Edit: Tiểu Vũ
Ngày hôm sau là ngày khai mạc Demacia Cup, đội 2 của ZGDX có một thành viên của đội 1 LPL trong đội hình, thế nên từ khán giả đến bình luận viên đều vì chuyện tuyển thủ dự bị Lục Nhạc của đội 1 ZGDX dẫn đội 2 xuất chinh mà đặt cho họ một cái tên: ZGDX.BLUE.
——– Người ở đây ai cũng thích quay ngược thời gian trở về quá khứ.
Ở khu vực Hàn Quốc, từng có một CLB có 2 đội đồng thời cùng tham gia thi đấu Liên Minh Huyền Thoại chuyên nghiệp là SAMSUNG.WHITE và SAMSUNG.BLUE. 10 người của 2 đội đều cực kì có năng lực, thay nhau thống trị các giải đấu ở khu vực Hàn Quốc, cuối cùng SAMSUNG.WHITE đã tỏ ra vượt trội hơn khi giành được quán quân thế giới năm đó.
Truyền kì về 2 đội xanh trắng của SAMSUNG rầm rộ đến mức ai nấy đều say sưa bàn luận, người ta còn đùa rằng năm đó chính là “Triều đại của SAMSUNG”—– Riot còn bởi vì hiện tượng “SAMSUNG” mà phải sửa lại quy định ngay vào mùa giải sau: Một CLB không thể đồng thời có 2 đội ngang hàng trong một giải đấu chuyên nghiệp.
—— “Thực lực mạnh mẽ” có lẽ chỉ là một khái niệm mơ hồ, nhưng mạnh đến mức khiến cho công ty phát hành game phải thay đổi quy định y như sửa bug để hạn chế sức mạnh của bạn, thì đủ thấy được tiếng tăm vang xa đến cỡ nào, ảnh hưởng sâu đến mức nào.
Lúc này.
Thành viên của đội 2 dường như không hề có sự bất mãn gì với cách gọi ZGDX.BLUE này, hơn nữa còn rất thích thú, ít nhất thì trước khi đến nơi thi đấu, Phá Quân đang cúi đầu nghịch điện thoại hét lên một tiếng: “Ôi đm bọn họ gọi chúng ta là ZGDX Blue kìa ha ha ha ha ha ha?!”
Nhất thời bên trong xe tràn ngập những tiếng cười “ha ha ha ha” “hi hi hi” vô cùng lạc quan——
Tiểu Bàn: “Được đó, ví rất hay.”
Lão K: “Tức là họ muốn ám chỉ năm nay đội 1 sẽ giành được quán quân?”
Phá Quân: “Mặc dù năm đó đội trắng vô địch thế giới, thế nhưng lúc còn ở trong nước trắng luôn bị xanh đè đầu cưỡi cổ—- Phải không Thành ca, em nhớ thì đội trắng chỉ thắng được đội xanh đúng 1 lần thôi?”
“Đúng vậy, ” Người đàn ông ngồi cuối ghế cuối lười biếng đáp một tiếng, cười như không cười nhìn hỗ trợ đội 2 đang đầy hưng phấn, “Sao đấy, cậu cũng muốn đè đầu cưỡi cổ đội 1 chúng tôi à? Dã tâm lớn quá nhỉ… “
Nói thì nói như thế.
Những trong giọng nói rõ ràng mang theo ý cười nhàn nhạt.
Tiểu Bàn nhảy lên đập Phá Quân một phát rồi gào lên “Bảo đao của Bàn gia tôi đây còn chưa cùn mà cậu đã muốn mưu triều soán vị rồi”, cùng lúc đó Đồng Dao quay đầu lại nhìn Lục Tư Thành cười khúc khích, người đàn ông ngẩng đầu quét mắt nhìn cô: “Cười cái gì?”
“Hóa ra anh vẫn còn rất có tình thương đó.”
“…” Lục Tư Thành “ờ” một tiếng, “Vẫn có đấy.”
Đồng Dao trợn trắng mắt, ngồi trở lại ghế của mình, suy nghĩ một chút rồi đưa tay kéo tai nghe người bên cạnh xuống, đụng đụng vai cậu: “Này, Tiểu Lang, em có nghe thấy bọn họ vừa nói gì không?”
Tham Lang đang nhắm mắt dưỡng thần dựa vào cửa sổ nghe nhạc thì bị Đồng Dao lay tỉnh, cậu ra cũng không giận, chỉ có chút mơ hồ mở mắt ra hỏi: “Nói cái gì?”
“Trên mạng đều đang gọi đội 2 là ZGDX.BLUE, họ đều hy vọng có một ngày bọn cậu cũng giống như Samsung xanh năm đó đè đầu cưỡi cổ Samsung trắng trong các giải đấu trong nước, đánh cho đám người già đội 1 tơi bời hoa lá.”
“…” Con ngươi của Tham Lang hơi sáng lên, nhưng rất nhanh đã lại trở nên ảm đạm, “Đáng tiếc là cuối cùng Samsung xanh không giành được chức vô địch, trong mắt những người khác, đội xanh vĩnh viễn là bại tướng dưới tay đội trắng.”
“…”
“AD đội xanh còn bị AD đội trắng đánh cho phát khóc ngay trên sàn đấu.”
“…”
Tham Lang liếc mắt, ném lại một câu “Vẫn là dẹp đi” rồi lại đeo tai nghe lên… Đồng Dao lúng túng nhìn cậu ta một hồi, mãi cho đến khi thấy điện thoại rung lên, sau đó nhận được tin nhắn cười nhạo đến từ bạn trai cô——
[fhdjwhdb2333: Mặt nóng dán mông lạnh, vui không?]
Đồng Dao: “…”
Cái người này.
[zgdx, smiling: Anh ra chỗ khác đi! Bà đây đang rất vui luôn!]
[fhdjwhdb2333: Mấy thằng nhóc đang đến tuổi phản nghịch kia dầu muối thế nào cũng không ăn đâu, em dùng tình thương cảm hóa cậu ta còn không bằng mang nó đến đây cảm hóa anh cho rồi.]
[zgdx, smiling: Cảm hóa anh cái gì?]
[fhdjwhdb2333: Lúc đấu tập cố ý thua cậu ta, tăng cường niềm tin, diệt trừ tâm ma.]
[zgdx, smiling: Thua thế nào?]
[fhdjwhdb2333: Chỉ dùng tay trái chơi thôi? Như vậy rồi mà còn cậu ta còn thua anh thì chỉ còn nước về nhà trồng rau nuôi lợn thôi.]
[zgdx, smiling: … … … Người ta chỉ là một cậu nhóc, sao anh cứ có địch ý với người ta thế?]
[fhdjwhdb2333: Cứ nghe thấy cậu ta gọi em là “chị Đồng Dao” thì anh lại khó chịu.]
[zgdx, smiling: Ồ, hâm mộ thế cơ, anh cũng có thể gọi thế mà.]
Đồng Dao gửi xong tin nhắn này liền để điện thoại xuống đứng lên, bám lên thành ghế tròn mắt nhìn Lục Tư Thành, dáng vẻ có chút mong đợi; anh nâng mí mắt nhìn cô, dùng khẩu hình miệng nói: Không biết lớn nhỏ, lăn.
Đầu Đồng Dao lập tức rụt trở về.
…
Nửa tiếng sau.
Xe buýt đưa cả đội đến địa điểm thi đấu, người của đội 2 được nhân viên dẫn ra sau hậu trường, nhóm của Đồng Dao chỉ đến xem nên được nhân viên đưa đến khu vực chỗ ngồi đặc biệt ——-
Lục Tư Thành quả không hổ danh là tuyển thủ nổi tiếng hàng đầu, ở nơi tối lửa tắt đèn chẳng thấy rõ mặt ai với ai thế này vậy mà anh vừa đi vào khu vực khán đài là đã có người lập tức nhận ra, hét lên ầm ĩ “Trời ơi, chessman kìa” “Thành ca? Chồng tôi? Ở đâu ở đâu?”, gây ra một trận náo động không nhỏ…
Đồng Dao: “Lục sięu sao, anh mŕ không thi đấu chuyęn nghiệp thě có thể lăn lộn trong giới giải trí được đấy.”
Lục Tư Thŕnh: “Im miệng.”
Đồng Dao phủi mông một cái rồi ngồi xuống ghế mŕ BTC đă sắp xếp, chỉ cần ngẩng đầu lęn lŕ có thể nhěn thấy mŕn hěnh lớn trực tiếp trận đấu, Đồng Dao cảm thấy BTC đã xếp cho họ vị trí quan sát trận đấu tốt nhất thế nên cô liền ngẩng đầu bắt đầu chăm chú xem thi đấu—–
Sau lễ khai mạc, trận mở màn của ngày hôm nay chính là đội 2 của ZGDX và đội 2 của Lam, cả 10 người của 2 đội thi đấu trận mở đều là người Trung Quốc, không có bất kỳ thành viên người Hàn nào lẫn vào.
Lúc ván đấu bắt đầu, mấy cậu nhóc của đội 2 có vẻ hơi căng thẳng: Dù sao các trận đấu ở LSPL không bán vé cho fan hâm mộ đến theo dõi như ở LPL, vậy nên có lẽ bọn nhóc không quen lắm với việc có người ngồi bên dưới hò hét cổ vũ.
“Lần đầu tiên em đến xem một trận đấu chuyên nghiệp chính là trận chung kết giải mùa xuân năm nay, ” Đồng Dao ngồi dưới cảm khái nói, “Lúc đó xung quanh cũng rất náo nhiệt, em ngồi cùng với fan của ZGDX… Khi ấy em nghĩ thầm: đội trưởng của ZGDX đúng là đẹp trai y như trong ảnh!”
Lục Tư Thành: “Có quỷ mới tin em nghĩ như thế.”
Đồng Dao: “…”
Mẹ nó, bị vạch trần rồi.
Không sai.
Lúc đó cô đã nghĩ Lục Tư Thành là thần tiên không thích con người, người như thế thì đẹp trai đến mức nào cũng chẳng liên quái gì đến cô cả… Thế nên bây giờ có muốn vuốt đuôi ngựa thôi cũng cảm thấy có chút khó nhằn, Đồng Dao nghiêng người, dùng giọng nói chỉ 2 người mới có thể nghe được nói: “Anh hiểu em như thế khiến em sợ muốn chia tay luôn.”
Lục Tư Thành đưa tay vỗ vỗ đầu cô như cảnh cáo—–
Sau đó thì trận đấu bắt đầu rồi.
Tham Lang chọn Jinx——- Đồng Dao rất thích tinh thần vấp ngã ở đâu thì vực dậy ở đó của cậu ta—— Nếu đổi lại là cô, thì chắc chắn cô sẽ không dám dùng LeBlanc một thời gian sau khi bị A Thái dập cho te tua—–
BAN & PICK diễn ra rất nhanh chóng, đội hình cuối cùng của đội 2 ZGDX là Maokai, Kha’Zix, LeBlanc, Jinx, Braum; đội hình bên phía Lam là Trundle, Hecarim, Malzahar, Sivir, Thresh.
Về tướng thì không bên nào chiếm được lợi thế quá lớn——-
Ván đấu diễn ra được bốn phút, giai đoạn đầu hai bên đi đường bình thường, trạng thái của Tham Lang ngày hôm nay không tệ, lúc cấp một dựa vào lợi thế của Braum mà làm tiêu hao máu của đối phương, chỉ số lính cũng nhỉnh hơn AD của Lam;
Lúc được hai cấp rưỡi, đi rừng của đội 2 ZGDX đến khu vực bụi cỏ đường dưới, Jinx không hề nôn nóng, động tác tự nhiên không hề để lộ ra “sau lưng tôi có người”, khi Jinx lên được cấp ba trước, đi rừng Kha’Zix nhảy ra từ trong bụi cỏ, kết hợp với đường dưới nhà mình tạo nên lợi thế ba đánh hai, thành công hạ được tổ đội hai người đường dưới của Lam!
Cả nhà thi đấu vỗ tay hoan hô!
Đồng Dao cũng vỗ tay theo: “niice!” (tác giả để 2 chữ i nhé, ko phải t để đâu )
Lúc này lượng máu còn lại không nhiều lắm, hộ trợ biến về nhà trước, Jinx không nhanh không chậm đẩy lính lên, rồi đứng ở nơi cách trụ ngoài xa xa biến về nhà—–
Mà vào lúc này, cả hội trường xôn xao, bởi vì màn hình chiếu toàn cảnh không bị khuất tầm nhìn nên khán giả đều nhìn thấy đi rừng Hecarim của đối phương đã chạy tới, di chuyển khôn ngoan, trong tình huống Jinx không còn nhiều máu như hiện tại rất có thể sẽ băng trụ hạ người!
Khi khán giả đang căng thẳng nín thở, tròn mắt nhìn cho rằng mạng của Jinx đã chắc chắn nằm trong tay Hecarim, thì lại nhận ra ngay khi Hecarim xuất hiện thì Jinx đã lập tức có phản ứng, ném ra lựu đạn trói chân đối phương, khiến Hecarim ăn trọn hai phát tấn công của trụ, di chuyển quanh trụ—— Dưới sự tập trung quan sát của khán giả, ai cũng đều nhìn chằm chằm vào Hecarim đầy máu vì di chuyển khó khăn, lại phải chịu sát thương của trụ, trong khoảng thời gian này chỉ có thể quăng được một đòn đánh thường vào Jinx, khoảng giây thứ tư, nhận thấy lần gank này không thể thành công được, Hecarim đã nảy sinh ý định muốn lui về, nhưng vào đúng lúc này, Jinx vẫn luôn “chạy trối chết” lại thừa thắng xông lên, dùng số năng lượng cuối cùng phóng ra w làm chậm Hecarim, tiếp đó tung liên tiếp hai đòn a đánh thường!
Một giọt máu lật bàn!
Tất cả các thao tác chỉ diễn ra trong vòng 7 giây!
Khán giả ở hiện trường lần thứ hai vỗ tay hoan hô, ngay cả bình luận viên cũng đứng ngồi không yên—–
[Loạt thao tác vừa rồi, tất cả đều nhờ vào sự tỉ mỉ và tâm lý chiến đấu vững vàng![
[Jinx rất lợi hại, xem ra vị trí AD của ZGDX thật sự đã có người kế vị rồi a ha ha ha ha ha ha ha!]
[Nói thật thì, loạt thao tác vừa rồi đâu có kém gì chessman đâu?]
Trong khi bình luận viên hưng phấn mà thổi phồng, Đồng Dao quay đầu nhìn Lục Tư Thành, anh đang ngồi bắt chéo chân, hất cằm xem trận đấu, vẻ mặt rất bình tĩnh.
Đồng Dao: “Không lo lắng sao? Thao tác vừa rồi của Tiểu Lang quả thật là 50/50 với anh đấy.”
Lục Tư Thành: “Vừa rồi thì tính là gì chứ, nếu như trong trận đấu mà có người dám đến gank anh như thế thì đến 10 người anh xử đẹp 11 người, chờ thằng nhóc kia có được loạt thao tác đỉnh đến mức khiến người khác lười cả khen thì mới thật sự có thể khiến anh lo lắng.”
Đồng Dao: “…”
Mọi người đều nói khi còn trẻ thì ai cũng có tính khinh cuồng, thế mà AD của bọn cô dù đã lớn tuổi rồi nhưng vẫn ăn nói kiêu ngạo chẳng nể nang ai.
Bởi vì có màn ra trận 2 mạng 1 hỗ trợ, ván này Tham Lang chơi rất thuận lợi, khoảng phút thứ 9, trang bị lớn đầu tiên đã sắp thành hình rồi—–
Đồng Dao: “Còn thiếu mười mấy chiếc dao điện Statikk nữa, lúc này nếu là anh thì… “
Lục Tư Thành: “Lấy vàng từ F4.”
Đồng Dao: “Thế nhưng nếu như lúc đó em cũng cần vàng ở F4 thì sao?”
Lục Tư Thành: “Nhường em đấy, anh đợi đợt lính thứ 3.”
Đồng Dao: “Thôi, lính ở đường giữa nhiều hơn, để em nhường anh thì hơn.”
Lão K: “…”
Lão K ngồi bên cạnh nghe AD và đường giữa tương thân tương ai nhường nhau cả nửa ngày, suy nghĩ một chts rồi mở miệng một cách yếu ớt: “Hai người biết không, tôi là đi rừng đó.”
Đồng Dao, Lục Tư Thành: “?”
Lão K: “Biết cái gì gọi là đi rừng không—– Là người diệt quái ở rừng—- Là người lấy quái làm thức ăn tính thần và tôn nghiêm để tiếp tục sống.”
Đồng Dao, Lục Tư Thành: “…”
Lão K: “Rừng là địa bàn của tôi.”
Lão K: “F4 là khu quái trong rừng.”
Lão K: “Thế nên F4 cũng là của tôi, hai người cứ anh anh em em thảo luận vấn đề sở hữu F4 từ nãy đến giờ, hai người có hỏi ý kiến của tôi chưa?”
Đồng Dao: “… … … … Xin lỗi nhé.”
Lục Tư Thành: “Ăn của cậu một F4 thì làm sao, nhỡ đâu chỉ thiếu đúng chỗ tiền đấy thôi là anh có thể lên đồ cân team lúc giao tranh thì sao?”
Lão K: “Chút tiền đó quan trọng đến mức nếu không có thì sẽ chết à?”
Lục Tư Thành: “Đúng.”
Lão K: “Vậy mà anh còn muốn nhường nó cho đường giữa?”
“…” Lục Tư Thành im lặng một giây, sau đó đưa tay khoác vai Đồng Dao, “Bố đối xử tốt với con gái không phải là chuyện nên làm à? Cậu ngay cả F4 cũng không nỡ cho, không để cô ấy lên cấp, cậu là bố dượng à?”
“… … … …” Đồng Dao kéo cái móng vuốt đặt nặng trên vai mình xuống, “Hai người bọn anh tập trung xem trận đấu đi.”
Lục Tư Thành thay đổi tư thế ngồi, tiếp tục lười biếng dựa lưng vào ghế xem thi đấu—– Hôm nay Tham Lang cực kỳ bùng nổ, sau màn thể hiện một giọt máu lật bàn đầy đặc sắc lúc đầu, dường như cậu ta đã gỡ bỏ được nút thắt, thao tác tinh tế tỉ mỉ, đè bẹp hoàn toàn AD có thâm niên ở LPL của Lam, thậm chí về giữa và cuối ván đấu, thành công giành được penta kill, quyết định thắng lợi!
“Penta kill kìa a a a a a a!”
Khi màn hình game hiển thị lên thông báo “PENTA KILL”, Đồng Dao đứng bật dậy liều mạng vỗ tay——–
Cho đến khi đội 2 của ZGDX đi thẳng vào khu vực nhà của đối phương, nhanh chóng đẩy trụ bảo vệ, phá nhà chính, nhà chính màu đỏ nổ tung, mọi người có mặt tại nơi thi đấu lại nhiệt liệt vỗ tay khen ngợi!
Trận đầu đại thắng!
Các thŕnh vięn đội 2 của ZGDX tháo tai nghe xuống, vẻ mặt tươi cười vui vẻ đứng dậy ôm chầm lấy nhau, trông có vẻ cực kě hŕi lňng về trận đấu mở mŕn nŕy!
“Ra hậu trường tập trung nào, buổi tối được đi ăn mừng nhé! Huấn luyện viên đội 2 mời khách!” Tiểu Thụy cao hứng bừng bừng chạy tới thông báo cho thành viên của đội 1.
Nhóm người Đồng Dao đáp lại rồi đi về phía hậu trường, nhưng Đồng Dao đang đi thì đột nhiên dừng lại, bụng trướng lên buồn vệ sinh, cô túm lấy Lục Tư Thành đi sau cùng rồi ném lại một câu “Em đi vệ sinh”, sau đó xoay người chạy đến nhà vệ sinh dành riêng cho tuyển thủ…
…
Mười phút sau, Đồng Dao thân thể sảng khoái đi ra khỏi phòng vệ sinh.
Bên ngoài vẫn còn tiếng khán giả và bình luận viên ồn ào nói về “ZGDX. BLUE” đầy hào hứng, Đồng Dao rửa tay xong vẩy vẩy nước, đang nghĩ xem lát nữa huấn luyện viên của đội 2 sẽ dẫn bọn họ đi ăn món gě ngon, vừa đi ra khỏi nhà vệ sinh, thì lại nhìn thấy ở nhà vệ sinh nam đối diện, quản lý của một đội ở LSPL vội vã đi ra——
Tay vẫn còn khô ráo.
Không nghe thấy tiếng của máy hơ tay.
Nếu như đi vào nhà vệ sinh mà không rửa tay, vậy thì chắc chắn anh ta vào nhà vệ sinh không phải là để đi giải quyết nỗi buồn.
Bước chân Đồng Dao khựng lại, nhếch mi, đang lúc hoang mang thě đột nhięn nhěn thấy Tham Lang tâm sự nặng nề bước ra từ nhŕ vệ sinh, tay cũng khô ráo sạch sẽ giống người vừa ra…
Đồng Dao cảm thấy có chỗ nŕo không đúng lắm, trước khi cô kịp nghĩ nęn lŕm gě cho tốt thě miệng cô đă không nghe lời mŕ bật thốt: “Tiểu Lang?”
Tham Lang nghe được giọng nói của cô thě giật měnh hoảng sợ, lúc ngẩng đầu lęn, đôi mắt đen láy của cậu ta lóe ra gě đó—– Vẻ mặt đặc trưng cho những người có tật giật mình.
Nghi ngờ trước đó của cô phần nào được chứng thực, tim trong ngực như rơi bộp xuống, nhưng trên mặt thì vẫn giả vờ bình tĩnh, tiến lên phía trước cầm lấy cổ tay Tham Lang, gượng cười nói: “Chúc mừng cậu nha trận đầu ra quân thắng lợi, hôm nay đỉnh lắm nhé, hoàn toàn ngang ngửa với Thành ca rồi, chính bản thân anh ấy cũng thừa nhận đó… À ừm ừ, lát nữa chúng ta sẽ được đi ăn mừng đó, lúc nãy là giám đốc của đội HF hả? Trùng hợp nhỉ, anh ta cũng đi vệ sinh —- “
Chuyển ý cực kỳ gượng gạo, Đồng Dao cảm thấy mình sắp không trụ nổi nữa rồi.
Lúc này, Tham Lang nâng mí mắt liếc nhìn cô, giọng nói bình tĩnh, không mặn không nhạt nói: “Hình như là vậy.”
Nụ cười gượng của Đồng Dao thiếu chút nữa đông cứng lại, bàn tay nằm lấy cổ tay Tham Lang thoáng tăng sức: “Cậu không nói gì với anh ta chứ? Không phải thời gian chuyển nhượng mà tuyển thủ lại tiếp xúc riêng với giám đốc của đội khác là vi phạm kỷ luật nghiêm trọng…”
“Em có thể nói gì với anh ta được chứ, cũng chẳng phải dịp chuyển nhượng, ” Tham Lang nhìn cổ tay đang bị cô nắm lấy, nhếch miệng cười nhẹ liếc Đồng Dao, “Lo lắng vớ vẩn.”
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, ” Đồng Dao gật đầu, “Biểu hiện hôm nay rất tốt, các quản lý cấp cao của CLB đều nhìn thấy, mục đích chính của việc tham gia Demacia Cup là để chọn thành viên chính thức cho đội 1 vào năm sau, vậy nên chỉ cần cậu thể hiện tốt…”
“—— Dù thể hiện tốt đến đâu đi nữa, thì chỉ cần chessman vẫn còn ở đó, những người khác cũng chỉ có thể ngồi dự bị thôi.”
“…” Đồng Dao không nói nữa.
“Anh ta rất lợi hại, đường dưới sau khi cập nhật phiên bản yếu như thế mà anh ta vẫn có thể carry được, nhân duyên tốt, hình tượng tốt—– Quả đúng là một huyền thoại sống của khu vực LPL, mấy người có khen tôi thì cũng toàn dùng giọng điệu kiểu ‘gần như ngang ngửa với chessman rồi’ mà thôi… “
Giọng nói của cậu ta trở nên u ám hơn.
Đồng Dao có chút kinh ngạc—– cô thề là những lời khen vừa rồi của mình không hề có ý như vậy: “… Ơ? Không, chị không phải—- “
“Thế nên khi nào vẫn chưa đến ngày anh ta không chơi được nữa hoặc giải nghệ thì những AD khác vĩnh viễn không thể có ngày ngóc đầu dậy được!!!” Tham Lang nói, đột nhiên tâm trạng cậu ta như bùng nổ, hung hăng rút tay mình khỏi tay Đồng Dao, giọng nói trở nên kịch liệt, “Nhưng mà con mẹ nó, rốt cuộc là đến khi nào anh ta mới giải nghệ?!!”
Tham Lang dùng lực rất mạnh.
Đồng Dao nhất thời không kịp phản ứng, bị lực tay của cậu ta đẩy ra vài bước—-
Tham Lang thấy cô sắp ngã cũng sửng sốt, đang muốn đưa tay đỡ cô thì lúc này, một thân ảnh cao lớn từ trong góc hành lang đi ra vững vàng đỡ lấy Đồng Dao.
“Chờ đến khi nào tôi không thể carry được nữa thì sẽ giải nghệ, sẽ không mặt dày mày dạn ở lại trong đội cản đường của người mới.”
Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên.
Giọng nói đó không giận mà uy, rất bình tĩnh những cũng khiến người ta phải toát mồ hôi lạnh.
Đồng Dao ngẩng đầu, nhìn người đàn ông mình đang dựa vào, một tay anh đang vòng lấy eo cô, cằm dưới cắn chặt, đôi con ngươi màu nâu nhìn chằm chằm cậu nhóc đứng gần đó——
“Tôi rất thích tinh thần không chịu khuất phục của cậu, nhưng làm hậu bối, phiền cậu chú ý tới lời ăn tiếng nói của mình, hay là cậu muốn học một lớp giáo dục tố chất?”
“…”
“Cậu nói không sai, AD của Samsung xanh đúng là đã từng bị AD của Samsung trắng đánh cho phát khóc trên sàn đấu, nếu như cậu cũng muốn thử xem cảm giác đó thế nào, tôi sẽ cho cậu thử—— “
Bàn tay to đặt trên đầu Đồng Dao.
Người đàn ông gằn từng chữ một.
“Nếu như cậu còn dám có hành vi như vừa rồi vừa các đàn anh đàn chị của cậu thì tôi bảo đảm, mình nói được làm được.”
…
Bầu không khí xung quanh sắp đông cứng thành băng rồi.
Đồng Dao cũng không biết hiện tại Tham Lang nghĩ như thế nào.
Cô chỉ biết cô là một người vừa mới đi vệ sinh xong, nhưng giờ thì lại bị người đằng sau dọa cho sợ đến mức muốn đi thêm lần nữa rồi.