Khi Bác Sĩ Mở Hack (Dịch Full)

Chương 995 - Chương 996: Tôi Thật Không Phải Cố Ý

Khi bac si mo hack full
Chương 996: Tôi Thật Không Phải Cố Ý
 

Mà ba đứa trẻ đều bị một ngụm bất thình lình làm cho sợ ngây người, vốn còn không có khóc đâu, nhìn thấy mẹ mình tới, lập tức từng cái đưa cái oa oa khóc lớn.

Dù sao đông xuân giao mùa, quần áo đứa trẻ mặc cũng dày, thế nhưng trên đùi hay là cắn một cái, thoạt nhìn lại giống thủng, lại giống là không có thủng

Thế nhưng ba mẹ cũng gấp gáp nha

Không để ý tới đi làm, trực tiếp mang theo đứa trẻ đến cấp cứu tranh thủ thời gian tiêm vào vắc xin phòng dại.

Mặc dù nói là 24 giờ tiêm vào sẽ không sao, thế nhưng... Làm ba mẹ ai cũng đều hi vọng sớm một chút, sợ chậm sẽ xảy ra chuyện gì.

- Tốt, bảo bối không khóc không khóc, tiêm một kim sẽ tốt thôi, không sợ

- Đúng, kiên cường một chút.

- Tiêm không đau, lập tức sẽ tốt.

Ba người cha mẹ đều đang trấn an.

Thật ra, nguyên nhân đám trẻ nhỏ này khóc là cái gì, mẹ của mấy đứa bé cũng không làm rõ ràng được, thế nhưng rất có thể là bởi vì bị ba mẹ mắng, cái này mới khóc.

Bằng không cái vết tích trên đùi chỗ kia sẽ thêm đau nha

Thế là tranh thủ thời gian trấn an:

- Tốt, mẹ cũng không mắng con, không cho con khóc, nếu còn khóc mẹ sẽ tức giận

Quả nhiên, một chiêu này thật đúng là có hiệu quả, ba đứa trẻ lập tức không còn khóc nữa.

Thế nhưng nghĩ đến một hồi nữa sẽ tiêm, mấy đứa bé lại bắt đầu khóc lên.

Ở trong mắt những đứa trẻ này, tiêm vẫn luôn là cái ác mộng.

Thật ra tiêm cấp cứu đều là y tá đi tiêm, thế nhưng buổi sáng bên này bận bịu phối dược chấp hành y lệnh, Trần Thương cũng đi làm thay.

Khi tiêm đến mấy đứa trẻ nhỏ, ba đưa trẻ lại bắt đầu khóc lên.

Ai cũng không muốn mình bị tiêm đầu tiên

Mà một cái thằng nhóc phía sau cũng là tiêm, có điều tiêm là thuốc Yếu tố tăng trưởng thần kinh (NGF).

Đứa trẻ nhỏ tuổi nửa đêm bị trúng gió, dậy sớm mặt đơ, hiện tại hoóc-môn trị liệu, bác sĩ nói tiêm vào chút Yếu tố tăng trưởng thần kinh (NGF) khôi phục tương đối nhanh, vì lẽ đó buổi sáng đi làm tới cấp cứu trước để tiêm.

Nhìn ba cái đứa trẻ làm ầm ĩ, người thanh niên trẻ tuổi cũng gấp gáp, nếu như vậy nữa anh sẽ bị muộn giờ làm

Bất đắc dĩ nói:

- Mấy chị à, hay là để tôi tiêm trước đi, mấy chị lại dỗ dành đứa trẻ, tôi đang vội đi làm nữa

Nhìn thấy anh ta cũng là tiêm, mấy người mẹ này lập tức tinh thần tỉnh táo lên

- Được, được, anh tới trước

Nam thanh niên cũng cười nói tiếng cám ơn.

Sau đó nhìn mấy đứa bé nói:

- Tiêm không đau, cháu nhìn chú đi, thật không đau

Trần Thương nhìn thoáng qua Yếu tố tăng trưởng thần kinh (NGF), do dự nhìn thoáng qua cậu thanh niên, cái kim này... Tựa như có một chút đau đó.

Hoàn toàn chính xác, dù sao yếu tố tăng trưởng thần kinh (NGF) cũng là tác dụng ở thần kinh, thật đau, mà lại đau cũng thật lâu...

Trần Thương nhìn nam thanh niên đang hăng hái, bất đắc dĩ đau lòng nhìn thoáng qua mấy đứa trẻ, anh luôn cảm thấy lát nữa sẽ hơi khó khăn.

Mấy người mẹ trẻ cũng là an ủi con mình:

- Đúng, bảo bối, thật không đau, bé ngoan, anh chú này đi, chú đó cũng là tiêm! Không tin các con xem, thanh niên hảo hán, tiêm không cho khóc không cho phép ồn ào nha.

Nam thanh niên nói đùa với đứa trẻ:

- Đúng, con nhìn chú này, thật không đau

Sau khi Trần Thương phối thuốc xong, trực tiếp đánh cái mông của nam thanh niên.

Lập tức

Một trận tiếng heo kêu rên thê thảm vang lên:

- Ai ui, đau đau đau! Hí

- Bác sĩ, làm sao lại đau như thế?

Nam thanh niên rất rõ ràng chưa chuẩn bị sẵn sàng, anh đã đánh giá thấp tác dụng của loại này thuốc.

Tiếng kêu thê thảm thật để ba cái đứa trẻ cũng không khóc, mắt trợn tròn nhìn cái ông chú “Kiên cường” này.

Mà ngay cả mẹ của ba đứa trẻ cũng sững sờ

Kịch bản này không đúng?

Hay là thằng nhóc này cố ý?

Cái thuốc này... Hết lần này tới lần khác còn không thể tiêm quá nhanh, thế là, nam thanh niên bắt đầu kêu lên, anh muốn cố nén, thế nhưng mà biểu lộ dữ tợn trên bộ mặt càng thêm sinh động, thuyết minh hình tượng cái gì gọi là đau

Cuối cùng, Trần Thương đã tiêm xong

Nam thanh niên càng đau

- Ai nha... Đau quá, bác sĩ, sao kim này lại đau như thế

Ba đứa trẻ thấy thế, lập tức oa một tiếng khóc, đứng dậy chạy ra bên ngoài

Mấy người mẹ trẻ tuổi càng trợn tròn mắt

Một mặt tức giận nhìn nam thanh niên.

Nam thanh niên cũng là một mặt vô tội, xoa cái mông bất đắc dĩ nói:

- Đây là đau thật nha

Mấy cái người mẹ phẫn nộ nhìn nam thanh niên một cái, đứng dậy chạy theo bắt đứa trẻ lại.

Trần Thương bất đắc dĩ thở dài.

Nam thanh niên quay người nhìn thoáng qua Trần Thương, tủi thân nói:

- Tôi thật sự đau mà

Trần Thương gật đầu, tỏ ra là đã hiểu:

- Ừm, tôi biết

Thế nhưng mà, ánh mắt ba người mẹ vừa rồi nhìn nam thanh niên, tuyệt đối có thể giết anh...

Nam thanh niên cũng không nhịn được đuổi theo:

- Chị, chị ơi... em thật không phải là làm màu, là đau thật, các chị tha thứ em đi.

Ba chị đại này rất rõ ràng không đếm xỉa tới anh, nhanh chóng đuổi bắt đứa trẻ lại ngay ở đại sảnh cấp cứu.

Lúc này, đứa trẻ lại chạy rất nhanh, trong miệng khóc oa oa, vừa khóc vừa chạy:

- Cứu mạng...

Trần Thương thấy thế, bất đắc dĩ thở dài:

- Nghiệp chướng rồi...

Khi cái ba người mẹ trẻ tuổi này trở về, ánh mắt khi nhìn Trần Thương lại chợt hơi kỳ quái

Các cô mặc dù cảm thấy Trần Thương không phải chủ mưu, nhưng cũng tuyệt đối là đồng lõa.

Mà ánh mắt ba bạn nhóc nhỏ nhìn Trần Thương rõ ràng cũng như đang nhìn Đại Ma Vương

Trần Thương đối với chuyện này cũng rất bất đắc dĩ.

Tôi chỉ đâm cái kim, trêu chọc người nào?

Cũng may vào lúc này, y tá bên kia cũng hết bận, tranh thủ thời gian trở về tiếp nhận, Trần Thương cũng nhanh lại giao ban.

Khi mấy cái bạn nhóc nhỏ nhìn thấy Dương Khiết, tựa như cũng không còn khóc dữ như vậy.

Điều này làm cho Trần Thương trừng to mắt tò mò nửa ngày, chẳng lẽ Dương Khiết còn có cái thuộc tính đặc biệt gì à?

Có điều cẩn thận so sánh một phen Dương Khiết và ba người mẹ anh mới hiểu được, thì ra... Tham phú phụ bần, khóc cái gì mà khóc, được chị gái xinh đẹp tiêm cho mà còn khóc cái gì, nếu là tôi, tôi cũng không khóc

Khi giao ban buổi sáng, lão Dư nói rõ mấy chuyện, trong đó cũng bao gồm cả chuyện “Hội chứng Ngày thứ năm”.

Lão Dư nhìn mọi người, trực tiếp nói:

- Mọi người chú ý chút, lát nữa sau khi trẻ em làm phẫu thuật ruột thừa, chắc chắn phải ở đủ 8 ngày, tám ngày sau khẳng định không có chuyện gì, mói cho phép xuất viện, chắc chắn phải phòng ngừa hội chứng Ngày thứ năm bị bỏ sót.

- Sau đó định thời gian tổ chức dạy học hoạt động trong khoa một chút, không được bởi vì chúng ta là cấp cứu thì coi nhẹ những chuyện này. Chuyện này, may mắn có Trần Thương, mọi người tiếp tục học tập Trần Thương một chút.

Trần Thương được khích lệ quang minh chính đại như thế, còn hơi ngượng ngùng.

Mọi người thấy bác sĩ bồi dưỡng này, cũng là dồn dập bắt đầu vỗ tay, không keo kiệt chút nào đem tiếng vỗ tay hiến cho anh.

Bình Luận (0)
Comment