Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Giải trí Tụ Tinh, mọi người ân cần vây quanh Hà Tuấn Thành chúc mừng.
"Hà tổng giám, chúc mừng chúc mừng!"
"Quả nhiên thực lực chứng minh tất cả, những người ngoài nghề đúng là đồ quê mùa, rõ ràng bản thân không hiểu thời thượng, còn nói lão đại của chúng ta hết thời!"
"Đó là đương nhiên, giải thưởng Bách Hoa cạnh tranh kịch liệt bao nhiêu? Cả Chasel của Hoàng Thiên cũng không lọt vào vòng trong!"
Bộ phim Hà Tuấn Thành tham dự tổ trang phục vừa được đề cử giải thưởng Bách Hoa, tuy chỉ vào vòng trong mà không đoạt giải, nhưng Bách Hoa là giải thưởng cao nhất trong nước, những người vào vòng trong đều là cao thủ đứng đầu giới.
Gần đây tạo hình gã tạo ra liên tiếp mắc phải sai lầm, khiến người ngoài giới đồn đại vớ vẩn ngày càng nhiều, cũng may giải thưởng này đã chứng minh thực lực của gã, mấy lời đồn đại trước kia đều giảm đi không ít.
Trang phục của bộ phim vào vòng trong của giải Bách Hoa này vốn do Diệp Mộ Phàm thiết kế, lúc ấy chỉ mới hoàn thành một nửa, gã vốn có lòng tốt khuyên Diệp Mộ Phàm tiếp tục về làm việc cho gã, ai ngờ tên phế vật đó không biết tốt xấu, hại gã chỉ đành lập đoàn đội hoàn thành nửa còn lại.
Cũng may danh tiếng tích lũy mấy năm nay đã đủ giúp gã đứng vững gót chân trong giới, sống nửa đời còn lại bằng tiền dành dụm cũng đã đủ rồi.
"Haiz, chỉ tiếc nửa đường nhảy ra bộ Thịnh Thế Hoàng Triều, bằng không giải thưởng lần này thuộc về Hà tổng giám của chúng ta rồi!" Trong đám người có người tiếc nuối nói.
Lập tức có người tiến lên nịnh nọt Hà Tuấn Thành: "Không có cách nào, Thịnh Thế Hoàng Triều là dự án cấp S+ của Hoàn Cầu, mạch tài nguyên và đầu tư của người nọ không phải thứ chúng ta có thể so, nhà tạo mẫu kia gia nhập Quang Diệu, hẳn là đại thần nào đó đã móc nối quan hệ, bọn họ đạt giải cũng là lẽ đương nhiên. Hà tổng giám của chúng ta lấy vốn nhỏ đánh cược to mới đúng là hắc mã chân chính!"
"Không sai không sai! Nghe nói chủ tịch hiệp hội Thời Thượng - Mục Văn Thanh đích thân mời Hà tổng giám tham gia Phong Thượng thịnh điển lần này, lần trước còn khen tác phẩm của Hà tổng giám trước mặt phóng viên đấy!"
Nhắc tới Thịnh Thế Hoàng Triều đè đầu gã lần này, Hà Tuấn Thành đương nhiên không thoải mái. Nhưng bại bởi đối thủ như thế đối với gã mà nói không phải điều gì mất mặt, ngược lại là vinh quang.
Nghe chung quanh tâng bốc mình, Hà Tuấn Thành lân lân một trận: "Nhờ may mắn lọt vào mắt xanh của chủ tịch Mục thôi!"
Mọi người vội vuốt mông ngựa: "Hà tổng giám quá khiêm tốn rồi, giải thưởng lớn bé mấy năm nay, nghệ sĩ do công ty bồi dưỡng ra nhiều như vậy, sao có thể chỉ dựa vào may mắn, ngài từng bước tiến lên vị trí này, tuyệt đối là nhờ thực lực!"
Hà Tuấn Thành nhận lời khen của mọi người, thỏa mãn lái xe đi đón Trầm Mộng Kỳ,
Trên xe, Hà Tuấn Thành mặc một thân nhãn hiệu xa xỉ đắc ý cười: "Mộng Kỳ, thế nào? Anh đã nói sẽ không có vấn đề mà! Tiểu tử kia cho rằng mình là ai chứ, thật sự cho rằng mình là rễ hành chắc!"
Thần sắc Trầm Mộng Kỳ tuy rằng hòa hoãn không ít, nhưng vẫn lộ ra vẻ bực bội không vui: "Tạo hình tuần lễ thời trang quốc tế tháng sau của tôi thì sao bây giờ, dựa vào anh sao?"
Con ngươi Hà Tuấn Thành lóe lên một vệt sáng: "Anh đã tính toán kĩ lưỡng rồi, trong Phong Thượng thịnh điển tối nay, phó chủ tịch Felix mới nhậm chức của hiệp hội Thời Thượng cũng tham gia, đến lúc đó anh chuẩn bị lễ vật mang đến, lôi kéo quan hệ, hẹn anh ta nói chuyện riêng, nhờ anh ta giúp không phải là được rồi sao!"
Trầm Mộng Kỳ tức giận trừng gã một cái: "Người ta là nhà tạo mẫu kim bài của Hoàn Cầu, khách quý của Mục Văn Thanh, phó chủ tịch của hiệp hội Thời Thượng đó, đâu có dễ nhờ như vậy!"