Hai sự kiện này đối với Tần Vô Song của giai đoạn này mà nói là song hỉ lâm môn. Kết hợp hai sự việc này lại mới có thể tăng sức chiến đấu lên mạnh nhất trong một khoảng thời gian ngắn.
Mặc dù Mộ Dung Thiên Cực đã nhắc nhở hắn phải cẩn thận La Đĩnh công tử sẽ đích thân xuất kích. Nhưng Tần Vô Song cũng có bản lĩnh của mình, hắn rất tự tin, chỉ cần hắn xử lý tốt hai việc này, nếu mọi chuyện thuận lợi thì dù có là La Đĩnh hắn cũng nắm chắc chu toàn.
Khi hắn còn chưa đột phá được Luyện Hư Cảnh thì đã có thực lực sử dụng Thần Tú Cung bắn chết cao thủ Hóa Hư Cảnh, bây giờ tấn thăng lên Luyện Hư Cảnh, tu vi cao hơn một tầng, một tầng này nếu như có thể thể hiện trong việc kết hợp với Thần Tú Cung thì lực sát thương đương nhiên sẽ rất kinh nhân.
Tần Vô Song lựa chọn Kê Quan Sơn đương nhiên cũng có lý do của hắn. Càng là là nơi nguy hiểm, càng là môi trường dày vò người ta thì càng có thể phát huy tiềm năng.
Hơn nữa, lực kích phát của sức nóng này với cơ thể cũng thập phần kinh nhân.
Đúng là ở trong núi thường không có ngày có tháng, thời gian nửa tháng cứ thế trôi đi không hề hay biết. Bất luận là Tần Vô Song hay Bao Bao, Cô Đơn thời gian này cũng đều có những thu hoạch đáng kinh ngạc.
Không thể không nói, tu luyện trong hoàn cảnh hiểm trở của Kê Quan Sơn hiệu quả đúng là tăng gấp rưỡi. Phụ Đồng Thuật của Bao Bao cố nhiên có những thành tựu nhỏ, ngay cả Cô Đơn cũng dần dần thông suốt, tìm lại được cảm giác. Trong hoàn cảnh này, Cô Đơn không dốc toàn lực tu luyện Phụ Đồng Thuật mà chuyên tâm nâng cao cảnh giới tu vi bản thân trên phương diện khổ công.
Rất nhiều kỹ năng công kích của Cô Đơn có liên quan đến Hỏa thuộc tính. Nhất là chân hỏa công kích, toàn bộ phụ thuộc vào việc thao túng Hỏa thuộc tính.
Trong hoàn cảnh này, Cô Đơn đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội nâng cao sức chiến đấu. Hắn đang chuẩn bị tiếp cận một kỹ năng công kích mới. Kỹ năng này cần phải có thuần độ và ngưng hợp độ của chân hỏa. Một khi hắn đã tiếp cận được thì lực công kích đương nhiên sẽ tăng lên rất nhiều lần.
Tử Điện Phần Diệm Thú là linh thú mấy ngàn năm trước. Ở Đại lục Thiên Huyền, nó thuộc về chủng tộc linh thú quý hiếm, có thể không ngừng tiến hóa mà lực cảm ứng với các thuộc tính tự nhiên cũng cực mạnh.
Lực cảm ứng mạnh có nghĩa là lực công kích sẽ cao. Trong thực chiến, lực công kích càng cao thì lực chiến đấu sẽ càng cao. Quan trọng hơn, lực phòng ngự và lực kháng đả kích của Tử Điện Phần Diệm Thú cũng vô cùng biến thái.
Còn Bao Bao, đương nhiên đang toàn tâm toàn ý luyện Phụ Đồng Thuật. Hắn tu luyện tới bây giờ đã có thể bước đầu thích phóng Phụ Đồng Thuật.
Tuy rằng phạm vi công kích vẫn chưa đủ xa nhưng cũng có thể nói là đã bước đầu nắm được bí quyết. Khoảng thời gian này, hắn thường xuyên dùng những lá cây có ngoại hình tương đồng để làm thí nghiệm.
Trong hàng ngàn hàng vạn lá cây, chọn ra một cái, đánh ký hiệu phía sau rồi cho vào trong đám lá cây, trộn lẫn tất cả lại. Sau khi trộn lẫn, hắn dùng Phụ Đồng Thuật truy tung, bây giờ đã có thể dễ dàng tìm ra chiếc lá bị thi triển Phụ Đồng Thuật.
Không thể không nói, thành công này khiến hắn rất phấn chấn.
Còn Tần Vô Song, thời gian này cũng có những thu hoạch đáng mừng. Nhất là khả năng dung hợp với Thần Tú Cung. Trên cơ sở ban đầu, Tần Vô Song không phải tốn quá nhiều công sức đã có thể dễ dàng nâng cao Thần Tú Cung lên mức độ thuần thục để phù hợp với cảnh giới của hắn.
- Uy lực của Thần Tú Cung, dù mình đã là Luyện Hư Cảnh cường giả nhưng nhiều nhất cũng chỉ phát huy ba thành, e rằng mình vẫn còn tự đánh giá hơi cao. Nâng cao sức chiến đấu và sức phá hoại của Thần Tú Cung chỉ dựa vào việc nâng cao cảnh giới thì tiến triển hơi chậm. Dù sao, nâng cao cảnh giới cũng không phải chuyện ngày nào cũng có, càng về sau, tốc độ tấn thăng càng chậm. Muốn Thần Tú Cung phát huy uy lực mạnh hơn vẫn còn cần một số nhân tố ngoại lai nữa.
Tần Vô Song có thể nhìn ra Thần Tú Cung này mạnh mẽ cường đại, nhưng tư chất của ba mũi tên màu bích lục thì lại thua xa. Theo lý thuyết, ban đầu có lẽ không phải là loại mũi tên phù hợp dùng với Thần Tú Cung. Mặc dù là những mũi tên bích lục đã thể hiện được sự ăn ý của mình với Thần Tú Cung.
Bạn đang đọc truyện tại TruyenGG - www.TruyenGGNhưng mà không đồng bộ chung quy vẫn là không đồng bộ, vẫn không thể bằng được nguyên bản ban đầu. Tần Vô Song cảm thấy, mũi tên nguyên bản với Thần Tú Cung, uy lực có lẽ phải mạnh hơn.
Nếu muốn nâng cao sức phá hoại của Thần Tú Cung thì mũi tên có lẽ cũng phải có tính khả hành trên phương diện thao tác. Muốn nâng cao uy lực của mũi tên, có rất nhiều cách, ví dụ như nâng cao tư chất vật liệu của mũi tên, ví dụ như phụ gia thêm chút kỹ năng trong công phu xạ thuật, ví dụ có thể gia tăng một chút thuộc tính công kích, đem chiêu số huyền ảo công kích dung hòa vào mũi tên.
Những cách này đều có những tính thao tác nhất định.
Đương nhiên, đây cũng phải là chuyện có thể làm được trong ngày một ngày hai mà phải cần một khoảng thời gian. Mà quan trọng hơn là cơ duyên, đồng thời cũng cần đến điều kiện vật chất.
Trừ Thần Tú Cung ra, thời gian vừa rồi, Tần Vô Song cũng không quên cảm ứng hiệu ứng của Tử Vân Thần Quả trong cơ thể.
Loại Thần quả này quả nhiên rất thần kỳ, Tần Vô Song có thể cảm nhận được thần lực của loại Thần quả này trong cơ thể hắn. Bây giờ ở sau lưng hắn, đang có một luồng sức mạnh không ngừng trùng kích.
Luồng sức mạnh này không mang lại bất cứ đau đớn nào cho Tần Vô Song mà ngược lại, mỗi ngày Tần Vô Song đều có cảm giác tẩy lễ kỳ diệu. Đây là một cảm giác tuyệt vời không thể diễn đạt hết bằng lời.
Tần Vô Song biết, Âm Dương Tử Vân Dực này chỉ Thần đạo chi lực của Tử Vân Thần Quả, thay đổi hình thái cơ thể hắn, mượn xương cốt và cơ bắp hắn, dung hòa với lực tự nhiên thay đổi hình thành Âm Dương Tử Vân Dực, có thể nói là kết hợp hư thực, khống chế phát động. Đương nhiên cũng là ý niệm lúc đó của hắn.
Mấy ngày nay, Tần Vô Song đã dần dần xếp thứ tự sử dụng của Thần Tú Cung xuống vị trí thứ hai, còn chủ công là Âm Dương Tử Vân Dực, bởi vì tẩy lễ và thay đổi mà Tử Vân Thần Quả càng phát ra càng khiến hắn ý thức được có một sự đột phá trọng đại đang giơ tay vẫy gọi hắn.
Cơ hội đã gõ cửa, thì hắn sao lại không bắt lấy.
Bây giờ, khi đang ngồi trên sườn núi, toàn thân Tần Vô Song như bị bao bọc bởi một luồng bạch quang kỳ diệu, luồng bạch quang này như một cây đại thụ màu trắng với vòm cây khổng lồ bên trên, còn bên dưới chỉ có thân thể cùng tứ chi của Tần Vô Song.
Bây giờ, bạch quang này đang ở trên người Tần Vô Song không ngừng thay đổi biến hóa thành những hình dạng khác nhau. Mà khu vực hoạt động chủ yếu của những biến hóa này là phần lưng của Tần Vô Song.
Tần Vô Song cảm nhận được xương cốt và cơ thịt sau lưng dường như đang chịu sự khảo nghiệm của tự nhiên, dường như đang làm một ca phẫu thuật không hề đau đớn.
Rồi bạch quang cuối cùng cũng dừng sự sục sôi lúc nãy như đã chọn được điểm dừng giữa xương sống và xương sườn. Rồi bạch quang đột nhiên chói sáng, những tia sáng chói mắt không ngừng kéo dài và hai cánh bắt đầu mọc ra từ lưng hắn một cách thần kỳ.
Hai chiếc cánh này mở rộng như hai cánh chim, Tần Vô Song tâm lặng như nước, thần niệm dường như đã đạt được hiệp ước với đôi cánh trắng, tạo nên một sự cộng minh mãnh liệt.
Lúc này, Bao Bao và Cô Đơn cũng vừa âm thầm chui ra từ bóng tối, nhìn thấy cảnh tượng này, kinh ngạc vô cùng, vừa hưng phấn lại vừa ngạc nhiên như không tin nổi vào mắt mình.
- Thật thần kỳ, đây chính là Âm Dương Tử Vân Dực sao?
Cô Đơn chặc lưỡi tán dương.
- Đương nhiên không phải rồi, ngươi xem đó là ánh sáng trắng, còn cách trình độ Tử Vân Dực xa lắm. Ta nghĩ vẫn còn cần thêm vài quá trình tiến hóa nữa?
Bao Bao khẩu khí đầy vẻ hiểu biết. Cô Đơn chẳng thèm quan tâm đến Bao Bao, kêu lớn:
- Lão Đại, bay thử một vòng, bay thử một vòng đi.
Bao Bao cũng kêu theo:
- Đúng vậy, Lão Đại, bay thử một vòng đi, cho bọn đệ được mở rộng tầm mắt!
Tần Vô Song lúc này cũng có chút mong đợi, thần niệm nhất động, hai cánh sau lưng tự động xòe mở vỗ đập không ngừng rồi từ từ bay lên, chậm rãi lướt đi như một con chim non đang tập bay.
Nhưng sự trúc trắc chỉ là việc nhất thời. Không lâu sau, thần niệm của Tần Vô Song đã bắt đầu quen với đôi cánh, thao tác tự nhiên như đi bằng hai chân, dần dần trở nên thành thạo vô cùng.
- Waaa, giỏi quá! Lão Đại, huynh thật oai vũ.
Bao Bao kêu lớn vô cùng hớn hở. Cô Đơn cũng không ngừng hét to:
- Tăng tốc, tăng tốc, Lão Đại huynh hãy tăng tốc đi, tốc độ này vẫn chưa đủ nhanh.
Tần Vô Song lúc này đang bay chầm chậm, đây không phải là tốc độ cực hạn của hắn mà trên thực tế hắn vẫn chưa tăng tốc. Hắn bây giờ mới chỉ đang trong giai đoạn thích ứng, làm quen. Nghe Cô Đơn giục tăng tốc, hắn cũng không nóng vội, xoay một vòng trong không trung rồi mới quay đầu, bắt đầu tăng tốc.
Hai cánh vừa vỗ, tốc độ bắt đầu tăng lên, tốc độ tăng tốc cũng rất nhanh. Vừa mới tăng tốc đã vào luôn giai đoạn trùng thứ, lên xuống mấy cái, đã trên dưới một trăm dặm.
Tần Vô Song kinh ngạc nhìn địa hình xung quanh, không tin nổi là mình lại bay xa đến vậy. Tốc độ này nhanh hơn tốc độ đi bộ rất nhiều. Thậm chí còn chẳng thua kém tốc độ của những Hóa Hư Cảnh cường giả mà hắn từng gặp.
Nghĩ đến đây, Tần Vô Song càng thấy mừng hơn. Đây là lần bay đầu tiên của hắn, nếu như sau này có thể thành thục hơn một chút, kỹ năng cao hơn một chút, hắn hoàn toàn có thể tạo nên tốc độ nhanh hơn.
Quan trọng nhất là Tử Vân Dực có thể tiến hóa, bây giờ mới là hình thái đầu tiên mà tốc độ đã khả quan đến vậy. Sau này tiến hóa rồi, tốc độ sẽ còn biến thái hơn.
Đến tận bây giờ, Tần Vô Song mới coi như nhận thức được Tử Vân Thần Quả. Cái gọi là Thần đạo quả thực dù chỉ là một loại quả nhưng uy lực Thần đạo thể hiện ra khiến người ta phải giật mình!
Hắn xoay cánh, trượt lên trượt xuống mấy nhịp rồi quay trở về Kê Quan Sơn, đáp xuống trước mặt Bao Bao và Cô Đơn.
Bao Bao và Cô Đơn hoan hô không ngớt, đang định tiến lên chúc mừng Tần Vô Song thì đột nhiên nghe thấy trên triền núi vang lên một tiếng mắng khe khẽ:
- Mẹ nó, cuối cùng thì cũng đến rồi sao?
Tiếng chửi này khiến Tần Vô Song và bọn Bao Bao đều giật mình, không khỏi kinh ngạc nhìn ngó bốn phía. Giọng nói này, rõ ràng là phát ra từ trong núi chứ không giống truyền lại từ bên ngoài.
Trong lúc bọn họ còn đang tìm kiếm tứ phía thì giọng nói kia lại mắng:
- Tôn tử, đã đến rồi thì đường đường chính chính đứng ở đó, đợi một chút, lão tử sẽ đến ngay. Đuổi theo lão tử ba trăm vạn dặm thì thế nào? Ha ha, thứ mà các ngươi muốn, cuối cùng cũng không đạt được đâu!
Tần Vô Song quay sang nhìn Bao Bao, rõ ràng là không biết đối phương đang nói gì.
- Vị các hạ này có lẽ nhầm rồi. Chúng ta chỉ là đi qua Kê Quan Sơn, dừng lại đây tu luyện mấy ngày, chứ không phải muốn đối đầu.
- Ồ?
Giọng nói đó cũng có vẻ ngạc nhiên, nghĩ một lúc rồi tự lẩm bẩm một mình:
- Nghe giọng nói rất trẻ, đúng là không giống, các ngươi đúng là không phải tôn tử của Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông chứ?
Thiên Phạt Sơn Trang, Lôi Đình Tông? Tần Vô Song kinh ngạc. Nếu như hắn nhớ không nhầm thì hai đại tông phái này đều là thế lực siêu tuyệt thuộc về tám môn Thiên Đế Sơn.