Khi Rừng Cam Nở Rộ

Chương 88

Đây là lễ hội cam rốn đầu tiên tại huyện Cầm. Nhằm quảng bá cho trung tâm nghỉ dưỡng suối nước nóng và núi đáu màu, các hoạt động đặc sắc đều được tổ chức mỗi khi mùa du lịch đến.

Có thể nói, những năm gần đây ngày càng có nhiều thị trấn trồng cam rốn, nhưng quy mô không quá lớn. Thôn Đại Thạch không phải là nơi đầu tiên trồng cam rốn nhưng lại có diện tích lớn nhất vùng, trong thôn lại còn có những danh lam thắng cảnh khác nên huyện quyết định chọn nơi này làm nơi tổ chức lễ hội.

Là lễ hội cam rốn đầu tiên ở huyện Cầm, phòng du lịch và sở văn hoá thông tin đã quyết tâm biến lần tổ chức này thành cơ hội quảng bá lớn nhất, biến cam rốn thành thương hiệu chính thức của làng Đại Thạch.

Địa điểm được chọn là một khu đất trống cạnh thị trấn suối nước nóng. Sân khấu lớn đã được dựng sẵn, bên trên là màn hình chiếu cảnh quang xung quanh rừng cam của thôn.

Nhiễm Anh bắt đầu chuẩn bị từ vài ngày trước, cô dùng những bức ảnh mình chụp để làm video về quá trình chín của cam rốn: từ giai đoạn trồng cây con đến quá trình sinh trưởng, ra hoa và đậu quả. Trang chủ cửa hàng trực tuyến cũng cung cấp nhiều thông tin hữu ích, ngoài ra trang web của huyện cũng dùng hình cam rốn của thôn làm hình nền.

Ngoài ra, video của Nhiễm Anh cũng được dùng làm video quảng bá chính của lễ hội lần này.

Ở rìa thị trấn suối nước nóng, giống như lễ hội ẩm thực lần trước, các quầy hàng đã được dựng lên. Những người nông dân trồng cam rốn lần này có thể tự mình bán hàng, còn có thể cho khách du lịch nếm thử.

Nhiễm Anh đang đợi lễ hội cam rốn bắt đầu khai mạc, trong khi ông Nhiễm Trì và bà Hứa Nhược Lan đang chào đón khách hàng đến tham quan quầy hàng.

Hôm nay cũng có một số khách đến chủ yếu để đặt hàng, Nhiễm Anh còn đang suy nghĩ tính toán thì bất ngờ có người chạm nhẹ vai cô.

"Anh đến rồi."

Trước đây cô đã nói với Thương Diễn Chi rằng huyện sẽ tổ chức lễ hội cam rốn. Lúc đó Thương Diễn Chi nói rằng anh có hai cuộc họp phải tổ chức ở tỉnh thành, cô nghĩ anh sẽ không đến được.

“Đương nhiên là phải đến ủung hộ bạn gái anh rồi.” Thương Diễn Chi siết chặt tay cô: “Không những vậy, anh còn mang khách hàng đến cho em nè.”

"Khách hàng?"

Thương Diễn Chi gật đầu: “Ừ, trước đó không phải anh từng nói có quen với mấy ông chủ siêu thị à, anh kể cho bọn họ nghe quá trình và thông tin về lễ hội lần này, họ cũng đồng ý đây là dịp tốt để giúp đỡ nông dân trong huyện, vì vậy anh mang họ đến đây giới thiệu cho em."

"Cảm ơn anh."

Nhiễm Anh biết Thương Diễn Chi nói nghe dễ dàng, nhưng sở dĩ đối phương bằng lòng đến tận huyện nhỏ của cô chỉ vì nể mặt anh.

“Giữa chúng ta còn cần phải nói lời cảm ơn à?” Thương Diễn Chi vỗ nhẹ vào tay cô: “Em không cần phải nói lời cảm ơn với anh đâu.”

"Không phải cho em, mà là thay mặt toàn bộ người dân trong thôn cảm ơn anh."

"Nếu thật muốn cảm ơn, hay làm em chọn thời gian về nhà gặp bố mẹ với anh được không?"

Nhiễm Anh giật mình, không ngờ Thương Diễn Chi lại nhắc đến chủ đề này ngay bây giờ, trước đó anh đã nhắc đến mấy lần nhưng cô luôn tìm cách hẹn lại vì công việc quá bận rộn.

Không phải cô sợ, cô nghĩ tình hình hai người hiện tại rất tốt, nếu cô thật sự ổn định cuộc sống với Thương Diễn Chi và định cư ở tỉnh thành thì mọi việc sẽ bị xáo trộn.
Bình Luận (0)
Comment