Tất cả mọi người rất chờ mong.
Trương Viễn vội vàng gật đầu, cầm kim châm cứu và ống tiểu... Làm nửa ngày.
Thế nhưng... Đừng nói REBOA, đến một cái Balloon cũng làm không được.
Chớ đừng nói chi là can dự cầm máu bên trong mạch máu
Trương Viễn càng làm càng tim đập mạnh và loạn nhịp
Càng làm càng lo lắng
Tôi mẹ nó rõ ràng xem hiểu?
Tại sao lại không làm được
Lúc này, đầu và tay Trương Viễn đang đánh nhau
Não: Tôi rõ ràng xem hiểu, thật sự
Tay: Anh biết cái lông gà! Anh nhìn biết mà tôi lại không biết
Nhìn hắc tuyến trên đầu Dư Dũng Cương càng ngày càng nhiều, Trương Viễn kém chút khóc.
Rất nhanh, thức ăn ngoài tới.
Dư Dũng Cương nói với mọi người:
- Chúng ta đi ăn cơm, Trương Viễn cậu làm xong hãy ăn.
Trương Viễn nhìn trong ánh mắt chủ nhiệm Dư viết ba chữ “Tội khi quân”, chỉ kém chút xử bắn
…
…
Trương Viễn cũng rất khó
Thật sự rất khó khăn, rõ ràng nhìn qua như rất đơn giản, đến trong tay mình thì sẽ như thế nào cũng không biết chắc được?
Bác sĩ trẻ tuổi đó rõ ràng làm dễ như trở bàn tay, kéo nơi này một chút, sửa nơi đó một chút, là đã xuất hiện một quả Balloon rồi, cái này của mình... Cái này với... Hút đờm ngược lại là rất giống nhau
Y tá trưởng đi ra từ phòng phẫu thuật, nhìn một đống ống tiểu trên bàn, túi châm cứu cũng bị mở ra, hơn nữa... Còn bị cắt ngắn, lập tức suýt nữa tức điên lên
- Trương Viễn, cậu đang làm gì đấy?
Trương Viễn lập tức run lên một cái rồi vội vàng đứng lên, lúng túng cười một tiếng:
- Y tá trưởng, Chủ nhiệm Dư bảo chúng cháu ở đây làm một thiết bị...
Nói xong, đứng dậy bỏ chạy
Để lại y tá trưởng ở lại nơi đó quát y tá:
- Trừ tiền thưởng tháng này của Trương Viễn
Trương Viễn muốn khóc:
- Y tá trưởng, cái này có thể dùng làm máy hút đờm
Y tá trưởng tức giận đến mức thêm mấy cái u tuyến sữa
Mà Trương Viễn, bây giờ anh đã rõ một chuyện, mắt thật không đáng tin.
Ánh mắt: MMP, là anh không có đầu óc.
Đầu óc: MMP...
...
...
Buổi chiều sau khi Trần Thương đã xếp đồ đạc xong, cầm thẻ đơn vị học bổ túc trực tiếp đến trung tâm cấp cứu.
Nhắc tới, lần trước khi tới nơi này thi đấu, Trần Thương còn chưa nhìn kỹ, bây giờ đứng ở dưới lầu, nhìn xe cấp cứu nối liền không dứt và người đến người đi, Trần Thương cảm giác Adrenalin trong cơ thể mình tăng vọt
Trước kia nghe bác sĩ lớn tuổi nói, làm thời gian dài ở khoa cấp cứu, nhìn thấy máu tươi cũng sẽ có cảm giác kích thích, một khắc nghe thấy còi xe cấp cứu 120 vang lên, thậm chí sẽ cảm giác cơ thể đang run rẩy
Đây là cảm giác kích động
Ngược lại Trần Thương cũng không đến nỗi, nhưng mà cũng có cảm giác thiêng liêng thần thánh và cảm giác của sứ mạng.
Cái này giống như người Trung Quốc nghe quốc ca vậy.
Sau khi hỏi thăm trên đường một phen, Trần Thương đến toà nhà hành chính, nơi này là một toà nhà nhỏ chỉ có sáu tầng
So sánh với ba toà nhà hơn ba mươi tầng, thậm chí hơi thua chị kém em.
Nhưng mà, giờ phút này Trần Thương lại cảm thấy rất dễ thương, bởi vì điều này nói rõ tài chính vốn nên dùng ở đâu.
Trần Thương đi về phía khoa y tế, sau khi gõ cửa thì đi vào:
- Xin chào, tôi tới đây học bổ túc, xin hỏi là có phải báo cáo ở đây không?
Trong văn phòng ngồi mấy người, sau khi một nữ nhân viên văn phòng trẻ tuổi nhìn thấy Trần Thương, gật đầu nói:
- Đúng vậy, anh đưa giấy chứng nhận cho tôi.
Trần Thương gật đầu, đưa giấy chứng nhận và đơn xin học bổ túc tới.
Người phụ nữ kia nhận lấy nhìn một cái, lập tức kinh ngạc một chút:
- Anh chính là Trần Thương?
Tạm thời Trần Thương không biết trả lời thế nào, thẻ căn cước ở chỗ cô, cô lại hỏi tôi có phải là Trần Thương không.
Cô gái cũng là ý thức được mình có vấn đề, cười một tiếng:
- Anh chờ một chút, tôi đi tìm chủ nhiệm.
Nói xong, cô gái đứng dậy đi vào phòng làm việc của chủ nhiệm, mà mấy ngươi xung quanh cũng rối rít nhìn Trần Thương, cái tên này có thể không xa lạ gì, lúc ấy Trần Thương ở chỗ này bắt sống tội phạm, cứu y tá tiểu Tuệ, khoa y tá hiểu về chuyện này nhất, bởi vì vụ này là do họ tự mình xử lý
Mọi người đều là lần đầu tiên nhìn thấy Trần Thương, hơi tò mò.
Sau đó chủ nhiệm khoa y tế La Cao Tài đi ra, nhìn Trần Thương một cái, cười thật hiền hòa một tiếng:
- Tiểu Trần, mau ngồi, tôi còn tưởng rằng thứ hai cậu mới đến báo cáo.
Sau khi Trần Thương nhìn thấy La Cao Tài thì nhận ra, lần trước khi xảy ra chuyện, La Cao Tài cũng ở đấy, còn tự mình tới giải đích, đây là một người nhìn thì qua mập mạp, thật ra thì cũng là một chủ nhiệm khoa y tế rất có nguyên tắc.
- Cháu chào chủ nhiệm.
Trần Thương lên tiếng chào.
Rất nhanh hai người đã xong xuôi thủ tục, La Cao Tài đóng dấu lên một tờ bồi dưỡng, đưa cho Trần Thương:
- Khoa cấp cứu thứ sáu, đi tìm chủ nhiệm Dư Dũng Cương báo cáo, đúng rồi, viện trưởng Ngô bảo cậu đi một chuyến đến phòng làm việc của viện trưởng, ở trên lầu phòng 606, bây giờ chắc vẫn ở đây.
Trần Thương gật đầu, sau khi nói xin lỗi một chút thì rời đi.
Nói trắng ra là chủ nhiệm khoa y tế chủ yếu có hai việc, một người là quản lý bác sĩ, một người là quản y nháo, cho nên quan hệ tốt với khoa y tế, là rất cần thiết.
Mà chủ nhiệm La còn rất dễ ở chung.
Sau khi Trần Thương đến phòng làm việc của viện trưởng, Ngô Đồng Phủ vội vàng đứng lên, cười nói:
- Tiểu Trần, đến.
Trần Thương gật đầu cảm ơn:
- Chào viện trưởng Ngô, làm phiền chú.
Ngô Đồng Phủ cười một tiếng:
- Không phiền, tôi nói với cậu một chút, ở nới này khoa cấp cứu số sáu của chúng ta là khoa cấp cứu số một, năng lực cấp cứu rất mạnh, chú và chủ nhiệm Dư đã chào hỏi, để cháu vào tiểu đội mũi nhọn của họ.
- Trên cơ bản tiểu đội này có thể xử lý lâm sàng 8,9, 10% bệnh bộc phát nặng, tài năng rất cao, đã từng đại diện cho bệnh viện chúng ta đi tham gia cuộc thi cấp cứu quốc tế, còn đạt được thành tích ba mươi người đứng đầu, đi theo họ học tập thật tốt
Trần Thương nghe đến chỗ này, vẻ mặt lập tức vui mừng, đối với cuộc thi cấp cứu quốc tế Trần Thương có nghe thấy, là đoàn đội hợp tác cấp cứu, toàn thế giới có hơn một trăm quốc gia, ba bốn trăm bệnh viện tham gia, có thể vào top một trăm đã là rất giỏi lắm, không đúng, có thể có được tư cách để mời, đã là giỏi lắm rồi.
Nghĩ tới đây, Trần Thương lập tức vui vẻ, bây giờ anh cần gặp phải những người mạnh, không ngừng nâng cao kỹ thuật của mình
Nhưng bây giờ Trần Thương còn chưa lựa chọn nghề thứ ba, anh tin tưởng ở chỗ này có thể tìm được một phương hướng thích hợp.
- Thật cám ơn chú, viện trưởng Ngô
Trần Thương vội vàng nói.
Ngô Đồng Phủ cười lắc đầu:
- Chú đã gọi điện cho chủ nhiệm Dư, cháu đi xuống báo cáo đi
Trần Thương gật đầu:
- Dạ
Trần Thương mới vừa đi ra, lập tức nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống:
[Đinh! Kích hoạt nhiệm vụ thử thách, thông qua thử thách của Dư Dũng Cương, trở thành thành viên của tiểu đội, sau khi nhiệm vụ hoàn thành, đạt được kỹ năng hạng nhất ngẫu nhiên của Dư Dũng Cương!]
Trần Thương lập tức kinh ngạc một chút, còn có nhiệm vụ?
Trong phút chốc, Trần Thương cũng chờ mong