Lôi Chủ Thần vẻ mặt tự tin, bắt đầu từ trong việc tinh luyện Thần hồn, có được một số tin tức rải rác, không ngừng gật đầu:
- Nơi Ác ma nguyền rủa? Tiếp Thiên Đại Hạp Cốc? Tinh Hà đại nhân?
Khi Lôi Chủ Thần đang chìm đắm trong những tin tức vụn vặt này, đột nhiên, tâm thần Lôi Chủ Thần rùng mình, cảm nhận được một tia không bình thường.
Liền vào lúc này, hai đạo Thần hồn vốn vô cùng bình tĩnh, đột nhiên giữa lúc đó, giống như sôi trào lên, tràn đầy xao động, một luồng lệ khí ngất trời, phảng phất đột nhiên bùng nổ ra.
Bạn đang đọc truyện tại TruyenGG - www.TruyenGGẦm!
Tựa hồ là đồng thời, hai đạo khí đoàn thảm thiết, lập tức bạo tạc ra.
Tự bạo!
Thần hồn tự bạo, Đại Tượng Vương và Tuyết Điêu Vương, Thần hồn tự bạo!
Lôi Chủ Thần lòng tràn đầy sự khó tin, làm sao có thể? Rõ ràng đã khóa chết bất cứ khả năng có thể tự bạo của bọn chúng, làm sao có thể như vậy?
Dò xét một lát, Lôi Chủ Thần phát hiện tàn dư của Hồn Phù đó, thì thào thở dài:
- Thì ra là thế, thì ra là thế. Cự Thú Tộc này, xem ra sớm đã ôm lòng phải chết rồi!
Giữa lúc hoảng hốt, Lôi Chủ Thần phảng phất có chút suy nghĩ. Vẻ hung hãn thu lại, nhìn một đống hỗn độn trước mặt, thật ra có mấy phần bội phục.
Nhưng loại tình cảm bội phục này chỉ lóe lên mà thôi, lập tức bị tâm tình âm hiểm thay thế, trong miệng nhắc mãi:
- Tiếp Thiên Đại Hạp Cốc, nơi Ác ma nguyền rủa chính là nơi này!
Hai Thú vương Chân Thần Đạo tự bạo, đương nhiên không thể làm bị thương đến cấp bậc Chủ Thần. Đến cấp bậc Chủ Thần này rồi, mặc dù không nói là kim cương bất hoại, nhưng công kích bình thường, thật sự là một chút uy hiếp cũng không có.
Phủi phủi tro bụi trên người, Chủ Thần đứng lên. Tay áo vung lên, liền dọn dẹp sạch sẽ hiện trường. Lập tức lẩm bẩm tự nói:
- Hai đại Thú vương mất tích, làm thế nào giấu diếm được chân tướng thật sự là một vấn đề. Nếu để mấy trăm vạn Thú Triều khởi động, thật sự là rất bất tiện.
Mặc dù không tinh luyện ra Thần hồn, ít nhiều có chút đáng tiếc. Nhưng tin tức quan trọng mà hắn muốn có, lại đã tìm được rồi.
Những tin tức còn lại, đã đủ để hắn tiến hành động tác tiếp theo.
- Bất kể, giấu được lúc nào hay lúc ấy. Ta đã phong ấn Cửu Thú Đại Điện rồi, những Thú vương khác cũng không vào được. Không có thời gian mười ngày nửa tháng, chuyện này sẽ không bại lộ ra ngoài. Có mười ngày nửa tháng này, kêu Nã Ba Tuần nghĩ cách, làm thế nào phân hóa trăm vạn Thú Triều đó.
Lôi Chủ Thần quyết định chủ ý, điềm nhiên quay về đại doanh.
Nã Ba Tuần thấy Chủ Thần đại nhân tâm tình rất tốt, tiếng lòng căng thẳng khẽ buông lỏng một chút:
- Đại nhân, thu hoạch như thế nào?
Lôi Chủ Thần khoát tay chặn lại:
- Vào trong hãy nói!
- Chư vị, các ngươi có nghe qua, Ô Thước Tinh này, có cường giả tên là Tinh Hà không?
Nã Ba Tuần sửng sốt:
- Tinh Hà?
Biểu tình lập tức lộ vẻ xúc động:
- Lôi đại nhân, trong hai mươi đội ngũ của Đại lục Thiên Tượng, có một Đội trưởng, tên là Tinh Hà, đã từng phát sinh một chút xung đột với người trong nội bộ bọn chúng. Còn bị Nhật Đông Sơn của Đại Huyễn Nhật Thần Cung treo giải thưởng truy sát, đến hiện tại giải thưởng này vẫn được treo. Nhưng người này không biết tung tích, nghe nói đã chết rồi.
- Chết rồi?
Lôi Chủ Thần cau mày:
- Làm sao có thể chết rồi?
- Lôi đại nhân, Vũ Tinh Hà đó, tu vi nghe nói cũng chỉ là Thiên Thần Đạo một kiếp, là nhất giới tán tu mà thôi. Thực lực của hắn, cũng không đủ ảnh hưởng đến đại cục chứ?
- Hừ, chỉ sợ hắn giấu diếm thực lực. Hiện tại quan trọng nhất là phải xác định cho rõ ràng, rút cục Tinh Hà đại nhân trong ý thức của bọn chúng, có phải chính là Vũ Tinh Hà không. Hay là cái tên phụ họa trùng hợp thôi.
Nã Ba Tuần vâng vâng dạ dạ:
- Vâng vâng, nhất định phải xác định cho rõ ràng!
- Được rồi, vấn đề này, ta sẽ đi giải quyết. Ngươi phụ trách nghĩ cách, làm thế nào phân hóa Cự Thú Tộc, nhớ kỹ, tuyệt đối không thể để mấy trăm vạn Thú Triều hình thành, một khi Thú Triều hình thành, sẽ là đả kích trí mạng đối với đại kế hoạch của chúng ta. Mỏ tinh thạch của Ô Thước Tinh, là một khâu quan trọng trong kế hoạch của Đại lục Phong Vân chúng ta, không được để mất!
- Vâng, thuộc hạ nhất định sẽ làm tốt chuyện này!
Nã Ba Tuần chỉ có phận gật đầu đồng ý.
Đột nhiên, sắc mặt của Lôi Chủ Thần khẽ biến đổi, không kìm được đứng dậy. Thần tình đột nhiên vô cùng tối tăm, khóe miệng khẽ giật giật, sải bước ra ngoài doanh trướng, chăm chú nhìn vào hư không vô tận, ánh mắt cực kỳ âm trầm.
- Đại nhân, sao vậy?
Cơ thịt trên mặt Lôi Chủ Thần khẽ nhảy lên một chút:
- Lại một đám cường giả đến, ta cảm nhận được uy năng Chủ Thần, đây là thị uy về phía ta sao?
Nói đến cuối cùng, khóe miệng của Lôi Chủ Thần cũng lộ ra một nụ cười lạnh lùng âm hiểm:
- Nã Ba Tuần, xem ra nhiệm vụ tiếp theo, cũng không thoải mái như chúng ta tưởng tượng.
- Chủ Thần uy năng?
Nã Ba Tuần giật mình kinh ngạc:
- Đại nhân, ngài nói có cường giả cấp bậc Chủ Thần giá lâm sao? Chủ Thần của Đại lục Thiên Tượng sao?
Lôi Chủ Thần hừ lạnh một tiếng:
- Ta sẽ đi tìm hiểu về hắn. Ngươi nên làm gì thì cứ làm đi. Đúng rồi, đi điều tra một chút về gã Tinh Hà đó cho ta. Còn nữa, chuyện này, nhất định phải bí mật, bí mật liên quan đến Tiếp Thiên Đại Hạp Cốc, càng không thể để người của Đại lục Thiên Tượng biết, hiểu chưa hả?
- Hiểu rõ rồi, đại nhân!
Thân hình Lôi Chủ Thần xông lên, liền hóa thành một đạo khí thế giống như tia chớp, ầm ầm bắn về phía tinh không vô hạn.
Trên tinh hà bát ngát, ngoài mấy vạn dặm, một đạo khí thế uy áp cường đại, không ngừng lặn xuống phương hướng Ô Thước Tinh, quỹ tích của di chuyển, có vẻ vô cùng đồ sộ, cũng chỉ có uy năng của Chủ Thần, mới có thể bay lượn đĩnh đạc như vậy trong tinh hà vô tận.
Phía sau Chủ Thần này, lại là hai phi thuyền Chủ Thần, một trái một phải, giống như hai cánh chim, bám sát hai bên, theo sát phía sau không xa, tốc độ cũng duy trì vô cùng hài hòa.
Gã Chủ Thần này, chính là Chủ Thần thứ ba của Đại lục Thiên Tượng, Chủ Thần Điện, địa vị đại khái cũng tương tự địa vị của Lôi Chủ Thần ở Đại lục Phong Vân.
Người này ăn mặc trên người, giang hồ hào khí vô cùng. Một cái khăn đội đầu màu đỏ vô cùng dị thường khác loại, sau lưng một cây chiến đao khiến người ta hít một ngụm lãnh khí, áo giáp trên người giản lược mà không đơn giản, có vẻ vô cùng nhẹ nhàng, nhưng khí thế đó, hiển nhiên có vẻ giống như tướng quân đã trải qua trăm trận chiến vậy.
Chủ Thần thứ ba này, tên là Đinh Vân Độ!
- Ha ha, người tới lại là Chủ Thần các hạ của Đại lục Thiên Tượng sao?
Thanh âm của Lôi Chủ Thần giống như sấm sét, vang vọng cả tinh không.
Đinh Vân Độ nhìn thấy khí thế của người đến, liền biết thị uy của mình đã hiệu quả. Chủ Thần của Đại lục Phong Vân, đã tiếp nhận được cảm ứng, tiến đến luận bàn.
Thân ảnh của Đinh Vân Độ chợt lóe, tốc độ nhanh hơn, đã bay đến trước mặt Lôi Chủ Thần.
- Nghe nói, Đại lục Phong Vân mới xuất ra một nhân tài mới xuất hiện, tấn thăng Chủ Thần. Xem ra, chính là các hạ ngươi? Nhân sinh vô thường, thật không ngờ, chúng ta lại gặp nhau trong trường hợp này. Huynh đệ Đinh Vân Độ!
Lôi Chủ Thần ha ha cười lớn:
- Thì ra là Đinh Vân Độ các hạ, ngưỡng mộ đã lâu!
Đến cấp bậc Chủ Thần này, không thể gặp mặt là hô đánh hô giết. Cho dù cừu hận trong lòng sâu nặng vô cùng, ngoài mặt cũng không thể xé rách da mặt chửi nhau như loại đàn bà chanh chua chửi đổng.
Hai người khách khí, thật sự giống như là lão hữu xa cách nhiều năm mới gặp vậy.
Nhưng tình hình thực tế là, hai người đã thông qua các loại phương thức, bao gồm ánh mắt, thủ thế… giao chiến mấy lần hội hợp, loại thăm dò này, cũng không chê vào đâu được, tuyệt đối không nhìn ra.
- Lôi Chủ Thần các hạ, mọi người đều là ly biệt quê hương đến nơi này, vì sự phát tài, đúng không?
Đinh Vân Độ cười hỏi.
- Không sai không sai, không có lợi ích thì đã không đến rồi!
Lôi Chủ Thần ngoài cười nhưng trong lòng không cười đáp lại.
Không biết tại sao Đinh Vân Độ sắc mặt đột nhiên trầm xuống:
- Một khi là vì phát tài, các loại thủ đoạn của Đại lục Phong Vân các ngươi, tựa hồ có chút khác người sao? Đại lục Thiên Tượng ta cũng không vượt ranh giới địa bàn khai thác tinh thạch. Các ngươi lại nghĩ mọi cách đả kích, đây là cớ gì? Chắc chắn phải biết hai hổ tranh chấp, tất có một bên bị thương chứ?
Lôi Chủ Thần sôi máu rồi, đây thật sự là đổi trắng thay đen.
Mặc dù Đại lục Phong Vân vô cùng khó chịu đối với việc chặn ngang một tay của Đại lục Thiên Tượng, cũng có chút xung đột, nhưng nói khinh người quá đáng, lẽ ra phải là Đại lục Thiên Tượng mới đúng? Làm thế nào bây giờ lại quật ngược lại như vậy chứ?
- Vân Độ các hạ, lời này của ngươi, tựa hồ là đảo ngược rồi? Nếu không phải người của Đại lục Thiên Tượng các ngươi, liên tiếp giết năm sáu Thiên Thần Đạo cường giả chúng ta, há lại có thế cục hỗn loạn sau này?
- Nói chuyện vớ vẩn, ta đã hỏi qua rồi, hai mươi đội ngũ Đại lục Thiên Tượng chúng ta, đội có thực lực, cũng chỉ là năm sáu đội mà thôi, bọn họ đều xin thề rõ ràng, tuyệt đối không làm những chuyện này. Thật sự là các ngươi, kích động Thú Triều trước, sau đó nhân cơ hội giết chết sáu đội viên của Đại Huyễn Nhật Thần Cung chúng ta. Nói đi nói lại, vẫn là các ngươi gây sự trước!
Khẩu khí của Đinh Vân Độ khó chịu vô cùng.
Lôi Chủ Thần thật ra biết, chuyện Thú Triều đó, xác thực là mồi dẫn lửa, là bắt đầu của xung đột, là khâu đầu tiên của phản ứng dây chuyền. Nhưng lúc này, hắn đương nhiên sẽ không nhận:
- Thú Triều là Cự Thú Tộc bản địa Ô Thước Tinh phát động, chúng ta căn bản không có liên quan. Còn về xung đột với Đại Huyễn Nhật Thần Cung, đó là vì Đại Huyễn Nhật Thần Cung có người dò tìm đại doanh phía Nam, truy sát đến nơi đó, hình thành xung đột. Vân Độ các hạ, nếu người của chúng ta, chạy đến căn cứ của các ngươi dò tìm, các ngươi lẽ nào sẽ chịu để yên sao?
Hai người này đều tự bày ra đạo lý của mình, bất kể như thế nào, phải chiếm được điểm cao đạo đức trước đã.
Đinh Vân Độ xua xua tay:
- Những món nợ lâu năm không nhắc đến nữa. Đại lục Thiên Tượng ta chịu thiệt, cũng nhận thức đó là thực lực không đủ. Sau này chuyện kết thúc như thế nào, xin hỏi ý tứ của Lôi Chủ Thần các hạ? Là tiếp tục đánh? Hay là hòa khí sinh tài?
Lôi Chủ Thần cực kỳ khó chịu, cái gì là để các ngươi chịu thiệt chứ? Người nào chịu thiệt lẽ nào còn nói không chính xác sao. Mặc dù Đại lục Thiên Tượng nhìn qua tử thương nhiều hơn một chút, nhưng Đại lục Phong Vân bọn họ, số người chết không nhiều, tinh anh là nhiều hơn. Thiên Thần Đạo cường giả, tổn thất cũng nhiều. Đấy là còn chưa tính đến thiên tài Lâm Kinh Phong mười vạn năm mới gặp một lần.
Giảng hòa, cho dù muốn giảng hòa, cho dù muốn hòa khí sinh tài, cũng cần có một điều kiện tiên quyết, đó chính là giao Lâm Kinh Phong ra đây!
Nếu Lâm Kinh Phong chết rồi, chuyện giảng hòa này, ngay cả Lôi Chủ Thần cũng không làm chủ được.
Nghĩ đến đây, cũng không mịt mờ, cao giọng nói:
- Vân Độ các hạ, muốn giảng hòa, Đại lục Phong Vân chúng ta rất hoan nghênh, nhưng tiền đề là, phải giao Lâm Kinh Phong ra. Còn sống hay chết, đều phải có giao phó!
- Lâm Kinh Phong?
Đinh Vân Độ đương nhiên đã nghe qua cái tên Lâm Kinh Phong này. Đại lục Phong Vân là đối thủ một mất một còn với Đại lục Thiên Tượng, thân là người kế thừa của đệ nhất Chủ Thần, tin tức của Lâm Kinh Phong ở Đại lục Thiên Tượng cũng không ít.
- Lôi Chủ Thần, ta không biết ngươi đang nói gì. Lâm Kinh Phong có quan hệ gì với Đại lục Thiên Tượng chúng ta? Mấy người mạnh nhất trong nhóm đầu tiên của Đại lục Thiên Tượng chúng ta, cũng chỉ là Thiên Thần Đạo ba, bốn kiếp mà thôi. Lâm Kinh Phong, không phải là đệ tử đắc ý của Phong Chủ Thần các ngươi sao? Mặc dù trẻ tuổi, tu vi Thiên Thần Đạo một, hai kiếp cũng phải có? Chủ Thần Khí cũng có? Nhân vật như vậy, cho dù là Thiên thần Cao cấp, cũng chưa hẳn làm gì được!
Điểm mấu chốt này của hai bên, không thể đồng ý.