Tần Liên Sơn nghe Tần Vô Song trả lời như vậy không ngừng gật gù:
- Vô Song, chúng ta đã là con cháu của Tần gia, bất luận là Tần gia của Thiên Đế Sơn hưng vượng cũng tốt, lụn bại cũng được, cuối cùng cũng vẫn là Tần gia, một giọt máu đào hơn ao nước lã!
- Phụ thân yên tâm, con có suy tính cả rồi.
Nói rồi Tần Vô Song cất ba thứ đồ kia đi.
Tần Liên Sơn tiến lại, trịnh trọng đưa trao thanh trường thương cho Tần Vô Song:
- Vô Song, cây cây thương tổ truyền này truyền lại nhiều đời, nay đến tay con, cuối cùng mở được cơ quan của Tần gia, nó giờ thuộc về con. Hy vọng con sử dụng tốt nó, gây dựng nên sự nghiệp!
Những lời nói này bao hàm sự kỳ vọng con được bay cao bay xa của một người cha.
Tần Vô Song trịnh trọng nhận lấy, nghiêm trang nói:
- Phụ thân xin hãy an tâm! Hài nhi tuyệt đối sẽ không làm ô nhục cây cây thương tổ truyền! Không làm ô nhục uy danh của tổ tiên Tần gia!
Hắn lúc này đã hạ quyết tâm đến Thiên Đế Sơn xem Tông môn Tần gia rốt cuộc thế nào. Nếu là một tập thể đáng để quy thuận thì Tần Vô Song hắn tuyệt đối không bài xích.
Ví dụ như Tinh La Điện, nếu Tông môn Tần gia cũng có hòa khí như Tinh La Điện thì Tần Vô Song hắn sao có thể từ chối cơ chứ?
Hoàn thành xong việc mở cơ quan, tổ huấn cơ mật mà tổ tiên Tần gia để lại cũng coi như đã xong, cúi bái vài lần nữa rồi hai cha con rời khỏi tổ đường.
Mấy ngày sau đó Tần Vô Song ở Vương phủ khoảng hơn mười ngày. Đoàn tụ với người nhà nên tâm trạng Tần Vô Song rất tốt. Hôm nay hắn mới bắt nói việc khởi hành.
Sau khi từ biệt Vương phủ, Tần Vô Song đem theo cây cây thương tổ truyền trở về Tinh La Điện. Ngay trong ngày là về đến Tinh La Điện, Tần Vô Song định sau khi bái kiến chư vị Điện chủ mới đi Cửu Ô Thần Miếu.
Sau khi gặp Đại Điện chủ và những người khác, Tần Vô Song bỗng nhớ đến một chuyện, lấy tấm linh phù bị phong ấn lấy được từ chỗ Tả Thiên Tứ ra:
- Đại Điện chủ, sư phụ, trong trận chiến với Tả Thiên Tứ lần trước con lấy được tấm linh phù này. Do vội vàng nên đệ tử quên giao nộp, xin chư vị Điện chủ nhận lấy.
Trác Bất Đàn cười:
- Vô Song, đây là chiến lợi phẩm của con, không cần giao nộp.
- Đúng thế Vô Song, con cứ giữ mà dùng!
Truân Trung Trì cũng bảo hắn giữ lấy.
Tần Vô Song cười:
- Nhị vị Điện chủ, tấm phù linh thú phong ấn này, một là con không biết sử dụng, hai là cũng không cần đến. Bên cạnh con đã có hai đại linh thú là Cô Đơn và Bao Bao. Con linh thú phong ấn này để lại trong Tông môn thì thích hợp hơn, có thể lúc cần sẽ dùng đến!
Trác Bất Đàn nhìn Truân Trung Trì rồi gật đầu:
- Nếu vậy thì chúng ta sẽ mặt dày mà nhận vậy.
Tần Vô Song vội nói:
- Vô Song là đệ tử Tinh La Điện, con giao nộp chiến lợi phẩm hiếu kính sư môn là đương nhiên mà.
Truân Trung Trì cười ha ha:
- Đại Điện chủ, đứa trẻ Vô Song này có tấm lòng như vậy, chúng ta cũng đừng ra vẻ nữa, nhận lấy, nhận lấy đi!
Mọi người đều bật cười lớn, Truân Trung Trì lại hỏi:
- Vô Song, con định khi nào lên đường đi Cửu Ô Thần Miếu?
Tần Vô Song nói:
- Sau khi đệ tử bái kiến chư vị Điện chủ sẽ xuất phát!
- Tốt!
Truân Trung Trì xoa tay:
- Vô Song, con cũng không cần vội, dù gì chúng ta cũng không vội việc đi Vô Tận Đông Hải. Phương án mới chúng ta cũng chưa đặt ra. Các nước phía Đông rốt cuộc cạnh tranh, sắp xếp số người đi thế nào còn phải có chương trình mới. Minh ước cũ giữa ba nước, do Thiên Cơ Tông đã bị tiêu diệt nên đã không còn ý nghĩa gì nữa.
- Đúng, Vô Song, chuyến đi lần này con cứ coi như đi du ngoạn lấy kiến thức, không cần vội. Nếu rỗi đi cả Đế quốc Thiên Hành cũng được.
Trác Bất Đàn khuyến khích. Tần Vô Song nói:
- Chư vị Điện chủ, lần này đến Cửu Ô Thần Miếu đệ tử có lẽ sẽ vào Hiên Viên Khâu tìm hiểu. Nếu có gì lỗ mãng đệ tử xin chư vị bỏ qua!
- Tìm hiểu Hiên Viên Khâu?
Truân Trung Trì ngạc nhiên:
- Vô Song, Hiên Viên Khâu là Cấm địa của Thần. Về tổng thể, tuy không nguy hiểm trùng trùng như Vô Tận Đông Hải, nhưng ở đó cao thủ nhiều như lá mùa thu, đủ loại chủng tộc, đủ loại thế lực. Con mà đi một bước sai là có thể một đi không trở lại…
Tần Vô Song nói thật:
- Sư phụ, gần đây con được biết về vài điều cơ mật của tổ tiên, nói Tần gia trấn Đông Lâm nhà con có quan hệ huyết mạch với Tần gia ở Thiên Đế Sơn. Đệ tử muốn đến đó tìm hiểu, bất luận là thật hay giả thì cũng phải có đáp án rõ ràng.
- Hiên Viên Khâu, Thiên Đế Sơn?
Trác Bất Đàn thầm tặc lưỡi, cái tên này đương nhiên Trác Bất Đàn đã nghe qua, Tần gia ở Thiên Đế Sơn cũng là một đại thế lực danh chấn Hiên Viên Khâu.
Lẽ nào thiên phú của Tần Vô Song dị thường như vậy là vì có liên quan đến huyết mạch Tần gia Thiên Đế Sơn thật? Đúng là niềm vui ngoài mong đợi.
- Vô Song, tin này có đúng không?
Truân Trung Trì đương nhiên cũng phân tích được lợi hại từ điều đó, khẩu khí không kìm được mà có phần xúc động.
- Sư phụ, tin này mười phần thì đến chín phần là đúng. Chuyến này đệ tử đi để chứng thực.
- Tốt!
Truân Trung Trì gật đầu, trao đổi ánh mắt với Trác Bất Đàn, hai bên đều hiểu nhau, ánh mắt lộ vẻ vui mừng.
Đây thật sự là niềm vui ngoài mong đợi. Nếu Tần Vô Song có quan hệ với Tần gia Thiên Đế Sơn thật thì không phải có nghĩa là Tinh La Điện sẽ có được một chỗ dựa vững chắc sao? Tuy La Thiên Đạo Trường lớn mạnh nhưng ở Hiên Viên Khâu chắc chắn không thể vượt qua Tần gia Thiên Đế Sơn.
Thiên Đế Sơn, nghe danh là hiểu nghĩa, là nơi ở của Thiên Đế Hiên Viên Khâu. Thiên Đế của Hiên Viên Khâu có nghĩa là gì? Có nghĩa là thế lực thống trị tối cao của Hiên Viên Khâu.
Tuy nhiên thế lực thống trị tối cao không có nghĩa là mạnh nhất, nhưng thế lực có thể làm Thiên Đế Hiên Viên Khâu thì chắc chắn có thể hô phong hoán vũ ở Hiên Viên Khâu. Mà Tần gia thì đã từng ở vị trí đó. Muốn trị vì Hiên Viên Khâu trước tiên phải trị vì Thiên Đế Sơn, đó là thực tế mà Hiên Viên Khâu công nhận.
- Vô Song, ta và sư phụ con rất ủng hộ chuyến đi này của con! Nhưng đường đến Hiên Viên Khâu nguy hiểm. Diện tích lại vô cùng rộng lớn. E là mười quốc gia nhân loại chúng ta cộng lại cũng không bằng một Hiên Viên Khâu. Vì thế chuyến này con đi phải rất thận trọng.
Trác Bất Đàn nhắc nhở.
Tần Vô Song nói:
- Đại Điện chủ, sư phụ, con sẽ hành sự cẩn thận.
- Ừm, Vô Song, con hãy tự liệu cho tốt.
Tần Vô Song từ biệt Đại Điện chủ và mọi người trở về Thanh Vân Điện thu xếp một chút, để nhiều đồ vật cấp bậc Tiên Thiên ở lại Thiên Tứ Vương Phủ giao cho phụ thân cất vào trong kho dự trữ.
Trong đó có năm sáu thứ vũ khí cấp Tiên Thiên, bao gồm cả cây roi xà hình trước đây, còn cả vài bộ hộ giáp, một số đan dược cơ sở.
Những thứ này số ít hắn có được qua trao đổi, phần lớn là trang bị lấy được sau khi giết địch. Ví dụ như hồi mới vào Tinh La Điện, giết tên hắc y nhân đó, giết Quỷ Đồng Tử, Trương Bách Đang, Chúc Đại Trung, rồi tiêu diệt Thiên Cơ Tông, giết Tả Thiên Tứ đều có thu hoạch. Nay túi trữ đồ của hắn đã nhẹ hơn nhiều.
Bạn đang đọc truyện tại TruyenGG - www.TruyenGGVũ khí giữ lại có bốn thứ, Thần Tú Cung, Tử Dương Kiếm, Nộ Giao Chi Hồn và cây cây thương tổ truyền.
Về linh phù thì Tần Vô Song giữ lại hết. Phong Hành Phù có được từ Đại hội So tài Đông Tam quốc, cả ba tấm linh phù có được khi giết Chúc Đại Trung hắn đều giữ lại.
Về bí tịch, Thú Ngữ Đồ Lục, Địa Hành Bí Tịch và một quyển Đại Lục Bí Văn, còn có mười quyển bản đồ Hiên Viên Khâu.
Đan dược ngoài vài viên Cửu Chuyển Hồi Dương Đan thì có số Sơ Linh Đan hồi đó Pháp vương Ly Hỏa luyện chế. Mười viên Sơ Linh Đan thông thường hắn chưa dùng đến, cực phẩm Sơ Linh Đan thì chỉ còn một viên hắn giữ riêng cho Tiêu Quản.
Ngoài ra còn có một bộ áo phòng ngự Hư Võ Cảnh. Cái này có được từ Đệ tam hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, vô cùng quan trọng với Tần Vô Song giai đoạn hiện nay, đương nhiên hắn mặc theo người.
Ngoài những thứ đó ra là ba tín vật mà tổ tiên Tần gia để lại và hai thứ lấy được sau khi giết tên hắc y nhân. Một là tấm ngọc bài có khắc chữ Huyền Minh, hai là một miếng da dê, không nguyên vẹn nhưng hình như cũng là một tấm bản đồ.
Đó chính là tất cả gia tài của Tần Vô Song, những thứ như vũ khí hộ giáp, linh dược khác Tần Vô Song đều để lại hết Thiên Tứ Vương Phủ.
Số tài sản này cũng không ít, để lại Thiên Tứ Vương Phủ có thể nói là khiến Thiên Tứ Vương Phủ vô hình trung sức mạnh gia tăng lên mấy lần.
Tần Vô Song không phải lần đầu tiên đến Đế quốc Cửu Ô. Lần này tâm trạng khác với lần trước. Lần trước là vội vàng muốn cứu sư phụ, nên lúc nào cũng có mây đen trong lòng.
Nhưng lần này với tâm trạng đi làm khách, đương nhiên hắn thoải mái hơn nhiều. Tần Vô Song dùng Tử Điện Phần Diệm Thú làm tọa kỵ, Bao Bao cũng theo sát, nhanh chóng đi về hướng Đế quốc Cửu Ô.
Khoảng nửa tháng sau Tần Vô Song đến Đế đô của Đế quốc Cửu Ô. Tần Vô Song cũng có những ký ức không tệ về Đế quốc Cửu Ô này.
Hồi đó đến với tâm trạng bi thương nhưng về lại thu hoạch đầy túi, điều này khiến hắn rất có cảm tình với Đế quốc Cửu Ô.
Có Cửu Ô Quốc Sĩ Lệnh, dọc đường Tần Vô Song đều nhận được đãi ngộ cực cao, khiến hắn có hoàn toàn cảm nhận được thế nào gọi là đãi ngộ
"là khách nhưng như ở nhà".
Đến Phân đà ở Đế đô của Cửu Ô Thần Miếu, vẫn là lão giả lần trước phụ trách tiếp đãi. Lão giả đó nhận lấy Cửu Ô Quốc Sĩ Lệnh mà Tần Vô Song đưa, đương nhiên kinh ngạc vô cùng, vội mời Tần Vô Song đến phòng khách quý:
- Các hạ lẽ nào là Tần Vô Song công tử danh chấn thiên hạ?
Tần Vô Song mỉm cười đáp lễ:
- Lão trượng vẫn khỏe chứ?
Lão giả cảm thán:
- Lần trước là lão phu có mắt mà không nhận ra vàng ngọc. Mãi đến khi công tử vang danh thiên hạ ta mới bừng tỉnh, hiểu ra lần đó đã để lỡ mất một thiên tài kiệt xuất đến mức nào. Nay lại có duyên phận được thấy dung mạo thật của công tử. Đại Thần tông có lệnh nếu Tần Vô Song công tử đến nhất định phải tiếp đãi với nghi thức cao nhất.
Tần Vô Song vội nói:
- Lão trượng không cần khách khí. Lần này ta đến chỉ là thăm chư vị Thần tông của Cửu Ô Thần Miếu. Còn về quy cách tiếp đãi, những chuyện này phiền hà rắc rối, mọi thứ giản tiện thôi là được.
- Được, Đại Thần tông đã nói, mọi thứ phải theo ý muốn của Tần Vô Song công tử.
Lão giả đó cười:
- Vô Song công tử, mời theo ta. Lão phu sẽ đích thân đưa công tử đến Cửu Ô Trắc.
Cửu Ô Thần Miếu ở trên chín hòn đảo ở sâu trong Cửu Ô Trắc, địa thế hiểm trở, hơn nữa cũng rất bí ẩn. Nếu người ngoài vào Cửu Ô Trắc mà không có người dẫn đường thì e là ngay cả cái cửa của Cửu Ô Thần Miếu cũng tìm không ra.