Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 864 - Chương 865: Ăn Tết (Phần Hai)

Khi bac si mo hack full
Chương 865: Ăn Tết (Phần Hai)
 

Ăn sáng xong, Trần Thương đổi một bộ quần áo sạch sẽ một chút.

Mặc dù hai năm ăn tết không có về nhà, nhưng mà vừa vặn thoáng qua một cái buổi sáng, đám bạn học chung cùng thôn khi còn bé của Trần Thương đã đi tới nhà của anh.

Nhân duyên Trần Thương còn có thể, hơn nữa hiện tại trong thôn khoảng thời gian này đều biết Trần Thương bây giờ làm ăn bên ngoài cũng không tệ.

Có cha lái Prado cũng là hơn mười vạn, mà Trần Thương càng là lái Porsche.

Trần Thương cũng đi theo bạn thân đồng hương đi đến nhà bạn bè ngồi một chút.

Có điều, cái số tuổi này còn không có quá nhiều đứa buôn chuyện, dù cho có cũng là buồn bực ở trong lòng không nói.

Mọi người phần lớn là nhìn xe của Trần Thương, tấm tắc kỳ lạ.

Đều là mấy thằng nhóc hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, chính là khi ưa thích những thứ này.

Trò chuyện đều là chuyện về kết hôn mua nhà mua xe.

Hiện tại đừng quản trong thôn hay là bên trong thành thị, mua nhà kết hôn đều là đề tài người trẻ tuổi quan tâm.

Trần Thương chỉ biết cười, cũng không nói thêm cái gì.

Buổi trưa, Trần Thương về nhà ăn cơm, lúc xế chiều thì cùng các bạn học lái xe đến bên trong thành phố Tấn Dương đùa vui ồn ào một chuyến.

Ăn uống chơi đùa nhốn nháo.

Mười mấy thanh niên nam thanh niên nữ trẻ tuổi, bởi vì Trần Thương lái xe không thể uống rượu, mọi người đi ca hát một chút, buổi tối tìm một tiệm cơm, Trần Thương cũng không quá để ý giá cả, chọn nhiều món một chút.

Uống nhiều thì có hâm mộ và trông mà thèm, không quản được miệng mình.

Hiện tại nói xấu trong thôn cũng không ít.

Nếu không nói Trần Thương muốn theo người khác, đến làm con rể nhà người ta.

Bằng không làm sao mua được xe tốt như thế.

Còn nói nhà gái có nhiều bản sự cái gì.

Nếu không phải nói Trần Thương nhận tiền đen, làm bác sĩ lái xe xịn, không phải là thu nhận lì xì được cho à?

Có điều người trẻ tuổi ngược lại cũng nói không nên lời những lời này được.

Nhưng mà vẫn có ít người mang theo vị chua.

- Lão Trần à, những người chúng ta này không được nha, còn cậu, cậu chỉ một dao là có mấy vạn khối tới tay, quá dễ dàng

Một người bạn học ở bên ngoài mở tiệm cơm bất đắc dĩ nói.

Trần Thương chẳng qua là cười cười, nhẹ gật đầu, cũng không nói cái gì, nào chỉ là mấy vạn thôi nha...

Có người tò mò cũng hỏi:

- Lão Trần, tôi nhìn bảng số xe của cậu thì chắc là còn đắt hơn so với xe

Dù sao bảng số xe năm số 6, ở tỉnh Đông Dương độc nhất vô nhị, mở tại chỗ kia không phải chói mắt.

- Lão Trần, anh cái kia một tháng kiếm bao nhiêu tiền? Mà có thể mua xe tốt như thế

Trần Thương chẳng qua là cười nói:

- Xe này, thật không phải là của tôi, là bạn bè, anh ấy nhàn rỗi không lái, tôi mới lái theo để làm màu, tôi đi chỗ nào làm biển số xe như vậy nha, có tiền cũng không mua được

Các bạn học nghe xong, cái này mới hài lòng tiếp nhận.

Tựa như đáp án này càng để cho người thoải mái.

Lời nói dối mới để cho người ưa thích nghe.

Không phải rất khó tiếp nhận.

Sau đó mọi người trò chuyện kết hôn, đều đi hỏi Trần Thương có phải tìm cái nữ phú nhị đại hay là quan nhị đại nào hay không?

Trần Thương nghĩ đến Tần Hiếu Uyên cha của Tần tiểu liếm kia, bất đắc dĩ bật cười

Ông Tần cũng lập tức sẽ lên phó thính, Ký Như Vân cũng là xử cấp, cái này... Cũng coi là quan nhị đại đi nha?

Dựa theo thu nhập của ông Tần... Cũng có thể xem như phú nhị đại

Nhưng mà, nghĩ đến dáng vẻ Tần tiểu liếm, làm sao cũng không giống con cháu nhà giàu.

Trần Thương cười ha hả cười nói:

- Đều là như vậy, đều là như vậy

Mọi người lập tức ao ước bắt đầu ghen tị.

Có điều, so sánh với những cái bệnh viện kia, những còn này còn tính là không có tâm cơ.

Nhưng mà Trần Thương cũng không thèm để ý, tụ hội là tụ hội, tụ xong rồi cùng nhau làm gì làm gì, cũng biết được có ít người nào mình nên giao lưu, người nào không nên giao lưu.

Nói trắng ra, thật ra đã cùng những người kia không phải một vòng tròn.

Hôm nay tụ hội là bởi vì một người bạn thân cùng thôn, có thể ngoại trừ hôm nay, sau này cũng không chắc chắn sẽ được bao nhiêu lần gặp nhau nữa.

Người chính là như vậy, sau khi không ngừng dung nhập vòng tròn mới, thì họ sẽ cảm thấy có mấy vòng tròn đã không hợp với mình nữa.

Ngày hôm sau, Trần Đại Hải tự mình cầm lái Prado của mình, chở người một nhà đến nhà anh cả ở thành phố Tấn Dương.

Trần Kiến Sơn mở chính là một công ty xây dựng, mười lăm tuổi bắt đầu vào thành phố làm công, từ làm lao động phổ thông, cho tới hôm nay cũng coi là có một phen bản lĩnh, hiện tại trên danh nghĩa có một công ty kiến trúc nhỏ, tài sản cũng có mấy trăm vạn.

Trần Kiến Sơn vẫn tương đối khiêm tốn, ngày bình thường ngoại trừ nói chuyện làm ăn cầm lái một cỗ Benz second-hand kia, trên cơ bản đại đa số đều là lái một chiếc Santana.

Nhà đại bá là một tầng cư xá, trực tiếp đả thông, gần ba trăm mét vuông, trang trí không gọi được cao nhã, dù sao theo ông ấy nói, mình cũng không phải người cao nhã gì.

Lúc Trần Kiến Sơn nhìn thấy còi Prado vang lên, lập tức giật nảy mình, chỉ thấy người từ trên xe bước xuống, nhìn thấy dáng vẻ Trần Đại Hải cười ha ha, lúc này mới bất đắc dĩ bị chọc giận quá mà cười lên.

- Tên tiểu tử này, lái xe của ai đấy?

Trần Kiến Sơn không tức giận ngược lại cười nói.

Trần Đại Hải dừng xe xong, cười nói:

- Của em! Thế nào? Bá khí hơn Benz của anh chứ?

Trần Kiến Sơn bất đắc dĩ bật cười, cũng lười để ý Trần Đại Hải, em trai mình chính mình rõ, chính là ưa thích khoác lác

Ngược lại là nhìn Trần Thương, vui vẻ:

- Nha, tiểu tử, cái này cũng hai ba năm không gặp? Trưởng thành không ít

Trần Thương gật đầu cười một tiếng:

- Cháu chào bác

Trần Đại Hải bất đắc dĩ bật cười:

- Cũng sắp ba mươi tuổi rồi, lại không trưởng thành thì giống cái gì, em ở tuổi này cũng làm cha rồi.

Trần Kiến Sơn vốn chính là xuống đón họ, bằng không cũng không được vào cư xá.

Đến bên trong nhà đại bá, trang trí cơ bản không có biến hóa gì, phong cách trang trí cũ rích, hoàn toàn không phù hợp với phong cách và kiến trúc của tiểu khu này.

Mấy chị em Trần Đại Hải đều tới, dù sao so với Trần Đại Hải, họ đều xa hơn một chút.

Có điều sau khi ngồi xuống, bỗng nhiên Trần Kiến Sơn hơi hăng hái nhìn Trần Thương:

- Trần Thương, bác nghe cha của cháu nói, công việc cháu chuyển chính rồi?

Trần Thương gật đầu:

- Vâng, tháng tám tháng chín năm ngoái, vừa mới chuyển chính.

Trần Kiến Sơn bất đắc dĩ vui vẻ nói:

- Tốt, đơn vị cấp tỉnh đường đường chính chính, còn có biên chế, bác hiện tại đây chính là thân thể càng ngày càng tệ, chờ sau này già, bệnh viện cũng có người

Trần Thương bất đắc dĩ cười nói:

- Bác cả tới, cháu sẽ cho đãi ngộ VIP

Những người khác cũng đều nở nụ cười, có thể có một cái biên chế đơn vị cấp tỉnh đường đường chính chính, tất cả mọi người vẫn rất hâm mộ.

Nhìn thấy Trần Thương cũng ổn định, Trần Kiến Sơn gật đầu nhẹ nhàng thở ra, chợt nhớ tới Trần Lạc:

- Đúng rồi, Trần Lạc đâu? Tiểu tử kia sao không đến? Năm ngoái mắng nó năm nay lại buồn bực à?

Trần Đại Hải trực tiếp nói:

- Cái tiểu tử hỗn láo kia chạy đi Hoành Điếm đóng vai phụ rồi

Trần Kiến Sơn ngẩn người, bất đắc dĩ sửng sốt một chút:

- Gần sang năm mới chạy tới Hoành Điếm, tiểu tử này, rất giống tính cách của bác.

Mà anh rể lớn bên cạnh bất đắc dĩ nói:

- Đại Hải, em thấy Trần Lạc hơi quá tùy theo tính tình của nó, đi làm minh tinh cái gì, nào có dễ làm như vậy, cho nó học môn kỹ thuật đàng hoàng tốt bao nhiêu.

- Chúng ta đều là người bình thường, nào làm minh tinh.

Em gái nhỏ lại khác ý:

- Tiểu tử Trần Lạc rất đẹp trai, em cảm thấy rất giống minh tinh, nói không chừng thật sự có thể nổi danh

Bình Luận (0)
Comment