Sáng sớm hôm nay, khi Trần Thương trở về khoa cấp cứu, cho tới bây giờ tâm trạng chưa từng buông lỏng
Hơi nhớ anh Mã ngốc nghếch, cũng hơi nhớ y tá Dương Khiết cho mình uống sữa.
- Bác sĩ Trần tới
- Chào bác sĩ Trần
- Bác sĩ Trần cuối cùng cậu cũng trở lại
Khi Trần Thương vào phòng làm việc, tất cả mọi người đều rối rít gật đầu.
Mọi người đều biết mấy ngày nay bệnh viện xảy ra chuyện gì, bây giờ Trần Thương ở bệnh viện là cái bánh thơm ngon.
Mọi người nghĩ đến Dương Hồng Mai, cũng không nhịn được lắc đầu một cái, khoảng thời gian này trong lòng y tá Dương cực kỳ sợ hãi, rất sợ Trần Thương làm khó mình.
Khi Trần Thương vào phòng làm việc, Dương Hồng Mai gật đầu lúng túng cười một tiếng:
- Chào bác sĩ Trần, cậu về rồi à?
Trần Thương gật đầu cười một tiếng, không nói gì.
Mọi người đều là người trưởng thành, không nên ngây thơ như vậy.
Mã Nguyệt Huy nhìn thấy Trần Thương, lập tức trợn to hai mắt, không nhịn được cười một tiếng:
- Ngoại Khoa Tim không cần cậu nữa à? Cô nhi...
Trần Thương không nhịn được liếc mắt, tổ trưởng này, sao vẫn sống được đến giờ thế.
Trần Thương cười nhìn chủ nhiệm Dư:
- Chủ nhiệm Dư, cháu đã đi làm lại, đúng rồi... Mấy ngày trước cháu nhìn thấy cà phê của chú bị tổ trưởng Mã cầm.
Dư Dũng Cương mới vừa buồn cười, sau khi nghe Trần Thương nói một câu, lập tức xụ mặt, nhìn chằm chằm vào Mã Nguyệt Huy, ánh mắt dừng trên người ông ta khoảng 10 giây.
Tim lão Mã lập tức đập rộn lên
Nhìn Trần Thương, giận mà không dám nói gì...
- Chủ nhiệm, không phải... Đại ca, em sợ hết hạn
Lão Mã muốn giải thích, nhưng mà... Giải thích không có tác dụng, muốn phạt về thể xác làm gì?
Nhìn dáng vẻ lão Dư như vậy, Trần Thương lập tức hả hê rất nhiều.
Lão Dư không nhịn được nhìn Trần Thương, cười nói:
- Có thời gian thì đưa tôi đi làm phẫu thuật bắc cầu động mạch vành một lần, khoảng thời gian này hơi bận, nên không chú ý.
Trần Thương gật đầu cười một tiếng:
- Vâng, chắc chắn rồi
Có núi dựa, thì phải dựa vào để đi lên.
Chờ Dư Dũng Cương rời đi, phòng làm việc lập tức xôn xao cười lên.
Từ Ái Thanh không nhịn được mặt đầy hài hước nhìn lão Mã:
- Ha ha... Nếu đi mua cà phê, tôi đoán là còn có thể cứu
Mã Nguyệt Huy cắn răng nghiến lợi, áp lực gấp bội.
Buổi sáng, Trần Thương không lái xe, dù sao Trần Thương là mang danh cấp cứu để ra ngoài nên cũng phải làm sao cho ra dáng vẻ cấp cứu, cho phép sáng hôm nay ngồi đài.
Ngồi trong phòng làm việc, 120 vội vàng đưa vào một người phụ nữ trung niên vào.
Dáng vẻ hơn 50 tuổi, xung quanh còn có ba người đi theo tới
Y tá tiểu Kha vội vàng gọi Trần Thương:
- Bác sĩ Trần, người bệnh 55 tuổi, nữ, đau bụng kèm buồn nôn, nôn mửa càng ngày càng nặng
Vốn Trần Thương đang kiểm tra phòng, nghe âm thanh của tiểu Kha, vội vàng đi ra ngoài.
Sau khi đi ra, nhìn ba người xung quanh, lần này Trần Thương học được thông minh, vội vàng hỏi:
- Ai là người nhà của người bệnh?
Ba người rối rít lắc đầu
- Chúng tôi đều không phải là người nhà
Lần này Trần Thương ngẩn người.
- Chúng tôi là bạn đánh bài, khi bà ấy đánh bài, đột nhiên nôn, sau đó ôm bụng kêu đau, ba người tôi vội vàng đưa tới đây.
Ba người có một người nói lưu loát tiếng phổ thông.
Người bệnh mang thẻ căn cước, lúc này sắc mặt bà trắng bệch, trên mặt đầy mồ hôi lạnh.
Trần Thương thấy vậy cũng là không để ý tới những thứ khác, vội vàng nói:
- Tiểu Kha, đẩy giường, đưa đến phòng cấp cứu.
Tiểu Kha vội vàng gật đầu.
Mà bên đây bạn bài giúp đỡ làm thủ tục, sau đó liên lạc gọi người nhà đến.
- Đau chết tôi, tôi đau bụng quá... Bác sĩ cậu mau cứu tôi
Trần Thương gật đầu, trong lòng sớm đã có phán đoán.
Thật ra thì, một người nhân viên y tế hợp cách, lần đầu tiên nhìn thấy người bệnh, sau khi nghe được cá dấu hiệu, nên có một ấn tượng cảm giác đầu tiên và phán đoán.
Mà lúc này hai tay người phụ nữ ôm bụng, vẻ mặt đau khổ, hơn nữa kèm theo đó là nôn mửa.
Cái anh nghĩ tới đầu tiên chính là đau bụng cấp
- Cô nằm thẳng nhé, cháu sẽ kiểm tra cơ thể cho cô
Người phụ nữ lắc đầu:
- Không được, tôi xoay lại rất khó chịu.
Trần Thương giúp người phụ nữ nằm thẳng xong, sau đó vén quần áo lên, lộ bụng ra
Mới vừa lộ bụng ra, Trần Thương đã nhìn thấy bụng bị chướng, sau đó Trần Thương mới vừa đè một cái.
Người phụ nữ kêu rên rất đau khổ:
- Ai nha nha thật là đau, rất đau
Mấy phút sau, Trần Thương kiểm tra xong.
Trần Thương cũng có một ít ấn tượng
Ấn cả ổ bụng đều thấy đau, phản đau, bắp thịt căn cứng, bụng dưới lộ rõ.
Mà chướng bụng, Trần Thương hơi gõ một cái, lập tức cảm giác được một âm thanh trận trầm truyền đến
Lập tức nhíu mày
- Tiểu Kha, chuẩn bị châm cứu khoang bụng
Bây giờ người bệnh chắc chắn phải được chẩn đoán sớm, trong khoang bụng người bệnh có lượng chất lỏng lớn, bây giờ không biết là cái gì.
Mà Trần Thương cũng gọi bạn chơi bài vào
- Người bệnh có bị thương không?
- Không có
- Pháo khá nhiều, không bị thương nặng lắm
- Dạ
Nhìn ba người trả lời, Trần Thương cũng là cười khổ không thôi, pháo cũng không đến nỗi chảy máu bên trong chứ?
Lúc này, Tiểu Kha đã mở túi châm cứu ổ bụng ra, Trần Thương để người bệnh ký tên trước, sau đó châm.
Lúc này người nhà người bệnh còn chưa đến.
Cũng may mặc dù người phụ nữ đau bụng, nhưng mà cũng không đến nỗi hôn mê, ý thức rất rõ ràng, có thể ký tên.
Trần Thương tay cầm kim châm cứu, nhẹ nhàng châm vào bụng dưới.
Nơi này thật ra thì cần phải chú ý, bởi vì bụng dưới có bọng đái, chắc chắn không thể bởi vì châm bụng mà châm rách bọng đái, loại chuyện này thường gặp...
Khi chất lỏng được rút ra, Trần Thương lập tức ngây người
- Rút ra máu
- Chuyện gì xảy ra?
- Mau gọi điện cho con trai bà ấy
Lúc này ba bạn bài cũng luống cuống, vốn chỉ là đau bụng thường, bây giờ kết quả đột nhiên rút được máu từ trong bụng ra, đây đối với người bình thường mà nói, đều là một chuyện rất kinh khủng.
Ngay cả Trần Thương nhìn chất lỏng màu đỏ cũng nhíu mày
- Máu không đông
Nếu châm vào khoang bụng mà rút ra máu không đông là một chuyện rất nghiêm trọng.
Tại sao vậy?
Bình thường trong máu có tiểu cầu, bình thường khi chảy máu các loại tiểu cầu... Dưới tác dụng của một Prothrombin phức tạp máu sẽ đông lại.
Nhưng mà
Một khi châm dịch mà máu không đông, đầu tiên cân nhắc đến việc co quan nội tạng hoặc mạch máu bị nứt, nhắc nhở cần phải phẫu thuật khẩn cấp.
Giờ phút này, Trần Thương không nhịn được nhức đầu.
Đánh mạt chược cũng có thể đánh ra chảy máu trong?
Chuyện này không thể nào?
Trần Thương vội vàng nhìn tiểu Kha nói:
- Lấy máu làm xét nghiệm máu, đông máu...
Bây giờ đầu mối của Trần Thương khá loạn, bởi vì chứng cớ không đủ để chẩn đoán nội tạng trong khoang bụng người bệnh bị nứt.
Sau đó, Trần Thương vội vàng đẩy người bệnh chạy đến khoa chụp X-quang
Bây giờ, chỉ có trong chụp CT khoang bụng mới có thể chẩn đoán rõ ràng bệnh của người bệnh.
Mấy người bạn bài đều là hàng xóm, nhìn thấy trong bụng bạn cũ rút ra máu cũng hơi lo lắng.
Sau khi người bệnh đưa đến khoa X-Quang, rất nhanh đã tiến hành chụp phim
Chẳng qua là...
Trong khoang bụng không có dấu vết vỡ nội tạng
Khiến bác sĩ khoa chụp X-Quang và Trần Thương đều hơi ngẩn người.
Cuối cùng là nguyên nhân gì?
Nhưng mà, đúng lúc đó, bác sĩ khoa X-Quang đột nhiên nói:
- Bác sĩ Trần, anh xem nơi này
Trần Thương lập tức nhìn thấy trong khoang bụng có một hình ảnh
Bác sĩ chụp X-Quang ngạc nhiên mừng rỡ nói:
- Dấu hiệu dây.
Những lời này vừa nói, mặt Trần Thương lập tức trắng bệch, chuyện lớn...