Khí Trùng Tinh Hà

Chương 359

Đúng lúc đó Tả Thiên Tứ đã gần đến nơi, thanh âm của hắn vang vọng từ xa đến:
- Đao Phó Chưởng môn, có chuyện gì vậy?
Tả Thiên Tứ vừa về đến, Truân Trung Trì và Trác Bất Đàn cùng ra hiệu rút lui. Họ biết so với thực lực của Tả Thiên Tứ, Triệu Hằng và Đao Hải Đường chưa là gì cả.
Tần Vô Song huýt gió một tiếng, nhanh chóng nhấc thi thể Đao Hải Đường lên, cùng Tử Điện Phần Diệm Thú rời khỏi hiện trường biến mất vào khu rừng.
Trước đó lấy xác của Triệu Hằng đi, thật ra Tần Vô Song đã dùng Bắc Minh Đại Pháp hút cạn linh lực trong người hắn. Lúc này đan điền của Đao Hải Đường đã vỡ, linh lực tiêu tan rất nhanh, Tần Vô Song vừa đi vừa dùng Bắc Minh Đại Pháp hút tiếp.
"Bữa ăn" ngon thế này không dùng thì thật đáng tiếc. Linh lực của Triệu Hằng hắn hút được khoảng hai phần ba, mất một phần ba.
Nhưng Đao Hải Đường thì mất ít nhất là một nửa. Dù vậy nhưng vô hình trung Tần Vô Song cũng đã hút được không ít nguồn linh lực mạnh mẽ.
Độ lớn mạnh linh lực của hai Linh Võ Đại viên mãn không cần nghĩ cũng biết, "bữa cơm" này với Tần Vô Song mà nói thì quả thật là đại bổ, đây cũng là cơ hội cực tốt để nâng cao tu vi của hắn. Lợi dụng tốt, không những có thể củng cố hơn nữa cảnh giới Cao Linh Võ Cảnh mà thậm chí còn có thể đột phá Linh Võ Đại viên mãn!
Nghĩ đến đây Tần Vô Song có cảm giác mong mỏi mãnh liệt. Hắn biết, ở các quốc gia nhân loại, Cao Linh Võ Cảnh vẫn chưa phải an toàn. Gặp phải Linh Võ Đại viên mãn, nếu dùng tốt Thần Tú Cung thì hắn cũng chỉ có thể duy trì cục diện ở mức không bị đánh. Nhưng khi thăng cấp lên Linh Võ Đại viên mãn thì mọi thứ sẽ khác hẳn!
Quá trình hút linh lực không cần quá nhiều thời gian. Nhưng để tiêu hóa và dung hợp thì lại cần một nơi an toàn và nhiều thời gian mới được. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Tần Vô Song thấy kích động, linh lực của Triệu Hằng và Đao Hải Đường cố nhiên đã cho hắn nhiều lợi ích, nhưng quan trọng là trận chiến này đã làm náo loạn toàn bộ thực lực của cả Cửu Cung Phái.
Bất luận chỗ dựa đằng sau Tả Thiên Tứ cường hãn như thế nào thì ít nhất Cửu Cung Phái tạm thời cũng không thể Đông tiến đối phó Tinh La Điện nữa! Trận chiến này, dù nói đến thực lực hay sĩ khí, Cửu Cung Phái đều đã rơi xuống đáy vực rồi!
Nghĩ đến đây thì Tần Vô Song đã vào trong rừng tập hợp với sư phụ và Đại Điện chủ Trác Bất Đàn. Bao Bao cũng nhân lúc náo loạn mà đến địa điểm tập hợp.
Trác Bất Đàn và Truân Trung Trì gương mặt đều tươi rói, lần này thu hoạch quả thực là khổng lồ. Trận chiến này đã làm sụp đổ hoàn toàn kế hoạch tấn công Tinh La Điện của Cửu Cung Phái.
- Đại Điện chủ, hai Phó Chưởng môn của Cửu Cung Phái đã bị tiêu diệt. Nguy cơ của Tinh La Điện đã được giải trừ phải không?
Truân Trung Trì vui vẻ nói.
Tuy rất phấn khích, nhưng Trác Bất Đàn lại tỏ ra khá bình tĩnh:
- Nếu Tả Thiên Tứ không mất đi lý trí, chắc chắn sẽ không tiến tiếp nữa. Việc đến nước này, dù hắn tiến hay lùi thì chúng ta cũng phải nhân cơ hội mà truy kích!
Truân Trung Trì đồng tình:
- Đúng, phải nhân đà thắng mà truy kích. Tốt nhất là tiêu diệt hết tất cả cao thủ vào Đế quốc Đại La của Cửu Cung Phái.
Nhưng Trác Bất Đàn lại lắc đầu:
- Những kẻ khác có thể giết, nhưng Tả Thiên Tứ thì không được. Hắn có quan hệ với Hiên Viên Khâu, nếu giết hắn e là Hiên Viên Khâu sẽ không để yên đâu.
Truân Trung Trì nói:
- Tả Thiên Tứ trải qua thất bại này lẽ nào lại chịu để yên? Giết hay không giết hắn thì e là cao thủ Hiên Viên Khâu đều sẽ đến.
Trác Bất Đàn thở dài:
- Tả Thiên Tứ chết với không chết, vẫn có sự khác biệt rất lớn!
Tần Vô Song nói:
- Đại Điện chủ, sư phụ, việc không thể chậm trễ. Chúng ta hãy đi cho Tả Thiên Tứ một bất ngờ. Nay cạnh hắn chỉ có tám Trưởng lão Cao Linh Võ Cảnh. Luận về thực lực, chúng ta đã chiếm thượng phong rồi!

Tả Thiên Tứ trở về địa điểm hạ trại, ngoài những cái xác đầy mặt đất ra, tám Trưởng lão còn lại đầy khủng hoảng bước đến nhận tội.
Tả Thiên Tứ không thể tin vào mắt mình, nhìn quanh một lượt hỏi:
- Triệu và Đao Phó Chưởng môn đâu?
- Tả Chưởng môn, Triệu Phó Chưởng môn không nghe lời khuyến cáo của Đao Phó Chưởng môn, tự ý bỏ đội ngũ, bị giết rồi, thủ cấp còn bị kẻ địch ném trở lại. Còn Đao Phó Chưởng môn đầu tiên bị một con linh thú Linh Võ Đại viên mãn tấn công, tiếp đó có kẻ lén bắn tên. Ngoài được còn có một Linh Võ Đại viên mãn dùng chiến đao đánh lén. Ba Linh Võ Đại viên mãn bao vây tấn công Đao Phó Chưởng môn, sau vài chiêu đã bị cung tên của địch giết chết. Thi thể đã bị chúng lấy đi mất.
Tả Thiên Tứ chết sững, lúc này hắn vô cùng hối hận.
- Mắc mưu rồi, lại mắc mưu rồi!
Tả Thiên Tứ lẩm bẩm:
- Con yêu hầu đó cứ kêu gào như thế là để dụ ta đi theo. Ta vốn nghĩ có hai Phó Chưởng môn ở đây thì sẽ duy trì được cục thế, không ngờ tên Triệu Hằng không tuân theo quân lệnh, tự ý bỏ đội! Như thế mới gây nên cục diện như thế này đây…
Tả Thiên Tứ cả đời chưa từng tính lầm, dù đối địch với thế lực nào thì hắn cũng chưa bao giờ lại thảm bại thế này. Đến việc kẻ địch là ai hắn cũng không biết, còn chết mất một nửa số tinh nhuệ của Cửu Cung Phái!
- Đối phương có ít nhất ba bốn Linh Võ Đại viên mãn. Ngay cả linh thú cũng là Linh Võ Đại viên mãn. Trong các quốc gia nhân loại thì thế lực nào lại có được linh thú Đại viên mãn? Hơn nữa lại có tận hai con?
Tả Thiên Tứ nghĩ tới nghĩ lui vẫn không có chút manh mối nào. Tả Thiên Tứ sau một lát hỗn loạn đã hồi phục lại sự tỉnh táo, hắn hạ lệnh:
- Tám người các ngươi lập tức rút lui. Dùng Phong Hành Phù nhanh chóng rời khỏi lãnh thổ Đế quốc Đại La!
Một Trưởng lão hơi khựng lại rồi hỏi:
- Còn Tả Chưởng môn?
Tả Thiên Tứ cười lạnh:
- Chúng sợ Cửu Cung Phái chúng ta đến Tinh La Điện, ta càng phải đến đó! Tinh La Điện, Cửu Cung Phái chết bao nhiêu người, bản tọa sẽ bắt các ngươi đền bù gấp mười lần!
- Tả Chưởng môn…
- Các ngươi không cần nói gì nữa. Bản tọa sẽ không sao. Trên các quốc gia nhân loại này, kẻ muốn động vào bản tọa còn chưa ra đời đâu!
Các Trưởng lão cũng không thể nói gì nữa, đành tuân theo lệnh.
- Đi mau đi!
Lúc này Tả Thiên Tứ đã đoán được chiến thuật của đối phương, dụ Tả Thiên Tứ hắn đi để đối phó với bộ hạ Cửu Cung Phái, lần lượt giết chết từng người, từ đó khiến hắn trở thành tướng không lính!
Giờ bảo thủ hạ rời đi hết, Tả Thiên Tứ hắn sẽ thoải mái, không phải lo lắng gì đối phó với đối phương.
Các Trưởng lão không dám chậm trễ, vội vàng dùng Phong Hành Phù đi với tốc độ nhanh nhất có thể.
Tả Thiên Tứ hét lớn:
- Kẻ bắn lén, bản tọa biết ngươi ở quanh đây. Có gan thì ra đây đấu với bản tọa. Trốn trốn nấp nấp thế thì có gì là bản lĩnh? Các ngươi sợ ta đến Tinh La Điện, ta sẽ đến đó giết một trận cho đã!
Tần Vô Song căng thẳng:
- Đại Điện chủ, sư phụ, hình như Tả Thiên Tứ đã cho thuộc hạ giải tán.
Trác Bất Đàn trầm tư gật đầu:
- Đúng vậy!
Truân Trung Trì lầm bầm:
- Tên Tả Thiên Tứ này cũng thật giảo hoạt, đã nhìn thấu chiến thuật của chúng ta.
Tần Vô Song nói:
- Nhìn thấu thì sao? Đại Điện chủ, sư phụ, hai người có thể đuổi theo những Trưởng lão kia. Con và hai linh thú sẽ cùng chơi một trận với Tả Thiên Tứ.
Trác Bất Đàn và Truân Trung Trì nhìn nhau một cái rồi gật đầu:
- Được, Vô Song, mục tiêu của chúng ta là giết sạch chủ lực của Cửu Cung Phái. Con phải nhớ không được giết Tả Thiên Tứ, chỉ có thể quần đấu với hắn.
Tần Vô Song cười:
- Đệ tử đã có chủ ý!
Truân Trung Trì trịnh trọng nói:
- Vô Song, không được hành động theo cảm tính!

Trác Bất Đàn và Truân Trung Trì cũng dùng Hành Phong Phù, vòng qua khu rừng đuổi theo những Trưởng lão kia. Họ nhất định phải đuổi kịp trước khi đến con đường biên giới nơi vách núi kia.
Tần Vô Song nói vói Tử Điện Phần Diệm Thú:
- Cô Đơn, lần này ngươi phụ trách dụ Tả Thiên Tứ đi, cố gắng kiềm chế hắn, được khoảng mười ngày là ngươi lập công rồi! Mười ngày sau chúng ta sẽ tập hợp tại Hồng Vân Sơn bên ngoài Đế đô Đế quốc Đại La!
Tử Điện Phần Diệm Thú phấn khích:
- Lần này đến lượt ta rồi!
Rồi thân hình nhún một cái biến mất ngay trước mắt.
Tần Vô Song mỉm cười:
- Bao Bao, cùng ta đi tìm một nơi kín đáo. Ta cần phải bế quan vài ngày!
Mắt Bao Bao chợt sáng lên:
- Vô Song lão đại sắp đột phá rồi à?
Tần Vô Song lắc đầu:
- Chưa sớm vậy đâu. Nhưng nếu lần này củng cố tốt thì có thể tiến gần đến đột phá!
Bao Bao hứng khởi:
- Vậy thì quá tốt. Nếu Vô Song lão đại lại đột phá, ba Linh Võ Đại viên mãn chúng ta cùng phiêu bạt thì đúng là uy phong ngút trời!
- Nói ít thôi, đi nào!
Lần hút linh lực này có thể nói là lần thu hoạch lớn nhất kể từ khi Tần Vô Song xuất đạo đến nay. Đồng thời hút được linh lực của hai Linh Võ Đại viên mãn. Tuy không được toàn bộ nhưng cũng là hơn tất thảy những lần trước.
Tần Vô Song cảm thấy đan điền như đang cuồn cuộn dữ dội, hai đạo linh lực không cùng nguồn gốc đã bắt đầu chuyển động khắp nơi trong đan điền, có khí thế chống lại nhau như dũng giả gặp nhau nơi đường hẹp.
Tần Vô Song biết linh lực của Triệu Hằng là dương cương, còn của Đao Hải Đường là âm nhu. Để tiêu hóa được hai luồng linh lực khác nhau này thì có phần khó khăn.
Cũng may có được trợ thủ đắc lực là Bao Bao, Tần Vô Song dễ dàng tìm được một nơi kín đáo để bế quan.
Được Bao Bao bảo vệ, Tần Vô Song không phải lo lắng bất cứ điều gì. Dù Tả Thiên Tứ có xông tới đây thì Bao Bao cũng có thể kiềm chế hắn, để Tần Vô Song tận dụng thời gian.
Hai đạo linh lực mạnh mẽ đang điên cuồng xung kích đan điền Tần Vô Song. Hắn cũng không hốt hoảng, dùng khí lưu đan điền từ từ điều hòa.
Tốc độ dung hợp mà nhanh chắc chắn sẽ ảnh hưởng độ thuần khiết, nhưng nếu chậm thì ảnh hưởng đến hiệu suất. Vì thế cần phải nắm vững tốc độ.
Cũng may đến nay Tần Vô Song đã vô cùng thành thục khâu này. Tuy linh lực lần này mạnh hơn những lần khác nhưng phương pháp cũng như cũ thôi.

Bảy ngày, hết đúng bảy ngày Tần Vô Song mới mở mắt ra, chầm chậm vận hành đan điền. Một luồng khí tức đang lượn vòng quanh, không có chút tạp chất, hắn thành công rồi!
- Tả Thiên Tứ…
Tần Vô Song cười thích thú:
- Tuy Lý Bố Y nói không được giết ngươi, nhưng Tần Vô Song ta lại là người tự trói tay chân mình sao? Nếu kẻ nào nhăm nhăm dòm ngó Tinh La Điện ta, dù là kẻ không thể giết, sớm muộn gì ta cũng giết! Còn giờ thì ta sẽ chơi với ngươi một chút, cho ngươi biết khó mà rút lui!
Bình Luận (0)
Comment