Có Cực Âm Lão Quái đứng ra quạt gió thổi lửa, hâm nóng không khí, vậy là các thế lực khác có ý xu nịnh Tinh La Điện cũng tranh nhau đứng ra ủng hộ thành lập Liên minh.
Như vậy, những thế lực trước còn hơi do dự, thấy đại sự đã thành, không thể chần chừ nữa, đành thuận theo thời thế, tích cực ủng hộ Liên minh cứ như đã ủng hộ từ lâu lắm rồi ấy.
Long Hổ Môn vốn còn ảo tưởng sẽ có thế lực đứng ra chất vấn, nhưng nay xem ra, đứng trước thực lực tuyệt đối, mọi ảo tượng vẫn chỉ là ảo tưởng.
Truân Trung Trì cười nhìn sang bên Long Hổ Môn:
- Chư vị đồng đạo Long Hổ Môn, trước mắt khu vực phía Đông cũng chỉ có ba thế lực là Tinh La Điện, Long Hổ Môn và Thiên Cơ Tông. Thiên Cơ Tông dẫn sói vào nhà đã bị trời phạt, nay muốn thành lập Liên minh phía Đông thì ý kiến của quý môn là vô cùng quan trọng. Thời Long đầu hãy nói vài câu đi!
Thời Thừa Long trong lòng kỳ thực rất phiền muộn, nhưng hắn cũng đã chuẩn bị cho chuyện xấu nhất, nghe Truân Trung Trì hỏi đến mình, Thời Thừa Long nói:
- Thành lập Liên minh phía Đông, đối với bất cứ quốc gia nào đều không phải chuyện gì xấu. Long Hổ Môn bọn ta đương nhiên tán thành. Chỉ là sau khi có Liên minh, việc thành lập, thực hiện, phân phối trật tự thế nào cần phải bàn bạc kỹ lưỡng.
Truân Trung Trì nhìn Trác Bất Đàn rồi đi ra phía sau. Trác Bất Đàn tiến lên phía trước, cười nói:
- Chư vị, sau khi thành lập Liên minh, mỗi quốc gia vẫn tự giải quyết chuyện nội bộ của mình. Nếu thế lực trong khu vực có mâu thuẫn với thế lực bên ngoài, các nước trong Liên minh đương nhiên phải đoàn kết cùng chống lại kẻ thù ngoài. Nếu không thì liên minh cũng chỉ là hư danh. Nguồn truyện: TruyenGG
Nghe Trác Bất Đàn nói vậy, các thế lực khác đều mừng húm. Họ vốn lo sợ khi có Liên minh sẽ mất đi quyền tự chủ. Nay Tinh La Điện tuy muốn xưng bá nhưng dường như không có hứng thú can thiệp chuyện nội bộ của các nước. Chỉ cần không can thiệp lẫn nhau, các nước kết thành đồng minh cùng chống giặc ngoài, đây đương nhiên là chuyện tốt!
Trác Bất Đàn nói:
- Chư vị, Tinh La Điện bọn ta cũng đã bàn bạc về chuyện này. Lãnh thổ phía Đông rất rộng lớn, lại rất gần Vô Tận Đông Hải, địa thế cũng coi như được trời đất ưu ái. Chúng ta không muốn đi xâm lược, đàn áp nước khác nhưng ít nhất cũng phải đảm bảo không bị kẻ nào bắt nạt! Thời Long đầu nói rất đúng! Trật tự, chấp hành và phân phối, đây đều là những vấn đề rất hệ trọng. Ý của Tinh La Điện rất rõ ràng, chúng ta đều là thế lực trên Đại lục Thiên Huyền là phải tuân thủ theo nguyên tác của Đại lục Thiên Huyền. Ai cũng có phần, cường giả vi tôn. Đại lục Thiên Huyền bao dung, không phải không cho phép các thế lực nhỏ yếu tồn tại, nhưng ngược lại vẫn có những thế lực lớn mạnh hơn. Cục diện khu vực chúng ta cũng vậy, ai cũng có quyền sinh tồn, nhưng vẫn phải dùng thực lực nói chuyện.
Năm chữ
"dùng thực lực nói chuyện", nghe cái là hiểu.
- Trác Điện chủ nói rất đúng. Thực lực mạnh thì hưởng quyền lợi lớn. Nếu thật sự như thế thì trật tự rất dễ sắp xếp.
Trác Bất Đàn gật đầu:
- Vì thế ta cho rằng, tất cả lợi ích của phía Đông, ai ai cũng có phần. Nhưng được chia bao nhiêu, chia như thế nào thì phải căn cứ vào thực lực. Bao gồm cả việc đi khám phá Vô Tận Đông Hải cũng vậy. Thực lực mạnh, nhân tài nhiều, cơ hội càng nhiều!
Quyền khám phá Vô Tận Đông Hải? Tất cả đều chết sững. Trước đây, việc đến Vô Tận Đông Hải chỉ là của ba nước Đế quốc Trung phẩm, chẳng liên quan gì đến các thế lực khác. Nhưng khẩu khí này của Trác Bất Đàn hình như là đang mở rộng quyền khám phá Vô Tận Đông Hải.
Điều này đương nhiên khiến tất cả đều phấn chấn hẳn, chăm chú nhìn Trác Bất Đàn muốn biết tiếp theo hắn sẽ nói gì.
Trác Bất Đàn mỉm cười:
- Ta tin chắc ai ở đây cũng đều rất mong muốn quyền khám phá Vô Tận Đông Hải. Tinh La Điện sau nhiều lần thương thảo, cảm thấy cơ hội như vậy nên mở rộng cho tất cả các thế lực trong khu vực phía Đông này. Đương nhiên, có được hay không thì phải xem thực lực và tạo hóa của từng thế lực. Thời Long đầu, không biết ý của Long Hổ Môn thế nào?
Thời Thừa Long biết Tinh La Điện rộng rãi như thế chẳng qua là để mua chuộc lòng người. Bước tiếp theo rất có thể là đòi Chìa khóa Linh lực rồi.
- Trác Đại Điện chủ có tầm nhìn xa như vậy, Thời mỗ vô cùng bội phục, đương nhiên hoàn toàn ủng hộ, không có ý kiến gì.
Trác Bất Đàn cười nói:
- Rất tốt. Về việc cụ thể phân phối số người thế nào thì chúng ta sẽ bàn bạc sau.
Nói rồi, Trác Bất Đàn bỗng lấy ra từ trong người một thanh ngọc kiếm. Thời Thừa Long nhìn thì trong lòng trầm xuống, đó chính là Chìa khóa Linh lực.
Trác Bất Đàn để chìa khóa ra phía trước:
- Chư vị, Tinh La Điện ta nguyện dâng lên chiếc Chìa khóa Linh lực để mở cửa ra của Vô Tận Đông Hải làm món lễ vật đầu tiên cho Liên minh. Dù Minh chủ Liên minh là ai thì chiếc chìa khóa này sẽ được Minh chủ bảo quản.
Tần Vô Song nghe cũng cười thầm. Đại Điện chủ làm vậy đương nhiên là cố ý làm vẻ rộng rãi. Không còn nghi ngờ gì, chiếc chìa khóa này cuối cùng vẫn thuộc về Tinh La Điện mà thôi. Tinh La Điện tổ chức Đại hội Đồng minh, sao có thể để chức Minh chủ rơi vào tay kẻ khác? Hành động này chẳng qua là khiến bọn chúng phải tự động đưa ra chìa khóa mà thôi.
Cực Âm Lão Quái bỗng cười nói:
- Trác Đại Điện chủ thật có khí độ. Nhưng không biết các vị Long Hổ Môn có dâng Chìa khóa Linh lực không? Mọi người rất chờ đợi đó. Ha ha…
Thời Thừa Long thầm chửi Cực Âm Lão Quái không biết xấu hổ, trong lòng chỉ biết thầm kêu khổ, hắn làm sao có thể từ chối đây?
Trác Bất Đàn mỉm cười ung dung nhìn Thời Thừa Long nhưng không nói gì.
Thời Thừa Long cười khan:
- Trác Điện chủ đã trượng nghĩa như vậy, Long Hổ Môn ta sao có thể keo kiệt một cái chìa khóa chứ? Chỉ là, Thiên Cơ Tông đã bị tiêu diệt, Chìa khóa Linh lực của chúng đã mất tích. Thiếu một chiếc chìa khóa, cửa ra Vô Tận Đông Hải không thể mở được. Điều này là một khó khăn lớn.
Trác Bất Đàn cười:
- Thời Long đầu, chuyện này cứ để Tinh La Điện ta giải quyết.
Thời Thừa Long giật mình, nghe khẩu khí chắc chắn của Trác Bất Đàn, mà những người khác đang nhìn biểu hiện của hắn, lúc này dù không nỡ thì cũng phải dâng Chìa khóa Linh lực.
Những người khác trong Long Hổ Môn nhìn Thời Thừa Long lấy Chìa khóa Linh lực ra thì sắc mặt ai nấy cũng đều nặng nề, đau đớn như bị cắt thịt.
Nhưng nếu chúng không giao ra, không những khiến tất cả nổi giận, mà còn đắc tội với Tinh La Điện, sau này gặp phải sự báo thù thế nào, không nói cũng biết. Thiên Cơ Tông chính là vết xe đổ đó, chúng không thể mạo hiểm.
Trác Bất Đàn mỉm cười nhìn hai chiếc Chìa khóa Linh lực:
- Ba chiếc nay đã có hai. Cái còn lại, Tinh La Điện chúng ta nhất định sẽ tìm ra. Sau khi ba chiếc có đủ sẽ là lúc mở cửa Vô Tận Đông Hải. Giờ chỉ còn lại một vấn đề quan trọng nhất. Liên minh phía Đông rốt cuộc sẽ do ai dẫn dắt? Đó phải là đối tượng được tất cả mọi người cùng tiến cử và nhất trí.
Vừa dứt lời, phía dưới đã có người hét lên:
- Cái này thì cần gì chọn nữa? Còn ai thích hợp hơn Tinh La Điện nữa đâu.
- Đúng vậy, đánh bại Cửu Cung Phái, tiễu trừ Thiên Cơ Tông, thực lực như vậy không cần chọn nữa. Chọn thế lực khác mọi người đều sẽ không đồng ý.
- Ủng hộ Tinh La Điện!
- Tinh La Điện làm Minh chủ!
- Minh chủ Tinh La Điện, dẫn dắt chúng ta đến huy hoàng!
Từng đợt sóng âm thanh dào dạt, sóng sau xô sóng trước. Dựa vào thực lực thì cũng chỉ có Long Hổ Môn là có tư cách cạnh tranh địa vị Minh chủ. Nhưng nay dưới khí thế của Tinh La Điện, Long Hổ Môn vẫn không thể không cúi đầu. Trước mắt thì chúng không có tư cách đó, cũng chẳng có dũng khí ấy.
Đối mặt với những đợt sóng reo hò, Long Hổ Môn ai nấy mặt mày tang thương, biết rằng khu vực phía Đông này đã không còn cục diện ba nước chân vạc nữa.
Từ nay về sau, phía Đông chỉ còn một thế lực, chính là Tinh La Điện. Tinh La Điện hiệu lệnh các nước, không ai dám không theo. Long Hổ Môn, từ này chỉ là thế lực cấp hai mà thôi!
Cực Âm Lão Quái cười kỳ quái:
- Trác Điện chủ, con mắt của mọi người đều rất tinh tường. Khu vực phía Đông ngày nay ngoài Tinh La Điện ra thì các thế lực khác không đủ sức dẫn dắt cả khu vực. Tinh La Điện gặp chuyện cần làm thì nên làm. Trác Đại Điện chủ cũng không nên từ chối làm mọi người thất vọng.
Trác Bất Đàn cười:
- Mọi người quá ưu ái rồi. Vị trí Minh chủ còn cần phải tiến cử…
Cực Âm Lão Quái nói lấy lòng:
- Còn tiến cử, chọn lựa gì nữa?
Rồi lão đứng ra nói to:
- Những ai phản đối Tinh La Điện làm Minh chủ hãy đứng ra ngoài!
Không khí lập tức im lặng như tờ, chẳng có ai dám bước ra nửa bước. Cực Âm Lão Quái cười:
- Trác Đại Điện chủ đã thấy rồi chứ? Tất cả đã thông qua!
Trác Bất Đàn lắc đầu:
- Như thế quá trẻ con!
Cực Âm Lão Quái gãi đầu, đảo mắt rồi nói:
- Vậy được, những ai ủng hộ Tinh La Điện làm Minh chủ xin hãy giơ tay lên để Trác Đại Điện chủ thấy được sự nhiệt tình của các vị!
Vậy là, soạt soạt soạt, tất cả đều giơ hết tay lên.
Chỉ có Long Hổ Môn là còn hơi do dự. Trác Bất Đàn như vô tình như cố ý nhìn sang bên Long Hổ Môn. Truân Trung Trì cũng làm như vô ý tiến lên hai bước đứng cùng với Trác Bất Đàn.
Long Hổ Môn đương nhiên là vạn lần không đồng ý, nhưng cũng chỉ đành thuận theo đại thế. Thời Thừa Long tiến lên trước cung tay nói:
- Trác Điện chủ, Tinh La Điện ai cũng ủng hộ, lão bằng hữu bọn ta đương nhiên là ủng hộ vô điều kiện. Nhữnh hành động cũ rích như giơ tay thì không cần nữa phải không, ha ha…
Tiếng cười cuối cùng của hắn nghe thì có vẻ là cười nhưng kỳ thực trong lòng còn khó chịu hơn cả khóc.
Trác Bất Đàn cảm thán nói:
- Thời Long đầu hậu ái như vậy, Trác mỗ thật hổ thẹn!
Cực Âm Lão Quái nở nụ cười kỳ quái:
- Trác Điện chủ, lại thông qua hết. Ta thấy Tinh La Điện đừng từ chối nữa. Mọi người đều mong muốn có một Minh chủ có thực lực lớn mạnh bảo vệ khu vực phía Đông, khiến khu vực phía Đông càng thêm cường thịnh. Đương nhiên, nếu dưới sự dẫn dắt của Minh chủ mới, mọi người đều có được nhiều lợi ích hơn trước đây thì càng tuyệt vời!
Các Điện chủ khác của Tinh La Điện đều gật đầu nói với Trác Bất Đàn:
- Đại Điện chủ, hiếm có được tấm lòng của mọi người như thế. Ta thấy Tinh La Điện nên đối mặt với khó khăn mà tiến bước, gánh vác lấy trọng trách này!
Trác Bất Đàn thở dài rồi gật đầu:
- Được, nếu Tinh La Điện còn từ chối nữa thì là không đủ thẳng thắn rồi! Mọi người đã ủng hộ Tinh La Điện như thế, vậy Tinh La Điện ta sẽ không để mọi người thất vọng!
- Minh chủ uy vũ, Tinh La Điện uy vũ!
Lập tức những lời chúc mừng vang lên không ngừng nghỉ.