Sau khi Trần Thương nhìn thấy hệ thống nhắc nhở, cũng lập tức mừng rỡ nhiều hơn mấy phần
Bởi vì anh đã rất lâu không có nhìn thấy Boss đồng thời có thể tự mình giải quyết...
Gần đây cũng đã gặp, thế nhưng... Những Boss cấp lãnh chúa này Trần Thương cũng không giải quyết được, tự nhiên sẽ không đần độn đi nếm thử, không cẩn thận phẫu thuật thất bại, không chỉ báo hỏng kiếp sống nghề nghiệp của mình, càng quan trọng hơn là sinh mệnh người bệnh sẽ bị hủy trong tay mình.
Nghĩ tới đây, Trần Thương tự nhiên là nhiều hơn mấy phần chờ mong.
Không đợi
Bắt đầu đi.
Bằng không khi tổ trưởng Mã trở về, Boss này là của ai có thể còn nói không chính xác nha, đương nhiên chủ yếu nhất là người bệnh không nhất định có thể đợi bao lâu.
Nghĩ tới đây, Trần Thương nhìn thoáng qua Hạ Chính Trị:
- Anh lo lắng à?
Hạ Chính Trị không chỉ khẩn trương, anh là sợ đến một đám
Dù sao... một ca phẫu thuật như vậy, anh nhìn cái dạ dày kia cũng thành dạng gì, liệu có thể làm tốt à?
Hạ Chính Trị khóc không ra nước mắt, anh hỏi tôi có khẩn trương hay không...
- Có chút... Bác sĩ Trần, chúng ta chờ tổ trưởng Mã một chút đi, dù sao hệ số độ khó của ca phẫu thuật này có chút quá cao, anh nhìn cái bề mặt vết loét này đi, phúc mạc cũng bị phá hư, thủng còn không chỉ một chỗ, cái này suy tính đến vấn đề cắt bỏ một cái dạ dày lớn bao nhiêu và phạm vi, hay là chờ tổ trưởng Mã tới thương lượng một chút đi
- Mà người bệnh này còn là người nước ngoài, nghe nói còn là cái danh nhân gì đó, hai ta lại chơi đùa như thế... Tôi sợ xảy ra chuyện gì.
Trần Thương gật đầu cười một tiếng:
- Tốt, vậy chúng ta trước thanh lý ổ bụng, chờ tổ trưởng Mã tới phẫu thuật. Thế nào?
Hạ Chính Trị nghe xong, lập tức cảm động đến rơi nước mắt, không có cái gì so câu nói này có thể làm anh càng vui vẻ hơn
Thì ra Bác sĩ Trần là loại người dễ nói chuyện như thế
Hạ Chính Trị nhanh chóng vội vàng gật đầu:
- Được, tôi giúp anh
Thanh lý ổ bụng là một kiện công việc vô cùng phiền phức mà lại nhất định phải thận trọng.
Vì lẽ đó, khi nhìn thấy Hạ Chính Trị có chút khẩn trương, Trần Thương cảm thấy trấn an là sách lược tốt nhất, dù sao bất kỳ yếu tố nào cũng phải suy nghĩ thêm ở bên trong.
Nhìn lúc này anh cũng không luống cuống nữa, Trần Thương bắt đầu thanh lý ổ bụng.
Muốn hút rửa sạch sẽ hết bên trong dạ dày.
Kỳ thật, quá trình này so với anh ăn lẩu làm sạch “sách” cũng không khác nhau quá lớn.
Có lúc, cảm giác phẫu thuật là tinh vi, có đôi khi lại cảm giác người và động vật không khác nhau ở chỗ nào?
Nếu không phải dòng máu đang chảy ồ ồ kia cùng với nhiệt độ 36 độ...
- Rửa dạ dày bằng nước muối ấm.
Hạ Chính Trị gật đầu.
Giờ khắc này, bác sĩ Hạ cũng không khẩn trương, anh cảm thấy người bác sĩ Trần này không sai, có thể nghe người ta đề nghị, kỳ thật có thể trao đổi và giao tiếp rất tốt.
Lúc này dạ dày bởi vì nguyên nhân liệt ruột, đã dẫn đến nhu động cơ bản của dạ dày biến mất, chính là như bệnh tắc ruột vậy.
Tá tràng cũng bị căng ra, căng phồng.
Khoa Ngoại tiêu hóa là một cái phòng ban có hương vị, chuyện này đối với khảo nghiệm tâm lý bác sĩ ngược lại cao hơn một chút.
Dùng cách Lý Việt thường nói, kỳ thật chúng ta chính là - nam hài móc phân-.
Tốn thời gian rất dài, hai người lúc này mới đem ổ bụng dọn dẹp sạch sẽ.
Tiếp đó sử dụng chất kháng sinh, phòng ngừa lây nhiễm tăng lên.
Bởi vì thời gian phẫu thuật tương đối dài, người bệnh đã sử dụng xong hết chất kháng sinh.
Sau khi thanh lý xong ổ bụng, Hạ Chính Trị do dự nhìn thoáng qua Trần Thương:
- Tổ trưởng Mã còn chưa có đến nữa?
Trần Thương gật đầu:
- Ừm
- Nếu không... Chúng ta tới tách rời phần thân dạ dày trước đi
Hạ Chính Trị sửng sốt một chút, nhìn thoáng qua Trần Thương, chỉ cảm thấy ánh mắt của anh thanh tịnh:
- Không đợi Tổ trưởng Mã hả?
Trần Thương mỉm cười:
- Không cần, Tổ trưởng Mã tới trực tiếp phẫu thuật là được rồi, chúng ta làm chuẩn bị công tác giai đoạn trước cho tốt, anh ấy cũng bớt lo
Hạ Chính Trị nghi ngờ nhìn thoáng qua gây tê sư Chu Hạc, nuốt ngụm nước miếng nhìn Trần Thương:
- Anh ngày thường đều là kiểu này à?
Trần Thương gật đầu:
- Không sai, Tổ trưởng Mã cũng tốt, chủ nhiệm Dư cũng thế, bọn họ sẽ chỉ làm thao tác mấu chốt, dù sao bọn họ bận rộn như vậy, làm gì có thời gian, chúng ta nếu là xử lý không tốt bọn họ ngược lại sẽ không cao hứng
Hạ Chính Trị nghe xong, cảm thấy Trần Thương nói rất có lý.
Mình cũng không được phẫu thuật với các đại lão, có điều cũng hẳn là một cái đạo lý như thế, con người bác sĩ Trần rất tốt, hẳn là sẽ không lừa gạt mình.
Vậy thì... Tiếp tục đi
Trần Thương thấy thế, vui mừng cười một tiếng, trẻ nhỏ dễ dạy
- Nhấc dạ dày lên
Hạ Chính Trị gật đầu, công việc này anh cũng hay làm, khi ở khoa bọn họ, khi chủ nhiệm làm phẫu thuật, anh chính là hay phụ trách cái này.
Thế nhưng... Hạ Chính Trị nhớ kỹ lời chủ nhiệm nói, tách rời dạ dày, tá tràng là một công việc vô cùng có tính khảo nghiệm đối với bác sĩ mổ chính, cũng không phải chỉ là một kiện khảo nghiệm công việc nhất trợ thôi à?
Thế nhưng, ngay sau đó anh đã nhìn Trần Thương trực tiếp dùng kẹp cầm máu đem dây chằng vị kết tràng trước tách ra một cái hố
Sau đó, cái ngón trỏ thon dài kia xâm nhập trong đó, hơi nhíu
Lập tức, nhấc dây chằng vị kết tràng lên
Giờ khắc này, đám y tá nhỏ kia cũng lập tức sững sờ
Bọn họ phát hiện, ngón tay của bác sĩ Trần thật dài, thật mạnh mẽ
Hoàn toàn chính xác, Hạ Chính Trị cũng không thể không ao ước, thì ra ngón tay dài cũng là có ưu thế
Sau đó Trần Thương xuôi theo bờ cong vị lớn - cạnh dưới mạc nối mạch máu cong, từ bên trái theo thứ tự cắt đứt dây chằng ở hai thanh kẹp cầm máu, và sử dụng sợi tơ buộc ga-rô.
Cái mấy ngón tay linh hoạt này xuyên qua trong đó, thon dài mà linh hoạt, nếu không phải mang theo găng tay, tuyệt đối đẹp mắt cực kỳ
Đám y tá nhỏ kia nhìn cũng sững sờ, các cô làm y tá dụng cụ lâu như thế, là lần đầu tiên phát hiện thì ra làm phẫu thuật khoa Ngoại tiêu hóa cũng có thể làm đẹp mắt như vậy
Kỳ thật, tất cả mọi người không quá ưa thích phẫu thuật với Ngoại khoa tiêu hóa, dù sao quá có hương vị, gặp phải bệnh tắc ruột, càng làm cho người ba ngày ăn không ngon.
Thế nhưng người ta là bác sĩ Trần làm phẫu thuật, đã để các cô quên đi rất nhiều những cái đồ vật không tốt kia, trong mắt chỉ còn lại cái ngón tay nhanh chóng phân li không ngừng cắm xuyên ở giữa mạc nối dạ dày này... Tách rời...
Tách rời đến vị mạc nối trái, khi giao giới chỗ động mạch phải, Trần Thương lập tức ngừng lại, bởi vì người bệnh cũng không cần cắt toàn bộ dạ dày, tách rời đến nơi này cũng đã đủ
Ngay khi tiếp xuống chuẩn bị động tác kế tiếp, Trần Thương chợt phát hiện một chuyện phiền toái.
Trách không được có thể được xưng là cấp lãnh chúa, thì ra là thế
Chỉ thấy bờ cong cạnh dưới phía bên phải: Dây chằng vị kết tràng, thành sau dạ dày, hoành kết tràng mạc treo và màng đầu bao tuyến tụy chặt chung một chỗ bốn phía vị trí mang tính mấu chốt
Nơi này là ngàn vạn không thể cắt đứt với kẹp khối lớn bên trái như vậy, không cẩn thận sẽ gây thêm rất nhiều tổn thương.