Còn một khu vực bí mật trong Vô Tận Đông Hải, Đảo chủ Khiếu Nguyệt Đảo đang tu luyện nhận được Ngọc bài Truyền thức, trong khóe miệng tràn ra một tia cười lạnh:
- Mẹ nó, mới có vài ngày, phát ra hai Bàn Long Lệnh, cáo mượn oai hùm, cô ta cho rằng là cái thá gì chứ? Khua tay múa chân với lão tử. Hừ, lão tử cứ coi như là không nhận được!
Nói xong, đem Ngọc bài Truyền thức ném qua một chỗ, như thể không thèm để ý tới.
Tần Vô Song khoanh tay đứng đó, cố gắng hết sức để không cho cảm xúc hiển lộ ra ngoài. Tuy rằng, trong lòng hắn rất hồi hộp căng thẳng, nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài quá nhiều.
Tô Mật lúc cười nói cùng bọn Tần Vô Song thì vô cùng hiền hòa, giờ đây thanh âm lạnh buốt nói:
- Bốn vị, em rể nhà ta, có một đám bằng hữu mất tích ở gần khu hải vực của Vô Tận Đông Hải, các gia các tông bọn ngươi, thật sự là một chút tin tức cũng không có hay sao, hay là làm có lệ cho xong việc, cảm thấy lời nói của bổn tiểu thư không đáng để ý?
Bốn vị thủ lãnh kia nào dám giả vờ trước mặt Tô Mật, vội vàng chỉ tay lên trời thề thốt:
- Tô Mật tiểu thư, mấy kẻ chúng ta có mấy cái đầu, sao dám ở trước mặt ngài giả dối được? Thật sự là không có tìm được tin tức, không dám ở trước mặt tiểu thư nói bậy!
- Đừng có lừa gạt bổn tiểu thư, ai chẳng biết, các tông phái các ngươi đều có mạng lưới tình báo của chính mình. Chỉ cần có chút biến động nhỏ nào, các ngươi sẽ biết ngay lập tức.
Bốn tên thủ lãnh kia kêu gào oan uổng:
- Tô Mật tiểu thư, lúc này, chúng ta thực không có được tin tức gì, nào dám ở trước mặt nàng giở trò bịp bợm?
Tô Mật hắng giọng, dáng vẻ xinh đẹp tuyệt trần, ánh mắt lạnh lùng nhìn bốn tên đó:
- Xem ra, cạy miệng các ngươi cũng chẳng có ra được cái gì. Người thì lại mất tích ở trong vùng này. Được lắm, bổn tiểu thư cũng không dùng Bàn Long Lệnh đàn áp các ngươi! Bốn kẻ các ngươi nghe đây, kẻ nào nếu ngay lập tức có được tin tức chính xác, liền có cơ hội đạt được một vũ khí Thần đạo cực mạnh!
Bốn thủ lãnh kia vừa nghe lời này, trong lòng nhảy lên từng đợt.
Mấy kẻ thủ lãnh này, trong mấy vạn khu vực quanh đây, cũng coi như là một phương hào kiệt. Nhưng ở cả Lạc Bảo Uyên mà nói, lại chỉ là tồn tại thế lực nhị lưu, tam lưu.
Tu vi của bọn chúng, cùng lắm là Hư Võ Đại viên mãn mà thôi. Có thể có được vũ khí Thần đạo cực mạnh, đối với bọn chúng mà nói, tuyệt đối là một điều vô cùng hấp dẫn. Cũng khó mà ngăn được ánh mắt đang sáng ngời rạng rỡ của bọn chúng.
- Hai tên thủ lãnh của Khiếu Nguyệt Đảo cùng Xích Minh Động Phủ không có tới, rất đáng nghi ngờ, các ngươi đi điều tra một chút. Bổn tiểu thư một khi đã mở miệng, tất nhiên là có thể thực hiện. Nhớ kỹ, kẻ đầu tiên phát tình báo hữu dụng tới mới là kẻ có tư cách giành được, những kẻ khác, thì coi như là mất công vô ích.
- Vâng, Tô Mật tiểu thư, bọn ta ngay lập tức đi điều tra cái này, xin yên tâm. Nếu đúng là mất tích trong vùng này, bất luận thế nào, chúng ta cuối cùng vẫn có thể thu hoạch được một chút dấu vết.
Lời thề son sắt của bốn kẻ thủ lãnh kia, tỏ thái độ một phen, rồi đều quay đầu đi.
Tô Mật cười lạnh nói:
- Mấy tên gia hỏa này, không thấy lợi ích trước mắt sẽ không chịu dốc sức. Ta nếu không phải là lo lắng tới thanh danh, nói thẳng cho bọn chúng biết nếu như vẫn không có tin tức gì lập tức sẽ giết toàn bộ. Tin là hiệu quả tin tức sẽ càng cao!
Tần Vô Song ở trong hoàn cảnh này cũng không có thể tự tiện làm chủ. Hết thảy chỉ có thể theo biện pháp của Tô Mật.
Nhẫn nại đợi nửa ngày, Đảo chủ Bách Chiến Đảo là kẻ đầu tiên truyền đến tin tức:
- Tô Mật tiểu thư, căn cứ theo tình báo, Đảo chủ Khiếu Nguyệt Đảo kia, đã xuất môn hơn nửa năm, tới tận bây giờ vẫn chưa trở về. Còn động chủ của Xích Minh Động Phủ, ở bên trong động phủ bế quan, cũng khoảng ba tháng rồi.
- Mấy lời nhảm nhí này thì có ích gì?
Tô Mật không khách sáo hỏi.
- Khà khà, Đảo chủ Khiếu Nguyệt Đảo không ở trên đảo, thuộc hạ định tự mình đi tìm hiểu. Mấy tên gia hỏa bên phía Khiếu Nguyệt Đảo kia, vẫn luôn coi trời bằng vung, có lẽ có thể thăm dò được một chút tin tức hữu dụng nhỉ?
- Được rồi, vậy ngươi đi nhanh về nhanh!
Tô Mật cau mày, Khiếu Nguyệt Đảo này, có thể nói là một điểm nhạy cảm của Lạc Bảo Uyên. Bởi vì vị trí của Khiếu Nguyệt Đảo ở bên cạnh lãnh địa của Lạc Bảo Uyên, thuộc loại khu vực đang tranh chấp.
Một mặt, Khiếu Nguyệt Đảo thuộc vào Lạc Bảo Uyên, một mặt khác, Khiếu Nguyệt Đảo lại âm thầm cấu kết với Thanh Vũ Uyên.
Thanh Vũ Uyên kia, là lãnh địa của Cầu Long Tộc.
Cùng với Bàn Long Tộc của Lạc Bảo Uyên trước giờ vẫn luôn không có gì gọi là giao tình qua lại. Cho nên, Khiếu Nguyệt Đảo này, đối với Lạc Bảo Uyên mà nói, vẫn luôn là một nơi trọng yếu.
Nếu không phải lo lắng đến vấn đề danh tiếng, với phong cách của Bàn Long Tộc, đã sớm san bằng Khiếu Nguyệt Đảo thành bình địa rồi. Chỉ có điều là vẫn luôn không có cớ và chứng cứ gì thôi.
Tô Mật lạnh lùng nhủ thầm:
- Khiếu Nguyệt Đảo, hy vọng chuyện này không có liên quan tới các ngươi…
Tần Vô Song tự đứng ra nói:
- Chị dâu, ta muốn tới Khiếu Nguyệt Đảo một chuyến.
Tô Mật có chút khó xử nói:
- Vô Song huynh đệ, ngươi hiện tại đi tới Khiếu Nguyệt Đảo, ngộ nhỡ có tin tức trước bọn chúng, có câu trả lời trước thì lại không dễ bàn.
- Bách Chiến Đảo truyền thức tới, bọn họ đã có chút tin tức!
Thương Dạ nói:
- Huynh đệ, ta đi cùng ngươi.
Trong lúc này, tên Đảo chủ Bách Chiến kia lại truyền đến tin tức:
- Tô Mật tiểu thư, căn cứ theo điều tra của ta, việc này, mười phần thì có đến tám chín phần là có quan hệ với Khiếu Nguyệt Đảo!
- Ồ? Là thế nào?
Mặt mày Tô Mật nhất thời hiện lên một tia vui mừng.
- Ta vừa rồi bắt một gã tuần tra của Khiếu Nguyệt Đảo, ép hỏi một chút. Đảo chủ Khiếu Nguyệt Đảo trong đoạn thời gian không có ở đây, một người tên Khả Đạt hành xử vô cùng ngang ngược, đi săn xung quanh ở Vô Tận Đông Hải. Hình như, có một trận, công kích một con thuyền của tu luyện giả nhân loại.
Tô Mật nghe tới đây, quát:
- Được, ngươi không cần đánh rắn động cỏ, chúng ta sẽ qua đó ngay lập tức!
Phi thuyền Bàn Long khởi động, trong mấy vạn lộ trình, cơ hồ chỉ là chuyện trong canh giờ. Rất nhanh, liền tiến tới Khiếu Nguyệt Đảo.
Khiếu Nguyệt Đảo nghe nói Tô Mật tiểu thư tự mình giá lâm, người trên kẻ dưới không biết đang phát sinh chuyện gì. Mấy Phó Đảo chủ trong đảo, đều là vội vội vàng vàng, tiến ra nghênh đón.
- Không biết Tô Mật tiểu thư đại giá quang lâm, chậm trễ tiếp đón à, ha ha.
Tô Mật lạnh lùng nhìn ba tên Phó Đảo chủ này:
- Đảo chủ của các ngươi đâu?
- Đảo chủ lão nhân gia xuất môn tu luyện, đã nửa năm trôi qua cũng chưa hề trở lại. Tô Mật tiểu thư, sao tự dưng lại tìm Đảo chủ chúng ta vậy?
- Hừ, Đảo chủ Khiếu Nguyệt Đảo, hiện tại danh tiếng rất lớn à. Bổn tiểu thư ra Bàn Long Lệnh, vậy mà lại không hề có chút tin tức gì.
Bàn Long Lệnh của Tô Mật, chỉ tới vị thủ lĩnh cao nhất, bởi vậy, mấy tên Phó Đảo chủ này, cũng là ngỡ ngàng không hay biết chuyện gì, hai mặt nhìn nhau, căn bản không hề biết có chuyện như vậy.
Luận thực lực, Khiếu Nguyệt Đảo, tồn tại quả thực là mạnh nhất trong mấy vạn ở khu thủy vực này. Cái gì mà Linh Ngao Đảo, cái gì mà Bách Chiến Đảo, so với Khiếu Nguyệt Đảo, chênh lệch vẫn là vô cùng rõ ràng.
Cũng chính bởi vậy, Đảo chủ Khiếu Nguyệt Đảo mới có thể cảm thấy có chút bản lĩnh, trong lúc qua lại ở giữa hai đại Long Tộc, muốn đạt được lợi ích lớn nhất.
- Tô Mật tiểu thư, Đảo chủ đại nhân, hắn có lẽ là đang bế quan tu luyện, không có nhận được truyền thức à.
- Đúng, nhất định là có sự hiểu lầm. Khiếu Nguyệt Đảo chúng ta, sao dám ở trước mặt Tô Mật tiểu thư đùa giỡn giở trò lừa gạt ạ?
Tô Mật thản nhiên nói:
- Lời nhảm nhí ta không muốn nói nhiều, ta chỉ hỏi các ngươi, tộc nhân và đồng môn của em rể nhà ta ở Vô Tận Đông Hải làm khách, lại mất tích. Việc này, có kẻ nói là Khiếu Nguyệt Đảo các ngươi làm.
Ba tên Phó Đảo chủ sắc mặt đồng thời biến đổi, tộc nhân của em rể? Nghe vậy, quan hệ rất sâu sắc à. Khó trách Tô Mật tiểu thư lại khởi binh như thế. Nhưng mà, tộc nhân gì, đồng môn gì, bọn họ căn bản chưa thấy qua.
- Tô Mật tiểu thư, đây phải chăng là có sự hiểu lầm? Khiếu Nguyệt Đảo này, hiện tại là ba kẻ chúng ta chủ trì, nhất cử nhất động, đôi bên đều là rất rõ ràng. Xin thề với trời, tuyệt đối không có làm qua việc này à. Tô Mật tiểu thư, tộc nhân và đồng môn của người gồm có bao nhiêu người, hình dáng trông như thế nào?
- Đúng vậy, nghe nói cô gia của Tô Mật tiểu thư là tu luyện giả nhân loại, chúng ta Khiếu Nguyệt Đảo này, rất lâu rồi cũng chưa tới khu vực tu luyện giả nhân loại.
- Hừm, các ngươi nói thì nghe rất êm tai. Chỗ các ngươi, có phải là có một kẻ tên là Khả Đạt không?
Tô Mật lạnh lùng hỏi.
- Đúng, có người này!
- Khả Đạt là tâm phúc của Đảo chủ đại nhân.
- Hành tung của tên Khả Đạt này, tất cả các hành vi của hắn, có phải là không coi các ngươi ra gì phải không?
Tô Mật truy hỏi.
- Cái này… Ài, không dối gạt Tô Mật tiểu thư, Khả Đạt nhận được sự sủng ái vô cùng lớn của Đảo chủ, tất cả mọi việc hắn gây nên, chúng ta thật đúng là giám sát không nổi. Nhưng mà tên tiểu từ này có lá gan to cỡ nào cũng há có thể hại thân thích của tiểu thư chứ?
- Không vội thanh minh, gọi hắn tới đây trước!
- Được, chúng ta liền phái người đi gọi. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyenGG
- Không cần phái người đi, trực tiếp dùng thủ đoạn truyền thức. Còn nữa, không được nói cho hắn là có chuyện gì.
- Được, đều theo lời Tô Mật tiểu thư!
Ba tên Phó Đảo chủ kia tuy rằng cũng đều là một phương bá chủ, nhưng ở trước mặt Tô Mật đều không dám lỗ mãng. Tuy rằng, tu vi của bọn chúng đều là Hư Võ Đại viên mãn, so với Tô Mật cũng không có kém kỏi là bao. Nhưng mà, người ta là Công chúa của Bàn Long Tộc, há có thể chậm trễ?
Khả Đạt nhận được tin, nhìn nhìn, không thèm để ý nói:
- Ba cái tên gia hỏa này, tìm ta làm cái gì? Khả Đạt ta há phải là kẻ để chúng gọi tới là tới?
Không thèm để ý, ném Ngọc bài Truyền thức sang một bên.
Ba tên Phó Đảo chủ kia thay phiên thúc dục, sắc mặt đều là u ám bất định. Tên Khả Đạt này, càng ngày càng kiêu ngạo, ngang nhiên ngay cả truyền thức cũng không thèm để ý tới.
- Sao lại vẫn còn lâu lắc như vậy?
Thanh âm Tô Mật lạnh buốt lại vang lên.
- Đâu có đâu có, tên Khả Đạt này bình thường có chút thói quen ngạo mạn rồi. Chúng ta ba kẻ tuy rằng là Phó Đảo chủ, lại gọi không được hắn.
- Vậy sao? Một gã đầu mục nho nhỏ, ba Phó Đảo chủ liên hợp, ngang nhiên gọi không được hắn? Thật đúng là một kẻ coi trời bằng vung, ngang ngược không coi ai ra gì. Được, một khi đã kêu mà bất động, nói địa điểm của hắn, bọn ta tự mình đi tìm.
Một gã Phó Đảo chủ biến đổi sắc mặt:
- Để Tô Mật tiểu thư tự mình đi, việc này sao có thể được ạ?
Bọn họ kỳ thật lại không phải lo lắng Tô Mật tiểu thư đi tìm có điều gì thất lễ. Mà là lo lắng việc này thật sự là có quan hệ với tên Khả Đạt kia, vậy thì Khiếu Nguyệt Đảo gặp phiền phức lớn rồi.
- Dẫn đường phía trước, nếu còn nói quanh co nữa, ta sẽ càng không khách sáo.
Tô Mật lạnh lùng nói.
Ba gã Phó Đảo chủ đối mặt nhìn nhau, không thể lay chuyển được, chỉ có thể dẫn Tô Mật đi tới chỗ của Khả Đạt.
Ầm!
Tô Mật trực tiếp vung một roi rồng, làm cho cấm chế của Khả Đạt bị đánh tan tành, quát:
- Khả Đạt, cút ra đây cho ta!
Khả Đạt đang trong lúc thụ hưởng, bị một thanh âm của nữ tử quát lớn, trong lòng giận dữ:
- Nữ nhân từ đâu tới đây? Dám nói chuyện như vậy với ta?
Một gã Phó Đảo chủ quát:
- Tiểu tử Khả Đạt, chớ có vô lễ, là Tô Mật tiểu thư giá lâm!
Khả Đạt vừa nghe lời này, một luồng ý niệm tà ác nhất thời tiêu biến. Bước nhanh đi ra, nhưng cũng không chịu tới gần, mà là đứng từ xa xa nói:
- Tô Mật tiểu thư? Khả Đạt ta cùng Tô Mật tiểu thư cũng không có chuyện gì, sao lại khí thế mạnh mẽ tới đập nát cửa, là có ý gì vậy?
Tô Mật không nói lời thứ hai, roi rồng trực tiếp vòng quanh, hướng tới Khả Đạt.
Khả Đạt lạnh lùng cười, thân ảnh chợt lóe, giống như con cá trơn tuột chui ra, trong miệng thản nhiên nói:
- Tô Mật tiểu thư, ngươi là thiên kim tiểu thư, đắc tội thì thật khó coi à.