ta cũng không đạt được, chúng ta cần mời đến một chuyên gia tới làm."

Trần Thương sững sờ: "Mời Vương Sâm hả?"

Trương Chí Tân hừ lạnh một tiếng: "Gia hỏa này, ta đoán là quá sức, cái tên Vương Sâm này... Mặc dù thanh danh bên ngoài rất cao, nhưng cũng bởi vì vậy mà rất yêu quý lông vũ của mình, bất kỳ chuyện gì có thể gây bất lợi cho danh dự của hắn thì hắn sẽ không làm."

"Vương Sâm năm nay 49, tuổi không còn nhỏ, đã đến thời gian sống bằng tiền dành dụm, lúc này, nếu hắn thực hiện cuộc phẫu thuật không nắm chắc này mà thất bại, tuyệt đối là đánh mặt, không khả năng tới làm, vì vậy... Chúng ta phải mời mấy chuyên gia khác tới làm."

Trần Thương gật đầu, nói như Trương Chí Tân, rất giống như một bác sĩ tiền bối giảng dạy cho đệ tử, không được trêu chọc thị phi.

"Vậy thì... Làm sao bây giờ". Trần Thương hỏi.

Trương Chí Tân: "Ta muốn tìm mấy chuyên gia ở khu vực chúng ta thử một chút, thế nhưng... Mấy chuyên gia này ta không nhất định có thể mời được, dù sao... Cùng là oan gia, xí nghiệp tư nhân của chúng ta cũng không phải là dùng châm ngôn của bệnh viện, giao lưu nhiều, Thị trấn An Dương cũng là một địa phương khá lớn, bệnh viện chỉnh hình nhiều như vậy, ai rảnh rỗi giúp chúng ta giải quyết phiền toái chứ?"

Trần Thương bỗng nhiên ồ một tiếng, bên tai vang lên lời nhận xết của Trịnh Quốc Đàm về mấy bác sĩ khoa chỉnh hình, như suy nghĩ điều gì nói: "Ta ngược lại là nhận biết mấy người, nhưng... Cũng không biết chuyên nghiệp hay không..."

Trương Chí Tân: "Tiểu Trần, không cần ngươi quan tâm, ngày mai ta sẽ tự mình đi tìm."

"Ta nói với ngươi, lĩnh vực chỉnh hình ở Thị trấn An Dương chúng ta, có mấy chuyên gia, bệnh viện chỉnh hình Đông Đại Nhất viện Tần Tường, Tây Nhã Dương Thao, còn có tỷ muội Annie ở chỉnh hình hoa Annie, An Tĩnh..."

"Nếu như có thể có được mấy người này trợ giúp... Chuyện này sẽ dễ làm hơn nhiều!"

Trần Thương nghe xong, không phải chứ, mấy cái tên này sao có chút quen tai vậy?

Bình Luận (0)
Comment