Trần Đại Hải nghe mà động lòng không thôi.
Loại này xe hoàn toàn chính xác so với Buick GL8 còn tốt hơn quá nhiều, nhưng mà... Đắt vô cùng đó
Mà người phụ nữ bất đắc dĩ nói:
- Tiểu Trần, quan trọng nhất chính là, chiếc Buick gần nhất thật không quá an toàn, nếu như cậu ưa thích Buick, qua một thời gian ngắn nữa, tôi cũng có bạn bè mở cửa hàng Buick, tôi không cần gì lừa cậu đúng không?
Trần Thương đối với xe đúng thật là không hiểu.
Sau khi nói một phen, Trần Thương và Trần Đại Hải cùng thử xe một chút, cảm giác này, so với Panamera của Trần Thương đều muốn bá đạo hơn.
Khẳng định là hao xăng
Nhưng mà nghĩ đến hoàn cảnh thích ứng tương đối nhiều, quan trọng nhất chính là vấn đề hệ số an toàn.
Trần Thương nhìn cha mình cũng thật sự ưa thích, quả quyết đưa ra quyết định.
Người phụ nữ nhìn thấy Trần Thương ưa thích, lập tức cười nói:
- Tiểu Trần, vấn đề bảo dưỡng xe cậu cũng không cần quản, xảy ra vấn đề lái tới, chị đây tìm người sửa cho cậu.
- Còn về chi phí, cậu cũng không cần nói, lúc đầu khi tôi chỉnh hình có thể bớt đi nhiều tiền như vậy.
Người phụ nữ quả thực là không cần tiền, còn đưa một đống đồ lớn, một tấm thẻ Sinopec 5 vạn khối tiền dầu.
Điều này làm cho Trần Thương rất là xấu hổ
Dù sao xe này lăn bánh phải gần 70 vạn, thượng vàng hạ cám mà tính đến, cho ưu đãi rất nhiều, lại còn bảo dưỡng, lại còn sửa chữa, còn có dầu thẻ.
Chị Trương cũng thật quyết tâm
Khi Trần Thương thực rất xấu hổ, người phụ nữ xấu hổ nhìn Trần Thương:
- Tiểu Trần, tôi lần trước thấy Phó Ngọc Phương làm ngực... Tôi cũng muốn làm một chút, cậu xem khi nào có thời gian, giá tiền thương lượng là được, chúng ta nhất mã quy nhất mã, coi như giúp chị bận bịu một chút, thế nào?
Trần Thương gật đầu, không có từ chối.
Người cùng người vốn chính là phải có qua có lại.
Trần Thương để Từ Nhu cẩn thận hẹn trước cho chị Trương, rút thời gian tới làm.
Mà chị Trương liên hệ giúp Trần Đại Hải mua chiếc xe này, trong vòng hai ngày làm xong tất cả thủ tục, hứa hẹn chọn lựa một cái biển số xe tốt.
Điều này làm cho Trần Thương không khỏi cảm khái.
Mở cửa hàng 4S, thật là không phải có tiền là có thể, không ít người đều là con của lãnh đạo nha
Có điều, những này với Trần Thương cũng không có quan hệ quá lớn.
Khi rời đi, đầy mặt Trần Đại Hải là tia sáng lấp lóe, ngẫm lại cũng hơi chờ mong.
Không ngờ nha
Mình đời này cũng có thể lái lên xe tốt như thế.
Prado không nói những cái khác, nhìn qua chính là cực kỳ ngang ngược, hướng chỗ ấy vừa để xuống, thoạt nhìn chính là cảm giác dũng mãnh vô cùng.
Cái này với tính cách Trần Đại Hải cũng giống nhau đến mấy phần rồi.
Theo cách Dương Giai Tuệ nói chính là, khi Trần Đại Hải xào rau xóc muỗng, cũng vẫn rất thô bạo
Trước đây cũng là coi trọng sự nhiệt tình dũng mãnh này của Trần Đại Hải, không ngờ cứ như vậy lập tức đã qua nhiều năm thế rồi.
...
...
Buổi sáng chủ nhật sau khi ăn sáng xong, Tần Hiếu Uyên và Ký Như Vân thật sớm đã đi tới siêu thị, tỉ mỉ lựa chọn mua một đống đồ ăn lớn.
Trong nhà Tần Hiếu Uyên, phòng ăn và phòng bếp cùng một chỗ, bàn ăn rất lớn, bảy tám người không thành vấn đề.
Hai người suy nghĩ, tiệm cơm mặc dù thuận tiện, nhưng mà cuối cùng không tự tại bằng trong nhà.
Hơn nữa, quan trọng nhất chính là vấn đề về tấm lòng, muốn tự mình xuống bếp, đối đãi với ba mẹ Trần Thương.
Dù sao nói thật, sau này thế nào cũng là thân gia, chính mình chỉ có đứa con gái như vậy, cho dù là Tần Hiếu Uyên hay là Ký Như Vân, đều ưa thích đứa bé Trần Thương này, cũng là thật lòng thật ý biểu hiện với người ta.
Hai người từ chín giờ sáng đã bắt đầu bận rộn, muốn chuẩn bị ra cả bàn cơm trưa phong phú.
Mà Tần Duyệt thì thật sớm đã đi vào khách sạn, nói chuyện phiếm cùng với cha mẹ Trần Thương.
Có điều sau khi Tần Duyệt nhìn thấy Trần Lạc, lập tức cười nói:
- Bề ngoài anh so với anh mình đẹp mắt hơn nhiều, xem xét tựa như là sao ngôi lớn ý.
Trần Lạc lập tức xấu hổ, kêu một tiếng:
- Chị! Chị cũng thật xinh đẹp.
Mọi người cũng cảm thấy gọi chị so với chị dâu sẽ thân thiết hơn, vì lẽ đó Trần Lạc trực tiếp gọi Tần Duyệt là chị luôn.
Khi buổi trưa, Tần Duyệt mang theo người một nhà vào trong nhà, khoảng cách không xa.
Lộ trình từ khách sạn đến cư xá cũng chỉ không đến mười phút, trong đó còn đi ngang qua công viên.
Lúc đầu Trần Đại Hải còn hơi câu nệ, có điều, loại trạng thái này dần theo sự nhiệt tình đối đãi của Tần Hiếu Uyên, sớm đã tan thành mây khói.
Dương Giai Tuệ dở khóc dở cười nhìn Trần Đại Hải và Tần Hiếu Uyên bắt đầu chém gió mình trâu bò thế nào
Vừa nói mình trước đây một người có thể uống ba cân rượu trắng
Vừa nói khoác chính mình có thể uống một thùng bia cộng thêm một chai rượu trắng
Dù sao, nam nhân và nam nhân ở cùng một chỗ, nếu thật là uống nhiều, lời này coi như thật nói.
Lúc này, Ông Tần chẳng có chỗ nào đau lòng vì rượu, trực tiếp một chai lại một chai lấy hết ra ngoài:
- Anh Trần, tôi cho anh biết, sau này nếu không có rượu, cứ nói với tôi, tôi để... Cái này ai? Đúng! Tôi để Trần Thương đưa qua cho anh, chỗ tôi không thiếu rượu, rượu tốt gì cũng có hết
Trần Đại Hải càng là nhếch miệng cười ra:
- Anh Tần à, anh xào đồ ăn giảm lại ít chút, lần sau tới nhà của tôi, tôi cầm nhà gà mái ra nấu, nấu cho anh vài món ăn, chúng ta phối thêm rượu kia, này mới thơm nha
- Tôi đã nói với Duyệt Duyệt, chờ khi hai người về hưu, đến thôn Nam Sơn ở lại, tôi sửa sang phòng ở cho các anh, các anh mùa hè coi như khách du lịch tới chơi, không khí trong thôn tốt, hoàn cảnh tốt, ăn cũng sạch sẽ
Hai người anh một câu tôi một câu, ngồi cùng nhau.
Dương Giai Tuệ và Ký Như Vân cũng ngồi hàn huyên.
Cái này giữa trưa nhìn hai người đã uống tới như vậy, cũng là dở khóc dở cười.
Khi nói xúc động của mình, Tần Hiếu Uyên bất đắc dĩ bắt đầu lau nước mắt
Ôm bả vai Trần Đại Hải:
- Anh Trần à, tôi cho anh biết, tôi cả một đời chỉ có một cái cô con gái như vậy, tôi chỉ muốn nó có thể có một cái nhà chồng tốt, hôm nay tôi thật vui vẻ nha
- Thật, sau khi nhìn thấy vợ chồng anh, tôi là thật vui vẻ, đều là gia đình nghiêm túc, anh xem, thằng nhóc Trần Lạc kia cũng không tệ
- Tôi nhìn thấy các anh, tôi cũng an tâm nhiều nha
Tần Duyệt nhìn thấy ba mình khóc, cũng là mũi chua chua.
Tần Hiếu Uyên uống nhiều à?
Cũng chưa, mới hơn nửa cân rượu vào bụng, thế nhưng rượu không say lòng người tự say. Mượn mấy vò rượu này muốn tâm sự những chuyện này cho thật tốt.
Chứ bình thường một người già đầu như ông, có mấy lời nói cũng thật xấu hổ.
- Con gái nhà tôi thế nào? Tôi không thiên vị đâu, chính là như vậy
- Hắc tâm bông vải! Con gái lớn không dùng được, hiện tại toàn bộ tâm tư đặt hết ở trên người Trần Thương, tôi còn không gả luôn con bé đi, rất nhanh cái quần của tôi đều phải bị nha đầu này trộm rồi
Một câu làm một bàn người đều cười lên ha hả.
Tần Duyệt vốn là còn chút cảm động, nhưng vừa nghe câu nói này lập tức cười khổ không thôi:
- Cha, cha nói nhăng gì đấy?
Tần Hiếu Uyên trừng Tần Duyệt một cái:
- Con đừng nói chuyện, lại nói, cha nói sai gì à?
Mặt Tần Duyệt đỏ rực trầm mặc, không còn lời nào để nói...