Sau khi nói xong, Dương Khiết còn chưa kịp nói chuyện, mấy y tá khác cũng vội vàng chạy vào.
- Bác sĩ Trần, gần đây mỗi ngày chị Dương đều dọa đến chúng tôi cũng không dám dùng tủ lạnh, cái vi khuẩn Listeria gì kia là chuyện gì xảy ra thế?
- Đúng nha, mấy ngày nay tôi suýt chút đóng cửa tủ lạnh rồi, khi trước đây sữa của tôi khi nhiều cũng để trong tủ lạnh, bây giờ suy nghĩ một chút, thật có sợ hãi
- Đúng đúng đúng, tôi lúc ấy cũng không ít lần...
Trần Thương nhịn không được nuốt ngụm nước miếng, không phải là bởi vì đói bụng, cũng không phải bởi vì thèm, mà là đơn giản bởi vì anh cảm thấy đám y tá nhỏ này là đang đùa giỡn anh, mặc dù anh không có chứng cứ
Giờ khắc này, Trần Thương đang tưởng niệm lão Mã không gì sánh được, mặc dù người này vô sỉ chút, thế nhưng... Lực chấn nhiếp vẫn cực kỳ đủ, ít nhất cũng không đến mức bị đám y tá nhỏ bọn họ vây quanh như này...
Trần Thương tranh thủ thời gian nói sang chuyện khác, bằng không đám người kia lại so vấn đề là sữa của ai nhiều hơn, ai của ai sữa ít hơn, chuyện này sẽ chỉ càng chạy càng xa.
- Thật ra, không chỉ có quan hệ với tủ lạnh, vi khuẩn Listeria ở nhiệt độ bình thường cũng có thể tồn tại sinh sôi với số lượng lớn.
- Thế nhưng nói như thế nào đây, bình thường thì vi khuẩn không cách nào sống sót ở nhiệt độ thấp, bởi vậy cái này cho vi khuẩn Listeria có cơ hội để lợi dụng được, dẫn đến mọi người coi nhẹ vì thật ra trong tủ lạnh cũng vẫn tồn tại khả năng có vi khuẩn.
- Loại vi khuẩn Listeria này nói như thế nào đây? Đúng! Là tên sát thủ không sợ lạnh
Trần Thương nói xong, tiểu y tá giả vờ rất hài hước bắt đầu nở nụ cười.
Trần Thương cười lạnh một tiếng, quá giả, đơn giản là ngấp nghé nhan sắc của tôi mà thôi
- Vi khuẩn Listeria ở 2-42 độ, mà lại cho dù là độ PH cũng có thể sinh sôi nhanh chóng, thậm chí cũng có thể sinh tồn trong nhiệt độ thấp dưới 0 độ, cho nên vẫn nên phải chú ý chút
Nghe thấy kiểu nói này của Trần Thương, nói thật tất cả mọi người có chút bận tâm
- Đúng nha, tôi khoảng thời gian này xem nước Mỹ cũng có người bệnh bị nhiễm vi khuẩn Listeria, làm sao bây giờ?
Trần Thương cười nói:
- Thật ra trong nước chúng ta còn tốt, có quan hệ với thói quen ăn uống, nước ngoài thích ăn hoa quả rau salad, mà cơ bản trong nước chúng ta đều là thực phẩm chín, trên cơ bản vi khuẩn Listeria khi làm nóng ở 70 độ C trở lên trong hai phút đã bị tiêu diệt rồi, vì vậy cũng không cần lo lắng
- Trừ độc tủ lạnh định kỳ, giảm bớt khả năng sinh sôi của vi khuẩn, mà đối với đám người sức phía dưới miễn dịch, hạn chế tối đa không được uống sữa bò chưa qua khử trùng trừ độc, cả những thứ như pho mát, sushi, lát cá sống này, ăn trái cây cũng phải rửa sạch.
Y tá nhỏ nhìn Trần Thương thuần thục giải thích rõ vấn đề, trong lúc nhất thời không có lý do quấy rầy nữa, chỉ có thể trở về lại nghĩ biện pháp tiếp
Mà Trần Thương lại vào lúc này, nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng có thể ăn cơm.
Cấp cứu ca đêm, luôn làm cho người bất an, vốn không có người bệnh, thế nhưng cũng nhất định phải nói cho chính mình, ngàn vạn lần không thể nghĩ lung tung, bởi vì vừa nghĩ loạn, lập tức có thể tới ngay.
Ngay khi mười giờ rưỡi buổi tối, khoa cấp cứu tới một cô bé nhỏ.
Tuổi của cô bé nhỏ không lớn lắm, cách ăn mặc lại vô cùng... Gợi cảm, dù là ngày tháng ba thủ đô, cũng một thân tất chân thiếp thân váy liền áo, giày cao gót tạch tạch tạch, trong tay mang theo một cái túi xách Louis Vuitton.
- Tôi đăng ký.
Cô gái vô cùng bình tĩnh, căn bản nhìn không ra có bệnh hay không.
Tiểu Kha gật đầu, vội vàng chạy tới gọi Trần Thương.
Cách ăn mặc giản dị của Tiểu Kha ở trước mặt cô gái kia tựa như lập tức biến thành một cái vịt con xấu xí vậy.
Cô gái giống như khoe của tiện tay đặt chìa khóa xe Ferrari ở bên trên quầy lễ tân y tá, lấy tiền ra sau đó bắt đầu lấy CMND ra đăng ký.
Trần Thương lập tức vội vàng hỏi:
- Cô không thoải mái ở chỗ nào?
Cô gái thở dài, nhíu mày nói:
- Đau bụng, hai bên đều đau, vừa rồi eo đau đến mức không cúi xuống được, hiện tại tốt một chút rồi, nhưng vẫn đau.
Trần Thương gật đầu:
- Có thể tự mình đi chứ?
Cô gái gật đầu.
Trần Thương gọi tiểu Kha cùng một chỗ đến trong phòng cấp cứu, cho cô gái nằm ở trên giường.
- Trước đây cô từng có bệnh gì không?
Trần Thương thuận miệng hỏi.
- Không có, đều rất tốt.
Trần Thương gật đầu, để cô gái bày tư thế tốt, bắt đầu bắt mạch phần bụng, có điều, cách y phục không tiện, thế nhưng cô gái mặc váy liền áo, nếu kéo lên, tự nhiên cũng xuất hiện hình ảnh khá lúng túng.
Cũng may tiểu Kha ở đây, cũng không có chuyện gì.
Trần Thương nhẹ nhàng chạm đến phần bụng.
- Đau
- Ai nha... Đau đau đau
Trần Thương lập tức nhíu mày, dấu hiệu kích thích phúc mạc hết sức rõ ràng, mà khi bắt mạch phần bụng ấn lên thấy đau, phía dưới phần bụng hoặc bên phải bụng dưới làm chủ, đau nhức có bật lại, cơ bụng căng cứng rõ ràng.
Có viêm phúc mạc?
Không đúng
Có phải là bệnh tật phụ khoa hay không?
Nghĩ tới đây, Trần Thương nói câu:
- Cô chịu đựng một chút, có thể sẽ đau một chút
Cô gái cũng thản nhiên, gật đầu cắn răng.
Ngay tại khi Trần Thương dùng tay chạm đến phần bụng dưới, cảm giác được vòm âm đạo chắc nịch, tính chênh lệch hoạt động ở cổ tử cung, kèm theo chạm đến khối u viêm, rõ ràng lấy phía bên phải.
Điều này làm cho anh lập tức có chút cau mày:
- Cô có từng mang thai chưa vậy? Hoặc là sinh non?
Cô gái nghe xong có chút không vui, nhưng vẫn nói:
- Mang thai 5 lần, toàn bộ sảy thai.
Nói khi câu nói này ra, cô gái rất bình tĩnh, nghe như là đang nói tôi buổi trưa ăn năm cái bánh bao vậy, không có chút kiêu ngạo hay tâm trạng chập chờn nào.
…
…
Thế nhưng, cái này lại làm cho tiểu Kha trừng lớn miệng.
Trần Thương có chút nhíu mày:
- Gần đây không mang thai à?
Cô gái trực tiếp nói:
- Hôm trước kinh nguyệt vừa hết.
Viêm phúc mạc?
Mà lại là... viêm phúc mạc hố chậu cấp tính?
Bắt mạch phần bụng đối với bác sĩ khoa ngoại mà nói, hai tay chính là con mắt, có thể trông thấy đồ vật phía dưới bụng nhìn không thể thấy, thông qua cảm giác hai tay, có thể sờ đến rất nhiều manh mối.
Bắt mạch xong, biểu đồ bốn chiều của Trần Thương đối với bên trong ổ bụng cô gái có một cái ấn tượng đại khái.
Trước bụng dưới cô gái có một hình xăm, Trần Thương không nhận ra hình vẽ, thế nhưng cảm thấy có điểm giống Cung Thanh Niên.
Quần rất đơn sơ, chỉ có vài sợi dây nối lại với nhau.
Kỳ thật, những người bị bệnh này Trần Thương cũng đã gặp không ít.
Trần Thương quay người đối với tiểu Kha nói:
- Làm điện tâm đồ.
Tiểu Kha gật đầu, đang muốn hỗ trợ làm, bỗng nhiên cô gái nói:
- Cẩn thận một chút, Victoria secret
Nhìn sợi dây điện tâm đồ và miếng dán, nhịn không được ghét bỏ một tiếng, nói:
- Làm xong lau sạch sẽ cho tôi chút.
Tiểu Kha không tranh luận, mà chỉ nhẹ gật đầu:
- Tốt.
Trần Thương thấy thế có chút nhíu mày, hỏi:
- Ngoại trừ đau bụng, còn không thoải mái chỗ nào không?
Sau khi cô gái suy tư một chút, không nhịn được nói:
- Hình như không có, à có... Đi tiểu cảm giác hơi đau, hay mắc tiểu, tiểu nhiều có tính không? Cô lấy chút thuốc giảm đau cho tôi là được rồi, buổi tối tôi còn có việc đó