Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Đề nghị của Đường Tinh Hỏa được nhất trí đồng ý, mọi người rối rít xúm lại một chỗ.
"Không chơi! Tôi muốn hát!" Cung Húc nhất quyết muốn cùng Diệp Oản Oản hát Lúm Đồng Tiền Nhỏ.
Đường Tinh Hỏa câm nín, vừa rồi con gái nhà người ta muốn cùng Diệp Bạch hát, tên nhóc này còn mắng "Lúm Đồng Tiền Nhỏ cái quần", bây giờ lại muốn hát bài đó...
"Anh Diệp! Cùng em hát đi! Em muốn hát Lúm Đồng Tiền Nhỏ!"
Diệp Oản Oản: "Tôi không biết."
Cung Húc lập tức bày ra bộ dạng ấm ức cực lớn: "Gạt người! Anh cùng tên ngốc này hát mà không chịu hát cùng em!"
Diệp Oản Oản bất đắc dĩ nhìn bộ dạng say khướt của Cung Húc, giật lấy ly rượu trong tay cậu ta, sau đó móc ra một viên kẹo giải rượu, lột vỏ kẹo, nhét vào miệng cậu ta.
Cung Húc: "Ô... Cái gì vậy..."
Diệp Oản Oản: "Kẹo giải rượu."
"Ngon quá." Đôi mắt Cung Húc sáng lên, tất cả ấm ức vừa rồi đều bay biến, chợt quay đầu nhìn Đường Tinh Hỏa, "Đường Tinh Hỏa, cậu vừa nói muốn chơi gì! Chơi đê chơi đê!"
Nhìn Cung Húc bị một viên kẹo đường thu phục, sắc mặt Đường Tinh Hỏa càng thêm quỷ dị: "..."
Huynh đệ à, có khả năng cậu bị cong rồi đấy... cậu nghĩ sao?
Rất nhanh, trò chơi Nói Thật Hoặc Mạo Hiểm bắt đầu.
Đường Tinh Hỏa là cao thủ của trò này, lần đầu tiên đã rút trúng Đại Vương, sau đó chọn Cung Húc.
"A ha ha, Cung Húc, nói thật hay mạo hiểm?" Đường Tinh Hỏa đắc ý quơ quơ lá bài trong tay.
Cung Húc được cho kẹo nên tâm trạng rất tốt: "Nói thật đi!"
Đường Tinh Hỏa đảo mắt, một tay chống cằm, kéo dài giọng nói: "Cung Húc à, tôi nghiêm túc hỏi cậu một vấn đề, cậu nhất định phải nghiêm túc trả lời tôi! Hơn nữa cần phải nói thật!"
"Vấn đề gì?" Cung Húc không kiên nhẫn nhìn bộ dạng úp úp mở mở của anh ta, còn trò gì mà cậu ta chơi không nổi chứ!
Đường Tinh Hỏa nhìn chằm chằm cậu ta một lát, hỏi sâu xa: "Cậu thích... đàn ông không?"
Nghe thấy vấn đề này, mọi người bắt đầu ồn ào.
"Phụt... Đường Tinh Hỏa, anh hỏi kiểu gì đấy?"
"Cậu thế mà lại hoài nghi xu hướng tính dục của Cung Húc?"
...
Sắc mặt Cung Húc đen như đáy nồi: "Đường Tinh Hỏa, mẹ nó cậu bị ngu hả?"
Đường Tinh Hỏa vẫn bám riết không tha: "Cậu vẫn chưa trả lời vấn đề của tôi đâu!"
Cung Húc trừng anh ta: "Tôi thích cái em gái cậu, tiểu gia thích mĩ nữ da trắng chân dài, hiểu chưa? Đường Tinh Hỏa, mẹ nó có phải cậu yêu thầm tôi không?"
Đường Tinh Hỏa: "Khụ... Cậu nghĩ nhiều rồi!"
Để tránh lộ quá rõ, Đường Tinh Hỏa cố ý chờ qua mấy lượt nữa mới tìm một cơ hội thích hợp chọn trúng Diệp Oản Oản.
Anh ta nhìn chằm chằm Diệp Bạch - người có khuôn mặt gϊếŧ sạch cả nam lẫn nữ. Ồ, diện mạo của Diệp Bạch này nguy hiểm lắm nha...
Không đợi Đường Tinh Hỏa hỏa, Diệp Oản Oản trực tiếp lựa chọn: "Nói thật."
Tuy rằng đối với cô mà nói, nói thật cũng rất nguy hiểm, nhưng mạo hiểm càng bậy hơn, nhóm người này chơi quá điên rồi.
Nghe vậy, Đường Tinh Hỏa tỏ vẻ: Quá hợp ý mình rồi!
Vì thế, anh ta xoa xoa tay hỏi: "Chậc, vừa lúc. Anh Diệp à, tôi rất muốn hỏi anh một vấn đề!"
"Vấn đề gì?" Diệp Oản Oản không nhanh không chậm hỏi.
Đường Tinh Hỏa đầu tiên nhìn thoáng qua Cung Húc, sau đó vuốt cằm, chậm rãi nói: "Hôm nay ở đây nhiều soái ca với tiểu thịt tươi như vậy, nếu phải chọn một người để chơi gay... anh sẽ chọn ai?"
Diệp Oản Oản: "..."
Mẹ nó, đây là vấn đề quái quỷ gì thế?