Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 2)

Chương 276

Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Một căn hộ sa hoa nào đó.

Ngay tại lúc Triệu Đại Dũng nói ra chân tướng, Phí Dương vốn dĩ không dám thở mạnh liền kích động nhảy cỡn lên: "Nói bảy ngày là bảy ngày! Không hơn không kém một chút nào! Tuyệt! Tôi vẫn nghĩ không ra Diệp Bạch làm cách nào mới khiến Triệu Đại Dũng đích thân nói ra chân tướng! Lần này cậu hoàn toàn không lo về sau rồi!

Lần này thật sự thắng thật rồi! Không uổng công trong hội nghị lần trước cậu tin tưởng cậu ta!

Tên tinh trùng lên não Chu Văn Bân đó tính toán thật hay! Một lòng mong cậu ngã đài, công ty liền nâng người dưới tay hắn lên, tôi muốn xem hiện tại hắn còn đắc ý được nữa không!"

Phí Dương đang kích động, lại phát hiện Hàn Thiên Vũ dường như không yên lòng, luôn chăm chú nhìn di động, vì vậy kêu một tiếng: "Thiên Vũ, Thiên Vũ! Cậu nghĩ gì vậy? Cậu thấy Triệu Đại Dũng đứng trước mặt mọi người xin lỗi cậu chưa!"

"Thấy được." Hàn Thiên Vũ vẫn nhìn chằm chằm di động của mình.

Phí Dương thấy vậy thì suy nghĩ một chút: "Cậu đang đợi điện thoại của Diệp Bạch sao? Mấy ngày nay cậu ta chưa từng gọi tới lần nào, hay là để tôi gọi thử xem."

Phí Dương nói xong liền lấy điện thoại.

Kết quả chuông rung nửa ngày vẫn không thấy ai bắt máy.

"Sao lại không nhận?" Phí Dương nghi nhờ lẩm bẩm.

Tiếng chuông đã sắp cắt đứt, đầu bên kia bắt máy, sau đó bên tai Phí Dương nghe được một âm thanh vô cùng ngọt ngào mềm mại và ôn nhu: "A lô?"

Phí Dương nghe giọng con gái ở đầu bên kia thì hơi ngẩn người: "Hic, cô là?"

Hàn Thiên Vũ ở cạnh đó nên cũng mơ hồ nghe được giọng của một cô gái, anh cau mày hỏi: "Gọi nhầm sao?"

Phí Dương nhìn lại tên trên màn hình: "Không có mà, chẳng lẽ tôi lưu nhầm số sao? Thiên Vũ, cậu lấy số của Diệp Bạch đến đây thử đi!"

Cùng lúc đó, Cẩm Viên.

Diệp Oản Oản vừa xem phát sóng trực tiếp xong, chuẩn bị đi tắm. Đang tìm quần áo thì nghe được tiếng di động reo lên.

Bởi vì là số lạ nên cô không nghĩ nhiều, liền thuận tay nhận. Ai ngờ người gọi lại là Phí Dương.

Đậu má!

Lúc này Diệp Oản Oản mới vội vàng che di động lại, hắng giọng đổi sang giọng nam: "A lô, đại diện Phí, là tôi, Diệp Bạch."

Trước kia cô có nghiên cứu phương pháp đổi giọng, rất nhanh đã nắm giữ được bí quyết, chuyển giọng vô cùng thuận lợi, nhưng mà để tránh tình huống này xuất hiện lại lần nữa, sau này vẫn nên cẩn thận hơn một chút.

Nghe được giọng của Diệp Bạch, Phí Dương mới đưa máy lại gần tai: "Diệp tiên sinh, tôi còn tưởng mình gọi nhầm số. Người vừa rồi..."

Phí Dương bát quái một câu.

Diệp Oản Oản thuận miệng trả lời: "Là bạn của tôi. Đại diện Phí, anh có chuyện gì sao?"

Phí Dương nghe vậy thì có chút ý vị sâu xa.

Trễ như vậy vẫn ở chung với bạn khác giới, chắc là bạn gái rồi.

Nhưng mà người ta đẹp trai như vậy, có bạn gái cũng là bình thường.

Phí Dương hồi phục lại tinh thần, vội mở miệng: "Khụ, gọi tôi là Phí Dương là được rồi. Cũng không có chuyện gì, chỉ là muốn thông báo với cậu tôi và Thiên Vũ đã xem buổi phát sóng trực tiếp vừa rồi rồi. Người anh em, cậu thật trâu bò! Không chỉ xoay chuyển dư luận, còn trả thù tên khốn kia, trả lại trong sạch cho Thiên Vũ của chúng ta! Thật sự cảm ơn cậu! Nếu cậu có việc gì cần, có thể nói với tôi!"

"Anh Dương khách khí rồi. Thứ tôi muốn, tôi sẽ tự tìm Chử tổng để lấy." Diệp Oản Oản mở miệng.

Phí Dương thấy đối phương thẳng thắn, ngược lại nhiều thêm mấy phần hảo cảm: "Vậy cũng tốt."

Lúc này, Hàn Thiên Vũ ra hiệu cho Phí Dương đưa máy cho mình.

"Diệp tiên sinh, Thiên Vũ muốn nói chuyện với cậu." Phí Dương giao máy cho Hàn Thiên Vũ.

Hàn Thiên Vũ trầm mặc vài giây, cuối cùng chỉ nói hai chữ: "Cảm ơn."

Diệp Oản Oản cười một tiếng: "Nếu thật sự muốn cảm ơn tôi, vậy ngày nào đó có cơ hội hãy tặng tôi một chữ kí! Tôi muốn tặng cho bạn của tôi, cô ấy nhất định sẽ rất vui!"

Hàn Thiên Vũ trịnh trọng gật đầu: "Được."

Bình Luận (0)
Comment