Truân Trung Trì phải nói lên trước với những người này, tạo thế vì Tần Vô Song. Hắn quay sang nói với một gã tiểu đồng đứng một bên:
- Ra ngoài điện, gọi Tần Vô Song tiến vào đây.
Gã tiểu đồng kia nói:
- Vâng!
Tần Vô Song? Mười hai gã Đệ tử Trung tâm này mỗi kẻ mang một vẻ hồ nghi, trong đó có mấy kẻ đã nghe nói qua sư phụ nhận một đệ tử quan môn, còn lại là hoàn toàn mông muội. Cho dù là những kẻ kia biết, lại từ trước giờ chưa từng nghĩ qua đệ tử quan môn này lại khá như vậy, thực lực có thể tiến sâu vào mười hạng đầu của Đệ tử Trung tâm?
Gã tiểu đồng kia ra ngoài, lên tiếng hô to:
- Mời Tần Vô Song sư huynh vào đại điện bái kiến sư phụ.
Tần Vô Song nghe thấy gọi tên mình, cười khẽ, thong dong đi ra, không nhanh không chậm hướng tiến vào trong đại điện. Bóng dáng lưu trong mắt hàng ngàn kẻ đang đứng ở quảng trường, tự nhiên không tránh khỏi là một trận sợ hãi, kinh ngạc và nghi hoặc.
- Tần Vô Song? Thân phận của hắn là gì?
- Xem ra cũng chỉ là Đệ tử Cao cấp, sao lại có thể có tư cách yết kiến sư phụ? Còn có thể cùng đãi ngộ với Đệ tử Trung tâm sao?
- Đúng vậy, tên Tần Vô Song này ta cũng chưa từng có nghe qua. Các ngươi trước kia ai đã gặp qua hắn?
- Chưa gặp qua, cảm giác có lẽ là một kẻ nhập môn chưa lâu.
Trong lúc các đệ tử này nghị luận bàn tán xôn xao thì tự nhiên có một gã đệ tử cười lạnh:
- Nói các ngươi ngu dốt nông cạn thiếu hiểu biết thì lại không phục. Tên Tần Vô Song này, hôm nay cũng có khả năng rất lớn trở thành Đệ tử Trung tâm. Lần trước hắn là Quán quân trong cuộc Thí luyện Võ đồng, sư phụ lão nhân gia đích thân tự mình đi nghênh đón hắn, cùng với vượt qua rất nhiều sự tranh giành của các vị Điện chủ khác, mới có thể thu nhận hắn làm đệ tử.
- Các vị Điện chủ tranh giành nhau để thu làm đệ tử?
Những kẻ này đều dồn dập xôn xao, vẫn có cảm giác như là chuyện ở trong mộng.
Lấy địa vị cùng thực lực của sư phụ, vẫn lại phải đi tranh giành với các Điện chủ khác để thu làm đệ tử? Tên Tần Vô Song này thực lại yêu nghiệt đến vậy sao? Nhìn hình dáng của hắn, cũng không có cái gì gọi là ba đầu sáu tay à.
- Kha sư huynh, tin tức của ngươi nhanh nhạy, tên Tần Vô Song này, danh tiếng lớn như thế nào? Chúng ta đều là tu luyện trong núi, đối với chuyện ngoại giới thực không có quá nhiều sự hiểu biết a!
Tên Kha sư huynh kia cười hắc hắc nói:
- Chẳng lẽ ta không phải ở trong núi tu luyện sao? Tin tức là dựa vào cái tai đi nghe, là dựa vào chính khả năng của mình mà đi bới móc ra. Tên Tần Vô Song này, hắc hắc, hắn tới từ Công quốc Bách Việt Quốc của Đế quốc Đại La ta.
- Bách Việt Quốc?
- Cái nơi tồi tàn đó mà cũng có thể tạo ra được nhân tài à? Kha sư huynh, ngươi đừng có nghe nhầm nha.
- Tin hay không thì tùy!
Kha sư huynh kia vẻ mặt có vẻ không vừa ý, tâm trạng không kiên nhẫn.
- Hắc hắc, kẻ khác nói lời này thì ta đúng là không tin, nhưng mà huynh đệ Kha sư huynh của mạch ta thì ta tin.
Hiển nhiên, mọi người đối với con hắc mã Tần Vô Song này cũng cảm thấy vô cùng hứng thú. Nói trắng ra là bọn họ không phải cảm thấy hứng thú với bản thân Tần Vô Song, mà là vì sao hắn có thể nhận được sự tin yêu của sư phụ đối với hắn, trong chuyện này bọn chúng rất muốn được học hỏi.
Tên Kha sư huynh kia nghe xong lời nịnh hót này thì sắc mặt có chút dịu đi, chậm rãi phân tích nói:
- Các ngươi đừng có nhìn vào nơi xuất xứ ra con người, đặc biệt là cái loại khẩu khí giống như vừa nãy. Cái vị Tần sư huynh vừa được gọi đi bái kiến Điện chủ kia, e rằng sau này sẽ vang danh ở trong Thanh Vân Điện chúng ta a. Thành tích của người ta nói ra, chỉ sợ sẽ hù chết ngươi đó!
- Ai da, Kha sư huynh, ngươi cứ việc nói thẳng đi, đừng thừa nước đục thả câu, huynh đệ ta lúc trước nói có điều gì thất thố à?
Kẻ kia than thở.
- Haizzz, nói tường tận thì ta cũng không nói nhiều, vị Tần Vô Song này gần đây đã giết chết hai Võ Thánh hộ quốc của Đại Ngô Quốc và Tây Sở Quốc, phần thành tích này, mấy người các ngươi nghĩ sao?
- Giết hai Võ Thánh hộ quốc?
Tất cả mọi người trố mắt cứng lưỡi ngạc nhiên nhìn tên Kha sư huynh kia, chớp chớp ánh mắt, hiển nhiên là còn có chút khó có thể tin tưởng được.
- Tin tức của các ngươi thực sự quá lạc hậu rồi, haizzz!
Trong lời nói của Kha sư huynh kia dường như là đối với Tần Vô Song kia có một đoạn giao tình không nhỏ, rất quen thuộc với thành tựu của Tần Vô Song.
- Kha sư huynh, tên Tần Vô Song này thoạt nhìn trẻ tuổi như vậy, lại có thể giết Võ Thánh hộ quốc, không khỏi có sự quái dị.
Kha sư huynh khinh thường nói:
- Tuổi trẻ thì sao? Thiên tài thực sự trẻ tuổi lộ ra một chút điểm cũng không có gì lấy làm ngạc nhiên. Có tài nhưng thành đạt muộn thì cũng có, nhưng không phải kẻ nào cũng có hy vọng, tên Tần Vô Song này chính là dị thường như vậy, các ngươi không phục cũng không được.
Tần Vô Song trước ánh mắt chú ý và kinh ngạc của mười hai Đệ tử Trung tâm, đi vào đại điện.
- Đệ tử Tần Vô Song bái kiến sư phụ. Nguồn truyện: TruyenGG
Tần Vô Song hành lễ, lại khom lưng hành lễ xung quanh.
- Là ngươi?
Đôi mắt Chu Phù chớp chớp, lập tức biến đổi:
- Ngươi là Tần Vô Song?
Tần Vô Song mỉm cười nói:
- Chu sư tỷ, lúc tiểu đệ chiến đấu trên lôi đài cá cược, đã chiếu cố nhiều, tiểu đệ cảm kích vô cùng.
Chu Phù xua xua tay:
- Cái đó cũng không gọi là chiếu cố, chỉ là không hy vọng nhất mạch Đại Điện chủ làm bừa thủ thắng mà thôi. Tần Vô Song, ngươi thực sự là rất được đó, khi đó ta còn nói thầm, không biết đây là đệ tử trẻ tuổi mới xuất hiện của nhất mạch nào, thật không nghĩ tới lại là đồng môn sư đệ của ta.
- Chu sư tỷ, vị Vô Song sư đệ này từng tham gia qua thi đấu trên lôi đài cá cược à?
Chu Phù tâm tình hiển nhiên là rất hưng phấn, gật đầu nói:
- Không sai, chẳng những tham gia, còn đánh bại Cửu sư đệ của nhất mạch Đại Điện chủ, đoạt được Quán quân của trận đấu lôi đài cá cược.
Trong khẩu khí của Chu Phù tràn ngập sự vui sướng và niềm tự hào có thể nhìn ra được. Tính cách này của Chu Phù được là chân truyền của Truân Trung Trì, đối với sự đồng cảm cùng lòng trung thành đối với Thanh Vân Điện là vô cùng mạnh mẽ. Thấy nhất mạch của mình xuất hiện một nhân vậy thiên tài, chẳng những không có một chút lòng đố kỵ mà ngược lại còn vô cùng vui mừng.
- Phù nhi, để Vô Song giới thiệu một chút đi, sau trận Khảo hạch Cuối năm lần này, các ngươi cũng chính là huynh đệ trong một hàng ngũ. Mọi người phải cùng thương yêu nhau, giữ gìn danh dự của Tinh La Điện, rõ chưa?
Chu Phù cười cười, tiến lên giới thiệu:
- Vô Song, vị này chính là Nhị sư huynh của ngươi, Lữ Đằng. Tam sư huynh Giản Duệ, Tứ sư huynh Lệ Thiên Nhuận…
Tần Vô Song có trí nhớ rất tốt, nói một lần sau liền nhớ kỹ tên của tất cả các Đệ tử Trung tâm, hơn nữa còn nhớ đúng vị trí của bọn họ. Truân Trung Trì rất khoái trá nhìn màn mở đầu này, mở miệng nói:
- Từ nay về sau, mười ba người các ngươi chính là trụ cột của Thanh Vân Điện. Nếu tất cả những dự liệu của vi sư không lầm thì người nối nghiệp Thanh Vân Điện tất nhiên sẽ là trong số mười ba người các ngươi. Cho nên kẻ nào dành được thắng lợi cuối cùng thì vi sư tuyệt nhiên không thiên vị, tất cả dựa theo thực lực và thành tựu của mọi người để tham khảo. Rõ cả chưa?
- Đệ tử rõ.
Mọi người cùng đồng thanh trả lời.
- Nhất mạch Thanh Vân Điện của ta, không có nhiều quy củ lắm, chỉ có một quy củ đó là sư huynh đệ trong lúc đó phải yêu thương nhau, không được bàn mưu tính kế, ghen tỵ, tranh đấu nhau. Ở trong phạm vi của Tinh La Điện không được làm mất đi danh dự của vi sư, trong phạm vi Đại lục Thiên Huyền thì không được làm mất đi thể diện của Tinh La Điện.
Nhị Điện chủ Truân Trung Trì này, ở bên ngoài trước mặt là một nhân vật vô cùng nghiêm khắc, thậm chí gần như có chút không có tình cảm, vô cùng khó giao tiếp. Nhưng ở trong đệ tử nội môn của hắn thì dạy bảo lại ngoài cứng trong mềm, cho đệ tử một không gian tự do lớn. Hắn thường ngày đối với đệ tử thì vô cùng yêu quý bảo vệ, ở bên ngoài từ trước tới giờ không bao giờ khiến cho đệ tử môn hạ của mình chịu thiệt thòi. Nếu đệ tử ở bên ngoài tạo thành lỗi lầm gì, hắn tất nhiên cũng ra mặt bao che trước, sau đó trở về mới thực thi gia pháp. Bởi vậy rất được sự ủng hộ, yêu mến của các đệ tử môn hạ. Mấy Đệ tử Trung tâm này, đều là một tay hắn bồi dưỡng tạo ra, đối với Truân Trung Trì thì vô cùng sùng bái bảo sao nghe vậy, tự nhiên không có sự tranh đấu nội môn như vừa nói. Truân Trung Trì nhìn vẻ mặt của mỗi người, liền nắm chắc tâm lý của bọn chúng.
- Trong các ngươi, có thể có chút nghi ngờ, vì sao sư phụ lại có thể đề bạt Tần Vô Song như vậy, để một kẻ mới nhập môn cũng các ngươi bàn luận. Phù nhi nói Vô Song từng tham gia qua thi đấu ở lôi đài cá cược thì cũng không có lực thuyết phục gì cả. Vi sư lấy ra hai cái ví dụ, Võ Thánh Tề Thắng Nam của Đại Ngô Quốc và Đệ nhị Võ Thánh của Tây Sở Quốc, còn có Đại đệ tử Lệ Vô Kỵ của Cực Âm Lão Quái, ba kẻ này, bất kỳ một kẻ nào, tin rằng cũng không thua dưới tay các Đệ tử Trung tâm là các ngươi, hôm nay cũng đã không còn tồn tại. Mà kẻ giết bọn chúng lại chính là tân sư đệ mới tới, Tần Vô Song của các ngươi.
Lời này vừa ra, mấy tên đệ tử này đều giật mình kinh ngạc hướng ánh mắt nhìn Tần Vô Song.
Ngay cả Chu Phù, cũng thay đổi cách nhìn cùng cảm giác triệt để. Con mắt trong như nước mùa thu nhìn trên người Tần Vô Song đánh giá, thở dài:
- Ta làm kẻ sư tỷ, cũng thật có điểm ngu dốt nông cạn, sư đệ mới tới lợi hại như vậy, vậy mà trước đó ta lại chưa từng có nghe qua. Vô Song sư đệ, lần Khảo hạch Cuối năm lần này, ngươi nên cố gắng phát huy, khiến cho toàn bộ người ở Tinh La Điện này thay đổi cách nhìn về ngươi, để sư phụ cùng tỷ tỷ ta cũng cảm thấy vinh dự vẻ vang.
- Hắc, tiểu đệ tất sẽ dùng toàn lực để ứng phó, quyết sẽ không làm tổn hại uy danh của sư phụ.
Truân Trung Trì hiển nhiên cũng ôm ấp biết bao kỳ vọng vào Tần Vô Song, nhưng cũng lại không có gây cho Tần Vô Song bất kỳ một áp lực gì cả, mở miệng nói:
- Đương nhiên là, nhiệm vụ của Vô Song vẫn là trước hết thông qua cuộc khảo nghiệm lần này, tiến vào hàng ngũ Đệ tử Trung tâm, mới có tư cách tham gia trận thi đấu bài danh.
Chu Phù cười nói:
- Thông qua cuộc khảo nghiệm đối với sư đệ quả thật sẽ dễ như trở bàn tay. Với thực lực biểu diễn trên thi đấu lôi đài cá cược của Vô Song sư đệ, tham gia Khảo nghiệm Đệ tử Cao cấp đó quả thực vô cùng thoải mái.
- Tuy là nói như vậy, nhưng vẫn là cần cẩn thận ứng phó, tránh cho lật thuyền giữa cống rãnh. Vô Song, đợt thăng cấp của cuộc Khảo nghiệm Cuối năm, ngươi biết chứ?
- Đệ tử cũng từng nghe Liễu Sứ giả nói qua, nhưng chi tiết cụ thể thế nào, cũng không có rõ lắm.
- Phù nhi, ngươi phụ trách giảng giải cho Vô Song hiểu một chút.
Chu Phù gật đầu, khẽ cười nói:
- Vô Song sư đệ, ngươi hiện giờ là Đệ tử Cao cấp, liền biết nếu đi tham gia khảo nghiệm Đệ tử Cao cấp thì chỉ cần đứng ba thứ hạng đầu trong Đệ tử Cao cấp, ngươi liền có thể trực tiếp thăng cấp. Nếu là vị trí thứ tư hoặc vị trí thứ năm thì cần phải thi đấu với Đệ tử Trung tâm xếp thứ tư và thứ năm thấp nhất trong cuộc khảo hạch. Mà cuộc khảo hạch Đệ tử Trung tâm, ngược lại ba thứ hạng cuối cùng thì sẽ trực tiếp bị giáng cấp, hạ xuống thành Đệ tử Cao cấp. Thành ra nói, chỉ cần ngươi đạt thành tích ba hạng đầu thì liền có khả năng thăng cấp vào Đệ tử Trung tâm.
Tần Vô Song gật gật đầu:
- Tiểu đệ hiểu rồi, chỉ là nội dung của cuộc khảo hạch kia thế nào? Tiểu đệ vẫn chưa rõ.
Truân Trung Trì cười nói:
- Cái này ngươi không cần hỏi, Chu sư tỷ của ngươi cũng không có biết đâu. Cuộc khảo hạch hàng năm, nội dung không giống nhau, đây là sự cơ mật của Tinh La Điện, đệ tử tham gia khảo hạch đều không có kẻ nào có thể biết trước, giống như ngươi trước đây tham gia Thí luyện Võ đồng vậy, nội dung là tuyệt đối giữ bí mật.
- Đệ tử hiểu, xin hỏi sư phụ, sau khi tiến vào hàng ngũ Đệ tử Trung tâm là có tư cách tham gia cuộc thi bài danh Đệ tử Trung tâm đúng không ạ?
Truân Trung Trì mỉm cười gật đầu:
- Ừm, trận bài danh thi đấu mỗi năm là một trận thi đấu rất quan trọng, mỗi mạch đều vô cùng coi trọng, đối với tất cả các Đệ tử Trung tâm là cuộc khảo hạch quan trọng nhất, cần phải cố gắng nhất trong một năm. Chỉ cần ngươi lấy được ba thứ hạng đầu trong cuộc khảo hạch Đệ tử Cao cấp, chính là một Đệ tử Trung tâm mới tấn cấp, tự nhiên có tư cách tham gia thi đấu bài danh!
Tần Vô Song gật gật đầu, trong mắt hiện lên một tia say mê.