Vương Thông vừa nghe, lập tức gật đầu nói:
- Vậy thì rất cảm ơn thầy Trần, chúng tôi sẽ lấy cách thức cao nhất mời cậu tới làm phẫu thuật, cho dù là phí chuyên gia hay là phí giảng bài hướng dẫn, cũng dựa theo tiêu chuẩn quốc tế tiến hành
Những người khác cũng rối rít gật đầu
Những bệnh viện này cũng không phải là bệnh viện phổ thông, tiền muôn bạc biển, có cơ hội tăng sức mạnh cạnh tranh của ban mình lên cao, họ sẽ không bỏ qua
Trần Thương cười một tiếng, đứng dậy rời đi.
Sau này coi như cũng có cớ đi tìm Tần Tiểu Thiểm...
Nghĩ tới đây, Trần Thương đắc ý đứng dậy rời đi.
Hôm nay anh cảm thấy phải về nhà làm một bữa ăn ngon, khó có khi được nghỉ, cho Tần Tiểu Thiểm của mình một niềm vui bất ngờ
Đoạn thời gian này mỗi ngày đều bận rộn
Thật ra thì cũng bao gồm thu thập số liệu lâm sàng, mặc dù phương hướng của anh là được hệ thống thưởng, chính xác tuyệt đối, nhưng mà Trần Thương cũng phải căn cứ vào số liệu làm một ít thống kê để phân tích ra
Ban ngày phẫu thuật, tối về làm số liệu phân tích, cả người đều bận rộn.
Tần Duyệt cũng rất mệt mỏi, mới vừa đến phòng ban cô còn chưa quen thuộc với tiếu tấu của Hiệp Hòa nên hơi mệt mỏi.
Tần Duyệt rất thông cảm cho Trần Thương, nhưng mà quan hệ và tình yêu đều sự qua lại.
Nhìn Trần Thương bình tĩnh rời đi như vậy, mọi người trong phòng làm việc cũng không buông lỏng chút nào
Từ Tử Minh đóng cửa lại, nhìn những chủ nhiệm ở đây, vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Luận văn và phương hướng này, tôi tin tưởng mọi người đều hiểu ý nghĩa trong đó, nhưng mà... Tôi hy vọng trước khi phát biển, không có người nào truyền nó ra ngoài! Càng không hy vọng nó sẽ trở thành công cụ kiếm lời của một số người
- Bằng không, Từ Tử Minh tôi xin thề, tôi sẽ không hơi nể nang mà vạch trần anh ta
Vẻ mặt của mọi người cũng nghiêm túc
- Đúng, thầy Trần thẳng thắn với chúng ta như vậy, nếu như có ai làm ra những chuyện kia, chớ trách chúng ta cùng nhau đối phó
Nếu như Trần Thương ở chỗ này, nhìn thấy đám đồ đệ này đồng lòng như vậy, có lẽ sẽ cảm động cả nửa ngày.
Mấy người Vương Thông rối rít gật đầu:
- Tử Minh, còn có các vị chủ nhiệm, yên tâm đi, chúng tôi biết nặng nhẹ mà.
Lúc này Từ Tử Minh mới gật đầu nói:
- Mọi người trở về xem thật kỹ một chút, ngày mai chúng ta thảo luận, cón phần phương hướng này, đối với chúng ta mà nói là rất có ý nghĩa
...
...
Về đến nhà, Trần Thương xu dọn một phen, Tần Duyệt còn chưa trở lại, khoảng thời gian này cũng khiến cho cô mệt lả.
Trần Thương xử lý thức ăn vừa mua sạch sẻ, bắt đầu hành trình trong phòng bếp của một bác sĩ ngoại khoa.
Một cánh gà KFC, một cá hấp, một đất tam tiên*.
(*) Một món ăn của Đông Bắc Trung Quốc
Bận làm bữa gần một tiếng, Trần Thương mang món ăn lên bàn, cơm cũng nấu xong.
Trần Thương cầm điện thoại di động lên, nhắn tin cho Tần Duyệt:
- Anh đi đón em nhé?
Lúc này, tiếng cửa mở vang lên.
Chỉ thấy Tần Duyệt bước vào, nhìn ra được, cô không vui lắm.
Nhưng mà, khi cô nhìn thấy Trần Thương, đột nhiên nhào vào trong ngực Trần Thương.
Dọa Trần Thương giật mình:
- Sao thế? Ai bắt nạt bé cưng nhà anh?
Tần Duyệt bĩu môi:
- Không có, chính là em mệt mỏi sau khi nhìn thấy anh, trong nháy mắt tâm trạng đột nhiên tốt lên.
Trần Thương đang ôm Tần Duyệt ở trên ghế sa lon ngẩn ra:
- Được rồi, rửa tay ăn cơm, nếm thử tay nghề của ông xã nhà em một chút
Tần Duyệt vội vàng cười hì hì gật đầu đứng dậy.
Trong khi ăn cơm, Trần Thương không nhịn được hỏi:
- Anh thấy hôm qua em rất mệt mỏi? Rất khổ sao em?
Tần Duyệt thở dài:
- Cũng khá tốt, chính là giáo sư đối với em khá nghiêm khắc, yêu cầu khá cao, ngày ngày bảo em quản người bệnh, bảo em viết hồ sơ bệnh lý, lấy hàng... Phẫu thuật cũng không cho em đi.
- Nhưng mà, người vừa đến đều là như vậy, qua một thời gian ngắn là tốt rồi.
Trần Thương gật đầu:
- Nếu không, chúng ta đổi một thầy dạy khác?
Tần Duyệt lắc đầu:
- Bà ấy là thầy em là đại đệ tử của bà, cũng là đàn chị của em, ở lại bệnh viện, mới có ít chuyện không tốt, không có chuyện gì, qua một thời gian ngắn là tốt thôi.
Ăn cơm xong, Trần Thương ôm Tần Duyệt làm ổ trong chăn, mở ra máy chiếu trong phòng ngủ ra.
Đây là hai người họ tự thiết kế, chính là vì khi bận rộn trộm một ít thời gian rảnh rỗi, có thể vùi ở trong chăn xem phim.
Nói là xem phim, thật ra thì không phải là Trần Thương ôm Tần Duyệt, hai người làm ổ trong chăn thì thầm với nhau.
Cũng bận rộn một ngày, nghe Tần Duyệt than phiền về đàn chị, về suy nghĩ của bệnh viện, đối với cách nhìn về bệnh tật, còn có một ít câu chuyện cảm động.
Cuộc sống, có lẽ chính là như vậy.
Chăn là một cảng tránh gió, để khi chúng ta mệt mỏi sẽ được an ủi cả người, nằm ở trong chăn, cùng thì thầm lời trong lòng của mình với người ở mép giường.
Nghe nhau than thở, khi có vết thương thì giúp nhau liếm, có vui sướng thì chia sẻ cùng nhau.
Có lẽ, đây chính là hạnh phúc.
…
…
Cuộc sống có oanh oanh liệt liệt, nhưng mà phần lớn thời gian, đều là bình bình đạm đạm.
Khi một cô gái nói chuyện với bạn nói không phải nói để nói bạn làm sao hay làm thế nào, cô ấy chỉ là muốn tìm một người cùng nói chuyện mà thôi.
Vì thiên tính nên các cô ấy luôn càu nhàu với người thân nhất của mình, chứ chẳng lẽ lại kìm nén đến mức bị u tuyến sữa à?
Lúc này, con trai chắc chắn không nên giảng đạo lý với con gái, nói phải trái với họ.
Thật ra trong cuộc sống nhiều khi không cần giảng đạo lý, điều bạn cần phải làm là lắng nghe, là để cho cô ấy tìm được một nơi yên tâm để bày tỏ hết nỗi lòng.
Trần Thương nhìn Tần Duyệt nói đến mệt mỏi, ngáp một cái thì ngủ thiếp đi.
Lúc này phim mới chiếu được một nửa, nghe tiếng ngáy của Tần Tiểu Thiểm, Trần Thương đau lòng nhìn cô bé này, không nhịn được hôn một cái, nói một tiếng ngủ ngon.
Khoảng thời gian này cũng khiến thằng nhóc này mệt lả.
Nhưng mà ngay khi Trần Thương ôm Tần Duyệt mơ màng buồn ngủ, video phẫu thuật liên quan đến Trần Thương trên diễn đàn DXY. cn càng diễn càng ác liệt
- Trừ liên lạc với DXY. cn để xoá video, các người còn biết làm gì?
- Hy vọng người trung tâm cấp cứu của bệnh viện thành phố ra mà nói chuyện, đến nới xem các người làm thế là có ý gì?
- Nếu như các người thật sự có năng lực như vậy, tại sao không phát biểu công khai, mà lén lút phát một số video không có chứng cớ.
Cuối cùng, khi video càng diễn càng ác liệt, một người đàn ông có nhận chứng đứng dậy
- Đầu tiên, tôi xin thanh minh, đoạn video này, là tôi đăng lên, tôi là bác sĩ chủ trị ở trung tâm cấp cứu của bệnh viện thành phố: Triệu Kiệt.
- Thứ nhất video tôi đăng lên, cũng không phải là vì hấp dẫn cái gọi là tầm mắt của mọi người, mà là bởi vì kiêu ngạo! Video thứ nhất cũng không phải là đến từ tong phòng cấp cứu, mà là theo yêu cầu của người bệnh, bệnh viện chúng tôi đang tranh thủ sau khi bác sĩ mổ chính và người bệnh người đồng ý, để cho người nhà người bệnh xem video.
- Cho nên, không thể nghi ngờ tính chân thực
- Sau khi tôi thấy video thứ nhất này tôi rất vui vẻ, cũng rất kiêu ngạo, bởi vì vấn đề khó khăn như vậy đã được bệnh viện chúng tôi giải quyết, kỹ thuật thay thế hai lá van khi tim không ngừng đập, chúng tôi cùng tiến hành hai ca toàn bộ hai ca đều thành công! Làm một nhân viên y tế, tôi rất kiêu ngạo
- Còn những người nghi ngờ tính chân thực kia, tôi chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi, đã chạm đến điểm mù kiến thức của các người