Nghĩ tới đây,
Trần Thương cũng hơi kích động.
Lúc này, tiểu Lâm lớn tiếng nói:
- Chủ nhiệm Trần, hô hấp dồn dập, tới 110 lần trên mỗi phút
Trần Thương lấp tức kịp phản ứng, nói với Trương Văn Phú ở bên cạnh:
- Người bệnh có chứng tràn khí ngực, chuẩn bị đâm lồng ngực! Ở chỗ này...
Mọi người lập tức kinh ngạc, tò mò nhìn Trần Thương
Trương Văn Phú gật đầu, lập tức bắt đầu chuẩn bị đâm ống dẫn lưu vào lồng ngực
Trần Thương không tự mình làm, anh còn đang phán đoán các dấu hiệu sinh mạng của người bệnh.
Rất nhanh, đã hút hết không khí ở lồng ngực, quả nhiên hô hấp của người bệnh đã đều lại.
Giờ phút này ánh mắt mọi người nhìn Trần Thương nháy mắt trở nên kính nể vô cùng, trong nháy mắt đưa ra phán đoán, là phải nhạy bén như nào mới có phán đoán nhanh chính xác như thế
...
Trước khi phẫu thuật, Trần Thương chắc chắn phải bảo đảm dấu hiệu sinh mạng của người bệnh ổn định, nghĩ đến toàn bộ tình huống nguy hiểm có thể xảy ra, khống chế lượng máu chảy ra.
Trần Thương nhìn huyết áp, hô hấp, nhịp tim... Cùng với tình huống của người bệnh, bỗng nhiên nhìn về phía một Vương Dũng nói.
- Trước mắt số lượng máu chảy ra khoảng 900-1000ml! Bây giờ tốc độ chảy máu mỗi phút của người bệnh khoảng100ml, nói cho khoa truyền máu, chuẩn bị tốt trong tình huống cần thiết.
Mặc dù nhìn rất đáng sợ, nhưng mà không có tổn thương đến mạch máu lớn, đây là một chuyện rất may mắn.
Mọi người nghi ngờ nhìn Trần Thương, điều này cũng có thể đoán được?
Trần Thương tiếp tục khom người, nhín về phía tiểu Lâm nói:
- Cắt quần áo, cắt hết toàn bộ
Tiểu Lâm gật đầu, lộ ra cơ thể người bệnh.
- Chuẩn bị băng gạc
- Liên lạc với phòng siêu âm
Y tá Nhạc Nhạc vội vàng chuẩn bị.
Mà Trần Thương thì bắt đầu loại bỏ mãnh vụn thuỷ tinh ở trước ngực.
Chỉ để lại chỗ ngực trái là không lấy ra, bởi vì miếng thủy tinh này đã đâm vào trong buồng tim, xử lý rất phiền toái, hơn nữa quan trọng nhất chính là miếng thủy tinh này đã khiến buồng tim tích máu lại, mặc dù còn không mức chèn ép tim, nhưng mà trước khi phẫu thuật chắc chắn phải chuẩn bị săn sàng, sau khi siêu âm sẽ bắt đầu mổ màng tim
Lúc này, Lý Bảo Sơn cũng vội vàng trở lại phòng cấp cứu.
Khi nhìn thấy người bệnh, lập tức bị hoảng sợ.
Trên người có rất nhiều vết thương, cho dù là Trần Thương đã xử lý qua một số, nhưng mà chính là bởi vì như vậy, vết máu từ vết thương trên người nhìn rất đáng sợ.
Đúng lúc đó, bác sĩ phòng siêu âm cũng đẩy máy siêu âm tới.
Mà dưới sự chỉ huy của Trần Thương, phần lớn số mãnh vụn thủy tinh đã được dọn dẹp.
Điều này khiến cho Lý Bảo Sơn lập tức có do dự, dù sao... Việc nhổ hết miếng thủy tinh cũng không phải là một công việc dễ dàng.
Ngoài việc phải phán đoán chuẩn xác mỗi một khối thủy tinh có làm bị thương đến chỗ hiểm hay không, có tổn thương mạch máu không, sau đó còn phải xem rút ra có đưa đến hậu quả không tốt hay không.
Đây đối với một bác sĩ ngoại khoa mà nói, rất khó khăn
Chắc chắn phải suy tính chuẩn xác và phán đoán tốt kết cấu phẫu thuật, thông qua các dấu hiệu kĩ càng, đưa ra kết luận chính xác
Quá khó khăn.
Nhưng mà...
Nhìn một mảng lớn mảnh vụn miếng thủy tinh xung quanh, Lý Bảo Sơn nuốt ngụm nước miếng, rút nhiều như vậy mà các dấu hiệu của người bệnh so với lúc đầu càng ổn định hơn, tiểu Trần... Cũng thật lợi hại.
Trong toàn bộ phòng cấp cứu, chỉ có Trần Thương đang nói chuyện.
Anh ra lệnh chính xác, bác sĩ xung quanh không hề hoài nghi, tất cả đều làm đâu vào đấy.
Thuỷ tinh thừa thãi đều bị dọn dẹp sạch, rất nhiều chỗ chảy máu cũng đều bị những bác sĩ khác vá kín lại, lượng máu ra càng ngày càng ít, đến bây giờ ý thức của người bệnh cũng rất rõ ràng.
Nhưng mà mặc dù có tác dụng của thuốc tê, vẫn rất đau
Mắt thấy trên thân thể người bệnh vẫn còn năm sáu miếng thủy tinh lớn, Trần Thương hít sâu một hơi:
- Chuẩn bị siêu âm màng tim, rút tích dịch ở màng tim ra, liên hệ với phòng phẫu thuật, chuẩn bị phẫu thuật
Lý Bảo Sơn kinh ngạc một chút:
- Có tích dịch ở tim?
Bác sĩ xung quanh cũng là nhìn về Trần Thương.
Trần Thương gật đầu:
- Vâng, có, mọi người xem, bây giờ lượng máu người bệnh chảy ra đã được kiểm soát, hạ huyết áp cũng chậm xuống, mà hô hấp ở vẫn hơi dồn dập... Bây giờ tất cả tình huống đều có thể loại bỏ, chỉ có một loại là có thể xảy ra, đó chính là miếng thuỷ tinh này, đã đâm vào buồng tim, khiến buồng tim ít chảy máu, mặc dù không đến nổi chèn ép buồng tim, nhưng mà... Sẽ không có lợi trong quá trình phẫu thuật, cần rút hết trước, lát nữa phẫu thuật sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
- Tôi đoán, bây giờ ở khoang buồng tim đã tích máu khoảng 50-100 ml
Mọi người lập tức kinh ngạc
Điều này... Cũng có thể đoán được?
Mà bác sĩ siêu âm nhô đầu ra nhìn một chút, gật đầu nói:
- Không sai, chủ nhiệm Trần nói đúng, bây giờ bên trong khoang buồng tim khang thật sự có tích máu, tầm khoảng... 75-90ml.
Trần Thương gật đầu, vốn dĩ anh không nói 75 ml, chính là bởi vì không muốn khoa trương quá mức, đoán quá đúng, không tốt lắm...
Lập tức, cả căn phòng rơi vào im lặng.
Cái này... Năng lực suy luận cũng quá mạnh mẽ rồi?
Phải hiểu biết như thế nào với cơ thể con người mới phán đoán được như vậy.
Ánh mắt Lý Bảo Sơn nhìn Trần Thương, hơi kinh ngạc.
Thằng nhóc này... Càng ngày càng kỳ lạ.
Loại phán đoán lâm sàng này, đặc biệt nắm chắc các bộ phận và tuần hoàn trong cơ thể con người, thông qua mỗi một chi tiết lại có thể hiểu rõ như vậy, loại chẩn đoán lâm sàng này thật quá mạnh mẽ
Không có mấy chục năm trong nghề làm sao có thể phán đoán được như vậy
Lý Bảo Sơn gặp qua một chủ nhiệm lớn tuổi, ông ấy cũng giổi như vậy, nhưng mà... Người ta đã hơn bảy mươi tuổi rồi, nhưng mà Trần Thương mới bao lớn chứ?
Lý Bảo Sơn không nhịn được cũng nhỏ giọng thầm thì:
- Con mẹ nó... Biến thái
...
...
Thật vậy
Nói một cách chính xác, cơ thể con người là một “cỗ máy” hoạt động với độ chính xác cực cao, nếu bất kỳ liên kết nào bị lỗi, đủ loại hệ thống khác nhau sẽ lập tức vận động thay thế.
Trong ánh mắt Trần Thương hiện ra chính là loại khả năng này
Khi người bệnh được đưa vào phòng phẫu thuật, các dấu hiệu sống của người bệnh hoàn toàn bình thường, đây là một điều khó tin đối với mọi người.
Tất cả điều này là do Trần Thương.
Lý Bảo Sơn nhìn Trần Thương, do dự hồi lâu mới nói:
- Cậu đi phẫu thuật với tôi
Nói thật, ông đã lâu không thấy Trần Thương phẫu thuật, cũng không biết có tiến bộ không
Trong phòng phẫu thuật, người bệnh đã có thể mở miệng nói chuyện, anh ấy rất cố gắng chịu đựng mọi đau đớn.
Trần Thương nhìn anh cũng như nhìn đứa em trai của mình.
Hai người cũng trạc tuổi nhau.
- Không sao, phẫu thuật xong rồi, đừng lo lắng.
Anh chàng trẻ tuổi nhìn vào đôi mắt kiên định của Trần Thương:
- Cảm ơn… Cảm ơn anh, bác sĩ.
Trần Thương mỉm cười.
Người bệnh bỗng nhiên nói:
- Bác sĩ, tôi sẽ không nợ tiền, tôi sẽ trả lại tất cả tiền khi khỏe... Lúc đó tôi đã nghe y tá trưởng nói chuyện với anh.
Quả thực, lần trước khi chàng trai rời đi, anh ấy quay lại nhà vệ sinh của phòng cấp cứu.
Tình cờ nghe thấy các y tá đứng khiển trách Trần Thương và An Ngạn Quân.
Điều này khiến anh xấu hổ, vì bản thân mình khiến các bác sĩ bị chỉ trích làm anh cảm thấy vô cùng hổ thẹn.
Anh đã thề không biết bao nhiêu lần rằng bản thân sẽ trở thành người giàu trong xã hội này, có năng lực giúp đỡ những người khó khăn hơn.
DG: Chuyên mục quảng cáo cuối ngày,
Mỗi ngày sẽ đăng 5 chương, cứ mỗi donate 20k qua momo Admin (Vũ) sẽ bạo 1 chương cho ngày hôm sau, tối đa 15 chương/ngày.
Cầu đề cử,
Đề cử 90-95 điểm: code giảm 20%.
Đề cử 96 điểm trở lên: code giảm 25%.
P/s: Những ai không muốn nhận code có thể đề cử để yêu cầu bao chương, bạo 3 chương/ 1 lần đề cử yêu cầu chương, tối đa 15 chương/ngày. Số chương còn lại sẽ được dồn sang ngày hôm sau.