Tiêu Dật Hiên và Lý Dật Phong một khi nhập cuộc, thế cuộc đương nhiên sẽ phát sinh biến hóa cực lớn.
Tiêu Dật Hiên phụ trách bao vây bên ngoài, còn Lý Dật Phong, cùng Tần Vô Song và Vương Thiền phụ trách đuổi giết. Phân công này, có thể bảo đảm những Thần hồn chạy trốn ra bên ngoài, nếu số lượng quá nhiều, sẽ hình thành trùng kích lớn đối với Miêu Húc ở bên ngoài, tuyệt đối không phải là chuyện tốt.
Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn biểu thị, bảy cường giả Thần đạo đoạt được thân thể, cũng không tụ tập lại ở một chỗ. Hiển nhiên, bọn chúng cũng có lo lắng của mình. Lo lắng tập trung lại một chỗ, dao động quá lớn, sẽ bị người ta phát hiện.
Nhưng mà, bọn chúng ngàn tính vạn tính, vẫn không đoán được chút sơ hở thân thể này lại bị Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn nhìn thấu.
Lý Dật Phong nói:
- Vương Thiền, ngươi phụ trách dẫn dắt người canh gác của bọn chúng. Tin rằng với thực lực của ngươi, khẳng định không có vấn đề!
Vương Thiền biết, trận chiến này, chủ lực trước mắt là vị Lý Dật Phong đạo huynh này, chứ không phải Vương Thiền hắn, lập tức gật đầu đi ngay.
Sau khi Vương Thiền đi, Lý Dật Phong hỏi Tần Vô Song:
- Vô Song sư đệ, định ra tay như thế nào?
Tần Vô Song cười nói:
- Ta suy nghĩ một lát, nếu chúng ta chủ động tìm đến, giết chết một hai tên, những tên khác nhất định sẽ bị kinh động, độ khó đuổi giết sẽ lớn hơn. Cần phải hành động lưu loát sạch sẽ.
- Đúng, thời gian gấp gáp, chúng ta cần phải khẩn trương. Đi, ra tay với tên gia hỏa ở phía Tây Bắc trước!
Lý Dật Phong thực sự rất dứt khoát.
Tần Vô Song lại lắc lắc đầu:
- Tam sư huynh, ta phân tích qua, thân xác bị bảy Thần hồn này chiếm cứ, cường đại nhất là một gã cường giả Chân Thần Đạo sáu kiếp tới từ Hỏa Thần Chúc Dung Tộc. Ta dự đoán, kẻ chiếm cứ thân xác cường đại nhất này, khẳng định là thủ lãnh của đám Thần hồn này.
Lý Dật Phong ánh mắt sáng ngời:
- Bắt được thủ lãnh, binh lính sẽ tự bại!
Giết chết thủ lãnh, đám Thần hồn khác sẽ như rồng mất đầu, nhất định rơi vào trong đại loạn, điều này là đề nghị rất hay, Lý Dật Phong lập tức hăng hái:
- Hắc hắc, Vô Song sư đệ, nếu ngươi có thể chấn trụ được tên thủ lãnh mạnh nhất, vậy thì cho dù bọn chúng có tài giỏi cũng vô dụng rồi.
Tần Vô Song cười nói:
- Tam sư huynh, ngươi đi sau lưng ta, ta dùng thân thể của ta làm mồi nhử, nhất định có thể khiến tên gia hỏa đó động lòng. Đến lúc đó, sư huynh nhân lúc hắn chưa chú ý nhanh chóng hạ sát thủ, tranh thủ một chiêu giết địch.
Một chiêu giết địch, độ khó vẫn là rất lớn. Đặc biệt là cảnh giới Thần hồn này có thể còn mạnh hơn Lý Dật Phong. Nhưng Thần hồn không có thân thể, dù có mạnh cũng có hạn. Không có thân thể xứng hợp, phát huy không ra nổi một nửa thực lực. Trong chiến đấu, tất nhiên phải chịu thiệt rất lớn.
Còn Lý Dật Phong, lại có Chủ Thần Khí trên tay, đây là lợi ích rất lớn.
Kế hoạch toàn tâm tu luyện của Nghịch Ngao còn chưa đến một tháng, đã phát hiện sáu tiên phong của hắn phái ra đã bị tiêu diệt mất năm tên, tin tức không ngừng truyền đến, khiến Nghịch Ngao cảm thấy vô cùng khó chịu.
- Đại nhân, cứ tiếp tục như vậy không phải là cách!
Lúc này, hai hộ pháp bên người Nghịch Ngao lần lượt góp lời:
- Chúng ta hiện tại vẫn chiếm ưu thế về số người, đợi bọn chúng từng bước xâm chiếm, sẽ không còn chiếm ưu thế về mặt số người.
- Bằng không, chúng ta sẽ tập trung sáu vị đại nhân khác phản công. Căn cứ vào quan sát của chúng ta, trong Thần Khí Mê Cung này, cũng có năm sáu tên địch. Thực lực của bọn chúng, chẳng qua cũng chỉ vừa mới tiến nhập Thiên Thần Đạo mà thôi. Không có gì đáng sợ!
Tròng mắt Nghịch Ngao nhẹ nhàng chuyển động, khoảng thời gian này, thân thể hắn cướp được, dung hợp với Thần hồn ước chừng có hai ba thành, cách đại thành còn rất xa.
Với cảnh giới thân thể như vậy, căn bản không phù hợp với Thần hồn của hắn. Khi đối diện với Thiên Thần Đạo một kiếp, có lẽ vẫn có thể có chút ưu thế. Nếu gặp phải Thiên Thần Đạo hai kiếp, khẳng định thất bại là điều không thể nghi ngờ. Cho nên, muốn hắn quyết định chủ ý này, vẫn là vô cùng khó xử.
- Nghịch Ngao đại nhân, kẻ địch không ngừng xâm chiếm từng bước chúng ta, một khi số người của chúng ta không còn chiếm ưu thế, đối thủ sẽ càng không kiêng kỵ, mạnh mẽ phản kích, đến lúc đó, thế cục sẽ càng thêm bất lợi. Vạn nhất Nghịch Long đại nhân không quay về tiếp ứng, tình cảnh của chúng ta sẽ rất không tốt.
- Không thể!
Nghịch Ngao thề thốt phủ quyết:
- Nghịch Long đại nhân là ca ca của ta, sao có thể không tới tiếp ứng được?
- Nghịch Long đại nhân có tình nghĩa huynh đệ với đại nhân người, thế nhân đều biết. Nhưng mà, Nghịch Long đại nhân vừa mới thoát khỏi nhà giam, cũng cần có thời gian tìm được thân thể, luyện hóa thân thể. Trong thời gian ngắn ngủi, muốn bọn họ quay lại cũng rất khó. Nếu bọn họ phát hiện đại nhân ngài không lao ra, muốn quay lại, đã quay lại từ sớm rồi. Thời gian đã qua lâu như vậy, nếu còn chưa quay lại, chứng tỏ…
Tên thủ hạ đó nói đến đây, cũng dừng lại.
Trong mắt Nghịch Ngao tinh mang lóe lên:
- Chứng tỏ cái gì?
- Đại nhân, ta phỏng đoán, có khi nào bọn Nghịch Long đại nhân chạy ra, cũng chịu sự truy sát toàn lực của thế lực tinh anh Đại lục Thiên Huyền, không rảnh tay chân tới tiếp ứng cho chúng ta. Bằng không, với tình cảm giữa huynh đệ các ngươi…
Sắc mặt Nghịch Ngao có chút biến đổi, đây tuyệt đối là chuyện lo lắng nhất của hắn. Nếu nhóm cường giả đầu tiên chạy ra, bị cường giả đỉnh cao của Đại lục Thiên Huyền đuổi giết, vậy thì phiền phức to.
Nhưng Đại lục Thiên Huyền, có nhiều Thiên Thần Đạo cường giả như vậy sao? Nghịch Ngao vẫn cảm thấy không tin.
Bạn đang đọc truyện tại TruyenGG - www.TruyenGGHắn luôn cảm thấy, Đại lục Thiên Huyền, không thể có nhiều Thiên Thần Đạo cường giả như vậy.
Giữa lúc đang nói chuyện, Thần hồn của Nghịch Ngao đột nhiên khẽ lay động, nhãn thần đột nhiên nheo lại thành một đường thẳng. Một tia ánh mắt hung hãn nham hiểm từ trong mắt hắn bắn ra, nhìn về hướng xa.
- Đại nhân, sao vậy?
- Hình như có con chuột chạy tới. Hai người các ngươi, bảo vệ hai bên cho ta. Ta đi xem xem rốt cuộc là con chuột cấp bậc nào?
Nghịch Ngao cười nham hiểm một tiếng, một trận gió nhẹ nhàng thổi tới, đã ra đến bên ngoài. Thoáng liếc nhìn về phía trước, đã nhìn thấy một người trẻ tuổi, đang cẩn thận đi tới bên này.
- Ồ?
Đồng tử của Nghịch Ngao lại một lần nữa co rút thành một đường, tự mình lẩm bẩm nói:
- Hình như cảnh giới thân thể của tên gia hỏa này, vô cùng cường đại!
Nghịch Ngao không thẹn là Thiên Thần Đạo ba kiếp, mặc dù thân thể không có luyện hóa, nhưng ánh mắt vẫn vô cùng chuẩn xác. Liếc mắt liền nhìn ra, người trẻ tuổi trước mặt này, cảnh giới thân thể vô cùng cường đại. Mặc dù trước mắt vẫn chưa đủ xứng hợp với Thần hồn Thiên Thần Đạo ba kiếp hắn. Nhưng rất hiển nhiên, tiềm lực vô cùng của khối thân thể này, ẩn chứa tiềm lực phát triển kinh người, vẫn còn xa mới đạt đến trình độ cực hạn.
- Đây là thịt mỡ đưa tới tận cửa sao?
Ý niệm trong lòng Nghịch Ngao nhanh chóng quay ngược trở lại:
- Hay là một cái bẫy?
Không thể là cái bẫy. Người thanh niên này, bao nhiêu tu vi, căn bản không đến Thiên Thần Đạo, thậm chí nhìn dáng vẻ còn chưa đến đỉnh cao của Chân Thần Đạo!
Nghịch Ngao nở nụ cười, ánh mắt nhất thời nóng lên. Khối thân thể này không cần bày ở trước mặt, đó là phạm tội. Nói một cách không hề khách khí, nếu có thể có được khối thân thể này, tu vi của hắn sẽ càng cường đại hơn trước khi phong ấn.
Dặn dò hai vị hộ pháp:
- Các ngươi hãy quan sát cho ta, nếu có động tĩnh gì kỳ lạ, hãy yểm trợ cho ta. Tranh thủ một chút thời gian, ta muốn cướp lấy khối thân thể này!
Nghịch Ngao là loại người đã nói là làm, thân thể lướt đi, một đường vòng cung tuyệt diệu từ trên không cắt xuống, lao xuống phía dưới, song chưởng rung lên, hình thành một luồng khí xoáy trùng kích, hướng về phía Tần Vô Song bổ tới.
Tần Vô Song hiển nhiên là dự đoán trước, từng chi tiết của kế hoạch đều vô cùng chính xác. Thấy thân ảnh của Nghịch Ngao vừa động, hắn sớm đã chuẩn bị, Âm Dương Tử Vân Dực bay lượn về sau, với tốc độ cực nhanh bắn về phía sau. Tựa hồ cùng như đồng thời, Thần Tú Cung của Tần Vô Song đã được cầm trên tay.
Xạ Nhật Tiễn kéo lên!
Vù, vù, vù, vù!
Bốn mũi tên liên tiếp, tiếng xé gió tựa hồ có thể xé rách hư không, vô cùng chói tai, phát ra tiếng nổ vang, tạo thành bốn đạo lực lốc xoáy đáng sợ, bắn ra ánh sáng vàng rực chấn động lòng người, giống như giữa ban ngày, chói mắt vô cùng.
Quỹ tích của kim quang này còn chưa sát đến bên người Nghịch Ngao, lại có thể lấy đường vòng cung quỷ dị cuốn lấy Nghịch Ngao, bắn về phía sau.
Nghịch Ngao không khỏi sửng sốt, cách bắn tên này, không tránh khỏi quá hỏng bét sao?
Nhưng hắn lập tức ý thực được sự bất ổn của mũi tên này, căn bản không phải nhắm vào hắn mà đến. Quả nhiên, kèm theo là hai tiếng kêu gào thảm thiết, hai đại hộ pháp bên cạnh Nghịch Ngao, còn chưa kịp phản ứng, đã bị uy năng của Xạ Nhật Tiễn bắn trúng, nhất thời nổ tan xác mà chết.
Nghịch Ngao giật mình hiểu ra, lúc này mới tỉnh ngộ, người ta thật ra có sự chuẩn bị mà tới!
Cười gằn một tiếng:
- Tiểu tử, ngươi tính kế hay lắm!
Tần Vô Song cũng không để ý, năm mũi tên Xạ Nhật Tiễn khác, dùng hết toàn lực, bắn ra hàng loạt, không ngừng lao về phía người Nghịch Ngao.
Nghịch Ngao cười lạnh liên tục:
- Tiểu tử, cung tiễn này của ngươi không tệ, nhưng chút tu vi này, lại muốn đánh lén Nghịch Ngao đại gia ta, không phải hơi quá non kém hay sao?
Lời nói đắc ý dào dạt này còn chưa nói xong, đột nhiên bên cạnh một luồng sức mạnh cường đại giống như dời non lấp biển xông tới.
Giống như thiên địa biến sắc, Nghịch Ngao nhất thời cảm thấy Thần hồn một trận sợ hãi. Loại sợ hãi này, là bản năng có được của Thiên Thần Đạo cường giả. Lập tức biết không ổn, Nghịch Ngao kêu lên một tiếng:
- Vô sỉ!
Thân ảnh xông về phía trước, liền muốn bỏ chạy.
Chỉ là, hắn rốt cuộc vẫn chậm một bước. Trước mặt lam quang cuốn tới, từng vòng từng vòng công kích giống như khí thuẫn, không ngừng đè ép xuống.
Lực áp bách của khí thuẫn này, còn đáng sợ hơn bất cứ lưỡi dao sắc bén nào. Chấn động hư không không ngớt.
Nghịch Ngao thấy tình thế không ổn, vội vàng xuất ra Thần hồn. Lúc này, thân thể ngược lại trở thành sự trói buộc.
Nhưng mà, Thần hồn của hắn vừa xuất ra, khí thuẫn lam sắc từ bốn phương tám hướng liền giống như mưa to gió lớn đập tới, tựa hồ không có một chút sơ hở nào.
Giữ được chỗ này hỏng chỗ khác, đột nhiên trước mặt lam quang chói lọi. Một cây chiến đao lam quang chói lọi từ trên cao bổ xuống, chỉ là một vết cắt mà không gian giống như một tờ giấy mỏng bị xé ra.
Nghịch Ngao nhìn thấy chiến đao uy thế như vậy, trong lòng thầm kinh ngạc:
- Chủ Thần Khí!
Quả thực là Chủ Thần Khí.
Mặc dù Lý Dật Phong chưa từng luyện hóa ra thực lực năm thành của Chủ Thần Khí, nhưng trong loại trường hợp này, Chủ Thần Khí xuất ra, tốc độ và sức mạnh, tuyệt đối có ưu thế mang tính áp đảo!
Thần hồn Nghịch Ngao xuất ra cũng không thể xuất, lam quang trí mạng đã bổ xuống, chém trên Thần hồn.
Lam quang đột nhiên ngưng lại, tiếp theo, phảng phất như một quả cầu lớn đột nhiên bị xé ra, bùng nổ, hỗn loạn xung quanh, Thần hồn của Nghịch Ngao, trực tiếp bị nổ ra thành mảnh nhỏ.
Tiếng kêu thảm kéo dài không dứt, không ngừng khuyếch tán ra xung quanh. Lý Dật Phong thôi động sức mạnh Thần đạo, ngăn chặn toàn bộ những tiếng kêu thảm thiết này, từng luồng khí tường ngăn chặn, ngăn cản hoàn mỹ những thanh âm này, thu nạp lại một chỗ. Chấn động một vùng địa thế hỗn độn xung quanh.
Nghịch Ngao kiêu ngạo không ai bì nổi, khi hắn còn chưa kịp mở rộng sự thống trị vương đồ, đã táng mệnh nơi đây!