Tiếu Nhuận Phương nhận lấy báo cáo, bà tò mò nhìn hai bên một cái, trong lòng hơi khó hiểu.
Sau khi cầm lên cẩn thận nhìn một chút, thì ra là kế hoạch của hai bên dời ra một chút, mặc dù là nhiệm vụ cùng kỳ, nhưng mà có thể trọng tâm hàng năm giống nhau.
Thật ra thì, mọi người cũng đều thảo luận tốt rồi
Trung tâm nghiên cứu tái tạo cơ ở tỉnh Đông Dương, đã xây dựng rất lâu, năm thứ nhất cũng không cần tiêu phí quá nhiều tiền.
Mà trung tâm nghiên cứu y học tim không ngừng đập ở thủ đô, còn cần kinh phí xây dựng và chu kỳ, như vậy, đương nhiên là sẽ tốn tiền nhiều hơn một chút.
Năm nay bạn nhiều một chút, sang năm tôi nhiều một chút, mọi người đều có thể chấp nhận
Ngay cả chu kỳ hoàn thành và báo tưởng của hai bên cũng lùi một năm.
Khiến Tiếu Nhuận Phương ngạc nhiên mừng rỡ hơn, thêm mấy phần tò mò:
- Thế này mới đúng, cùng nhau lùi lại, đều tốt cho hạng mục, chúng ta cũng có thể giúp đỡ nhau, như vậy tốt biết bao
- Nhưng mà... Sao mọi người có thể đạt được nhận thức chung thế?
Nghe lời của Tiếu Nhuận Phương, tất cả mọi người mà cũng không nhịn được cười một tiếng.
Ngô Đồng Phủ cười nói:
- Lãnh đạo, thật ra thì... Cũng không có thảo luận gì, người phụ trách hạng mục của chúng ta, đều là một người, cho nên cái này cũng không có vấn đề gì cả.
Lời này vừa nói, Tiếu Nhuận Phương trực tiếp ngây người
- Có ý gì?
Lúc này Ngô Đồng Phủ mới kéo Trần Thương qua giới thiệu một phen
- Đúng rồi, lãnh đạo, tôi giới thiệu với cô một chút, đây chính là người phụ trách tim không ngừng đập của chúng ta: Trần Thương, cậu ấy cũng là người hướng dẫn trung tâm cấp cứu bệnh viện thành phố làm phẫu thuật thay thế hai lá van khi tim đang đập
Trần Thương nhìn thấy người trước mắt thường xuyên xuất hiện trên đài truyền hình, không nhịn được kích động gật đầu cười một tiếng, chủ động bắt tay:
- Bộ trưởng Tiếu, chào cô cháu là Trần Thương.
Tiếu Nhuận Phương gật đầu, bà đã xem qua tài liệu của Trần Thương, nhưng mà dù vậy vẫn là hơi ngạc nhiên mừng rỡ:
- Ừ, thật sự là tuổi trẻ tài cao
Mà đây bên, Vương Ngọc Sơn đột nhiên nói:
- Lãnh đạo, thật ra thì... Trần Thương cũng là người phụ trách y học tái tạo cơ của chúng tôi, lúc trước tôi cũng đã nói qua với cô, cái phương pháp Chen đó là do Trần Thương nghiên cứu ra
Tiếu Nhuận Phương vừa nghe, lập tức ngẩn người
Cái này...
Đây là ý gì?
Nhìn thấy Tiếu Nhuận Phương hơi kinh ngạc, lúc này Vương Ngọc Sơn mới giải thích:
- Lãnh đạo, Trần Thương là phó chủ nhiệm của khoa cấp cứu Tỉnh Nhị Viện ở tỉnh Đông Dương, Trưởng khoa ngoại khoa tay, lúc ấy cậu ấy nghiên cứu ra được phương pháp Chen, bây giờ cao ốc đang xây ở Tỉnh Nhị Viện, mà Trần Thương ra khỏi trung tâm cấp cứu của bệnh viện để học bổ túc, trong lúc ở chỗ này, sửa đổi thuật thay thế hai lá van truyền thống, nghiên cứu ra thuật bắc cầu động mạch vành ở tim
- Cho nên, thật ra thì hai hạng mục của chúng tôi, cuối cùng đều là hạng mục của Trần Thương, mà... Chúng tôi đều đang làm công cho Trần Thương
Một câu nói, khiến bí thư ở vừa nhìn ngây người
Dù anh ta đã hơn bốn mươi tuổi gặp qua cảnh tượng hoành tránh của nhiều người nhưng lúc này vẫn trực tiếp ngây người
Mười mấy chuyên gia Trưởng khoa, trong đó còn có viện sĩ vây quanh một chàng trai?
Cái này... Cái này cũng quá giả rồi
Ngô Đồng Phủ không nhịn được gật đầu:
- Không sai
Tiếu Nhuận Phương nhìn Trần Thương, hồi lâu không lên tiếng, cảm giác đầu óc ông ông
Đời này, bà ở viện Trung Khoa ngây người lâu như vậy, cũng coi là thấy qua chuyện đời, chuyện lạ trong ngoài nước ít nhiều gì cũng nghe qua một ít
Sau khi bà làm rõ chuyện này, đột nhiên yên lặng.
Ngay sau đó, trong lòng bắt đầu ngạc nhiên mừng rỡ
Ban đầu giáo sư Thang Kim Ba đã khiến Tiếu Nhuận Phương đủ ngạc nhiên mừng rỡ, nhưng mà bây giờ, loại ngạc nhiên mừng rỡ này đã bị phóng to đến vô tận.
Bà nhìn Trần Thương, sau hồi lâu, không nhịn được nói:
- Tốt! tốt! Tốt
Sau khi nói xong, Tiếu Nhuận Phương không nhịn được đứng dậy, đi khỏi phòng làm việc, nghiêm túc quan sát Trần Thương nửa ngày.
- Không tệ, rất tốt
- Tiểu Trần, làm rất tốt, lần này là cơ hội, có nhiều thầy, chuyên gia, giáo sư có kinh nhiệm giúp cậu, tốt nhất là làm ra chút thành tích
- Thật tốt, nhìn thấy mọi người có thêm một đời người mới, tôi rất vui vẻ.
Tiếu Nhuận phương nhìn Trần Thương, khen không dứt miệng
- Viện trưởng Ngô, viện trưởng Vương, còn có các vị chuyên gia, chuyện lần này, mọi người chắc chắn phải giúp thật tốt, làm ra thành tích
- Tiểu Trần còn trẻ, kinh nghiệm chưa đủ, mọi người làm thầy, phải giữ vững! Bảo vệ tốt cương vị, nối tiếp thành tích vẻ vang này
- Như vậy, mới có thể truyền lửa cho người mới
Tiếu Nhuận Phương càng vui vẻ, càng nói càng vui mừng.
- Được! Quá tốt, bí thư Vương, đứ số điện thoại của tôi cho tiểu Trần, đúng rồi cũng đưa số của ông cho cậu ấy nữa
- Tiểu Trần, sau này có chuyện gì thì hãy đến tìm tôi
…
…
Sau khi từ Bộ vệ sinh đi ra, Trần Thương cũng hơi xúc động
Dù sao, nói thật, anh cũng không ngờ nhanh như vậy mình có thể gặp và bắt tay với bộ trưởng bộ vệ sinh
Sân sau, thật sự rất quan trọng
Khi Trần Thương ở Tỉnh Nhị Viện, cho dù là xuất sắc như thế nào, nhưng mà tất cả người anh tiếp xúc đều là các chủ nhiệm của bệnh viện.
Nhưng mà bây giờ không giống nhau, sân sau của anh là một người đơn vị cấp sở, viện trưởng chủ nhiệm cũng rất có thể là viện sĩ, cứ như vậy, nhiệm vụ của bạn, hạng mục của bạn và cả đầu đề đều là hạng mục trọng điểm cấp quốc gia
Thật sự kém sân sau quá xa quá lớn
Khó trách, nhiều người liều mạng chen chúc muốn đến bệnh viện lớn như vậy, bởi vì tiếp xúc được với cấp độ của xã hội này, thì đã không còn giống nhau.
Ngô Đồng Phủ có thể thường xuyên chạy tới chạy lui giữa bộ khoa học kỹ thuật và bộ vệ sinh, nhưng mà cha vợ cũng là viện trưởng lại chỉ có thể chạy tới chạy lui trong tỉnh.
...
...
Bên này Tiếu Nhuận Phương đưa đám người Trần Thương đi, cũng hơi bùi ngùi.
Thời đại nào cũng đều sinh ra người tài, đây là một chuyện tốt đối với sự phát triển y học của đất nước.
Lúc đó Thang Kim Ba nghiên cứu ra được Tang pháp, đã khiến cho bà vui vẻ rất lâu, bây giờ lại thêm một người trẻ tuổi nữa, đương nhiên Tiếu Nhuận Phương rất mong đợi dáng vẻ khi cậu ấy trưởng thành.
Đúng lúc đó, điện thoại vang lên, Tiếu Nhuận Phương cúi đầu nhìn một cái, là nội bộ gọi đến.
- A lô
- Bộ trưởng Tiếu, tôi là Tần Vĩnh Nghĩa, có một chuyện tôi phải báo cáo với ngài một chút.
Giọng Tần Vinh Nghĩa khá vội.
Tiếu Nhuận Phương vừa nghe là Tần Vĩnh Nghĩa, thấy ông nói chuyện hơi nóng nảy, không nhịn được hỏi:
- Chuyện gì?
Tần Vĩnh Nghĩa vui vẻ nói:
- Là như vầy, hôm nay viện trưởng Ryan của trung tâm y học Cleveland, viện trưởng Mold Alvincủa bệnh viện Presbyterian ở New York nước Mỹ, còn có Johnson & Johnson tập đoàn đổng sự Howard, cùng với... Những bác sĩ ngoại khoa tim của thành phố, thông qua đại sứ quán bên kia liên lạc với tôi, hy vọng có thể liên lạc với trung tâm cấp cứu của bệnh viện, tham quan thuật phẫu thuật thay thế hai lá van khi tim đang đập của chúng ta
Tần Vĩnh Nghĩa rất vui vẻ
Dù sao loại chuyện nước ngoài tìm tới cửa học kỹ thuật này, thật sự rất hiếm thấy