Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 1)

Chương 137

Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Giang Yên Nhiên nghe vậy thì kéo tay Diệp Oản Oản: "Cậu không đi cùng tớ sao?"

Diệp Oản Oản: "..."

Đột nhiên cô phát hiện, dường như Giang Yên Nhiên càng ngày càng dính lấy cô nhỉ.

Diệp Oản Oản bất đắc dĩ đáp: "Xin lỗi thân ái, buổi tối tớ có hẹn rồi."

Hôm nay cô đã quan sát, Sở Phong quả thật rất khá, hơn nữa còn thật lòng với Giang Yên Nhiên, cho nên cô sẽ tiếp tục tác hợp cho hai người họ.

"Có hẹn? Là đi gặp bạn trai của cậu phải không?"

Diệp Oản Oản gật đầu: "Ừm."

"Ồ, như vậy cũng tốt." Nghe Diệp Oản Oản nói vậy, Giang Yên Nhiên không kéo cô theo nữa.

Sở Phong cảm kích nhìn về phía Diệp Oản Oản, hỏi: "Chào cậu, thật ngại, còn chưa kịp chào hỏi, cậu là... Bạn của Yên Nhiên?"

"Xin chào, tôi tên Diệp Oản Oản." Diệp Oản Oản đơn giản tự giới thiệu mình một chút.

Giang Yên Nhiên cũng choàng tay Diệp Oản Oản giới thiệu: "Oản Oản là bạn tốt nhất của tớ."

Sở Phong kinh ngạc nhìn Diệp Oản Oản: "Hóa ra cậu là Diệp Oản Oản, nghe danh đã lâu."

Diệp Oản Oản cười khẽ: "Ha, toàn bộ đều không phải danh tiếng tốt."

Sở Phong nghiêm mặt nói: "Thấy cậu mới biết cậu khác xa so với tin đồn, có thể thấy tin đồn không thể tin được."

"Cậu mới gặp tôi lần đầu, nói được mấy câu chứ? Sao lại biết tôi không giống trong tin đồn?" Diệp Oản Oản nhướng mày.

"Bởi vì cậu là bạn của Yên Nhiên!" Sở Phong tỏ vẻ rất đương nhiên mà trả lời.

Diệp Oản Oản nhíu mày: "Còn tưởng cậu là kẻ ngu, không ngờ cậu còn biết lấy lòng người khác đấy."

Sở Phong nghe vậy, khuôn mặt hơi cứng lại, sắc mặt của Giang Yên Nhiên cũng có chút không được tự nhiên.

Nhìn hai người trước mặt, Diệp Oản Oản đột nhiên có cảm giác mình già thật rồi.

Tạm biệt Giang Yên Nhiên và Sở Phong, Diệp Oản Oản quay về kí túc xá.

Sau khi tắm xong, cô bắt đầu đọc sách.

Khoảng thời gian này cô không chỉ bù lại chương trình học đã mất, còn nhân tiện đọc thêm sách của đại học.

Cô lưu ban hai năm làm trễ nải việc học, bây giờ rất muốn nắm chặt thời gian để bù lại, thuận lợi để thi vào Đại học Truyền thông Đế Đô, cô phải nhảy lớp, trong thời gian ngắn nhất hoàn thành việc học.

Đồng thời cô cũng chú ý tới chiều hướng phát triển của giới giải trí để có thể bắt được tất cả cơ hội có thể lợi dụng.

Nếu cô nhớ không lầm, không lâu sau, giới giải trí sẽ có một diễn viên nổi tiếng gặp phải nguy cơ thân bại danh liệt, từ đó rớt đài, từ bỏ nghiệp diễn. Công ty của anh ta cũng tổn thất nặng nề, mà cô trùng hợp biết có một cách để cứu vãn, đến lúc đó nếu thật lợi dụng tốt, hoàn toàn có thể giúp cô có một khởi điểm tốt.

Kiếp trước, bi kịch lớn nhất của cô ngoại trừ vì Tư Dạ Hàn thì còn bởi vì cô quá mức nhỏ bé, chẳng thể làm được gì.

Sau khi đọc sách một hồi, Diệp Oản Oản quét mắt nhìn thời gian trên điện thoại, khép sách lại, chuẩn bị đi đến Cẩm Viên.

Tuy mượn cớ lấy lệ với Giang Yên Nhiên, không muốn làm kì đà cản mũi, nhưng việc này cũng nhắc nhở cô, quả thật cần trở về xem thử hình hình.

Thừa dịp gần đây quan hệ của cô và Tư Dạ Hàn cũng không tệ cho lắm, vẫn nên tranh thủ thời cơ.

Nếu không sẽ luôn bị rơi vào tình thế bị động, hiệu suất tiến triển cũng quá thấp.

Dù sao rất nhanh cô sẽ tốt nghiệp, đến lúc đó việc cần làm càng nhiều, rất nhiều việc sẽ vượt qua phạm vi Tư Dạ Hàn cho phép, nếu không giải quyết được Tư Dạ Hàn, cô sẽ rất khó hành động.

Ra khỏi trường, cô thuận đường mua năm cái bánh bao lớn của một tiệm khá nổi tiếng ở gần trường, chuẩn bị mang về đút cho đại ma đầu nào đó.

Bình Luận (0)
Comment