Trần Thương nhìn vào lời nhắc nhiệm vụ mới và cân nhắc một lúc.
Hệ thống không yêu cầu anh hoàn thành nó một mình có nghĩa là anh có thể tìm một số người trợ giúp.
Nhiệm vụ như vậy, lực ảnh hưởng của bản thân quá nhỏ, thậm chí Trần Thương còn lo lắng sẽ bị sát thủ do công ty VOLB phái tới xử lý như trong tiểu thuyết...
Cho nên, chuyện này, không nên nóng vội, mọi chuyện phải được sắp xếp hợp lý.
Trần Thương phải tìm một vài người đáng tin cậy để cùng nhau tiến hành nghiên cứu, đặc biệt là về dữ liệu lâm sàng.
Nghĩ vậy, Trần Thương trực tiếp đến phòng làm việc, lấy tất cả hồ sơ bệnh án của ba người bệnh bị tắc nghẽn do dùng Siro ho ra rồi yêu cầu y tá trực giúp in một bản.
Trần Thương dự định hôm nay sau khi đi về, tốt nhất là nên lấy được kết quả nghiên cứu dữ liệu lâm sàng về Siro ho của công ty VOLB, nhưng... chuyện này chắc chắn rất khó.
Nếu có dữ liệu lâm sàng ban đầu, sẽ có thể nhận được một số manh mối hữu ích.
Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Trần Thương ngồi đó, nhìn phần thưởng vừa nhận được.
Một thẻ đào tạo đặc biệt, rất tốt
Tuy nhiên, điều khiến Trần Thương thích thú nhất là kỹ năng thứ ba: thống kê y học (cấp hoàn mỹ).
Đây là kỹ năng mà Trần Thương đang cần nhất.
Có thứ này, dữ liệu thử nghiệm chắc chắn sẽ còn mạnh hơn nữa.
Phải biết rằng, việc làm một bài luận văn đạt điểm cao đòi hỏi phải phân tích dữ liệu thực nghiệm để đưa ra kết quả. Nếu có kỹ năng thống kê tuyệt vời, SCI, về cơ bản là một thứ khốn kiếp Trần Thương cũng có thể viết ra một bài luận thừa sức đạt điểm cao.
Trần Thương theo bản năng bỏ qua phẫu thuật thuyên tắc mạch máu, ừm, anh nhìn bình thuốc cường hóa
Lần này sẽ là gì?
Hai mắt Trần Thương lóe lên ánh sáng màu xanh
Chắc chắn phải tăng thêm sức chịu đựng
Chắc chắn phải tăng thêm sức chịu đựng
Trần Căng nhìn kỹ lại, cả người chấn động
Tôi ném em gái ngươi... (Câu chửi thề)
[Thuốc cường hóa: tăng 50% tốc độ phản xạ thần kinh vĩnh viễn!]
Tay Trần thương run lên
Tốc độ phản xạ thần kinh
Trần Thương gần như phun ra máu.
Trần Thương nén ý định muốn cất hai thứ vào nhà kho và không bao giờ thu nhận lại.
Nhưng đã vô tình chọn sử dụng tất cả
【Đinh! Xin chúc mừng, tốc độ phản xạ thần kinh của anh đã tăng gấp đôi! 】
Một bình được tăng 50%, và hai bình sẽ được nhân đôi
Điều này có nghĩa là anh đang đặc biệt nhạy cảm?
Tay Trần Thương run lên, cái này... sẽ không bị giảm một nửa thời gian, đúng không? Chẳng lẽ còn nhiều hơn thế? ?
Nếu là như vậy, Trần Thương thực sự là khóc không ra nước mắt.
Đúng lúc này, y tá Nhạc Nhạc vỗ nhẹ lên người Trần Thương.
Thân thể Trần Thương khẽ chấn động
- Ôi, đau quá
Nhạc Nhạc cũng sửng sốt trước giọng nói quyến rũ của Trần Thương:
- Chủ nhiệm Trần… Anh bị bệnh à? Tôi chỉ vỗ nhẹ anh một cái, đừng tức giận như vậy, lại còn đau quá…
Trần Thương đỏ mặt, điều này... có nghĩa là anh đang trở nên nhạy cảm hơn?
Nếu đây là một ca phẫu thuật như đã nói, bất kỳ thao tác tinh vi nào cũng có thể có một thao tác rất tinh diệu
Điều này chắc chắn có lợi cho việc tự mình mở ra cánh cửa phẫu thuật tinh vi, chẳng hạn như phẫu thuật tuyến giáp, phẫu thuật thần kinh...
Nhưng...
Loại tăng tốc độ dẫn truyền thần kinh và độ nhạy cảm này, Trần Thương cảm thấy nếu chạm vào có phải cảm giác sẽ tăng gấp đôi?
Vậy...
Cảm giác sảng khoái sẽ nhân đôi? ??
Trần Thương đột nhiên trở nên tò mò.
Anh cảm thấy rằng mình nên về nhà và nghiên cứu một chút
Những lợi ích là gì?
Bất lợi là gì?
…
Vừa ra ngoài, Trần Thương đã nghe thấy có người la hét bên ngoài.
- Thứ các người bán ở khoa cấp cứu đều là thuốc giả và đều có tác dụng phụ
- Thật là ức hiếp dân thường chúng tôi mà
Trần Thương khẽ biến sắc, không quan tâm đến việc “chơi đùa” với bản thân, vội vàng đi ra ngoài.
Anh thấy nơi La Châu đang giải thích cho người bệnh.
Trần Thương vội vã chạy tới
Nhìn thấy người bệnh là một người đàn ông trung niên, tay cầm hộp thuốc nhìn chằm chằm La Châu, vẻ mặt hơi dữ tợn
Trần Thương vội hỏi:
- Làm sao vậy?
Người nọ liếc nhìn Trần Thương, nhanh chóng hỏi:
- Vị bác sĩ này! Anh phân xử cho tôi đi, đúng rồi, chủ nhiệm của các người đâu, tôi muốn khiếu nại với ông ta
Trần Thương nhẹ nói.
- Tôi là chủ nhiệm đây, hãy nói cho tôi biết đã có chuyện gì xảy ra.
Người đàn ông nghe xong thì vội gật đầu:
- Là thế này, bố tôi năm nay đã 70 tuổi, mắc bệnh tim mạch vành và nhồi máu não, họ lại kê đơn thuốc này cho chúng tôi
- Kết quả là sau khi tôi đem thuốc về cho ông ấy uống, bệnh viêm dạ dày lại tái phát, hiện tại ông ấy cảm thấy cả người đều khó chịu. Khi đó tôi đã nói với anh rằng bố tôi bị bệnh dạ dày rồi, anh còn kê cho tôi uống thuốc này
Trần Thương cầm hộp thuốc lên xem, thuốc viên Aspirin bao tan trong ruột, thuốc này là viên nén bao tan trong ruột
Làm sao lại có hại cho dạ dày?
Trần Thương cau mày
Hơn nữa, nhà sản xuất thuốc này là nhà sản xuất lâu đời, giá cả rất rẻ, vài xu một viên, La Châu chắc chắn không phải là lấy hoa hồng
Như vậy, nếu như vậy…
Đầu óc Trần Thương quay cuồng, đột nhiên nghĩ tới một khả năng
Trần Thương cũng sửng sốt trước tốc độ phản ứng của mình.
Tôi...
Tôi thực sự nhanh hơn
Cấu tứ nhanh nhẹn?
Phản ứng nhanh hơn và tốc độ suy nghĩ cũng nhanh hơn rất nhiều...
Trần Thương vui mừng khôn xiết
Người nhanh nhạy vừa rồi là Trần mỗ tôi đây
Trần Thương không ngờ rằng tốc độ phản ứng và tốc độ suy nghĩ giống nhau, và tốc đọ mà anh nghĩ về mọi thứ cũng nhanh hơn nhiều.
Nghĩ đến đây, Trần Thương ngẩng đầu hỏi:
- Anh sử dụng thuốc này như thế nào?
Người đàn ông không có vẻ gì là muốn làm khó dễ mọi chuyện, có thể là do ông ta thực sự lo lắng cho cha mình
- Là như này, bác sĩ La yêu cầu chúng tôi uống thuốc này khi bụng đói, nhưng bố tôi bị bệnh dạ dày, chúng tôi không dám để ông uống thuốc khi bụng đói. Mà ông ấy còn bị nhồi máu não, bác sĩ lại dặn chúng tôi nên uống thuốc này hàng ngày.
- Không nhịn được nên hỏi một người hàng xóm bên cạnh, anh ta đọc nhiều sách y học nên hiểu biết nhiều, họ nói Aspirin này làm đau dạ dày, bảo chúng tôi nên uống sau bữa ăn. Mẹ tôi cũng cẩn thận lắm, mỗi lần ăn sáng, tôi lại đưa thuốc cho bố nhưng… bụng vẫn cồn cào khó chịu, vì tác dụng phụ của ông rất nặng nên kê đơn thuốc này, không đổi thuốc được
Lời người này nói cũng có lý và có chứng. Nhưng Trần Thương và La Châu nhìn nhau rồi bất lực.
Trần Thương giờ đã hiểu vấn đề nằm ở đâu
Anh nhìn người đàn ông và nói một cách bất lực:
- Mọi người thật là quá hồ đồ, bác sĩ đã nói uống thuốc khi đói bụng thì tức là có nguyên do cả.
- Mọi người cứ tùy tiện nghe những lời của người khác thì cần gì phải đến gặp bác sĩ.
Người đàn ông sững sờ:
- Ban đầu, uống thuốc sau bữa ăn sẽ làm hỏng niêm mạc dạ dày ít hơn uống thuốc lúc bụng đói, mọi người đều nói như vậy, đây là lẽ thường không phải sao?
- Nếu chúng ta uống khi dạ dày trống rỗng, tác dụng phụ có khi còn lớn hơn.
Người đàn ông nói thực sự hợp lý, không tìm ra sai sót.
Nhưng Trần Thương không khỏi mỉm cười nhìn người đàn ông:
- Suy nghĩ của anh thật sai lầm. Các loại thuốc khác nhau sẽ có chỉ định khác nhau của bác sĩ. Chúng tôi sẽ hướng dẫn người bệnh uống thuốc theo chỉ định. Chỉ có như vậy thì tác dụng phụ mới giảm thiểu được.
- Mọi người tình nguyện tin tưởng những người được gọi là hàng xóm, lại không muốn tin bác sĩ, kết quả khi xảy ra vấn đề, lại đến tìm bác sĩ, đây là có ý gì?